Phần 40 – Xác định hoán thân
\r\n\r\n------o40o------
\r\n\r\nLúc này thì Lâm Vân Dật đang ngồi ở một bên nhắm mắt dưỡng thần.
\r\n\r\nThẩm Thanh Đường đang ngồi một bên nhìn về phía Lâm Vân Dật đang trầm ngâm không nói một lời nào như thế này thì trong lòng cũng có chút lo lắng mà nhíu mày nói: “Con trai, con làm sao vậy? Con không sao chứ? Sao con … yên lặng thế?”
\r\n\r\nLâm Vân Dật hít sâu một hơi rồi nhíu mày nói: “Không có. Mẫu thân yên tâm, con thật sự là không có chuyện gì đây ạ.”
\r\n\r\nThẩm Thanh Đường nghe vậy cũng có chút lo lắng mà nhíu mày nói: “Con trai, con như vậy có phải là do con … con để ý đến chuyện hoán thân này đúng không? Chuyện này không sao đâu, chuyện này vẫn còn phương án cứu vãn mà, sự việc có biến thành thế nào đi chăng nữa cũng không đến nỗi không có đường sống mà. Nếu con thật sự không thích thì …”
\r\n\r\nLâm Vân Dật lắc đầu rồi thở dài một hơi mà nhíu mày nói: “Không có. Không có việc gì đâu. Con cảm thấy màn hoán thân này thật sự cũng khá tốt. Như vậy cũng được, cứ để như vậy đi, không có việc gì đâu. Mẫu thân đừng lo lắng quá như vậy làm gì.”
\r\n\r\nThẩm Thanh Đường thở dìa một hơi cũng có chút bất đắc dĩ mà nhíu mày nói: “Con trai, kỳ thật thì phụ thân con có thể đáp ứng chuyện hoán thân này cũng không phải là không có lý do đâu, vốn dĩ phụ mẫu của thằng nhóc Giang Nghiên Băng kia là luyện khí sư, có lẽ thằng nhóc này cũng nhận được hun đúc gì đó từ nhỏ mà tiếp thu được không ít truyền thừa có liên quan đến thuật luyện khí từ phụ mẫu của mình. Sở dĩ phụ thân con có thể đáp ứng đề nghị hoán thân như vậy cũng là vì gia tộc chúng ta chưa có luyện khí sư, mà mang thằng bé cũng coi như vừa vặn phù hợp làm một khách khanh luyện khí sư cho gia tộc chúng ta. Đương nhiên thì việc này cũng chỉ là mong muốn của phụ thân con chứ chưa phải là kết quả cuối cùng, nếu như con thật sự không muốn mối hôn sự này vẫn muốn kháng cự không muốn thực hiện thì phụ thân con cũng có thể ra mặt giúp con đẩy mối hôn sự này đi cũng không sao cả. Cái này cũng tuỳ vào ý con. Tương lai của con tự con định đoạt.”
\r\n\r\nLần này phía Giang gia bên kia muốn đề nghị dùng tới Giang Nghiên Băng làm đối tượng hoán thân với Lâm gia bọn họ thì ngoài mục đích muốn đổi người ra thì mục đích chính là muốn làm khó cũng muốn hạ nhục Lâm gia bọn họ, ý nghĩa thực sự của chuyện hoán thân này chính là làm khó cả đôi bên. Mà phía Lâm gia bọn họ nếu thật sự tiếp nhận mối hôn sự này về mặt nào đó cũng bị người ta chỉ trỏ rồi nói là hèn nhát mang hôn sự của con cái ra làm trò đùa. Lần này phía Giang gia làm như vậy chẳng khác nào đang chơi bọn họ một vố cả.
\r\n\r\nLâm Viễn Kiều thở dài một hơi rồi nhíu mày nói: “Vân Dật, mẫu thân con nói không sai. Nếu con thật sự không thích phụ thân vẫn có thể tìm cách đẩy mối hôn sự này cho con.”
\r\n\r\nSở dĩ lần này Lâm Viễn Kiều quyết định đáp ứng lời đề nghị muốn hoán thân của Giang gia bên kia cũng phải suy xét trước một lượt sau rồi, mà nguyên nhân chủ yếu cùng vì mối hôn sự của Lâm gia cùng Giang gia bên kia đã kéo dài quá nhiều năm vẫn chưa thể đưa ra kết cục cuối cùng, mà lần này phía Giang gia bên kia chịu nói đến chuyện này thì hắn cũng chớp thời cơ luôn. Mà thằng con trai Lâm Vân Dật nhà hắn đây mỗi một lần mà nhắc đến mối hôn sự với Giang gia đặc biệt là nhắc đến con nhóc Giang Đàm Nhi kia thì thái độ của nó cũng thay đổi như lâm phải đại địch vậy. Nói không quá chứ thằng con trai thứ ba này nhà hắn từ nhỏ đã như ông cụ non, chỉ có nó chọc cho người khác phải hỗn loạn đến nghi ngờ nhân sinh chứ nó lúc nào cũng bình chân như vại, một thằng nhóc trầm ổn trấn định như vậy mà mỗi lần nhắc đến mối hôn sự này thì tính tình nó cũng gắt gỏng lên như pháo nổ, mọi hành sự của nó thì thất thố. Mà thằng nhóc này càng làm như vậy thì hắn lại cảm thấy cửa hôn ước này cũng không phải là chuyện tốt lành gì. Nói chung vì nhiều nguyên nhân thì hiện tại phía Giang gia bên kia cũng chịu lên tiếng để giải quyết, nếu có thể giải quyết được rồi thì nên tìm cách giải quyết cho nhanh nhanh chóng chóng nhất có thể thì càng tốt. Nói chung là vì giải quyết mối hôn sự này thì Lâm gia bọn họ có ăn mệt một chút cũng không làm sao cả. Cho nên hắn mới quyết định chuyện hoán thân một cách dễ dàng như vậy.
\r\n\r\nĐương nhiên thì chuyện có muốn tiếp thu mối hôn sự hoán thân này hay không thì cuối cùng cũng phải nhìn vào ý tứ của thằng con trai thứ ba trong nhà, bản thân hắn có muốn ép cũng không thể ép được.
\r\n\r\nLâm Vân Dật ngẩng đầu rồi nhíu mày thở dài một hơi nói: “Phụ thân, không cần phải rắc rối như vậy làm gì đâu. Cái chuyện hoán thân này đã quyết định rồi thì Lâm gia chúng ta cũng có thể chấp nhận được. Chỉ cần không phải là con nhóc Giang Đàm Nhi kia thì bất cứ một người nào đến cũng được, đương nhiên người tới là nam như này cũng khá tốt, nếu như người đến là nam thì chúng ta cũng dễ dàng sắp xếp hơn. Nếu như thằng nhóc đó mà thành tâm muốn gia nhập vào Lâm gia chúng thì thì con cũng có thể lấy lễ mà tương đãi với thằng nhóc này cũng được. Không cần phải nghĩ quá nhiều, còn thằng nhóc này mà rục rịch có suy nghĩ khác thì …”
\r\n\r\nThẩm Thanh Đường nghe vậy cũng cười cười rồi gật đầu nói: “Được rồi, con suy nghĩ như vậy cũng tốt. Mẫu thân cũng nghĩ như vậy.”
\r\n\r\nLâm Vân Dật cũng có chút tò mò mà nhíu mày nói: “Mẫu thân đã gặp Giang Nghiên Băng rồi đúng không? Cậu ta là dạng người gì.”
\r\n\r\nThẩm Thanh Đường như nhớ đến vấn đề gì đó rồi cười cười nói: “Lần đầu tiên mẫu thân nhìn thấy thằng nhóc Giang Nghiên Băng chính là buổi yến hội của Giang gia bên kia tổ chức, lúc đó con cũng gửi bánh sang bên đó đấy. Lúc ấy phụ mẫu của thằng nhóc Giang Nghiên Băng này vẫn còn ở đó, thằng nhóc Giang Nghiên Băng này nhìn qua cũng khá ổn, dáng vẻ của thằng nhóc khá đáng yêu nhìn cũng khá tươi tắn, vốn thì thằng nhóc này cũng là mặt trời nhỏ người gặp người thích. Chỉ là, sau này khi muốn tìm hiểu thông tin về thằng nhóc thì dường như nó đã thay đổi hoàn toàn rồi, nghe nói trong khoảng thời gian một năm này thằng nhóc Giang Nghiên Băng đã biến thành âm trầm hơn rất nhiều, có lẽ nó sống cũng không được tốt cho lắm.”
\r\n\r\nLâm Vân Dật nghe vậy cũng nhíu chặt mày lại cũng có chút bực bội mà nói: “Thôi được rồi, không sao đâu. Cứ kệ đi, chuyện tới đâu hay đến đó. Mặc kệ thằng nhóc kia là người nào cũng không biết nó như thế nào. Chờ cho đến lúc thằng nhóc kia đến đây rồi thì tìm cách tống cổ thằng nhóc đó xuống dưới chân núi ở là được rồi. Không cần quan tâm đến nó nữa.”
\r\n\r\nThẩm Thanh Đường nghe vậy cũng thở dài một hơi mà lắc đầu nói: “Thôi được rồi, được rồi. Chuyện này cứ tuỳ con quyết định, sau này con muốn thế nào thì làm thế đó đi cũng được. Nhưng mà, nói đến chuyện này thì thằng bé Giang Nghiên Băng đó cũng thật là đáng thương mà. Phụ mẫu của thằng bé vì ra ngoài làm nhiệm vụ cho gia chủ của Giang gia mà biến mất không biết tung tích ở chỗ nào nữa. Cửa hàng luyện khí mà phụ mẫu thằng bé này vận hàng lại bị Giang gia bên kia chiếm đoạt luôn, thằng bé Giang Nghiên Băng này vốn dĩ đang có phụ mẫu yêu thương hết mực cũng có nhà để ở lại vì nguyên nhân đó biến thành một cô nhi ăn nhờ ở đậu nhà người ta. Nghe nói tình cảnh của thằng bé Giang Nghiên Băng này ở Giang gia thật sự không được tốt cho lắm đâu. Còn một chuyện này nữa, hiện tại ngoại giới đều đang lưu truyền con là đoạn tụ đấy, nhưng mà ngoại giới lại không có bất kỳ một lời đồn nào rằng thằng bé Giang Nghiên Băng kia là đoạn tụ, con có hiểu không hả? Dù sao thì thằng bé Giang Nghiên Băng này cũng không phải hậu nhân trực hệ của Giang gia, thằng bé cũng chỉ là chi thứ không đáng nhắc đến, thân phận của thằng bé này ở Giang gia cũng khá khó xử. Hiện tại phía Giang gia bên kia đã coi Lâm gia nhà chúng ta trở thành đầm rồng hang hổ rồi, bọn họ không muốn quan tâm cũng không muốn gả con gái trong nhà đến thì phía Giang gia bên kia mới đột nhiên nhớ đến thằng bé này, cũng coi như tuỳ tiện tìm một người trong Giang gia gửi đến đây cho qua loa có lệ với Lâm gia chúng ta.”
\r\n\r\nLâm Vân Dật nghe vậy cũng thở dài một hơi rồi nhíu mày nói: “Mẫu thân không cần phải nói nữa. Chờ cho ngừoi kia tới đây thì chúng ta nói sau cũng được. Mặc kệ là chuyện có thành như thế nào đi chăng nữa thì cái hôn ước kia cũng có thể giải quyết được cũng là chuyện tốt.”
\r\n\r\nThẩm Thanh Đường nghe vậy cũng có chút bất ngờ mà cười cười nói: “Con trai à, không ngờ là suy nghĩ của con cũng khá cởi mở đấy nhỉ?”
\r\n\r\nHiện tại con nhóc Giang Việt Nhiễm của Giang gia bên kia đã trở thành đồ đệ chính thức của một vị đan sư Kim Đan kỳ cơ mà, hiện tại những gia tộc ở phía bên ngoài kia thì người nào người nấy cũng muốn dùng trăm phương nghìn kế mà làm tốt quan hệ với Giang gia bên kia, người nào người nấy đều mong muốn có một chân với phía Giang gia bên kia, nhưng mà thằng con trai nhà cô thì hoàn toàn khác được, thằng con trai nhà cô hiện tại chỉ sợ là tránh còn không kịp nữa ấy chứ. Mà kỳ thật thì chính bản thân Thẩm Thanh Đường cũng có cảm giác như chính bản thân cô đã bị thằng con trai này của nhà mình ảnh hưởng phần nào đó rồi thì phải, hiện tại khi nghe đến Giang gia cùng con nhóc Giang Đàm Nhi kia bản thân cô cũng có chút kháng cự không thôi, mà dường như cô cũng có một phần nào đó kháng cự với mối hôn sự của Giang gia rồi.
\r\n\r\n…….
\r\n\r\nGiang gia.
\r\n\r\nGiang Nghiên Băng đang ngồi ở bên trong biệt viện mà ôm lấy con hồ ly, dáng vẻ của cậu hiện tại nhìn có phần nào đó hơi cô độc.
\r\n\r\nMà lúc này thì mấy đệ tử của Giang gia đang ngồi túm tụm lại với nhau để trò chuyện với nhau vô cùng sôi nổi, người nào người nấy cũng nghị luận về chuyện gì đó mà thậm thậm thụt thụt.
\r\n\r\n“Không ngờ là phía Lâm gia bên kia lại đáp ứng thật rồi kìa. Mà hình như phía Lâm gia bên kia còn đáp ứng vô cùng sảng khoái nữa. Có chuyện gì vậy? Không lẽ … là thật sao? Sao chuyện này mà có thể đáp ứng được một cách sảng khoái như vậy được chứ?”
\r\n\r\n“Đúng vậy, đúng vậy. Tại sao mà Lâm gia bên kia lại đáp ứng một cách sảng khoái như vậy được đúng không? Có lẽ những lời đồn kia thật sự đúng là sự thật rồi. Quả nhiên là như vậy. Quả nhiên là thằng phế vật Lâm Vân Dật kia chính là đoạn tụ mà. Thật không thể ngờ được mà. Thật không ngờ thằng phế vật kia vậy mà lại là đoạn tụ mà. Này thì thật … may mắn quá mà.”
\r\n\r\n“Đúng vậy, đúng vậy. Thật đúng là may mắn mà. May mắn là phía Giang gia chúng ta đã tiến hành hoán thân rồi đấy. Cũng may là phía Giang gia bên kia vậy mà lại đã tiến hành hoán thân, nếu như phía Giang gia chúng ta mà không hoán thân thì em gái Đàm Nhi nhà chúng ta lại phải gả cho một thằng phế vật Ngũ linh căn lại còn là đoạn tụ nữa chứ. Nếu như em gái Đàm Nhi nhà chúng ta mà thật sự gả sang đó nói như vậy thì em gái Đàm Nhi sẽ bị … huỷ hoại hoàn toàn rồi còn gì nữa.”
\r\n\r\n“Thôi được rồi, thôi được rồi. Tuy rằng phía Lâm gia bên kia thật sự là đã đáp ứng với chuyện hoán thân của phía Giang gia chúng ta đề ra rồi đấy nhưng mà phía Lâm gia bên kia họ thật sự chắc cũng không dễ chịu một chút nào đâu đúng không? Ban đầu người được lựa chọn là em gái Đàm Nhi nhà chúng ta đấy, mà em gái Đàm Nhi chúng ta vốn dĩ là tu sĩ Song linh căn có tư chất vô cùng tốt, mà hiện tại đổi sang là thằng nhóc Giang Nghiên Băng kia. Sau này thằng nhóc Giang Nghiên Băng mà gả sang bên kia chỉ sợ là … cuộc sống hàng ngày của thằng nhóc kia sẽ không ổn cho lắm đâu đúng không? Cái này thật sự cũng … quá khó khăn rồi.”
\r\n\r\n“Chuyện này thì sao chứ? Chuyện này thì chúng ta làm gì mà có biện pháp nào khác nữa đúng không? Hơn nữa, thằng nhóc Giang Nghiên Băng kia đã mang theo một con hồ ly xấu xí như vậy lại ăn không rồi uống không Giang gia chúng ta lâu như vậy rồi còn gì nữa. Ăn không uống không miễn phí không có tác dụng gì thì hiện tại thằng nhóc này cũng có thể phát huy chút tác dụng rồi còn gì nữa. Chứ mấy người muốn cho thằng nhóc kia cứ ở chình ình trong nhà chúng ta mãi sao?”
\r\n\r\n“Đúng nhỉ? Thằng phế vật Lâm Vân Dật của Lâm gia kia cũng là tu sĩ Ngũ linh căn, mà thằng phế vật Giang Nghiên Băng nhà chúng ta cũng là tu sĩ Ngũ linh căn. Hai thằng nhóc Ngũ linh căn kia tụ với nhau một khối không phải là duyên trời tác hợp sao? Dù sao thì hai thằng nhóc Ngũ linh căn kia có thể chung đề tài để nói chuyện luôn rồi còn gì nữa.”
\r\n\r\n“…….”
\r\n\r\nLúc này thì một thiếu niên nhìn như trác như ngọc cũng ngồi yên lặng một bên mà ôm một con Ngân Hồ ở phía bên trong căn phòng, mà ánh mắt của cậu bé cũng chớp động một chút mà trầm ngâm không thôi.
\r\n\r\nKỳ thật thì Giang Nghiên Băng đã sớm nghe qua rất nhiều thông tin về Lâm Vân Dật rồi, vốn dĩ thì Lâm Vân Dật cũng là một nhân vật khá nổi tiếng, đặc biệt hơn nữa thì Lâm Vân Dật cũng khá nổi tiếng đối với Giang gia bọn họ. Hơn nữa, Lâm Vân Dật cũng là tu sĩ Ngũ linh căn giống như cậu cho nên cậu cũng bỏ thêm không ít sự chú ý vào Lâm Vân Dật.
\r\n\r\nVốn dĩ từ khi còn rất nhỏ thì Lâm Vân Dật đã là nhân vật truyền kỳ của Lâm gia rồi, khi mà những đứa trẻ khác còn đang đánh nhau chơi đất chơi bùn thì Lâm Vân Dật đã bắt đầu kinh thương bằng việc nuôi dưỡng linh kê rồi buôn bán linh kê, mà sau đó Lâm Vân Dật cũng bắt đầu công việc buôn bán điểm tâm, nói chung thì những kẻ ở ngoài kia mở miệng một lời là Lâm Vân Dật mà ngậm miệng cũng chính là Lâm Vân Dật.
\r\n\r\nNhưng mà trong khoảng thời gian mấy năm gần đây thì cậu lại không nghe được bao nhiêu thông tin về phía Lâm Vân Dật nữa, cũng không biết tại sao nhưng mà trong khoảng thời gian mấy năm này Lâm Vân Dật cũng dần mờ nhạt trong biển người rồi, cũng không biết nguyên nhân tại sao nhưng có lẽ là do phía Lâm gia bên kia cố ý muốn tuyết tàng.
\r\n\r\nNhìn thấy thời gian dần trôi khi mà Giang Đàm Nhi cũng gần đến tuổi cập kê, lúc này thì phía Giang gia đột nhiên nhớ đến cái mối hôn sự còn trong bụng mẹ đã từng bàn luận với Lâm gia bên đó, sau đó thì bọn họ cũng suy tính đến chuyện thực hiện mối hôn sự này.
\r\n\r\nNguyên bản thì Giang Nghiên Băng còn tưởng rằng việc này có lăn xả hay có làm gì đi chăng nữa cũng chẳng liên quan gì đến cậu cả, mà vốn dĩ thì chuyện này chắc chắn cũng chẳng có một chút liên quan gì đến cậu mới đúng. Thật không thể nghĩ được rằng phía Giang gia lại có thể nghĩ ra một cái biện pháp nghe qua cũng có phần vớ vẩn này để thoát khỏi mối hôn ước từ nhỏ kia, mà chuyện khiến cho cậu không thể nghĩ được nữa đó chính là phía Lâm gia bên kia vậy mà lại đồng ý vối cái biện pháp vớ vẩn này đấy.
\r\n\r\nGiang Nghiên Băng ngồi trong góc tối mà rũ đôi mắt xuống, trong lòng cậu hiện tại không một chút vui vẻ nào chỉ có một sự bất an ngập tràn.
\r\n\r\nGiang Đàm Nhi kia vốn là tu sĩ hoả mộc Song linh căn, mà Giang Đàm Nhi lại còn là quý nữ của Giang gia nữa, vốn dĩ địa vị cũng như thân phận của Giang Đàm Nhi là không thể nói được rồi. Còn cậu đây lại chẳng là gì cả, cậu chẳng qua cũng chỉ mang họ Giang, cũng chỉ là một kẻ có thân phận ăn nhờ ở đậu ở Giang gia, hơn nữa cậu chẳng qua cũng chỉ là tu sĩ Ngũ linh căn mà thôi.
\r\n\r\nTuy rằng phía Lâm gia bên kia đã đáp ứng mối hôn sự này thật đấy, nhưng mà mối hôn sự này vốn dĩ là một sự sỉ nhục, đây cũng chẳng là một mối hôn sự nguyên bản, đây chẳng qua cũng là biện pháp hoán thân vô cùng vớ vẩn mà phía Giang gia đột nhiên đặt ra, cho nên Lâm gia có thể đáp ứng nhưng mà trong lòng Lâm gia bên kia chắc chắn sẽ không vui vẻ gì mà là một sự bất mãn mới đúng.
\r\n\r\nNếu như cậu nhớ không lầm thì trước đó không bao lâu phía ngoại giới bên kia đột nhiên lưu truyền ra một thông tin Lâm Vân Dật là đoạn tụ, cũng không biết tại sao ngoại giới bên kia đột nhiên lại có lời đồn đãi này nhưng mà những lời đồn đãi này tồn tại chỉ trong một khoảng thời gian vô cùng ngắn rồi cuối cùng thì những lời đồn này còn khuyếch tán rồi bay nhanh lên với tốc độ vô cùng nhanh chóng, mà lời đồn này đột nhiên lại trở thành ồn ào huyên náo rộn ràng hơn bao giờ hết.
\r\n\r\nMà nói đến chuyện này kỳ thật cũng có gì đó quá mức kỳ quái mà, nếu như thời điểm ngay khi mấy cái tin đồn này vừa mới bị lan truyền ra ngoài nếu như Lâm gia kịp thời bác bỏ tin đồn thì đương nhiên là những tin đồn này không thể lan truyền quá lâu được, nếu như lời đồn này mà bị dập kịp thời thì đương nhiên là chuyện sẽ không biến thành thế này được. Nhưng mà phía Lâm gia bên kia thật đúng là không hành sự theo lẽ thường mà, phía Lâm gia bên kia còn hành động giống như thể bọn họ đang bị chột dạ vậy, lời đồn vừa mới xuất hiện bọn họ không bác bỏ mà thời điểm lời đồn đó lan truyền rộng rãi thì bọn họ cũng im lặng không một chút phản ứng nào.
\r\n\r\nMà phía Lâm gia bên kia thật sự không có một chút phản ứng nào như vậy thì khả năng cao là Lâm Vân Dật kia thật sự là đoạn tụ cho nên bọn họ không muốn bác bỏ lời đồn này, còn một nguyên nhân khác nữa chính là phía Lâm gia bên kia biết được những lời đồn này là chiêu trò của Giang gia bên này tung tin ra cho nên bọn họ cũng lười không muốn phản ứng, còn một nguyên nhân nữa thì bọn họ cũng đang kiêng kị Giang Việt Nhiễm hiện tại là đệ tử của tu sĩ Kim Đan kỳ cho nên bọn họ phải thật sự nín nhịn mà ăn luôn cái cục tức này rồi chấp nhận cái danh là đoạn tụ mà không dám phản kháng.
\r\n\r\nGiang Nghiên Băng nghĩ đến chuyện này thì mày cũng nhíu chặt lại, với thân phận hiện tại cũng có vài phần khó xử của cậu mà tiến vào Lâm gia bên kia thì … thật sự là tình huống của cậu chắc chắn cũng không được tốt cho lắm đâu đúng không?
\r\n\r\nChỉ là … tình huống hiện tại của cậu thật sự cũng không xong rồi, mà phía Lâm gia bên kia có không xong hơn nữa thì cũng không đến nỗi như hiện tại đâu … đúng không?
\r\n\r\nLúc này thì con Ngân Hồ đang ngồi trong lòng Giang Nghiên Băng như cảm nhận được cái gì đó mà nó vươn đầu lên liếm liếm mu bàn tay của Giang Nghiên Băng tỏ vẻ an ủi.
\r\n\r\nGiang Nghiên Băng cũng không nhịn được nữa mà cúi đầu ôm lấy con Ngân Hồ nhỏ bé trong lòng, nước mắt cũng không tiếng động mà chảy xuống rồi ẩn vào bên trong những sợi lông của con Ngân hồ.
\r\n\r\nEnd chap 40
\r\n\r\n-------------XuYing90--------------
\r\n\r\n------oOo------
\r\n\r\nChúc Tổ Quốc của chúng ta luôn luôn khoẻ mạnh, bình an, hạnh phúc, thịnh vượng, hùng cường.
\r\n\r\nCảm ơn.
\r\n\r\nQuần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa là của Việt Nam
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo