Phần 37 - Hạt giống kiếm ý

------o37o------

Tuy rằng lần này phía Lâm gia bọn họ đã có lão tổ Lâm gia là Lâm Bắc Vọng đứng ra toạ trấn rồi đấy, nhưng mà Lâm Vân Dật cũng không vì vậy mà ngồi yên. Lâm Vân Dật vẫn mang theo những thành viên trong tiểu đội dưỡng linh kê chạy khắp nơi một vòng rồi bắt đầu bố trí một tuyến phòng ngự vô cùng mạnh mẽ khắp Lâm gia, dù sao thì hắn ngồi không cũng không quá yên tâm.

Một khi mà những tu sĩ ở phía bên ngoài kia đặt chân tiến vào bên trong lãnh địa của Lâm gia rồi bắt đầu động chạm đến tuyến phòng ngự thì đương nhiên là phía Lâm gia bọn họ cũng có thể phát hiện ra với tốc độ vô cùng nhanh chóng.

Nguyên bản thì Lâm Vân Dật cũng chỉ có mong muốn gia tăng thêm một phần nào đó lực phòng ngự ở bốn phía xung quanh Lâm gia này mà thôi, thật không nghĩ được là tuyến phòng ngự này vậy mà lại có tác dụng thật sự, không chỉ có tác dụng thật sự thôi đâu mà tuyến phòng ngự này còn có thể dùng không tốt đến nông nỗi như vậy đấy. Chuyện này đúng là làm cho người ta phải bất ngờ không thôi mà.

Lâm Vân Tiêu cũng có chút hưng phấn mà chạy thẳng đến phía trước mà cười cười nói: “Anh ba à anh ba, anh ba đang làm gì đấy.”

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng có chút khó hiểu mà ngẩng đầu lên nói: “Có chuyện gì mà em lại hấp tấp như vậy thế hả?”

Lâm Vân Tiêu cười cười rồi nhướn mày cũng có chút vui vẻ mà cười cười nói: “Chuyện tốt, đương nhiên là chuyện tốt. Mới vừa nãy thôi có một tên tu sĩ đã đạp trúng bẫy rập của chúng ta đấy ạ. Tên đó cũng bị giết luôn rồi, phụ thân nói em gọi anh đến đó để nhìn thử chiến lợi phẩm ấy mà.”

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng có chút hứng thú mà nhướn mày nói: “À, vậy sao? Có vẻ như dạo gần đây phụ thân thu hoạch cũng không tồi đấy nhỉ?”

Dạo gần đây cũng nhờ vào những lời đồn thổi mà phía Lâm gia bọn họ cũng thu hút được không ít ‘chuột’ từ bên ngoài kéo đến, số lượng những con chuột này cũng không chỉ là một hay hai mà là rất nhiều. Tuy rằng đơn lẻ những con chuột này kéo đến thì chiến lợi phẩm cũng không được bao nhiêu cả, nhưng mà số lượng những con chuột này lại không ít, cộng gộp nhiều con chuột này lại cùng một lúc thì đương nhiên là thu hoạch của bọn họ cũng không phải là con số bình thường.

Lâm Vân Tiêu gật đầu rồi cười cười cũng vô cùng hứng khởi mà nói: “Anh ba à, thu hoạch của phụ thân không chỉ dừng lại ở chữ không tồi thôi đâu, anh ba phải nói là thu hoạch của phụ thân vô cùng tốt, rất rất tốt mới đúng. Riêng linh thạch thôi mà phụ thân cũng thu hoạch được hơn 3 vạn linh thạch luôn rồi đấy. Chậc, đó chính là 3 vạn linh thạch đấy, còn những loại tài nguyên khác trong túi đám người này cũng không ít đâu. Nếu như đám chuột này mà kéo đến thêm vài đợt nữa nói không chừng là phụ thân nhà chúng ta cũng kiếm đủ linh thạch để mà mua sắm Trúc cơ đan luôn ấy chứ. Anh ba à, nhìn đống linh thạch đó mà em chảy nước miếng luôn đấy.”

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng cười cười rồi gật đầu nói: “Như vậy cũng tốt. Nói như vậy thì Lâm gia chúng ta cũng có thêm một khoản thu nhập kha khá rồi.”

Lâm Vân Tiêu cũng có chút bực mình mà nhíu mày nói: “Đúng vậy. Nhưng mà anh ba, em có nghe được lời đồn. Cũng không biết là tên khốn khiếp nào đã phát tán không ít tin đồn ra ngoài nói lần này lâm gia chúng ta đã kiếm được một vớ lớn, mà bọn họ còn nói toàn bộ tu sĩ của Lâm gia chúng ta đều là một đám yếu đuối không trát nổi tường nữa đấy.”

Lâm Vân Dật cười cười rồi nhướn mày nói: “Không sao. Cũng không có gì. Mặc kệ là kẻ nào truyền tin đồn này ra ngoài nhưng mà bọn họ đã biến khéo thành vụng rồi còn gì nữa. Như vậy cũng tốt.”

Hiện tại thì phụ thân Lâm Viễn Kiều nhà bọn họ đã thuận lợi tiến giai lên Luyện Khí kỳ tầng 9 rồi, mà chuyện quan trọng của phụ thân hắn trong giai đoạn này đó chính là mài giũa chiến kỹ, mài giũa linh lực của bản thân mình. Muốn tiến giai lên Trúc Cơ kỳ có thể thuận lợi hơn một chút thì phụ thân cũng cần phải làm tốt công tác chuẩn bị này. Mà đám tu sĩ kia chạy đến đây ngay lúc này cũng coi như kịp lúc để cho phụ thân có thêm cơ hội mài giũa thêm cũng được.

Hơn nữa, hiện tại thương thế của lão tổ Lâm Vọng Bắc nhà bọn họ cũng được khôi phụ gần như hoàn toàn, ám thương hoặc vết thương cũ gì đó cũng triệt tiêu không ít, hiện tại nếu có bất kỳ một người bên ngoài nào dám cả gan tiến vào bên trong lãnh đại của Lâm gia bọn họ trên căn bản cũng không thể trốn khỏi đôi mắt của lão tổ đâu. Cho nên đám chuột từ bên ngoài kia tới một người thì đưa tiễn một kẻ, tới hai người thì đưa tiễn cả đôi luôn.

……

Lúc này thì hai anh em Lâm Vân Dật cùng Lâm Vân Tiêu cũng lục tục chạy đi đến chủ viện, mà Lâm Viễn Kiều đã sớm chờ ở bên trong chủ viện rồi.

Lâm Viễn Kiều nhìn về phía cửa rồi cười cười nói: “Tới?”

Lâm Vân Dật gật đầu nói: “Vâng phụ thân.”

Lâm Viễn Kiều cũng không dây dưa mà đưa luôn một cuốn trục bằng da dê cho Lâm Vân Dật nói: “Thằng ba, con tới đây nhỉn thử một chút xem cuốn trục da dê này có gì kỳ lạ không? Phụ thân nhìn thấy phía bên trên cuốn trục này có đồ án kiếm đạo.”

Lâm Vân Tiêu cũng đưa mắt nhìn về phía cuốn trục trước mặt rồi nhíu mày cũng có chút ghét bỏ mà nói: “Phụ thân, cuốn trục này … đồ án phía bên trên cuốn trục này cũng quá thô sơ, cái này chắc là sản phẩm của đứa nhóc con nào đó vẽ bậy thôi.”

Lâm Viễn Kiều nghe vậy cũng ngẩng đầu nhìn về phía thằng nhóc Lâm Vân Tiêu đang lảm nhảm trước mặt một phen, kỳ thật thì ý tưởng của hắn cùng với thằng tư cũng không sai biệt cho lắm đâu, thật ra hắn cũng nghĩ … y chang như vậy đấy. Nhưng mà, trong thâm tâm hắn cũng có chút nghi ngờ không thôi khi nhìn cuốn trục này, mà trước đó hắn cũng bị hố quá nhiều lần rồi, nghĩ tới nghĩ lui thì hắn vẫn quyết định gọi luôn thằng ba đến để nhìn thử qua một chút xem cuốn trục này có gì khác lạ hay không, dù sao thì mấy cái chuyện đào bảo này vẫn nên để thằng ba đến … trấn ải thì hơn.

Lâm Vân Dật cũng gật đầu rồi nhìn chằm chằm vào cuốn trục da dê trước mặt một chút rồi trầm tư một hồi sau đó không chắc chắn mà nói: “Chẳng lẽ là

Lâm Vân Dật cũng không đợi gì nữa mà nhanh chóng vận chuyển hỏa linh quyết hướng thẳng tới cuốn quyển trục da dê trên mặt bàn luôn, sau khi cuốn trục da dê bị ngọn lửa thiêu đốt như vậy thì chuyện lạ cũng bắt đầu xuất hiện, vốn thì những hình vẽ trên cuốn trục này nhìn cứ như hình vẽ con nít vẽ bậy vẽ bạ, nhưng mà sau khi đốt thì phía bên trong không trung lại xuất hiện hư ảnh của mấy vị kiếm tu, mà mấy vị kiếm tu này cũng tự động vung kiếm mà đánh ra những quyền sắc bén không thôi. Sau khi đánh kiếm một hồi thì toàn bộ số hư ảo đó cũng nhanh chóng thu hồi lại rồi biến thành một hạt giống mà kim sắc, sau đó hạt giống này cũng vọt thẳng tới rồi dung nhập luôn vào bên trong thân thể của Lâm Viễn Kiều.

Ngay sau khi hạt giống kim sắc này dung nhập vào bên trong thân thể thì chính bản thân Lâm Viễn Kiều cũng bị chấn động lên một chút, ngay sau đó thì hai trong mắt của Lâm Viễn Kiều cũng xuất hiện những ánh sao lập loè nhìn không giống bình thường, mà lúc này toàn bộ thân thể của Lâm Viễn Kiều như đang bị từng đợt kiếm ý tác động thẳng tới.

Lâm Vân Văn nhìn một màn này mà trong lòng cũng có chút trầm trồ nói: “Cái này chính là … hạt giống kiếm ý đúng không ạ? Không ngờ vậy mà lại là hạt giống kiếm ý đấy. Em ba à, lần này phụ thân nhà chúng ta đã kiếm lớn luôn rồi đúng không ạ? Thật sự là kiếm lớn rồi.”

Lâm Vân Dật gật đầu nói: “Vâng, đúng vậy.”

Thường thì hạt giống kiếm ý này có thể trợ giúp cho tu sĩ có thể tăng cường khả năng lĩnh ngộ kiếm ý, cũng coi như một trong những loại tài nguyên trợ giúp cho tu sĩ có thẻ đề cao chiến lực lên một trình độ nhất định nào đó cao hơn nữa.

Mà đương nhiên thì sau khi phụ thân hắn có thể lĩnh ngộ được hạt giống kiếm ý rồi thì xác suất mà phụ thân có thể tiến hành Trúc Cơ kỳ thành công cũng được đề cao lên thêm một biên độ nữa.

Lâm Vân Văn nhìn một màn này cũng có chúng bừng tỉnh mà cười cười nói: “Nếu anh nhớ không lầm thì hình như tấm da dê này nằm ở trên người một con chuột nào đó tu vi Luyện Khí kỳ tầng 7 thì phải. Người đó nhìn cũng bình thường không có gì quá đặc biệt, thật không ngờ là trên người vị này lại có hạy giống kiếm ý như vậy đấy. Đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong mà.”

Lâm Vân Dật suy nghĩ một chút rồi cười cười nói: “Có khả năng cao thì vị này cũng ngoài ý muốn mà đạt được tấm da dê này thôi. Có khi đến chính bản thân vị này còn không biết trong tay mình sở hữu hạt giống kiếm ý luôn ấy chứ. Nếu như vị này mà biết bản thân mình sở hữu một báu vật như vậy có lẽ vị này cũng không dám chạy đến đây thăm dò chúng ta đâu.”

sao thì những tu sĩ có mắt không tròng ở Tu chân giới này cũng nhiều vô số kể, ra ngoài đường cũng không cẩn thận một chút thôi thì khả năng cao cũng đụng độ phải không ít kẻ mắt mù rồi. Nói chung thì gia tộc hắn cũng không thiếu những kẻ mù quáng bị che mắt, mà đương nhiên thì những gia tộc mắt mù thất học khác ở Tu chân giới này chắc cũng không thiếu đâu.

Lâm Vân Văn cũng có chút khác thường mà nhìn về phía Lâm Vân Dật một chút rồi nhíu mày nói: “Em ba, lúc đó em thật sự rất lớn mật đấy. Anh cũng không nghĩ là em không nói không rằng mà trực tiếp đốt luôn cuốn trục da dê đó như vậy đâu. Những người bình thường có lẽ cũng nghĩ rằng trên tấm da dê này có ẩn giấu cái gì đó, nhưng mà bọn họ cũng không đủ quyết đoán để mà đốt đi giống như em đâu.”

Lâm Vân Dật cười cười cũng kiếm cớ cho qua chuyện nói: “À, cái em đã xem bên trong mấy cuốn tiểu thuyết ấy mà, trong đó cũng có đề cập qua mấy loại tình huống y như này nên em đốt thử một chút. Ai mà ngờ lại nhặt được bảo đâu chứ?”

Lâm Vân Văn nghe vậy cũng nhịn không được mà lên tiếng cảm thán nói: “Thật như vậy sao? Sao mà phía bên trong mấy cuốn tiểu thuyết đó … cái gì cũng có vậy nhỉ? Anh nghĩ mấy cuốn tiểu thuyết đó thật sự là có thể bao quát vạn tượng luôn ấy nhỉ? Có lẽ anh cũng phải chạy đi tìm mấy cuốn tiểu thuyết mà em từng đọc để nhìn thử một chút xem có gì thú vị không?”

Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng có chút nghi hoặc mà nhíu mày mà nhìn về phía Lâm Vân Dật nói: “Nhưng mà anh ba, cái chuyện này hình như cũng kỳ quái thật đấy. Chúng ta ở đây cũng có nhiều người như vậy mà đúng không? Mấy người đang có mặt ở nơi này luôn đúng không? Vì sao mà hạt giống kiếm ý này lại lựa chọn phụ thân của chúng ta chứ? Tại sao lại như vậy được chứ?”

Lâm Viễn Kiều nghe vậy cũng có chút bực mình mà khẽ hừ một tiếng sau đó nhíu mày nói: “Thằng nhóc chết tiệt này, việc hạt giống kiếm ý lựa chọn ông đây có gì kỳ quái hả? Không lựa chọn ông đây chẳng lẽ nó lại lựa chọn thằng nhóc con hả?”

Lâm Vân Dật cười cười rồi lên tiếng giảng hoà nói: “Được rồi, được rồi Vân Tiêu. Phụ thân nhà chúng ta cũng tu luyện kiếm thuật cũng vài thập niên luôn rồi còn gì nữa. Có thể nói phụ thân nhà chúng ta đã tích luỹ đủ thâm hậu qua năm tháng rồi. Hạt giống kiếm ý này có lựa chọn phụ thân nhà chúng ta cũng không phải là chuyện gì kỳ quái mà đúng không?”

Lúc này thì Lâm Viễn Kiều đang đứng ở một bên mà nghe những điều mà thằng con trai thứ ba Lâm Vân Dật nhà mình nói mà trong lòng cũng có chút tư vị gì đó … không được tốt cho lắm. Nghe thì thằng con trai thứ ba này của hắn đang nói thì nói ra những lời có tính chất đang khen ngợi hắn thật đấy nhưng mà trong giọng nói thì thằng nhóc này còn đang chỉ trích rằng hắn đang chiếm tiện nghi do hắn sinh ra sớm hơn mấy chục năm, ý của thằng nhóc này đang muốn nói chỉ trích do hắn lớn tuổi cho nên hạt giống kiếm ý mới lựa chọn hắn chứ nếu không phải vậy thì hạt giống kiếm ý lại hoàn toàn không đến phiên hắn đúng không? Rõ ràng là thiên phú của hắn trong kiếm đạo cũng vô cùng tốt mà đúng không? Chính vì thiên phú trong kiếm đạo của hắn tốt cho nên hắn mới có thể thắng thế và đương nhiên nhờ vậy cho nên hạt giống kiếm ý mới chọn hắn, rõ ràng là như thế, đây là đạo lý thường tình. Thằng nhóc chết tiệt này.

Mấy cha con Lâm gia đang ngồi nói chuyện rồi bàn luận vô cùng sối nổi thì trận pháp phòng ngự do Lâm Vân Dật bố trí từ trước lại vang lên những đợt cảnh báo vang dội.

Lâm Vân Dật ngẩng đầu nhìn về phía mấy người trong phòng rồi cười cười nhướn mày nói: “Mọi người, có người tới thăm chúng ta rồi kìa.”

Lúc này thì giọng nói của Lâm Bắc Vọng đột nhiên xuất hiện rồi truyền đến bên tai mấy người đang có mặt trong phòng.

Giọng nói của Lâm Bắc Vọng vang lên nói: “Ba người, một tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng 9 hai người còn lại là Luyện Khí kỳ tầng 7.”

Lâm Viễn Kiều nghe vậy cũng có chút hứng thú rồi chiến ý cũng nâng cao cười cười nói: “Để phụ thân đi nhìn thử một chút đã.”

Mới vừa nãy xong thì Lâm Viễn Kiều cũng vừa mới hấp thu được hạt giống kiếm ý, mà vừa mới hấp thu xong thì kiếm ý trên toàn thân hắn cũng sôi trào đến mức sục sôi, mà hiện tại khi nghe được cả ba vị tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ đột nhiên xâm lấn như vậy thì cả bản thân hắn cũng có mong muốn được thử nghiêm một phen, lúc này thì ý chí chiến đấu toàn thân hắn cũng được khơi dậy ngay lập tức.

Lâm Vân Tiêu cũng tỏ vẻ vô cùng hứng thú rồi nhao nhao lên nói: “Phụ thân, con cũng đi, con cũng muốn đi, phụ thân mang con đi cùng với.”

Nhưng mà ngoài Lâm Viễn Kiều ra thì mấy anh em còn lại cũng rất muốn trải nghiệm, đương nhiên thì lúc này chiến ý của ba anh em cũng dâng lên ngùn ngụt.

Lâm Viễn Kiều cũng biết ý rồi mang theo mấy anh em Lâm gia chạy đi, rất nhanh sau đó thì cả mấy cha con Lâm Viễn Kiều cũng sẵn sàng trận địa để đón nhận mấy kẻ xâm lấn.

Lâm Viễn Kiều dẫn đầu mà phóng lên phía trước để chặn trước đón đầu vị tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng 9 đang đứng đằng trước, mà phía bên cạnh thì Thẩm Thanh Đường cũng cuốn luôn lấy một tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng 7. Còn một vị tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng 7 còn lại cũng không rảnh rỗi, vị tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng 7 này lại bị mấy anh em Lâm gia cuốn lấy đánh lộn túi bụi thành một đoàn.

Lúc này thì kiếm ý phía trên toàn thân Lâm Viễn Kiều cũng được kích động lên vô cùng mạnh mẽ, mà một chiêu rồi lại một chiêu đánh ra lại sắc bén hơn tất cả những kiếm chiêu được đánh ra từ trước đến giờ.

Tuy rằng chính bản thân Thẩm Thanh Đường cũng không quá am hiểu quá trình chiến đấu là gì, dù sao thì chuyên môn của cô cũng thiên về mảng linh thực hơn, nhưng mà hiện tại cô cũng là một tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng 8 rồi đấy, mà người này chẳng qua cũng chỉ là một tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng 7 mà thôi, xét về các mặt thì hiện tại linh lực của cô cũng có thể đè ép đối phương một đầu.

Còn một vị tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng 7 còn lại thì đương nhiên là ba anh em Lâm gia lại cùng nhau tính kế rồi cuốn lấy rồi.

Hiện tại Lâm Vân Văn là người dẫn đầu trong ba anh em với tu vi Luyện Khí kỳ tầng 5, mà hai anh em Lâm Vân Dật cùng Lâm Vân Tiêu hiện tại cũng là một tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng 4 rồi đấy. Tuy rằng thời điểm hiện tại thì ba anh em Lâm gia cũng hơi kém một chút so với vị tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng 7 này, nhưng mà ba anh em bọn họ cũng đâu chỉ có một thân chiến lực này thôi đâu, bọn họ còn có không ít phù chú trên người nữa, hơn nữa vị tu sĩ xâm nhập kia cũng chỉ có một người còn ba anh em Lâm gia lại có cả ba người đấy, mà ba đánh một dù sao cũng được coi là lấy đông hiếp yếu, đây chính là quần ẩu, mà quần ẩu cho dù yếu di chăng nữa cũng có lợi thế của đông người, sau khi mấy anh em Lâm gia cùng đánh nhau như vậy lại hoàn toàn không bị rơi vào thế hạ phong. Mà quan trọng hơn nữa thì một vị tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng 7 như này cũng không đủ để cho cả ba anh em Lâm gia bọn họ phân chia đánh nhau.

Lúc này thì mấy kẻ xâm lấn cũng biến sắc rồi, người nào người nấy nhìn cũng có chút khó coi không thôi. Mà lúc này thì trong lòng ba người bọn họ cũng đang tản mát ra một nỗi phẫn hận không thôi, mà bọn họ cũng đang thoá mạ mấy kẻ không có đạo đức đã tung ra tin tức thất thiệt này đến hàng trăm lần.

Thực lực của đám mấy người Lâm gia này hoàn toàn khác với toàn bộ những lời đồn đãi mà người ta nói, là hoàn toàn khác biệt so với những lời đồn kia. Không lẽ đám người kia đã truyền tin tức sai muốn tính kế mấy người bọn họ sao?

Hiện tại mấy tu sĩ xâm lấn kia cũng cảm thấy vô cùng hoài nghi những kẻ đã truyền tin tức giả đó ra ngoài là cùng một đám với đám Lâm gia này, hoặc là những kẻ đã truyền tin tức giả này ra chính là đám người Lâm gia này luôn, mà mục đích mà đám người này truyền tin giả ra như vậy chính là dụ dỗ mấy người bọn họ chạy đến nơi này để đánh cướp. Có thể nói trước đó cũng có không ít kẻ đã chạy đến đây, nhưng mà những kẻ đó cũng không xuất hiện được nữa. Mà hiện tại thì mấy người bọn họ cũng bị những lời dối trá đó lừa gạt đi đến nơi này, ý đồ của đám người này thật sự là … đáng chết mà.

Trong ba vị tu sĩ xâm lấn đang có mặt ở nơi này thì có lẽ người đang bị khủng hoảng nhất đó chính là vị tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng 7 đang cuốn lấy ba anh em Lâm gia kia. Thật sự thì hắn cũng chưa từng nghĩ được mọi chuyện sẽ trở thành như thế này, tại sao mọi chuyện lại biến thành thế này chứ? Lời đồn mà hắn nghe được về ba anh em Lâm gia này hoàn toàn khác, vốn dĩ ba anh em Lâm gia này người nào người nấy đều là phế vật mới đúng, tại sao mà chiến lực của cả ba tên phế vật này lại biến thành thế này chứ? Rốt cuộc là đang có chuyện gì vậy chứ? Hơn nữa, tại sao hai thằng phế vật nhất Lâm Vân Tiêu cùng Lâm Vận Dật này lại biến thành thế này chứ? Mọi chuyện rốt cuộc sao lại thành thế này chứ?

Lúc này thì hai anh em Lâm Vân Tiêu cùng Lâm Vân Dật cũng liên kết lại với nhau cùng sử dụng công kích ngọn lửa mà đánh về phía vị tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng 7 trước mặt, mà uy lực của chiêu thức liên hợp này khu đánh ra cũng vô cùng khủng bố.

Lúc này thì lão tổ Lâm gia, Lâm Bắc Vọng cũng đứng ở đằng xa quan sát trận hỗn chiến trước mặt, mà vốn thì Lâm Bắc Vọng cũng đang có tâm muốn mài giữa chiến lực của Lâm Viễn Kiều cho nên hắn cũng không có ý định muốn nhúng tay vào trận hỗn chiến này. Chỉ là … thời điểm khi mà mấy tu sĩ xâm lấn kia xuất hiện ý định chạy trốn thì hắn cũng ra tay quấy nhiễu một chút để ngăn cản.

Dưới sự nỗ lực không ngừng không nghỉ của một nhà Lâm Viễn Kiều thì mấy tu sĩ xâm lấn lần lượt bị hạ gục rồi nằm thẳng cẳng trên mặt đất.

……..

Phía trên đỉnh núi Thanh Khê.

Lúc này thì hai người Lâm Viễn Kiều lại ngồi cùng với Lâm Bắc Vọng tiến hành luận bàn một trận nói chung là khá nhẹ nhàng.

Đúng là sau khi thông tin về Dung nham huyền thạch bị đồn thổi ra ngoài thì phía Lâm gia nhà bọn họ cũng ồn ào náo nhiệt trong suốt một thời gian dài.

Đúng là thời điểm ban đầu thì mọi người có mặt cũng khá đông đúc, có khi đám người này cũng đi thành cụm, nhưng mà về lâu về dài, khi mà thời gian dần trôi thì tu sĩ chạy đến nơi này gây chuyện càng ngày lại càng ít đi rõ rệt, cuối cùng thì hàng phòng ngự của Lâm gia cũng được dâng lên nhưng mà toàn bộ Lâm gia lại thanh bình yên tĩnh trở lại, lâu lâu cũng chỉ có một vài con chuột lạc loài muốn chạy đến thăm dò thử mà thôi.

Nhưng mà, cũng nhờ có đám chuột này chạy tới đây thăm dò, mà cũng nhờ vào phúc của đám chuột này mà thực lực của Lâm Viễn Kiều cũng theo đó mà gia tăng lên không ít, hơn nữa năng lực lĩnh ngộ kiếm ý của Lâm Viễn Kiều cũng theo đó mà gia tăng lên, cuối cùng thì Lâm Viễn Kiều cũng nhờ vào đám chuột này mà ngộ được không ít thứ vô cùng tốt nữa.

Trong khoảng thời gian gần đây Lâm gia cũng quá thanh bình, cuối cùng thì Lâm Viễn Kiều cũng không bắt gặp bất kỳ một kẻ xâm nhập nào nữa, không có đối thủ để tiếp tục đối chiến nữa thì Lâm Viễn Kiều cũng chỉ có thể chạy đi tìm phụ thân của mình để luận bàn một chít.

Sau khi Lâm Viễn Kiều có thể lĩnh ngộ được kiếm ý thành công thì chiến lực của hắn lại bùng nổ lên thêm một tầng cao mới, hiện tại nếu như buộc phải đối mặt với cường giả Trúc Cơ kỳ, đối mặt với những uy áp của cường giả Trúc Cơ kỳ thì Lâm Viễn Kiều cũng có khả năng kiên trì trong một khoảng thời gian ngắn cũng không làm sao cả, cho nên lúc này hắn cũng đối mặt trực tiếp với phụ thân mình luôn.

Lâm Bắc Vọng nhìn thấy tu vi cũng như chiến lực của Lâm Viễn Kiều tiến bộ như vậy mà trong lòng cứ như mở cờ nói: “Không tồi, không tồi, rất tốt, rất tốt. Lần này con có thể lĩnh ngộ được kiếm ý sớm như vậy thật sự tốt quá rồi. Cho dù là ở Ngự Thú Tông kia những đệ tử Trúc Cơ kỳ có khả năng lĩnh ngộ được kiếm ý cũng là chuyện vô cùng hiếm có. Nếu con trai ta mà là đệ tử của Ngự Thú Tông nói không chừng thì con cũng nhận được sự khen thường của lão tổ Kim Đan kỳ luôn đấy. Thật tốt quá rồi.”

Lâm Viễn Kiều cười cười cũng có chút ngượng ngùng mà nói: “Không đâu phụ thân, lời này thì con không dám nhận. Con có thể hấp thụ được hạt giống kiếm ý hoàn toàn là nhờ vào may mắn mà đoạt được, đây là chuyện ngoài ý muốn. Thực lực của con xét về mọi mặt cũng có một chút chênh lệch nào đó đối với những tu sĩ tự thân có thể lĩnh ngộ được kiếm ý.”

Lâm Bắc Vọng xua tay rồi nhướn mày nói: “Không sao. Không cần phải câu nệ tiểu tiết như vậy làm gì. Cho dù đó có là chuyện ngoài ý muốn hay không ngoài ý muốn đi chăng nữa thì lĩnh ngộ được kiếm ý chính là lĩnh ngộ được kiếm ý. Có thể lĩnh ngộ được kiếm ý chứng tỏ là con có tài rồi. Có thể lĩnh ngộ được kiếm ý cũng không giống như bình thường được nữa.”

Theo như những gì mà Lâm Bắc Vọng đánh giá thì với chiến lực như hiện tại của thằng con trai Lâm Viễn Kiều nếu như muốn tham gia tranh đoạt cấp bậc trong kỳ đại bỉ đối với những đệ tử Luyện Khí kỳ của Ngự Thú Tông thì con trai hắn nhất định sẽ lấy được danh ngạch một trong ba người đứng đầu cũng không thành vấn đề gì đâu. Tuy hắn cũng chẳng mong muốn sẽ đoạt hạng nhất nhưng mà hạng hai hoặc hạng ba cũng có thể nắm chắc.

Lâm Viễn Kiều thở phào một hơi cũng cảm thấy vô cùng may mắn mà nói: “Phụ thân, cũng may mắn là thằng ba nhà con nhạy bén đấy. Nếu không nhờ có thằng ba thì lần này con lại bỏ qua một hồi cơ duyên tốt như vậy nữa rồi. Thật may mắn.”

Lâm Bắc Vọng nghe vậy cũng gật đầu mà cười cười nói: “Đúng vậy. Con nói không sai. Thằng ba nhà con thật đúng là phúc tinh của Lâm gia chúng ta.”

Nếu không nhờ có thằng ba ngoài ý muốn mà phát hiện ra hạt giống kiếm ý bị che giấu trong cuốn trục kia thì làm sao mà chiến lực của Lâm Viễn Kiều có thể bùng nổ như vậy được chứ

Ngoài ra thì những ‘con chuột’ nghe tin cũng không quản khó khăn cũng không quản khổ mà chạy đến tận cửa tìm bọn họ cũng có mang theo không ít linh thạch. Mà đương nhiên thì linh thạch động nhân tâm cho nên toàn bộ Lâm gia bọn họ lại càng có thêm nhiều phần nhiệt tình đối với ‘đám chuột’ này, nhỏ thì chơi chiến thuật của nhỏ mà lớn cũng giăng chiến thuật của lớn, cả một gia tộc lâu lắm rồi mới có dịp nhận nhịp như vậy.

Nhưng mà đáng tiếc thì theo dòng thời gian chuyển dời, khi mà người tiến vào thì nhiều nhưng không thể trở ra được mà thông tin cũng không truyền ngược lại được thì dường như những tu sĩ ngoài kia cũng bắt đầu ý thức được Lâm gia bọn họ cũng không dễ chọc rồi thì phải. Sau này thì những con chuột kia cũng chùn chân không dám đến nữa, hiện tại thì thám tử cũng không chịu tới cửa thám thính nữa rồi.

End chap 37

-------------XuYing90--------------

------oOo------

Chúc Tổ Quốc của chúng ta luôn luôn khoẻ mạnh, bình an, hạnh phúc, thịnh vượng, hùng cường.

Cảm ơn.

Quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa là của Việt Nam

0.10915 sec| 2549.836 kb