Phần 38 - Chuyện từ hôn

------o38o------

Thời gian trôi nhanh như cún chạy ngoài đồng, chỉ chớp mắt một chút thôi nhưng mà khoảng thời gian hai năm lại cũng trôi qua.

Sau hai năm thời gian này thì Lâm Vân Dật cũng không còn giữ nguyên dáng vẻ ban đầu nữa mà hắn đã trưởng thành một thiếu niên lang 13 tuổi rồi, hiện tại hắn cũng không còn là một thằng nhóc cao chưa đến một mét nữa rồi, đương nhiên tuổi tác lên thì tu vi cũng theo đó mà tăng trưởng lên. Hiện tại Lâm Vân Dật đã thoát khỏi Luyện Khí kỳ tầng 4 mà tiến giai đạt đến cảnh giới Luyện Khí kỳ tầng 5 rồi.

Đương nhiên thì trong khoảng thời gian hai năm này Lâm Viễn Kiều cũng cùng cố luôn tu vi Luyện Khí kỳ tầng 9 rồi, giai đoạn tiếp theo đó chính là chuẩn bị kỹ càng rồi bắt đầu tính toán đến chuyện tiến hành Trúc Cơ kỳ nữa là được rồi.

Sau khi Thẩm Thanh Đường thuận lợi tiến giai lên Luyện Khí kỳ tầng 8 thì cô vẫn luôn lưu lại bên trong gia tộc để xử lý linh điền, sau khi tiến giai thành công thì cô vẫn luôn ở nhà cũng rất hiếm khi nào đi ra ngoài, một mặt là tránh những nhòm ngó không đáng tiếc, thứ hai là cô cũng bỏ thời gian để đầu tư vào tu luyện. Trong khoảng thời gian mấy năm này ít nhiều gì cô cũng có chút thành tựu, hiện tại khoảng cách đến Luyện Khí kỳ tầng 9 càng lúc càng gần, đương nhiên cô cũng chuẩn bị sẵn sàng bất cứ khi nào cũng có thể tiến giai luôn rồi.

Mà đương nhiên thì trong khoảng thời gian mấy năm này phía Lâm gia vẫn luôn làm tốt công tác bảo hộ, bọn họ vẫn luôn làm tốt chuyện điệu thấp từ từ tích góp từ từ phát triển mà không lộ chút thông tin nào.

Lão tổ Lâm Bắc Vọng vẫn luôn đứng sau lưng khắc hoạ không ít phù chú, mà Lâm Vân Dật vẫn luôn luyện chế đan dược, mà phía Lâm gia cũng bí mật bán ra ngoài không ít phù chú cùng đan dược, cũng nhờ vậy mà thu hoạch trong túi Lâm gia cũng chậm rãi tăng trưởng.

Đương nhiên thì công việc chính của Lâm gia từ trước đến nay là chăm sóc linh điền cùng chăn nuôi linh kê vẫn được giữ nguyên không đổi, cũng nhờ có danh tiếng càng lúc càng tốt cho nên công việc kinh doanh kỳ thật cũng ổn định. Trong khoảng thời gian này thì tiền lời thu hoạch được từ hai công việc chính này vẫn luôn đều đặn không bị ngắt quãng một chút nào.

Thẩm Thanh Đường nhìn chằm chằm về phía Lâm Vân Dật cũng có chút vui mừng mà cười cười nói: “Luyện Khí kỳ tầng 5 rồi sao?”

Lâm Vân Dật cười cười rồi gật đầu cũng tỏ vẻ vô cùng bình thường mà ngẩng cao đầu nói: “Vâng ạ. Cũng chỉ là Luyện Khí tầng 5 mà thôi.

Thẩm Thanh Đường đưa mắt nhìn rồi đánh giá Lâm Vân Dật một hồi từ đầu đến chân mà tâm tình cũng có chút phức tạp không thôi. Hiện tại con trai cô cũng chỉ vừa mới 13 tuổi mà thôi nhưng mà tu vi của con trai cô đã là Luyện Khí kỳ tầng 5 rồi đấy. Mà con trai cô lại là tu sĩ Ngũ linh căn mà người người ghét bỏ, nhưng mà với tiến độ này thì có là thiên tài Thiên linh căn cũng khó mà có thể theo kịp tiến độ của con trai cô đấy.

Người ta thường hay nói tiến độ tu luyện của những tu sĩ Ngũ linh căn vô cùng chậm chạp, có khi tu luyện cả đời cũng không thể tiến hành Trúc Cơ kỳ thành công chứ đừng nói đến chuyện đi xa hơn nữa. Nhưng mà, tốc độ tu luyện này của Lâm Vân Dật thì có là đệ tử tinh anh của đại tông môn chắc cũng chỉ như vậy mà thôi. Có thể nói sự lợi hại của linh thể Thiên Càn thánh thể này cũng được thể hiện thật rõ ràng mà.

Nhưng mà, nhìn vào thái độ của con trai cô thì hình như thằng nhóc này cũng không quá vừa lòng với tốc độ tu luyện như thế này thì phải.

Thẩm Thanh Đường nhìn về phía Lâm Vân Dật cũng có chút nghiêm túc mà nói: “Con trai, hôm nay gọi con đến đây cũng có chuyện cần thương lượng. Hôn ước giữa con cùng với Giang Đàm Nhi bên kia cũng đến lúc cần phải nói rõ rồi.”

Lâm Vân Dật nghe vậy mà giật mình sau đó sắc mặt cũng có chút khó coi mà nhăn tít mày lại nói: “Cái gì? Đề cập cái gì nữa ạ? Rốt cuộc là phụ thân còn đang muốn làm cái gì nữa chứ? Đã bao nhiêu năm đi qua rồi mà đúng không? Con đã nói từ sớm luôn rồi mà. Tại sao đến hiện tại phụ thân còn chưa giải trừ luôn cái hôn ước chết tiệt đó đi chứ? Phụ thân đang có ý gì vậy chứ? Sao phụ thân có thể làm việc không đàng hoàng mà cứ dây cà dây muối như vậy làm cái gì chứ? Phụ thân đang muốn làm cái gì vậy?”

Thẩm Thanh Đường nghe Lâm Vân Dật xổ một tràng mà đầu cũng toàn là cái gì, cái gì, rồi cái gì như vậy trong lòng cũng có chút bất đắc dĩ không thôi.

Thẩm Thanh Đường thở dài một hơi cũng có chút bất đắc dĩ mà nói: “Con trai, con bình tĩnh một chút đi. Phụ thân con cũng vào thế khó không thể giải quyết được thôi. Con cũng biết cái việc từ hôn này mọi ngừoi có bằng mặt hay không bằng lòng đi chăng nữa mfa nhà nào dám mở miệng ra trước thì nhà đó thua mà đúng không? Mẫu thân cũng tưởng rằng nhà chúng ta có biểu hiện keo kiệt, không để ý, không quan tâm, cũng không hỏi thăm gì thì phía Giang gia bên kia còn phải chờ không nổi mà chạy gấp tới đây để từ hôn luôn rồi chứ? Ai mà ngờ được là phía Giang gia bên kia có thể trầm ổn chịu nhịn đến nông nỗi như vậy đâu chứ? Cho nên việc này mới bị kéo dài cho đến hiện tại chưa thể giải quyết được đây.”

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng nhíu mày cắn chặt răng lại nói: “Mẫu thân, chỉ cần có thể từ hôn ngay lập tức thì có ăn mệt một chút cũng không hại gì với chúng ta.”

Thẩm Thanh Đường nhìn về phía Lâm Vân Dật cũng có chút bất đắc dĩ mà nói: “Con trai, trên thực tế thì trong khoảng thời gian mấy năm trước phụ thân con như xa như gần, cũng nói ý hoặc nhắc khéo với phía Giang gia bên kia rằng chúng ta có thể tiến hành giải trừ hôn ước bất kỳ lúc nào cũng được rồi, chúng ta có thể chịu thiệt trong vấn đề này. Ý của phụ thân con như vậy nhưng mà người bên phía Giang gia bên kia lại một mực tỏ vẻ chính nghĩa nói hôn ước đã định không thể giải trừ mà cự tuyệt ý bên phía Lâm gia chúng ta. Nguyên bản thì mẫu thân cũng cho rằng cái việc từ hôn này là việc thuận theo ý trời, dường như Giang gia bên kia chê mà chúng ta cũng kháng cự thì mọi việc cũng có thể thực hiện một cách dễ dàng. Ai mà biết được là thời điểm thật sự muốn tiến hành giải trừ hôn ước thì việc cũng không đơn giản như vậy. Ai mà ngờ được là hôn ước này muốn giải trừ cũng khó khăn đến mức như vậy đâu chứ?”

Lâm Vân Dật nghe vậy mà trong lòng cũng tràn đầy khó hiểu nhíu mày nói: “Đúng vậy. Con cũng nghĩ là đơn giản. Nhưng mà … tại sao mọi chuyện lại biến thành như vậy được chứ? Nếu như phía Giang gia chúng ta tỏ thái độ như vậy, nếu như phụ thân cũng tự mình đề ra cái chuyện từ hôn này thì con nghĩ phía Giang gia bên kia còn phải gấp không nổi mà đồng ý ngay lập tức luôn chứ? Tại sao bên kia còn muốn dây dưa với nhà chúng ta?”

Thẩm Thanh Đường thở dài một hơi cũng có chút bất đắc dĩ mà nói: “Nếu như mẫu thân nghe ngóng không sai thì chuyện này cũng do quý nữ của Giang gia bên kia là đệ tử của đan sư Kim Đan kỳ của Ngự Thú Tông thôi. Nghe nói vị quý nữ kia cũng có danh tiếng khá tốt ở Ngự Thú Tông kia, cũng nghe nói vị này được rất nhiều người ngưỡng mộ. Cho nên phía Giang gia bên này cũng không dám làm ra cái danh tiếng thất tính bội nghĩa khiến cho cô quý nữ kia phải gánh thêm cái tội danh xấu. Nhưng mà, đương nhiên thì đây cũng chỉ là một trong những nguyên nhân thôi, còn có thêm một nguyên nhân khác nữa.”

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng có chút tò mò mà nhíu mày nhìn về phía Thẩm Thanh Đường nói: “Mẫu thân, còn có nguyên nhân gì khác nữa sao?”

Thẩm Thanh Đường thở dài một hơi rồi nhíu mày nói: “Còn nguyên nhân nữa chắc cũng do quý nữ kia thôi, cũng vì danh tiếng của quý nữ kia khá tốt cho nên bên ngoài kia cũng có không biết bao nhiêu tu sĩ trẻ tuổi của các thế lực lớn lớn nhỏ nhỏ cũng muốn nghênh thú Giang Đàm Nhi vào cửa. Nhưng mà, con cũng biết rồi đấy, hiện tại Giang Đàm Nhi đang là miếng bánh thơm cho nên phía Giang gia bên kia cũng đang muốn … treo giá ở đó. Mà bọn họ không huỷ hôn với nhà chúng ta cũng là do bọn họ chưa thể quyết định được … muốn tuyển nhà nào để gả Giang Đàm Nhi kia sang. Tuy rằng phía Giang gia chưa quyết định xong nhưng mà bọn họ vẫn còn muốn nhận thêm lễ từ những nhà kia gửi sang. Cho nên … con chính là tấm bình phong tốt nhất để cho Giang gia bên kia có thể tận dụng đến phút chót thôi.”

Lâm Vân Dật ngồi trầm ngâm một hồi bỗng nhiên nhớ đến vấn đề gì đó, hình như trong khoảng thời gian mấy năm trở lại đâu cũng có không ít những thế lực khác nhau đột nhiên nhảy ra rồi ra sức chèn ép chuyện làm ăn của Lâm gia bọn họ thì phải. Tuy rằng không bao lâu sau đó thì mọi chuyện cũng được giải quyết nhưng mà chuyện xấu cứ để như vậy cũng không phải cách hay.

Nhớ mấy năm trước đó khi sự kiện đá dung nham bị lộ ra ngoài, sau đó cũng có không ít những con chuột từ khắp mọi nơi chạy đến muốn chiếm đoạt số đá dung nham đó. Tuy rằng bọn họ cũng xử lý hết rồi nhưng mà chuyện này chắc chắn là có mối quan hệ với Giang gia bên kia, hoặc có thể nói Giang gia bên kia muốn những thế lực đó gây khó dễ cho Lâm gia bọn họ.

Nghĩ đến chuyện này thì sắc mặt của Lâm Vân Dật đột nhiên lại vặn vẹo chỉ trong nháy mắt, sắc mặt của hắn nhìn khó coi vô cùng. Trước đó hắn vẫn luôn ngăn cản không cho bất kỳ một thành viên của Lâm gia mang lễ đi tặng sang Giang gia bên kia, thái độ của hắn đã rõ ràng như thế rồi mà nhưng mà Lâm gia vẫn vì mối hôn sự này mà bị ghê tởm không nhẹ đâu. Mà chính hắn khi nghe đến chuyện này cũng nhịn không nổi.

Nhưng mà tình tiết này cũng không khác bên trong những mô tả của nguyên tác bao nhiêu cả, tình tiết trong nguyên tác kia có lẽ vẫn vận hành theo đúng như thế này đây, Giang Việt Nhiễm kia vẫn thành đệ tử của trưởng lão Kim Đan kỳ, Giang Đàm Nhi kia cũng được nhiều thế lực săn đón, mà đương nhiên cũng có không ít thế lực đều đang mơ ước cái cửa hôn ước này của Lâm gia bọn họ. Tuy rằng phía Giang gia bên kia cũng không muốn nhưng mà bên ngoài thì phía Giang gia bên kia một tỏ vẻ muốn tuân thủ chữ tín vẫn phải tiếp tục thực hiện cửa hôn sự đã được đặt ra từ trước này.

Lâm Vân Dật nghĩ đến tình cảnh tiếp theo mà trong lòng cũng tràn đầy lo lắng mà nhíu mày nói: “Mẫu thân, không phải là phía Giang gia bên kia thật sự sẽ tiếp tục gả Giang Đàm Nhi vào Lâm gia chúng ta đấy chứ? Bọn họ muốn tiếp tục mối hôn sự này sao?”

Thẩm Thanh Đường nhìn dáng vẻ tràn ngập lo lắng của Lâm Vân Dật cũng cười cười lên tiếng trấn an nói: “Vân Dật, con cứ yên tâm đi, cho dù bắt buộc phải gả chắc chắn sẽ không gả cho con đâu. Con không nhớ sao? Phía trên con còn có một người anh trai, mà phía dưới con còn có một người em trai nữa đấy. Con đừng lo lắng quá về chuyện này.”

Lâm Vân Dật nghe vậy thì đen mặt trong lòng hoàn toàn kháng cự cũng có chút khó chịu mà nhíu mày nói: “Mẫu thân, vậy là … nhất định vẫn phải cưới vào cửa thật sao? Không còn cách nào khác để giải quyết vấn đề này sao? Con thật sự không muốn có thêm một chị dâu như vậy đâu. Mà con cũng không nghĩ rằng mình sẽ muốn có một người em dâu như thế đâu.”

Không phải hắn thù ghét hay có ý định gì đâu, nhưng mà gia tộc bọn họ chính là một gia tộc xui xẻo đấy. Mà nhân tố để tạo nên mọi sự xui xẻo đó đều có gắn liền với một nhân vật Giang Đàm Nhi kia. Theo những tình tiết ban đầu bên trong cuốn tiểu thuyết kia thì Giang Đàm Nhi kia chính là cái hố sâu đẩy toàn bộ Lâm gia vào cảnh toàn diệt. Tuy rằng thời điểm hiện tại mọi tình tiết như trong cuốn tiểu thuyết đó chưa phát sinh nhưng mà hắn cũng không có cách nào có thể thích nổi nhân tố nguy hiểm đó. Hơn nữa, trước đó khi mà đôi bên không đụng chạm tới nhau thì vạn sự bình an không bất ổn, lỡ đâu Giang Đàm Nhi thật sự phải gả vào Lâm gia bọn họ thì mọi chuyện lại đi theo quỹ đạo của cuốn tiểu thuyết kia thì sao chứ?

Thẩm Thanh Đường cười cười rồi thở dài một hơi nói: “Con trai, nói gì thì nói con nhóc Giang Đàm Nhi kia chính là tu sĩ hoả mộc Song linh căn đấy, tư chất của con bé đó cũng vô cùng tốt, cũng khó mà có người nào sở hữu được tư chất đó. Hơn nữa, có thể đáp được một mối liên hôn gắn kết với Giang Đàm Nhi bên kia cũng coi như Lâm gia chúng ta có thể nối thêm một lớp quan hệ với Giang Việt Nhiễm kia rồi. Nhưng mà, con cứ yên tâm đi, nghe nói hiện tại phía Tả gia bên kia cũng coi như bỏ cả vốn lẫn gốc để lấy lòng Giang Đàm Nhi rồi. Thấy Tả gia bên kia ra sức như vậy thì anh trai con cùng với em trai con cũng không có cửa để mà cạnh tranh đâu.”

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng thở dài một hơi rồi nhíu mày nói: “Thôi được rồi ạ, được rồi ạ. Đến lúc đó mọi người cứ tuỳ tình huống mà làm thôi ạ. Con nghĩ phía Giang gia bên kia chắc chắn là sẽ cân nhắc lợi hại thiệt hơn trong mối hôn sự này thôi. Đương nhiên thì phía Giang gia bên kia chắc chắn sẽ không muốn con nhóc này gả vào gia tộc vắt cổ chày ra nước như gia tộc chúng ta đâu. Bọn họ hiện tại có nhiều lựa chọn hơn cho nên bọn họ cũng không muốn để ý đến chúng ta đâu.”

……….

Giang gia.

Giang Tuyết Nhi ngẩng đầu nhìn về phía Giang Đàm Nhi một chút rồi nhíu mày nói: “Chị gái Đàm Nhi thân yêu của em à, có chuyện này không ổn rồi. Có chuyện thật sự không ổn rồi. Hình như phía Lâm gia bên kia đang chuẩn bị tới đây để nói về chuyện vụ đính hôn từ trong bụng mẹ của chị rồi kìa. Hình như bọn họ đang muốn chúng ta chuẩn bị mối hôn ước đó rồi. Không ổn rồi chị gái ơi.”

Hiện tại thì Giang Việt Nhiễm đang là đệ tử của một vị đan sư Kim Đan kỳ, mà Giang Việt Nhiễm cũng là đệ tử có danh tiếng có uy vọng cũng được chú ý ở bên trong Ngự Thú Tông. Cũng nhờ có cây cao bóng cả là Giang Việt Nhiễm cho nên những thế hệ nữ tu trẻ tuổi của Giang gia cũng có mặt có mũi, địa vị của nữ tu Giang gia cũng được dâng lên khá cao so với trước. Mà đương nhiên thì trong thế hệ nữ tu trẻ tuổi của Giang gia thì những người nổi trội nhất chính là hai người Giang Đàm Nhi cùng Giang Tuyết Nhi, hai người này hiện tại đang được không ít đệ tử của các thế lực khác săn đón nhiệt liệt.

Giang Đàm Nhi nghe vậy mà sắc mặt cũng trở nên khó coi vô cùng mà nhíu mày nói: “Chỉ bằng tên phế vật đó cũng xứng sao?”

Cũng bởi vì cái mối hôn ước được định sẵn từ trong bụng mẹ này thì đương nhiên Giang Đàm Nhi cũng phải bỏ thêm một chút sự chú ý với Lâm Vân Dật.

Nhưng mà, sau khi chú ý thêm một chút tin tức về Lâm Vân Dật thì Giang Đàm Nhi lại càng cảm thấy không ổn. Theo như những gì mà Giang Đàm Nhi tìm hiểu được thì tên Lâm Vân Dật này chỉ là một tên phế vật đến không thể phế vật hơn được nữa. Nghe nói tên Lâm Vân Dật này hoàn toàn không có một chút hứng thú gì với chuyện tu luyện hay không tu luyện mà tên này chỉ yêu thích nuôi dưỡng linh kê, mà không chỉ yêu thích mà tên này còn một lòng một dạ mà chú tâm vào chuyện chăn nuôi linh kê này.

Mà nghe nói tên này ngoại trừ yêu thích chăn nuôi linh kê thì hắn ta cũng nghĩ ra không ít biện pháp chăn nuôi linh kê kỳ lạ, nào là nghiên cứu rồi chăn nuôi linh khâu, ngoài trang trại mấy ngàn con linh kê kia còn có một trang trại lớn chăn nuôi linh khâu nữa, nghe nói cả ngày tên này cũng chỉ cắm đầu vào giun và gà khiến cho cả người toàn mùi phân gà mà mặt mũi lúc nào cũng dơ dơ bẩn bẩn, cả ngày chỉ chơi rồi làm bạn với một đám linh kê mềm như bông chỉ đáng làm đồ ăn này. Nghe người ta nói thì tên này còn khế ước luôn với một con linh kê làm linh sủng nữa cũng nên.

nghe nói tên Lâm Vân Dật này cũng là một trong những tộc nhân rất có danh vọng ở Lâm gia, còn nghe nói không ít cô gái phàm nhân đều yêu thích tên phế vật Lâm Vân Dật này, đương nhiên thì cô gái phàm nhân yêu thích Lâm Vân Dật cũng có nguyên nhân cả, nghe nói đám cô gái phàm nhân này đều kháo nhau rằng chỉ cần đi theo Lâm Vân Dật thì cả ngày sẽ có linh kê ăn, cũng không thiếu linh trứng ăn, cũng không thiếu những món điểm tâm trong nhà cho nên Lâm Vân Dật cũng rất được hoan nghênh.

Trước đó cô còn nghe nói những cô gái phàm nhân ngu xuẩn này còn đang cảm thấy vô cùng ghen tị rồi nói nhỏ với nhau rằng Giang Đàm Nhi cô là người có phúc thì mới có cơ hội được gả cho Lâm Vân Dật, dù sao thì Lâm Vân Dật cũng được coi là hộ nhà giàu nhờ chăn nuôi linh kê. Nhưng mà, nghe đến những chuyện này thì Giang Đàm Nhi cũng nhếch miệng cười nhạt một chút, dù sao thì cô cũng không có quyền can thiệp vào suy nghĩ của những cô gái phàm nhân này đang tính toán cũng như tầm nhìn của đám phàm nhân ngu ngốc này.

Giang Tuyết Nhi cười cười rồi thở dài một hơi nói: “Đúng vậy. Dù sao thì tên phế vật Lâm Vân Dật kia chẳng qua cũng chỉ là một tu sĩ Ngũ linh căn không trát len mặt tường được. Tên phế vật này làm sao mà có cơ hội sánh ngang với chị Đàm Nhi được chứ? Xét về mọi mặt hai bên chênh lệch cũng quá nhiều cho nên phía lão tổ Lâm gia bên kia cũng muốn đổi đối tượng liên hôn sang tên Lâm Vân Tiêu thì phải.”

Giang Đàm Nhi nghe vậy cũng có chút bực mình mà nhíu mày nói: “Cái gì cơ? Lâm Vân Tiêu sao? Chính là người con thứ tư của Lâm gia kia sao?”

Giang Tuyết Nhi gật đầu rồi thở dài một hơi cũng có chút bất đắc dĩ mà nói: “Đúng vậy đấy ạ, chính là thằng nhóc sinh đôi với tên Lâm Vân Dật đó đấy ạ, thằng nhóc Lâm Vân Tiêu này là tu sĩ kim thuỷ hoả Tam linh căn. Tuy rằng tên Lâm Vân Tiêu này là tu sĩ Tam linh căn nhưng mà tên này có linh căn cũng như không có linh căn thôi chứ không bất kỳ một chút tác dụng gì cả. Nghe nói là tên này hiện tại vẫn chưa thể dẫn khí nhập thể được nữa cơ mà, vì chưa thể dẫn khí nhập thể cho nên tên này còn phế hơn cả tên Lâm Vân Dật kia nữa. Hình như bao năm qua tên này vẫn luôn đi theo Lâm Vân Dật để chăn nuôi linh kê, nghe nói tay nghề chăn nuôi của Lâm Vân Tiêu cũng không tồi, cũng được phân chia không ít linh thạch.”

Giang Đàm Nhi nghe vậy thì tay cũng nắm chặt lại mà móng tay như muốn cắm sâu vào da thịt, sắc mặt của cô hiện tại cũng âm trầm lạnh lẽo không thôi. Theo như những thông tin mà cô nghe ngóng được thì tên Lâm Vân Tiêu này chính là phế vật, tên này kỳ thật cũng không khác người bình thường bao nhiêu cả, còn chưa thể tu luyện được, mà ngày bình thường thì tên Lâm Vân Tiêu này chính là một tuỳ tùng sai đâu làm đấy chỉ đâu đi đấy của tên Lâm Vân Dật kia.

Tên Lâm Vân Dật kia vốn dĩ chính là một tên phế vật không trát lên mặt tường được, còn Lâm Vân Tiêu cũng chính là một tên phế vật không hơn không kém, phế vật đi theo phế vật, tên nào tên này cũng phế như nhau, đây chính là cặp anh em phế vật mà người người tránh xa.

Công nhận là trong khoảng thời gian mấy năm gần đây đường lối kinh doanh phát triển gia nghiệp của phía Lâm gia bên kia cũng tốt đẹp thật, bọn họ tập trung vào chăn nuôi linh kê cùng làm các sản phẩm từ trứng linh kê rồi bán ra ngoài thật. Nhưng mà, trăm nghề vạn nghề thì cái nghề chăn nuôi linh kê này chính là nghề thấp kém không thể nở mày nở mặt được. Đám linh kê này cho dù được chăn nuôi phát triển thêm nhiều hơn đi chăng nữa thì cả đời này cũng chỉ là một làm công nhân thấp kém chăn gà không hơn không kém.

Theo như những gì mà Giang Đàm Nhi đánh giá thì hiện tại toàn bộ tâm huyết của một nhà Lâm gia từ trên xuống dưới đang dồn hết lên người con trai trưởng cùng con trai thứ của Lâm gia, cũng chính là hai tu sĩ Song linh căn Lâm Vân Văn và Lâm Vân Võ kia mới đúng. Mà hai người này một người ở lại gia tộc để phát triển còn một người thì tiến đến Ngự Thú Tông để học tập.

nghe nói người con trai trưởng Lâm Vân Văn đã được bồi dưỡng để trở thành gia chủ đời kế tiếp của Lâm gia luôn rồi. Nếu như cô nhìn không sai nữa thì hiện tại Lâm gia cũng đang đặt hy vọng ở trên người Lâm Vân Võ đang ở Ngự Thú Tông kia có thể thi triển quyền cước sớm ngày toả sáng để cho gia tộc bám víu vào. Nghe nói gia chủ của Lâm gia cũng tiêu tốn không ít lên người hai người này rồi.

Còn nghe nói trước đó không bao lâu chính bản thân Lâm Vân Võ đã bỏ ra được 2 vạn linh thạch để mua sắm được một mớ đá dung nham. Mà còn số 2 vạn linh thạch này cũng là một con số khổng lồ, một tên Lâm Vân Võ không người hậu thuẫn không có chống lưng, độc lai độc vãng như vậy thì làm sao mà có thể sở hữu một lượng lớn linh thạch để tiêu xài hoang phí như vậy được chứ? Cho nên số linh thạch này chỉ có thể là do Lâm gia kia đang đằng sau lưng duy trì hỗ trợ mà thôi.

người con trai trưởng cùng người con trai thứ đứng ra đối lập như vậy thì người con thứ ba và người con thứ tư không có tương lai chỉ là phế vật này cũng chỉ có thể nuôi thả, mà sự thật cũng chứng minh hai người con này một đi chăn gà còn một chính là tuỳ tùng của kẻ chăn gà mà thôi. Nói hoa mỹ cho đúng thì hai tên này có quyền quản lý trang trại chăn nuôi linh kê, nhưng mà sự thật thì hai tên này chẳng qua cũng chỉ là tuỳ tùng bị bóc lột sức lao động mang linh thạch dâng lên cho người anh cả và người anh thứ.

Giang Tuyết Nhi như nghĩ đến vấn đề gì đó rồi cười cười nói: “À, nhắc đến chuyện này mới nhớ, hình như người con trai trưởng Lâm Vân Văn của Lâm gia kia cũng không tệ lắm. Nhưng mà Lâm gia hiện tại cũng chưa có ý định sẽ ấn định hôn sự cho người này, hình như phía Lâm gia bên kia còn đang chờ tên này có thể đánh sâu vào Trúc Cơ kỳ thì sau đó mới định thân thì phải.”

Nghe nói đại đa số những tu sĩ có ý định muốn tiến hành Trúc Cơ kỳ thường sẽ bảo trì nguyên dương của thân thể thì xác suất có thể tiến giai vào Trúc Cơ kỳ cũng được đề cao lên vài thành nữa.

Mà nghe nói cũng có không ít những tu sĩ vì mộng tưởng đi lên con đường đại đạo sẽ lựa chọn lẻ bóng đến cuối cuộc đời không muốn cưới vợ sinh con.

Giang Đàm Nhi nghe vậy cũng hừ lạnh một tiếng trong lòng cũng có chút bực dọc nói: “Không liên quan đến chúng ta. Tuy rằng cái tên Lâm Vân Văn kia thật đúng là một tu sĩ Song linh căn thật đấy nhưng mà tên này cũng bình thường, ngoài là đệ tử của Lâm gia ra thì tên này cũng chẳng có một chút thanh danh nào đáng kể. Một gia tộc từ trên xuống dưới toàn những tên phế vật như vậy thì tên này cũng chẳng khác bao nhiêu đâu. Nói không chừng tên này đến hiện tại cũng chỉ là một tên phế vật không hơn không kém.”

Giang Đàm Nhi nhíu mày thầm nghĩ: Thật ra thì Lâm Vân Văn cũng không tệ lắm, bản thân người này cũng là tu sĩ Song linh căn, sau này thì khả năng cao Lâm Vân Dật cũng sẽ là gia chủ tương lai của Lâm gia, dáng vẻ bề ngoài cũng không tệ lắm. Nhưng mà, đằng sau Lâm Vân Văn lại chính là kéo chân, không chỉ một người kéo chân mà một đám đều là kéo chân. Nếu một mình Lâm Vân Văn thôi còn có thể suy xét được chứ một nhà Lâm gia kia chính là hang hùm đầm hổ thì cô lại không dám.

trong khoảng thời gian mấy năm gần đây phía Tả gia bên kia cũng tặng cho cô không ít lễ vật, trong đó cũng có không ít đủ những loại tài nguyên vô cùng trân quý, nói thật thì nhìn vào những việc mà Tả gia đã làm thì thành ý của Tả gia cũng không thiếu.

Nhưng mà ngược lại với Tả gia thì phía Lâm gia bên kia hoàn toàn không giống như vậy, bản thân cô là người có mối hôn ước với tên phế vật Lâm Vân Dật kia, mà trong những năm này phía Lâm gia bên kia chăn nuôi không ít linh kê nhưng mà những năm qua phía Lâm gia bên kia còn chưa từng đưa một quả trứng linh kê sang đây chứ đừng nói đến chuyện mang hẳn một con linh kê sang. Thái độ của Lâm gia bên kia hoàn toàn rõ ràng là bọn họ không coi trọng cô cũng không muốn tiếp tục mối hôn sự này, mà cô cũng không thể không biết nhục mà mặt nóng lạnh dán mông lạnh được.

Hơn nữa, thái độ của một nhà Lâm gia từ trên xuống dưới như vậy nếu như cô thật sự gả vào nơi đó thì cô có thể nhận được thứ gì tốt sao? Hoàn toàn không có chuyện đó đâu.

Một bên là Tả gia còn một bên là Lâm gia, xét về mọi mặt thì bên nào thích hợp hơn cũng có thể biết rõ rồi, cho nên hiện tại cô cũng chỉ có thể từ bỏ Lâm Vân Văn kia thôi.

End chap 38

-------------XuYing90--------------

------oOo------

Chúc Tổ Quốc của chúng ta luôn luôn khoẻ mạnh, bình an, hạnh phúc, thịnh vượng, hùng cường.

Cảm ơn.

Quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa là của Việt Nam

0.09796 sec| 2533.977 kb