Phần 48 – Ngũ linh quyết

------o48o------

Vào một ngày đẹp trời trong xanh mây trắng lượn lờ, Lâm Vân Dật cũng không chần chờ gì mà chạy đi gặp mẫu thân Thẩm Thanh Đường.

Thẩm Thanh Đường nhìn thấy Lâm Vân Dật vừa mới xuất hiện trước mặt mà cười cười nói: “Con trai, con đã tới rồi đấy à?”

Lâm Vân Dật cười cười nhìn về phía Thẩm Thanh Đường đang ngồi trước mặt rồi gật đầu nói: “Vâng ạ thưa mẫu thân.”

Thẩm Thanh Đường rót một ly linh trà thưởng thức sau đó cười cười cũng có chút hứng thú mà nói: “Người mà phía Giang gia đưa tới đây cho chúng ta cũng không tồi. Một nhân tài như vậy lại không được trọng dụng lại bị Giang gia biến thành một món hàng xấu mà đẩy ra khỏi cửa. Giang gia này nhìn thì tưởng thông minh lắm nhưng mà làm người cũng quá hồ đồ rồi.”

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng cũng có chút hứng thú mà gật đầu rồi nhướn mày nói: “Mẫu thân thích Nghiên Băng sao?”

Thẩm Thanh Đường cười cười nhìn về phía Lâm Vân Dật nói: “Đúng vậy. Thằng bé khiêm tốn có lễ, hơn nữa thực lực của thẳng bé cũng vô cùng bất phàm, dáng vẻ cũng linh động, mẫu thân tự nhiên cảm thấy vô cùng hoan hỉ. Vân Dật, con không biết chứ thằng bé Nghiên Băng này tuy chỉ là tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng 4 nhưng mà Linh vũ thuật mà thằng bé sử dụng cũng không kém cỏi bao nhiêu so với anh cả con khi ở cảnh giới Luyện Khí kỳ tầng 5 đâu. Thằng bé là nhân tài đấy.”

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng có chút bất ngờ rồi nhướn mày dò hỏi nói: “Thật vậy sao? Nghiên Băng lợi hại như vậy sao?”

Thẩm Thanh Đường gật đầu cũng có chút hứng thú mà nhướn mày nói: “Đúng vậy. Công pháp mà thằng nhỏ tu luyện chính là Ngũ linh quyết, theo mẫu thân thấy thì cửa công pháp này cũng không tồi đâu. Như những gì công pháp này thể hiện thì một khi vận dụng loại công pháp này lên cũng tuỳ thời có thể chuyển hoá hoàn toàn linh lực bên trong cơ thể sang một loại linh lực nào đó.”

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng có chút hứng thú mà cười cười nói: “Thật như vậy sao? Nói như vậy thì loại công pháp này cũng không tồi.”

Thẩm Thanh Đường cũng nhanh chóng lấy công pháp Ngũ linh quyết ra rồi cười cười nói: “Được rồi con trai. Đây là công pháp Ngũ linh quyết, mà loại công pháp này có thể tu luyện đến Trúc Cơ kỳ đấy. Con cứ nhìn thử một chút đi.”

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng nhíu mày nhìn chằm chằm về phía Thẩm Thanh Đường nói: “Mẫu thân, không lẽ mẫu thân lại … đòi công pháp từ trong tay Nghiên Băng sao?”

Thẩm Thanh Đường nghe vậy cũng lắc đầu rồi thở dài một hơi nói: “Không có, hoàn toàn không có, sao con lại nghĩ vậy chứ? Lúc đó thằng bé Nghiên Băng đã chủ động lấy công pháp này ra đưa lại cho mẫu thân. Thằng bé chủ động nói lại là cảm tạ Lâm gia nhà chúng ta đã chiếu cố.”

Lâm Vân Dật gật đầu cũng cười cười rồi bắt đầu xem xét cuốn công pháp trước mặt một chút nói: “Mẫu thân, công pháp này thật sự cũng khá thú vị đấy ạ.”

Thẩm Thanh Đường nghe vậy cũng gật đầu rồi cười cười nói: “Chuyện này mẫu thân cũng phải xin lỗi các con, công pháp trong nhà chúng ta quá ít, cũng uỷ khuất cho mấy đứa các con rồi.”

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng cười cười rồi lắc đầu nói: “Không sao, không sao. Sao mẫu thân lại nói như vậy được chứ? Con không cảm thấy uỷ khuất, trong nhà chúng ta đã cung cấp đủ điều kiện tu luyện vô cùng tốt cho chúng con rồi mà, bọn con đã có nền tảng vững chắc phụ trợ rồi, còn chuyện tiền đồ của chúng con ngày tháng sau này như thế nào thì bọn họ cũng có thể dựa vào chính bản thân mình tự cố gắng thôi. Mẫu thân không cần phải cảm thấy tự trách như vậy.”

Sau khi bắt được công pháp Ngũ linh quyết thì đương nhiên là Lâm Vân Dật cũng không chần chờ gì nữa mà tiến hành bế quan tu luyện luôn.

Mà sau khi tu luyện thử một chút thì Lâm Vân Dật cũng nhanh chóng phát hiện ra một chuyện khá thú vị, không ngờ là chính bản thân mình hắn lại vô cùng phù hợp với loại công pháp Ngũ linh quyết này, mà sau khi tu luyện thử xong công pháp Ngũ linh quyết này thì tốc độ gia tăng linh lực của hắn cũng tiến lên với tốc độ vô cùng nhanh chóng, mà tốc độ gia tăng linh lực này còn nhanh hơn đến hai lần khi tu luyện công pháp Canh kim kiếm quyết kia.

Mà dựa theo những tình tiết phía bên trong cuốn tiểu thuyết đã ghi lại thì vận khí của nam chính cùng nữ chính là vô cùng tốt, do được Thiên Đạo chiếu cố cho nên vận khí của hai nhân vật này thuộc dạng vô cùng bất phàm, hai người này chỉ cần ra đường là đụng trúng cơ duyên, hoặc nhiều lúc cơ duyên cũng tự mình đưa đến cửa, dù sao thì vầng hào quang của nhân vật chính bao trùm cho nên hai nhân vật này nhận được đủ khí vận của thiên địa.

Nhưng mà, những vai còn lại với nhân vật chính gồm nhân vật phản diện, nhân vậy phụ, nhân vật xui xẻo, … lại không được may mắn như vậy. Thường thì những nhân vật được ghim là nhân vật phản diện hoặc nhân vật xui xẻo cũng có phân chia làm năm đến bảy loại với những cấp bậc phân chia khác nhau, có những nhân vật được cho là phản diện ít, mà cũng có những nhân vật phản diện vừa vừa, mà những nhân vật phản diện quan trọng cũng được phân chia rõ ràng, những nhân vật phản diện quan trọng đều được cho là những nhân vật ngu dốt thường xuyên gây chuyện với nhân vật tuyến chính rồi liên tục tìm đường chết, mà những nhân vật phản diện quan trọng này cũng có vốn liếng để trở thành nhân vật phản diện quan trọng, không đến những thời khắc mấu chốt cuối cùng thì những nhân vật phản diện quan trọng này tuyệt đối không thua kém những nhân vật tuyền chính, nhiều khi còn có hào quang ngang ngửa với nhân vật chính luôn, cái này người ta thường gọi là hào quang của nhân vật phản diện quan trọng.

Mà nhân vật Giang Nghiên Băng trong nguyên tác của cuốn tiểu thuyết kia có thể xem như một trong những nhân vật quan trọng nhất trong phe đối lập với những nhân vật chính, có thể nói nhân vật Giang Nghiên Băng này chính là phản diện trong phản diện. Trong nguyên tác thì nhân vật Giang Nghiên Băng này chính là phúc hoạ lớn nhất của nam chính cùng nữ chính, cho nên những cơ duyên mà nhân vật Giang Nghiên Băng trong cuốn tiểu thuyết gặp được cũng không kém bao nhiêu so với nam chính cùng nữ chính đâu.

Lâm Vân Dật cầm trong tay cuốn công pháp Ngũ linh quyết tiến hành bế quan đến nửa tháng ròng rã, mà linh lực toàn thân cũng tiến bộ đến vượt bậc.

Sau nửa tháng tu luyện không ngừng nghỉ như vậy thì cuối cùng Lâm Vân Dật cũng có thể xuất quan bước đi ra ngoài. Mà ở ngoài cửa chính là Giang Nghiên Băng đang chờ sẵn.

Lâm Vân Dật nhìn về phía Giang Nghiên Băng cũng cười cười rồi nói: “Nghiên Băng, chuyện công pháp tu luyện này thật sự cảm ơn cậu đã giúp đại ân.”

Giang Nghiên Băng nghe vậy cũng có chút ngượng ngùng mà nói: “Không có, cậu không cần phải khách khí như vậy. Cậu cảm thấy hữu dụng là được rồi.”

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng gật đầu rồi cười cười tỏ vẻ vô cùng hớn hở nói: “Không có, công pháp này rất hữu dụng, cảm ơn cậu.”

Giang Nghiên Băng cười cười rồi cúi đầu xuống nói: “Không có gì.”

Giang Nghiên Băng nói xong cũng rũ đôi mắt xuống trầm ngâm không nói gì cả, chuyện này hoàn toàn nằm ngoài dự tính của cậu. Thời điểm khi mà cậu tự mình tiến đến nơi này trong lòng cậu cũng thấp thỏm không thôi. Nhưng mà phía Lâm gia này lại hoàn toàn khác với những gì mà cậu đã tưởng tượng, phía Lâm gia này đối xử với cậu thật sự tốt quá, làm người cũng nên hiểu lễ hiểu nghĩa cho nên cậu cũng nên có qua có lại mới phải đạo.

Kỳ thật thì loại công pháp Ngũ linh quyết này cũng chỉ là một loại công pháp có chút râu ria, cũng không phải bất kỳ một người nào cũng muốn tu luyện loại công pháp này, dù sao thì cuốn công pháp này cũng chỉ phù hợp với những tu sĩ Ngũ linh căn cũng chỉ có những tu sĩ Ngũ linh căn mới có thể tu luyện được. Những tu sĩ lựa chọn tu luyện loại công pháp này chắc chắn sẽ mạnh mẽ hơn rất nhiều khi tu luyện những loại công pháp khác. Tuy rằng loại công pháp này có những đặc điểm khá tốt thật nhưng mà mức độ khó khăn khi tu luyện loại công pháp này cũng không thấp, hơn nữa tốc độ tu luyện khi tu luyện loại công pháp này cũng chậm hơn rất nhiều với tốc độ khi tu luyện những loại công pháp khác.

Ngoài ra thì những tu sĩ Ngũ linh căn khi tu luyện thường cũng chậm hơn rất nhiều so với tốc độ tu luyện của những tu sĩ sở hữu những loại linh căn khác, mà tu luyện loại công pháp này lại tu luyện chậm hơn những loại công pháp bình thường khác, dù sao thì tu sĩ Ngũ linh căn có muốn tiến hành Trúc Cơ kỳ cũng rất khó khăn cho nên tu luyện một loại công pháp Trúc Cơ kỳ như này muốn tiến hành Trúc Cơ kỳ cũng không quá quan trọng.

Thời điểm khi cậu còn ở lại phía Giang gia bên kia thì đương nhiên là bọn họ cũng đánh trúng ý định lên công pháp mà cậu sở hữu rồi, lúc đó bọn họ còn muốn trưng dụng với những lời cao cả rằng đóng góp cho gia tộc, nhưng mà sau đó bọn họ lại biết được thông tin loại công pháp này chỉ có những tu sĩ Ngũ linh căn mới có thể tu luyện được, hơn nữa muốn tu luyện cũng phải tiêu hao vô cùng lớn, ngoài ra thì tốc độ tiến giai cũng rất chậm cho nên bọn họ mới đánh mất hứng thú và không coi trọng công pháp trong tay cậu nữa, cho nên cậu mới có thể giữ lại loại công pháp này trong người.

Lâm Vân Dật nhìn thấy Giang Nghiên Băng lại cúi đầu trầm ngâm như vậy thì cười cười nói: “Đa tạ Nghiên Băng đã hào phóng. Nhưng mà, công pháp này làm sao cậu lại có vậy? Không lẽ đây là công pháp gia truyền của nhà cậu sao?”

Giang Nghiên Băng nghe vậy cũng lắc đầu rồi ngẩng đầu nói: “Cái này thì không phải. Cái này tôi đã đào được từ trong một quầy hàng ở chợ tán gia, có lẽ món đồ này đến từ một gia tộc tán tiên nào, lúc đó tôi cũng coi như là may mắn mới có thể đào được.”

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng gật đầu rồi cười cười nói: “Thì ra là thế sao?”

Chuyện này kỳ thật cũng là chuyện khá bình thường ở thế giới tu tiên này, có một số vị lão tổ của một số gia tộc không thể đào tạo được người kế thừa đến lúc thọ nguyên sắp hết mà trong tộc lại không xuất hiện một tu sĩ có thực lực để đăng đỉnh môn hộ, mà vì gia tộc mình có một cơ hội sống sót cũng chỉ có thể chặt đứt một đoạn cánh tay để tìm đường sống cho gia tộc.

Đương nhiên cũng có không ít gia tộc cũng sẽ chủ động nhường ra không ít linh sơn tú thuỷ đã từng chiếm cứ mà di dời đi đến một nơi có linh khí thuộc dạng bần cùng, dù sao thì mất đi sự bảo hộ của lão tổ cũng không còn đối tượng có thể hổ hộ được thì gia tộc bọn họ cũng trở thành miếng bánh thơm ngon cho những gia tộc đối địch, tránh cho giai tộc bị toàn diệt thì những gia tộc này sẽ chuẩn bị sẵn địa điểm di dời từ trước, đến lúc đó cũng chỉ là cần di dời đến là được rồi.

Mà thời điểm trước khi phải tán gia đi sang một vài đại điểm khác thì rất nhiều gia tộc cũng phân tán luôn không ít tàng phẩm trong gia tộc ra ngoài, thường thì bọn họ sẽ dùng giá thấp để bán ra ngoài, cái này không phải là bán tống cũng chính là bán tháo để thu được một ít linh thạch. Nói chung thì bọn họ cũng muốn lưu lại một chút tài sản gì đó để chuẩn bị cho gia tộc sau này có thể đông sơn tái khởi cũng được.

Sau đó thì chợ tán gia này cũng được thành lập, mà cái chợ tán gia này đúng là một nơi đào bảo vô cùng tốt. Thời điểm khi khu chợ này được mở ra thì không ít tu sĩ ở Tu chân giới này cũng chạy đến đây để cổ động, thường thì khu chợ này cũng có không ít tu sĩ tới đây đào bảo.

Mà thường thì chợ tán gia này cũng không được tổ chức một cách quá thường xuyên, chợ tán gia này thường sẽ phát sinh sau khi đại hội đấu giá bán Trúc cơ đan kết thúc.

Thường thì rất nhiều gia tộc vì mua sắm Trúc Cơ đan mà phải tìm đủ mọi cách để chuẩn bị linh thạch, mà vì chuẩn bị linh thạch mà những gia tộc này cũng khuynh tẫn tất cả những gì mà bọn họ sở hữu để đổi lấy linh thạch. Đương nhiên thì sau khi mua sắm được Trúc Cơ kỳ cũng có hai kết quả, kết quả tốt thì đương nhiên là Trúc Cơ kỳ thành công, gia nghiệp được kéo dài, còn nếu như gia tộc không may mắn mà đụng trúng kết quả xấu tiến hành Trúc Cơ kỳ thất bại thì một vài gia tộc này cũng bắt đầu chuyển hướng ồi chuẩn bị để tiến tới chợ tán gia bắt đầu kiếm thêm linh thạch.

Kỳ thật thì chính bản thân Lâm Vân Dật cũng cảm thấy khá tò mò với cái chợ tán gia này, thật sự thì đại đa số những thế lực tu chân nếu không đến mức bất đắc dĩ nhất có thể thì đương nhiên là bọn họ cũng không tiến tới cái chợ tán gia này để làm gì đâu, đồ trong này chắc chắn cũng có không ít thứ tốt. Nhưng mà tiến vào chợ tán gia này thường cũng mang theo ý nghĩa xấu cho nên hắn tuy rằng cũng rất tò mò nhưng mà đến hiện tại hắn cũng chưa có cơ hội được tham dự chợ này một lần nào cả.

Giang Nghiên Băng ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Vân Dật một hồi cũng có chút tò mò mà cười cười nói: “Vân Dật, kỳ thật thì tốc độ tu luyện của cậu cũng rất nhanh đấy. Hiện tại bên ngoài kia cũng không có một người nào biết được tu vi thật sự của cậu. Mà phía Giang gia bên kia đều đang cho rằng tu vi hiện tại của cậu mới là Luyện Khí kỳ tầng 2 là cùng.”

Lâm Vân Dật cười cười rồi lắc đầu nói: “Không sao. Dù sao thì những người không quan trọng cũng không cần thiết phải biết những chuyện này làm gì.”

Giang Nghiên Băng nghe vậy cũng gật đầu rồi cười cười nói: “Cậu nói như vậy cũng đúng.”

Giang Nghiên Băng nói xong cũng nhíu chặt mày lại, hiện tại cậu đã là tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng 4 rồi, mà bản thân cậu lại là tu sĩ Ngũ linh căn, một tu sĩ Ngũ linh căn lại có thể đạt được tiến độ gia tăng tu vi như vậy cũng khiến cho người ta phải kinh hãi không thôi.

Đương nhiên thì phoá Giang gia bên kia khi nhìn thấy tu vi chân thật của cậu thì bọn họ đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Cũng may mắn là người bên phía Giang gia bên kia đều cho rằng tốc độ gia tăng tu vi của cậu nhanh như vậy là nhờ một lượng lớn thiên tài địa bảo đắp vào người. Tuy rằng đám người của Giang gia bên kia không hỏi thẳng nguyên nhân tại sao tốc độ gia tăng tu vi của cậu lại nhanh như vậy nhưng mà trong lòng bọn họ đều cảm thấy vô cùng ghen ghét với chuyện này.

Mà nói đến chuyện này kỳ thật cũng có chút kỳ quái không thôi, đám người Giang gia bên kia người nào người nấy khi biết được tốc độ gia tăng tu vi của cậu thì bọn họ nghi ngờ rồi dùng ánh mắt không mấy thiện cảm để nhìn cậu, nhưng mà mấy người Lâm gia bên này lại không một chút nghi ngờ, dường như bọn họ đều cảm thấy chuyện này là một chuyện vô cùng bình thường cũng không có chút kỳ quái nào cả.

Thời điểm ban đầu thì cậu còn cảm thấy chuyện này rất kỳ lạ, nhưng mà sau đó khi nhìn thấy Lâm Vân Dật thì cậu cũng hiểu được nguyên nhân rồi. Có Lâm Vân Dật đứng ở phía đối diện để so sánh thì chuyện tu vi của cậu có tiến bộ nhanh như vậy cũng là chuyện rất bình thường, dù sao thì đều là tu sĩ Ngũ linh căn nhưng mà tốc độ tiến giai của Lâm Vân Dật còn nhanh hơn cậu nữa cơ mà.

Ngay từ thời điểm vừa mới ba tuổi, sau khi tiến hành trắc nghiệm linh căn xong thì cứ cách một đoạn thời gian thân thể cậu sẽ tiến vào trạng thái băng hàn mà không biết rõ nguyên nhân cụ thể là gì, mà tình trạng của cậu lúc đó cứ nhưng tiến vào một khu vực băng thiên tuyết địa vậy, cả người cậu cứ như muốn đông cứng lại. Tuy rằng cái cảm giác đột nhiên bị đông cứng như vậy cũng không phải là tu vị gì quá mức dễ chịu, nhưng chỉ cần cậu có thể chịu đựng được qua cơn rét buốt băng giá đó xong thì linh lực bên tỏng thân thể cậu cũng được bay lên một mảng lớn, cho nên việc chịu đựng một lúc mà nhận được thành quả tốt như vậy cũng xứng đáng.

Mà nghĩ đến chuyện thể chất kỳ lạ của mình thì đôi mắt của Giang Nghiên Băng rũ xuống ngẫm nghĩ một chút, tính ngày tính tháng nếu cậu tính không lầm thì hình như thời gian hàn khí bên trong thân thể cậu đến giai đoạn bùng nổ đợt tiếp theo chắc cũng tới rồi thì phải. Có lẽ là không còn bao lâu nữa đâu cậu lại tiếp tục bùng nổ thể chất thêm một lần nữa, chuyện này cũng ….

Giang Nghiên Băng vừa mới suy nghĩ như vậy trong đầu một chút thôi nhưng mà một luồng hàn khí vô cùng nồng đậm cũng bùng nổ mà có xu hướng muốn bạo phát ra ngoài.

Còn chưa kịp chuẩn bị bất kỳ một chuyện gì cả mà một luồng hàn khí từ bên trong thân thể của Giang Nghiên Băng cũng tản ra ngoài khiến cho nhiệt độ đột nhiên lại bị suy giảm đi với tốc độ vô cùng nhanh chóng.

Mà luồng hàn khí này tràn ra ngoài nhanh đến mức không thể kiểm soát được khiến cho mặt đất ở khu vực xung quanh thân thể Giang Nghiên Băng cũng bị ngưng kết thành một tầng băng sương, khí lạnh bắt đầu xâm lấn toàn bộ khu vực xung quanh.

Mà đối mặt với loại tình huống này chính bản thân Giang Nghiên Băng cũng biết sắp có chuyện rồi khiến cho sắc mặt của cậu cũng tái nhợt đi.

Lâm Vân Dật nhíu mày bước lên dò hỏi nói: “Sao vậy? Không thoải mái sao?”

Giang Nghiên Băng bị điểm danh cũng giật mình rồi rũ đôi mắt xuống, hiện tại cậu đang rất muốn nhịn xuống hàn ý đang lan tràn khắp thân thể mình xuống.

Giang Nghiên Băng cũng có chút khó khăn mà mở miệng nói: “Không … không sao. Tôi vẫn ổn. Không …”

Nhận thấy tình huống sắp bị bại lộ mà trái tim của Giang Nghiên Băng cũng bang bang mà nhảy lên liên hồi, dựa theo những tính toán của cậu thì khoảng thời gian sắp tới chính là lúc thể chất của cậu bùng nổ, mà cậu cũng tính toán rồi lên kế hoạch trước rồi, nhưng mà … tính toán lại không theo kịp hiện thực, đáng lý ra thời kỳ bùng nổ thể chất của cậu phải mấy ngày nữa mới đến chứ?

Nguyên bản thì Giang Nghiên Băng còn đang muốn tìm một cái cớ nào đó muốn trốn mấy ngày cho qua đợt thể chất bùng nổ này rồi quay trở lại.

Dù sao thì mỗi một lần thể chất của cậu bùng nổ cũng không hay ho gì cho lắm, những thời điểm này thì toàn thân của cậu lại bị đóng băng hoàn toàn như tượng băng điêu khắc, vừa nhìn qua cũng có thể xác nhận được rằng đây là chuyện không bình thường rồi.

Nghĩ đến chuyện này thì sắc mặt của Giang Nghiên Băng đã tái nhợt do lạnh lại chuyển sang màu trắng bệch. Trước kia khi còn ở Giang gia bên kia đại đa số những tộc nhân của Giang gia đều cảm thấy tốc độ tu luyện của cậu như vậy là quá nhanh. Không vì nguyên nhân gì khác chỉ vì bản thân cậu là tu sĩ Ngũ linh căn nhưng mà tốc độ như này hoàn toàn không giống bình thường.

Lúc đó, đại đa số những tu sĩ của Giang gia bên kia đều cảm thấy cậu có thẻ tiến giai nhanh như vậy thì nguyên nhân chính là do cậu được ăn quá nhiều đan dược mới có thể đạt được kết quả như vậy. Mà có lẽ bọn họ cũng truyền ra ngoài thông tin này rồi. Nếu như lúc đó phía Giang gia mà phát hiện ra được bản thân cậu lại biến thành một cục đá băng mà toàn thân lại bị đóng băng như này thì đương nhiên là bọn họ sẽ phát hiện ra bản thân cậu có cái gì đó không thích hợp.

Mà lúc này thì tâm tư của Giang Nghiên Băng cũng có chút hỗn loạn không thôi. Thời điểm khi phụ mẫu của cậu còn sống thì bọn họ đã sớm phát hiện ra thể chất của cậu có cái gì đó không giống như người bình thường rồi. Mà thời điểm khi phụ mẫu còn sống thì phụ mẫu cũng giảng giải rồi cảnh cáo sau đó cũng hạ tử mệnh là không được phép để cho người khác phát hiện ra chuyện này, có làm cách nào đi chăng nữa cũng phải giấu cho thật kỹ không được phép để lộ sơ hở. Phụ mẫu cũng dặn dò nếu để cho người ngoài biết thì hậu hoạn mà cậu phải đối mặt sẽ rất khó lường. Đương nhiên phụ mẫu sẽ không làm những việc có hại cho cậu, cho nên từ trước đến nay cậu đều che giấu vô cùng kỹ chuyện này.

Lúc này thì sắc mặt của Giang Nghiên Băng cũng có chút gì đó tái nhợt không thôi, kỳ thật thì trước kia cậu cũng từng tao ngộ qua một vài đợt hàn khí bùng nổ như thế này rồi, nhưng mà những đợt hàn khí bùng nổ trước kia cậu trải qua cũng khá bình thường, lúc đó cậu cũng trải qua một cách nhẹ nhàng, nhưng mà lần này hình như không giống như vậy, lần này hàn khí bùng nổ dường như có phần nghiêm trọng hơn trước rất nhiều.

Lúc này thì Lâm Vân Dật cũng không nghĩ ngợi gì nữa mà cầm lấy cánh tay của Giang Nghiên Băng lên sau đó một luồng linh lực có thuộc tính Ngũ Hành đột nhiên xông thẳng vào người Giang Nghiên Băng.

Giang Nghiên Băng ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Vân Dật mà trong lòng cũng có chút kinh ngạc nói: “Cậu … đây chính là Ngũ linh quyết?"

Lâm Vân Dật gật đầu rồi cười cười nói: “Đúng vậy.”

Giang Nghiên Băng nghe vậy mà trong lòng cũng có chút kinh ngạc không thôi. Kỳ thật thì cậu cũng chỉ vừa mới giao công pháp Ngũ linh quyết này cho Thẩm Thanh Đường không bao nhiêu lâu mà đúng không? Chỉ mới không bao nhiêu lâu vậy mà Lâm Vân Dật đã có thể tu luyện đến mức độ như thế này luôn rồi sao? Tốc độ tu luyện này thật sự cũng nhanh quá rồi.

Theo từng dòng linh lực có thuộc tính Ngũ Hành chảy vào người như vậy thì lồng ngực của Giang Nghiên Băng bỗng nhiên dâng lên một dòng nước ấm.

Giang Nghiên Băng cũng nhanh chóng nhắm mắt lại mà không suy nghĩ gì quá nhiều nữa, cậu cũng chờ không nổi mà nhanh chóng vận hành công pháp Ngũ linh quyết lên mấy vòng, rất nhanh sau đó thì luồng linh lực có thuộc tính Ngũ Hành của cả hai người bọn họ lại cộng gộp với nhau rồi cùng lưu chuyển cùng giao lưu với nhau rồi cùng vận chuyển với nhau.

Rất nhanh sau đó thì hàn khí bên trong thân thể Giang Nghiên Băng cũng bị loại lực lượng có thuộc tính Ngũ Hành này nhanh chóng bị áp chế xuống, mà không chỉ như vậy thôi đâu, hàn khí bên trong thân thể Giang Nghiên Băng cũng nhanh chóng bị tiêu tán đi không ít, lúc này thì linh khí bên trong thân thể của Giang Nghiên Băng cũng nghênh đón thêm một lần thăng tiến thêm nữa, mà dường như lần này linh khí bên trong thân thể cậu còn dâng lên không ít so với trước nữa.

Lúc này thì linh lực bên trong thân thể Giang Nghiên Băng cũng bị kích động lên với tốc độ vô cùng nhanh chóng, mà lúc này thì thân thể của cậu bỗng nhiên bộc phát một loại hấp dẫn.

Lâm Vân Dật nhìn thấy khoảng khắc như vậy cũng nhanh chóng nhận ra chuyện bất thường, rất nhanh sau đó thì Lâm Vân Dật cũng nhanh chóng thả 300 viên linh thạch ra ngoài.

Sau đó thì phía bên trên thân thể của Giang Nghiên Băng cũng tự động bộc phát một loại lực lượng thôn phệ vô cùng khủng bố, lúc này thì toàn bộ linh khí phía bên trong 300 linh thạch cũng lan tràn ra ngoài, mà sau đó thì toàn bộ linh khí đang lan tràn bên trong không khí cũng bị càn quét không còn lại gì nữa, theo từng luồng linh khí biến mất thì cuối cùng Giang Nghiên Băng cũng nhanh chóng đột phá lên Luyện Khí kỳ tầng 5.

Việc hàn khí trên người Giang Nghiên Băng bùng nổ như vậy cũng phải giằng co đến ba ngày mới có thể kết thúc hoàn toàn được.

Giang Nghiên Băng ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Vân Dật một chút mà trong lòng cũng có chút lo lắng rồi cười giọng nói: “Đa tạ.”

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng cười cười rồi lắc đầu nói: “Được rồi, không cần phải khách khí như vậy làm gì. Chuyện nhỏ thôi.”

Sau khi giúp đỡ cho Giang Nghiên Băng mà Lâm Vân Dật cũng cảm giác được là linh lực bên trong thân thể hắn cũng được dâng lên một đoạn không nhỏ. Bên trong cuốn tiểu thuyết kia có giới thiệu một chi tiết nếu hai loại thánh thể như Thiên Càn thánh thể cùng Thiên Khôn thánh thể mà tiến hành song tu thì tu vi có thể được đề cao mà bay lên vô cùng nhanh chóng, trước hắn không biết chứng thực nhưng mà hiện tại có thể chứng thực một phần nào đó rồi thì hình như tình tiết này cũng không phải là giả.

Giang Nghiên Băng ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Vân Dật một chút mà trong lòng cậu cũng có chút hồ nghi không thôi. Kỳ thật thì trước kia cậu cũng từng trải qua một vài lần thể chất bùng nổ rồi, nhưng mà mỗi một lần thể chất bùng nổ thì bản thân cậu cũng có chút khó khăn không thôi, chưa có lần nào mà cậu lại trải qua một lần thể chất bùng nổ nhẹ nhàng như vậy.

Giang Nghiên Băng nhíu mày cũng có chút hối lỗi mà lên tiếng nói: “Thành thật xin lỗi, lúc nãy tôi đã dùng nhiều linh thạch của cậu như vậy.”

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng cười cười rồi lắc đầu nói: “Không sao cả, chuyện này hoàn toàn không có vấn đề gì. Chẳng qua cũng chỉ là mấy trăm viên linh thạch thôi ấy mà, số lượng này cũng không tính là bao nhiêu. Được rồi, được rồi. Hiện tại cậu đã thuận lợi tiến giai lên cảnh giới Luyện Khí kỳ tầng 5 rồi, chúc mừng cậu đã thuận lợi tiến giai thành công.”

Giang Nghiên Băng cười cười rồi lắc đầu nói: “Đa tạ.”

Nói xong lời này mà tâm tình của Giang Nghiên Băng cũng có chút kích động không thôi, cậu chuyển sang Lâm gia bên này cũng không được bao nhiêu lâu đâu thì cậu cũng được nuôi dưỡng bằng một lượng lớn linh kê, ngoài ra thì cậu lại có thêm không ít trứng linh kê để bồi bổ vào người nữa, nếu không phải cậu được một lượng lớn tài nguyên như vậy bồi bổ chỉ trong một khoảng thời gian ngắn như vậy vào người thì cậu cũng không thể tiến giai một cách thuận lợi như vậy đâu.

Sau khi tiến giai thành công thì đương nhiên là Giang Nghiên Băng cũng cảm thấy vô cùng sung sướng, nhưng mà sau khi sung sướng xong thì đương nhiên cậu cũng có chút lo được lo mất, hình như … trong lúc không cẩn thận thì cậu lại nhận được thêm không ít nhân tình từ phía người này rồi, nhân tình càng thiếu càng nhiều như vậy không biết khi nào cậu mới có thể trả được nữa.

Lâm Vân Dật đánh giá Giang Nghiên Băng một hồi rồi bắt đầu lên tiếng dặn dò nói: “Được rồi Nghiên Băng, hiện tại hàn khí bên trong thân thể cậu cũng chỉ vừa mới bùng nổ còn chưa kịp rút hết, hiện tại cậu nên rút một chút thời gian để nghỉ ngơi mấy ngày cho tốt đi.”

Giang Nghiên Băng gật đầu rồi cười cười nói: “Được.”

Giang Nghiên Băng cũng nhanh chóng vận chuyển linh lực lên vào vòng để tiêu hóa luôn toàn bộ số hàn khí còn sót lại bên trong thân thể.

Giang Nghiên Băng vận chuyển linh lực xong cũng rũ đôi mắt xuống buồn bã không thôi. Chuyện mà cậu vừa mới gặp phải cũng chứng minh cậu sở hữu một thể chất vô cùng đặc thù cho nên cứ cách một khoảng thời gian thì cậu đều sẽ nghênh đón một đợt hàn khí bùng nổ, cũng chính vì thế cho nên phụ mẫu cậu vẫn luôn cảm thấy không yên tâm cho cậu, trước khi làm gì phụ mẫu vẫn luôn canh chừng rồi dặn dò tới lui đủ chuyện.

Giang Nghiên Băng rũ mắt xuống rồi ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Vân Dật một hồi như muốn nói cái gì đó lại không biết làm sao để mở lời.

Lâm Vân Dật nhìn thấy Giang Nghiên Băng thập thò như vậy cũng có chút hứng thú mà cười cười nói: “Cậu làm sao vậy?”

Giang Nghiên Băng nghe vậy thì mím môi cũng có chút bất đắc dĩ mà thở dài một hơi nói: “Không … không có gì đâu.”

Lâm Vân Dật cười cười cũng không muốn che giấu nữa mà nói: “Được rồi, được rồi. Cậu cũng không cần phải lo lắng quá nhiều về chuyện này làm gì. Không sao đâu. Tôi cùng cậu là giống nhau mà. Không cần cảm thấy lo lắng làm gì.”

Giang Nghiên Băng nghe vậy thì giật mình rồi đột nhiên mở bừng mắt nhìn chằm chằm về phía Lâm Vân Dật mà bên trong ánh mắt cũng có chút kỳ dị không thôi.

Lúc này thì tâm tư của Giang Nghiên Băng cũng chuyển động không ngừng như đang suy nghĩ lại mọi chuyện một lượt. Trước kia cậy đã cảm thấy Lâm Vân Dật này vô cùng kỳ lạ rồi, cùng là tu sĩ Ngũ linh căn nhưng mà tốc độ tu luyện của Lâm Vân Dật cũng quá nhanh. Hiện tại xem ra thể chất đặc thù này không chỉ có một mình cậu mà chính Lâm Vân Dật cũng sở hữu thể chất đặc thù rồi.

Mà không chỉ sở hữu thôi đâu mà đối phương còn biết rất rõ ràng bản thân mình đang sở hữu thể chết đặc thù nữa. Mà Lâm Vân Dật biết không chỉ biết bản thân mình sở hữu thể chất đặc thù mà dường như Lâm Vân Dật cũng biết khá rõ ràng tình huống đặc thù của cậu nữa.

Thậm chí, không chỉ một mình Lâm Vân Dật biết rõ tình huống của cậu mà dường như Lâm gia cũng biết chuyện này rồi thì phải.

Nghĩ đến chuyện này thì Giang Nghiên Băng bỗng nhiên nghĩ đến mối hôn sự của Lâm gia cùng Giang gia kia, tựa hồ phía Lâm gia này cũng không có bao nhiêu hứng thú muốn rước Giang Đàm Nhi về nhà thì phải, thái độ của Lâm gia đối với Giang Đàm Nhi cũng khá lãnh đạm. Mà khi biết được chuyện này thì phụ thân cùng mẫu thân cậu vẫn luôn cảm thấy vô cùng kỳ lạ với thái độ này của Lâm gia bên kia, hiện tại thì nguyên nhân cũng có thể được lý giải rồi, hoá ra nguyên nhân là do có quan hệ với thể chất đặc thù của Lâm Vân Dật, mà chuyện này dường như không sai.

Lâm Vân Dật gật đầu rồi cười cười cầm một cuốn trục ra đưa cho Giang Nghiên Băng nói: “Được rồi, cậu có thể tu luyện một chút đi.”

Giang Nghiên Băng nhìn vào cuốn công pháp một chút rồi ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Vân Dật nói: “Đây chính là … Ẩn tức quyết sao?”

Giang Nghiên Băng ngẫm nghĩ một hồi mà bên trong ánh mắt cũng dao động một chút sau đó nghiêm túc mà gật đầu nói: “Cảm ơn.”

Giang Nghiên Băng nói xong lại có chút bất an mà rũ đôi mắt xuống, đã có kinh nghiệm trải qua mấy đợt hàn thể bùng nổ như thế này thì bản thân cậu ít nhiều cũng biết được rằng cậu không được bình thường, mà thể chất của cậu cũng không giống người bình thường mà có vấn đề gì đó.

Tuy rằng trước kia phía Giang gia bên kia người nào người nấy đều cảm thấy vô cùng tò mò về tốc độ tu luyện của cậu tại sao lại nhanh như vậy. Nhưng mà trước đó cậu đều dùng cái lý do ăn nhiều đan dược để lừa gạt cho qua chuyện mà thôi.Trước đó thì đúng là đám tu sĩ của Giang gia đều cảm thấy lý do mà cậu đưa ra cũng khá hợp lý, do lúc đó phụ mẫu của cậu vẫn chưa gặp nạn, hơn nữa phụ mẫu cũng khá nuông chiều cậu cho nên bọn họ cũng chấp nhận lý do này. Chuyện này cứ thế mà lừa gạt cho xong chuyện.

Lúc đó mấy người của Giang gia bên kia đều cảm thấy cậu chỉ vì cái lợi trước mắt mà đắp một đống đan dược vào người như vậy thì cậu chắc chắn sẽ phải trả một cái giá lớn, bọn họ đều cho rằng cậu vì đổi lấy tu vi mà không màng tất cả như này thì căn cơ cũng sớm bị hư hao hoàn toàn rồi. Nhưng mà hiện tại đám người kia lại phát hiện ra chuyện căn cơ cậu hoàn toàn không có vấn đề gì mà cậu cũng thuận lợi mà tiến giai vào Luyện Khí kỳ tầng 5 có lẽ bọn họ sẽ dậm chân tức giận không thôi mất.

Kỳ thật thì khi nhìn thấy hai anh em Lâm Vân Dật cùng Lâm Vân Tiêu tu luyện thuật ẩn nấp thì Giang Nghiên Băng cũng sớm tò mò muốn hỏi thử rồi, nhưng mà trước đó cậu cũng chỉ là người ngoài, hơn nữa xuất thân cũng như địa vị của cậu cũng xấu hổ như vậy nữa cho nên cậu cũng không tiện mà đòi hỏi thêm được. Những tưởng là chuyện sẽ dừng lại ở đó, ai mà ngờ được là hiện tại công pháp mà hai anh em Lâm Vân Dật và Lâm Vân Tiêu tu luyện đang nằm trong tay cậu luôn rồi, mà không ngờ là cậu cũng chẳng cần phải lên tiếng mà công pháp này tự động đưa tới tay cậu luôn rồi. Này cũng thật là …

Giang Nghiên Băng nhíu mày cũng có chút tò mò mà nói: “Vân Dật, cửa công pháp này là do lão tổ Lâm gia đã mang từ Ngự Thú Tông ra ngoài sao?”

Nếu như công pháp này là do lão tổ Lâm gia mang từ Ngự Thú Tông ra ngoài thì chắc chắn là đám người của Ngự Thú Tông sẽ phát hiện ra, đến lúc đó thì lớp nguỵ trang này cũng khó mà giấu được đôi mắt của đám đệ tử Ngự Thú Tông kia.

Lâm Vân Dật lắc đầu rồi cười cười nói: “Đương nhiên là không phải rồi. Công pháp này đào được bên trong phường thị đấy.”

Giang Nghiên Băng nghe vậy cũng có chút hứng thú mà cười cười nói: “Vậy sao? Thảo nào mà công pháp này lại tốt như vậy.”

Lâm Vân Dật cười cười rồi nhướn mày nói: “Đúng vậy. Công pháp này có lẽ là công pháp của vương triều Vĩnh Khang để lại.”

Giang Nghiên Băng gật đầu rồi nắm chặt nắm tay lại nói: “Hoá ra là như vậy sao? Như vậy cũng có thể giải thích được rồi.”

End chap 48

-------------XuYing90--------------

------oOo------

Chúc Tổ Quốc của chúng ta luôn luôn khoẻ mạnh, bình an, hạnh phúc, thịnh vượng, hùng cường.

Cảm ơn.

Quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa là của Việt Nam

0.38380 sec| 2585.469 kb