Phần 46 - Săn giết yêu xà
------o46o------
Mấy người Lâm gia cùng với đoàn người của Giang gia cứ đứng hai đầu con đường mà giằng co một hồi, hai bên cứ vậy không lên tiếng cũng không tạo thành động tĩnh nào cả, cả hai bên đều hiểu được một đạo lý người không động ta cũng không động. Cả hai bên cũng không có bất kỳ một người nào hành động thiếu suy nghĩ.
Lâm Vân Tiêu cũng đứng ở sau Lâm Vân Văn một hồ khó hiểu nói: “Ủa anh cả, anh làm sao đấy? Sao tự nhiên anh lại bất động như vậy chứ?”
Lâm Vân Văn nghe vậy cũng mím môi quét mắt nhìn về phía Lâm Vân Tiêu một hồi thở dài một hơi nhướn mày thầm nghĩ: Thằng em trai này của hắn thật đúng là … đến cái đạo lý đơn giản như địch bất động ta bất động mà thằng nhóc này cũng không hiểu hay gì mà nó còn cố tình hỏi như vậy chứ hả? Không lẽ nó vô tri đến mức không nhận ra được bầu không khí ở nơi này không ổn sao?
Giang Hoài An cũng nhanh chóng tiến lên đón người muốn đánh vỡ cục diện bế tắc cười cười nói: “Thật trùng hợp quá. Các cháu trai của Lâm gia ra ngoài đi dạo sao?”
Lâm Vân Văn nghe vậy cũng cười cười rồi gật đầu nói: “Đúng vậy. Hôm nay thời tiết cũng không tồi cho nên tôi cũng rảnh rỗi mang theo mấy người em trong nhà đi ra ngoài dạo phố hít thở không khí phố phường một phen ấy mà.”
Giang Hoài An nhìn về phía Lâm Vân Văn một hồi rồi cười cười nói: “Hình như cháu trai Vân Văn tiến giai lên Luyện Khí kỳ tầng 6 rồi đúng không? Chúc mừng, chúc mừng.”
Lâm Vân Văn cười cười rồi chắp tay lại nói: “Đa tạ, đa tạ.”
Giang Hoài An nhìn rồi đánh giá Lâm Vân Văn một hồi nhưng mà trong lòng hắn cũng quay cuồng rồi sâu trong thâm tâm cũng nổi lên vài phần đố kỵ không thôi.
Tuổi tác hiện tại của hắn đã hơn 40 có thừa rồi nhưng mà bản thân hắn đến hiện tại cũng chỉ là tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng 5 mà thôi, với tiến độ tu vi này của hắn thì tương lai sau này hắn cũng chẳng có cơ hội để trông chờ vào Trúc Cơ kỳ nữa rồi.
Nhưng mà Lâm Vân Văn này thì hoàn toàn khác, người này hiện tại còn không đến 20 tuổi đâu nhưng mà người này đã là tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng 6 rồi, có thể nói tương lai của người này sau này chính là sông dài biển rộng, người này đúng là tiền đồ vô lượng.
Sau khi nghe được những lời mà Giang Hoài An nói như vậy thì mấy tu sĩ trẻ tuổi của Giang gia cũng hai mặt nhìn nhau mà trên mặt cũng có chút ngoài ý muốn không thôi.
Hình như tiến độ tu luyện này của Lâm Vân Văn cũng có chút gì đó còn vượt xa những gì mà phía Giang gia bọn họ đã dự đoán từ trước nữa rồi thì phải. Thật không ngờ được là Lâm Vân Văn vậy mà đã là tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng 6 luôn rồi sao? Chuyện này khiến cho bọn họ khó có thể tin tưởng được mà.
Giang Đam Nhi cũng đứng lẫn trong những tu sĩ của Giang gia mà nhìn về phía Lâm Vân Văn một chút mà sắc mặt cũng có chút phức tạp không thôi.
Cũng không biết phải diễn tả tâm trạng hiện tại của bản thân cô như thế nào nhưng mà thâm tâm Giang Đàm Nhi cũng có chút gì đó chua xót không thôi. Kỳ thật thì từ trước đến nay cô vẫn luôn cảm thấy Lâm Vân Võ này cũng không tệ lắm, người này dáng vẻ tốt mà tu vi cũng khá ổn, chỉ đáng tiếc một chuyện là đằng sau Lâm Vân Văn chính là một đám kéo chân.
Nhưng mà hiện tại khi nhìn thấy Lâm Vân Văn thêm một lần nữa thì cô cảm nhận được rằng Lâm Vân Văn dường như còn xuất chúng hơn những gì mà cô đã dự tính thì phải.
Giang Hoài An đưa mắt nhìn về phía Giang Nghiên Băng một hồi rồi cười cười nói: “Cháu trai Nghiên Băng, cháu ở Lâm gia vẫn ổn chứ?”
Giang Nghiên Băng lạnh lẽo mà lên tiếng trả lời nói: “Tất cả đều ổn.”
Giang Hoài An gật đầu rồi cười cười nói: “Nếu như cháu cảm thấy ổn như vậy là tốt rồi. Nhìn thấy tinh thần của cháu tốt như vậy thì chú cũng có thể yên tâm phần nào rồi.”
Giang Nghiên Băng gật đầu rồi lạnh lẽo nói: “Cháu ở Lâm gia này tất cả mọi chuyện đều tốt đẹp cả. Chú có thể yên tâm không cần nhớ mong.”
Sau đó thì hai người Lâm Vân Văn cùng Giang Hoài An cũng hàn huyên đơn giản với nhau vài câu sau đó cũng tách hai ngả mà rời đi luôn.
…….
Lâm Vân Tiêu vừa đi vừa lầu bầu cũng rầu rĩ không vui nói: “Thật không thể tưởng tượng được mà, thật khó khăn lắm có được có hội được đi ra ngoài một lần vậy mà xui xẻo lại đụng trúng đám người của Lâm gia kia mà. Mất hết cả vui.”
Lâm Vân Văn nghe vậy cũng lắc đầu rồi thở dài một hơi nói: “Được rồi, được rồi. Khoảng cách của hai nhà Lâm gia chúng ta cùng Giang gia bên kia cũn khá gần, ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, không gặp được lúc này chắc chắn cũng gặp ở chỗ khác thôi, chuyện này cũng khó mà có thể tránh được. Thôi vui lên nào, chuyện này cũng không ảnh hưởng quá nhiều đến chúng ta đúng không?”
Giang Nghiên Băng nghe vậy cũng nhịn không được mà đưa mắt nhìn về phía Lâm Vân Dật một chút rồi ngập ngừng không thôi.
Lâm Vân Dật nhìn về phía Giang Nghiên Băng cũng có chút khó hiểu mà nói: “Làm sao vậy? Sao cậu lại nhìn tôi như vậy?”
Giang Nghiên Băng cười cười rồi lắc đầu nói: “Không có gì.”
Giang Nghiên Băng nhíu mày thầm nghĩ: Hiện tại thì Lâm Vân Văn đã thành công tiến giai lên Luyện Khí kỳ tầng 6 rồi, dường như tốc độ tu luyện này của Lâm Vân Văn đã khiến cho đám người của Giang gia kia sợ hãi không thôi rồi đấy. Nếu như đám người của Giang gia kia mà biết được tu vi chân thật của hai người Lâm Vân Dật cùng Lâm Vân Tiêu thì không biết là bọn họ sẽ bị kinh ngạc đến mức độ nào nữa chứ? Thật mong chờ phản ứng của đám Giang gia kia khi biết sự thật quá mà.
Giang Nghiên Băng như nhớ đến vấn đề gì đó mà cười cười nói: “Đúng rồi, tôi nghe nói trước khi Giang gia đề nghị hoán thân thì Lâm gia cũng từng đề nghị đối tượng hoán thân là anh cả cậu đúng không?”
Lâm Vân Dật gật đầu rồi cười cười nói: “Đúng vậy, đúng là có chuyện như vậy. Nhưng mà Giang Đàm Nhi kia đâu có chịu đâu.”
Lâm Vân Tiêu cười cười rồi nhướn mày nói: “Chắc là bọn họ nghe được thông tin anh cả quá keo kiệt không muốn chi tiền này nọ ấy mà, cũng là do danh tiếng của anh cả quá xấu cho nên phía Giang gia bên kia mới chướng mắt không muốn đề cập đến anh cả thôi. Nhưng mà, bọn họ chướng mắt như vậy cũng tốt, dù sao thì anh ba vẫn luôn cảm thấy trước khi anh cả tiến hành Trúc Cơ kỳ thì anh cả nên độc thân vui tính mới tốt.”
Giang Nghiên Băng: “…”
Lâm Vân Văn đi trước mang theo mấy thằng em trai đi dạo khắp mấy cửa hàng được bày bố bên trong phường thị một phen.
Trong khoảng thời gian đi dạo gặp nơi trong phường thị thì Lâm Vân Dật lại bị một bó linh thảo bình thường hấp dẫn mà bước thẳng tới quầy hàng đó luôn.
Lâm Vân Dật chỉ vào bó linh thảo mà hỏi chủ quầy nói: “Chào chú, không biết bó linh thảo này chú bán như thế nào vậy?”
Người đang bày bán mấy bó linh thoả này chính là một vị võ tu với thân hình khá cường tráng, một thân người khí chất uy phong lẫm liệt.
Chủ quán lạnh léo quét mắt nhìn về phía mấy người Lâm Vân Văn một chút rồi nhướn mày nói: “Nếu như mấy đứa muốn thì 100 linh thạch đi.”
Lâm Vân Dật lắc đầu rồi nhíu mày nói: “Một bó linh thảo này mà trị giá 100 linh thạch sao? Cái gía này cũng đắt quá rồi.”
Chủ quán cũng bình đạm không nhanh không chậm mà nói: “Nếu đắt thì mấy đứa không cần phải mua làm gì đâu. Vì đám Kê huyết đằng này mà ông đây thiếu chút nữa đã tổn thất luôn nửa cái mạng này luôn rồi. Thôi được rồi. Giảm giá một chút cho mấy đứa cũng không sao. Nhưng mà không có đủ 80 linh thạch thì không giao dịch. Mua hay không cứ tự quyết đi.”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng suy nghĩ một chút rồi cười cười nói: “Được, cháu có thể bỏ 100 linh thạch ra để mua bó linh thảo này cũng được. Nhưng mà, chú có thể tiết lộ cho cháu vị trí cụ thể có thể thu hoạch số linh thảo này được không ạ?”
Chủ quán nghe vậy cũng suy tư cân nhắc trước sau một chút rồi gật đầu nói: “Có thể.”
Lâm Vân Dật cũng nhanh chóng bỏ ra 100 linh thạch để mua một bó ‘Kê huyết đằng’ được bày bán trên bàn cùng với vị trí thu hoạch của đám ‘Kê huyết đằng’ này.
Lâm Vân Tiêu cũng có chút khó hiểu mà nhỏ giọng dò hỏi nói: “Anh ba, không lẽ bó linh thảo này lại có vấn đề gì nữa ạ?”
Giang Nghiên Băng nghe vậy cũng cười cười rồi nhỏ giọng nói: “Ừ, chắc cũng có chút vấn đề. Nếu anh nhìn không lầm thì loại linh thảo này hoàn toàn không phải là Kê huyết đằng, có vẻ như loại linh thảo này chính là Yêu huyết đằng. Loại linh thảo Yêu huyết đằng này trưởng thành với dáng vẻ cũng có không khác bao nhiêu với loại linh thảo Kê huyết đằng cho nên những người thiếu hiểu biết về các chủng loại linh thảo cũng dễ dàng bị ngộ nhận mà lầm lẫn. Mà loại linh thảo Yêu huyết đằng lại là loại linh thảo cộng sinh với một loại yêu xà là rắn mào gà. Loại linh thảo Yêu huyết đằng này có thể dùng để luyện chế Khí huyết đan, loại Khí huyết đan này có thể trợ giúp để tăng cường khí huyết cho tu sĩ. Mà chính bản thân của loại rắn mào gà này cũng có tác dụng vô cùng tốt trong việc cường thân kiện thể.”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng cười cừoi rồi gật đầu mà trong mắt cũng vô cùng vui vẻ mà nói: “Đúng vậy. Nghiên Băng nói như vậy cũng không sai.”
Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng ngẩng đầu rồi nhìn về phía Giang Nghiên Băng một chút rồi cười cười nói: “Có vẻ như ánh mắt của anh Nghiên Băng cùng ánh mắt của anh ba nhà em cũng giống nhau đấy nhỉ? Ánh mắt của hai người đều tốt như nhau đấy nhỉ?”
Giang Nghiên Băng nghe vậy cũng có chút ngại ngùng rồi cười cười mà nói: “Nào có chuyện đó đâu chứ? Nếu không phải lúc đó loại linh thảo này được anh ba của em nhìn ra trước rồi mua lại như vậy thì anh cũng không thể liên tưởng ra sớm như vậy đâu.”
Lâm Vân Văn ngẫm nghĩ đến vấn đề gì đó mà cười cười nói: “Em ba, vậy thì hiện tại chúng ta nên làm gì tiếp bây giờ? Chúng ta sẽ quay trở về thông báo cho phụ thân trước hay là chúng ta …”
Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng nóng lòng muốn thử mà xoa xoa tay nói: “Anh cả, anh đang nói gì vậy ạ? Phụ thân nhà chúng ta bận rộn như vậy cơ mà, phụ thân chúng ta làm sao mà phân thân chạy sang đây ngay được chứ? Không cần phụ thân, chúng ta cứ trực tiếp đi sang bên đó khám phá thử trước luôn đi. Chúng ta mà không nhanh chân lên lỡ đâu lại chậm chân mất một nhịp lại bị một người nào đó nhanh chân đến trước thì làm sao bây giờ? Chúng ta nhanh đi thôi.”
Lâm Vân Văn cũng không để ý chỉ quay sang nhìn về phía Lâm Vân Dật rồi nhíu mày nói: “Được rồi em ba, em cảm thấy chúng ta nên làm gì đây?”
Lâm Vân Dật cũng không nói gì chỉ nhìn chằm chằm vào gốc Yêu huyết đằng trong tay mà cẩn thận dò xét một phen sau đó gật đầu nói: “Có thể.”
Giang Nghiên Băng nghe vậy cũng quay sang nhìn về phía Lâm Vân Dật một phen mà dưới đáy mắt cũng hiện lên vài phần linh quang, như đã nói thì loại linh thảo Yêu huyết đằng chính là loại linh thảo cộng sinh với rắn mào gà, thường thì những người thợ săn cao minh chỉ cần nhìn vào phẩm tướng của loại linh thảo Yêu huyết đằng này mà có thể phán đoán ra được phẩm cấp của con rắn mào gà đang canh giữ loại linh thảo này luôn.
Mà lúc nãy Lâm Vân Dật cũng quan sát gốc Yêu huyết đằng một hồi sau đó đồng ý luôn, chuyện này cũng khiến cho Giang Nghiên Băng phải cảm thấy vô cùng hoài nghi không lẽ Lâm Vân Dật lại có được bản lĩnh cao minh như vậy hay sao?
Lâm Vân Văn nghe vậy cũng gật đầu rồi cười cười nói: “Thật vậy sao? Như vậy thì tốt quá rồi. Vậy thì chúng ta cũng xuất phát luôn đi.”
Lâm Vân Dật quay sang nhìn về phía Giang Nghiên Băng rồi nghiêm túc dặn dò nói: “Nghiên Băng, khả năng cao thì con rắn mào gà này có muốn giải quyết cũng cũng có chút khó khăn đấy. Trong bốn người chúng ta thì tu vi của cậu lại là yếu nhất. Một hồi nữa khi tiến đến nơi đó thì cậu chỉ cần tận lực bảo vệ bản thân cho tốt. Còn lại không cần quan tâm, mọi chuyện cứ để cho anh cả tự mình xung phong là được rồi.”
Lâm Vân Văn: “……”
Lâm Vân Văn nghe được những lời này cũng nhịn không được mà hướng tới phía Lâm Vân Dật một chút thở dài một hơi thầm nghĩ: Em trai như này hắn không muốn nữa. Hắn muốn đổi ngay và luôn không cần tới nữa.
Giang Nghiên Băng cười cười rồi gật đầu nói: “Được mà. Cậu cứ yên tâm đi. Đến lúc đó tôi sẽ tự bảo vệ chính bản thân mình.”
Lâm Vân Dật gật đầu sau đó lại lấy thêm một chồng phù chú ra ngoài rồi đưa cho Giang Nghiên Băng nói: “Được rồi. Cái này cậu cầm trước đi.”
Dù sao thì đây cũng là sự tình có liên quan đến tính mạng cho nên Giang Nghiên Băng cũng không quá khách khí cũng chẳng câu nệ nữa, Lâm Vân Dật đưa một đống phù chú thì cậu cũng nhận luôn rồi cất vào túi trữ vật để tiện sử dụng.
Lâm Vân Văn nhìn một màn này cũng quay snag nhìn về phía Lâm Vân Tiêu rồi cười cười gật đầu nói: “Anh thấy em nói cũng không sai. Em ba nhà chúng ta rất biết cách săn sóc người ta đấy.”
Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng cười cười rồi thở dài một hơi mà nói: “Đấy, trước đó thì anh còn không tin. Lời em nói chưa bao giờ sai.”
………
Đoàn người Lâm Vân Văn một đường di chuyển, rất nhanh sau đó thì cả mấy anh em Lâm gia xuất hiện ở địa điểm khai quật Yêu huyết đằng, thời điểm khi vừa mới đến địa phương này thì thì con tiểu hồ ly cũng bắt đầu ngẩng đầu rồi pi pi lên hai tiếng rồi cảnh giác không thôi.
Dưới sự nhắc nhở của con tiểu hồ ly trước mặt thì rất nhanh sau đó mấy anh em Lâm gia cũng phát hiện được sự tồn tại của con rắn mào gà đang ẩn nấp ở phía bên trong ở khu vực Yêu huyết đằng này.
Lúc này thì Lâm Vân Văn cũng dẫn đầu mà xuống tay với con rắn mào gà vừa mới xuất hiện, mà Lâm Vân Tiêu cũng theo sát ngay sau đó mà đánh thẳng tới luôn.
Giang Nghiên Băng lại không ra tay mà dừng lại ở đằng sau nâng cao cảnh giác để canh chừng, còn con tiểu hồ ly đã vặn người phóng lên một chút chạy thằng đi ra ngoài luôn.
Thời điểm khi mà Giang Nghiên Băng còn ở Giang gia bên kia thì đệ tử của Giang gia thường xuyên nhắc đến mấy anh em Lâm gia này rồi rồi, nhưng mà những câu cửa miệng của những đệ tử này thường là những câu trào phúng hoặc là những lời chê bai hạ thấp người của Lâm gia. Nhưng mà hiện tại khi được tận mắt nhìn thấy mấy anh em Lâm gia ra tay như vậy thì cậu lại có suy nghĩ hoàn toàn khác rồi, mấy anh em Lâm gia này thiên tư vô cùng tốt, mà mấy người àny chắc chắn cũng không phải là nhân vật trong ao.
Lúc này thì từng đạo rồi lại từng đạo kiếm khí thuộc về Canh kim kiếm khí cũng tung hoành ngang dọc phía bên trong không trung. Loại công pháp Canh kim kiếm quyết này đúng là công pháp chủ tu của Lâm gia, mà chính vị gia chủ Lâm gia cũng tu luyện loại công pháp này đây.
Theo như những gì mà Giang Nghiên Băng được biết thì loại công pháp Canh kim kiếm quyết này cũng chỉ là một công pháp tu luyện vô cùng bình thường trong hàng loạt loại công pháp Trúc Cơ kỳ khác mà thôi. Nhưng mà mấy anh em Lâm gia lại có thể tu luyện rồi phát huy được uy lực cực hạn của loại công pháp này. Mỗi một chiêu đánh ra cũng sắc bén đến vô cùng.
Mấy anh em Lâm gia liên tục liên thủ lại cùng với nhau thì con rắn mào gà đang hăng tiết cũng bị áp chế lại ngay lập tức luôn.
Đang quan sát bốn phía xung quanh một hồi thì Giang Nghiên Băng đột nhiên lại nhận ra chuyện gì đó mà hô lớn lên nói: “Cẩn thận.”
Ngay lúc này thì một con rắn mào gà vốn đang ẩn nấp ở bên trong một góc nào đó lại đột nhiên lại nhảy ra ngoài, mà Ngân Đoàn đang chuẩn bị sẵn sàng ở bên cạnh cũng nhanh chóng phóng vọt lên rồi nhào tới ôm lấy con rắn mào gà vừa mới xuất hiện không bao lâu, lúc này thì một rắn một tiểu hồ ly cũng ôm lại với nhau rồi đánh thành một đoàn bụi mù mịt bay lên.
Lúc này thì con rắn mào gà cũng phùng mang trợn má há to cái miệng rồi hướng về phía Ngân Đoàn bắt đầu cắn xé hỗn loạn không thôi.
Ngay lúc con rắn mào gà đang há to miệng thì Lâm Vân Dật cũng tận dụng luôn ngay cơ hội này mà ném luôn hai tờ Hoả phù thẳng vào miệng của con rắn mào gà luôn, dù sao thì con rắn mào gà đang mở rộng miệng ra để mà cắn Ngân Đoàn mà, cho nên một chiêu trúng đích. Sau đó hai tiếng nổ lớn từ hai lá Hoả phù cũng bùng nổ phía bên trong miệng con rắn yêu xà kia, mà bộ răng của con yêu xà cũng bị dư chấn của hai tờ hoả phù nổ cho be bét máu me văng ra khắp nơi.
Sau khi bị nổ một cú đau như vậy thì con rắn mào gà cũng vô cùng phẫn nộ mà xông thẳng tới phía mấy người Lâm Vân Dật, dưới sự phẫn nộ cùng những công kích dồn dập của con rắn mào gà thì mấy người bọn họ cũng tránh bên này né bên kia một chút.
Ngay lúc này thì phía trên người Ngân Đoàn cũng phát ra từng vầng lưu quang bảy sắc cầu vồng, từng luồng ánh sàng này cũng từ từ lan toả ra rồi bao trùm luôn toàn thân của con rắn mào gà. Thời điểm khi con rắn mào gà bị vầng sáng bảy màu bao phủ thì nó lại khựng lại một chút, ánh mắt của nó cũng dại đi một chút, sau đó nó cũng nghiêng đầu phóng thẳng về phía gốc đại thụ đang sừng sững ở một bên.
Đầu của con rắn mào gà đánh thẳng vào gốc đại thụ xong chỉ trong nháy mắt sau đó thì gốc đại thụ này cũng bị đầu của con rắn này chặt đứt ngay lập tức luôn.
Đương nhiên thì cú đánh đầu của con rắn vào gà đối với gốc đại thụ này cũng thạo thành những thương tổn không nhỏ với con rắn mào gà kia. Lúc này thì đầu của con rắn mào gà khổng lồ này cũng biến thành một cái đầu nát bét với thịt bấy nhầy nhìn vô cùng ghê rợn.
Sau đó thì mấy người Lâm Vân Văn cũng nhân cơ hội này bắt đầu liên thủ cùng với nhau, rất nhanh sau đó thì hai con rắn mào gà Luyện Khí kỳ tầng 7 cũng bị mấy người Lâm Vân Văn hạ gục.
Lâm Vân Tiêu nhìn về phía Giang Nghiên Băng rồi cười cười mà nói: “Anh Nghiên Băng, thật không ngờ à nha, chiến lực của anh cũng không yếu chút nào à nha.”
Giang Nghiên Băng cười cười rồi lắc đầu nói: “Quá khen, vẫn là mọi người lợi hại. Công lớn vẫn thuộc về mọi người thôi.”
Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng cười cười rồi nhìn về phía Ngân Đoàn đang ở bên cạnh Giang Nghiên Băng rồi cười cười nói: “À đúng rồi, con Ngân Hồ này của anh cũng rất thú vị đấy chứ, con Ngân Hồ này của anh cũng có thể đánh nhau, mà con Ngân Hồ này đánh cũng khá tốt đấy chứ. Nhưng mà, sao ngoại giới đều nói rằng chủng tộc Ngân Hồ nhất tộc đều là phế vật vậy nhỉ?”
Ngân Đoàn nghe được những lời mà Lâm Vân Tiêu vừa mới nói xong thì nó cũng ngẩng cao đầu tỏ vẻ ngạo nghễ không thôi.
Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng có chút tò mò mà cười cười nhìn về phía Ngân Đoàn dò hỏi nói: “Lúc nãy em mới thấy con yêu xà kia đột nhiên đứng khựng lại, sau đó con yêu xà đó lại hướng thẳng về gốc đại thụ kia mà đập thẳng tới một cú vô cùng mạnh rồi chết. Cái này cũng là do Ngân Đoàn vừa mới sử dụng thuật mê hoặc đối với con yêu xà kia sao?”
Giang Nghiên Băng nghe vậy cũng rũ xuống đôi mắt xuống sau đó mím môi rồi thở dài một hơi nói: “Ừ, có lẽ là như vậy.”
Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng cười cười rồi gật đầu nói: “Nói như vậy thì năng lực này của Ngân Đoàn cũng quá nghịch thiên rồi.”
Giang Nghiên Băng nghe vậy cũng cười gượng một chút rồi lắc đầu nói: “Cái này cũng bình thường thôi chứ không lợi hại gì đâu.”
Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng hít sâu một hơi mà cười cười trong mắt cũng có chút mừng rỡ mà nói: “Quào, vậy mà không lợi hại sao? Cái này chính là vô cùng lợi hại rồi đấy. Theo em thấy thì những con hồ ly bình thường cũng đâu có năng lực nghịch thiên như thế này đâu đúng không? Anh Nghiên Băng, anh mua con tiểu hồ lô này từ chỗ nào vậy? Em cũng muốn mua một con y như vậy có được không ạ?”
Giang Nghiên Băng mím môi ánh mắt đột nhiên lại buồn đi thấy rõ mà nhíu mày nói: “Ngân Đoàn là do phụ thân anh mua cho anh.”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng đưa mắt nhìn về phía Giang Nghiên Băng một chút mà trong lòng cũng có phán đoán rằng dường như Giang Nghiên Băng cũng có những phán đoán sơ bộ nào đó về huyết mạch đặc thù của Ngân Đoàn rồi cũng nên.
Lâm Vân Dật cũng không muốn tiếp tục đề tài này nữa nhanh chóng chuyển sang chuyện khác nói: “Được rồi, được rồi. Con rắn mào gà này đã được giải quyết hoàn toàn rồi. Chúng ta cũng nhanh chóng thu thập chiến trường này một chút rồi quay về gia tộc luôn đi.”
Lâm Vân Tiêu gậy đầu cũng có chút kích động mà cười cười nói: “Đúng vậy, đúng vậy, chúng ta nhanh thu gom chiến trường nhanh thôi. Anh ba, lần này chúng ta được mùa rồi đúng không? Lần này chúng ta cũng thu hoạch được hai con rắn mào gà, mà hai con rắn mào gà này cũng đủ mập ấy chứ. Hai con rắn mào gà này mà bán ra thị trường chắc cũng không dưới 3.000 linh thạch đế 4.000 linh thạch đâu đúng không?”
Do động tĩnh của trận chiến vừa rồi sẽ đưa người khác tới đây thành thử Lâm Vân Dật cũng nhanh chóng thu hồi luôn hai con yêu xà lên trước.
Sau khi giải quyết xong hai con rắn mào gà rồi thì mấy người Lâm Vân Dật bắt đầu tiến hành khám phá sào huyệt của con rắn mào gà kia một chút, sau khi tiến vào bên trong sào huyệt của con rắn mào gà thì mấy người bọn họ cũng phát hiện được không ít Yêu huyết đằng.
……..
Sau khi càn quét khắp chiến trường thì mấy anh em Lâm Vân Văn mang theo thi thể của hai con rắn mào gà rồi cả đoàn lại cùng nhau quay trở Lâm gia.
Lâm Viễn Kiều nhìn về phía mấy người Lâm Vân Văn rồi cười cười mà nói: “Đây là … đây là mấy đứa con liên hợp nhau để giết sao?”
Lâm Vân Văn gật đầu rồi cười cười nói: “Đúng vậy.”
Lâm Viễn Kiều hít sâu một hơi cũng có chút bất ngờ mà nói: “Đây chính là hai con rắn mào gà Luyện Khí kỳ tầng 7 sao? Làm sao mà mấy đứa con có thể giết được cả hai con cùng một lúc chứ?”
Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng cười cười rồi ngẩng cao đầu tự tin mà nói: “Phụ thân à, phụ thân nói gì vậy chứ? Chuyện này không phải đơn giản sao? Còn không phải là mấy người chúng ta người nhiều thế đông dễ đánh sao? Mấy đứa bọn họ cùng đồng tâm hiệp lực lại đánh thì hai con linh xà này thì tính là cái gì đâu chứ? Phụ thân, nếu như lúc đó có tới thêm nhiều con nữa cũng không phải là đại sự gì đâu. Có tới nữa thì bọn con cũng có thể đánh bay ngay lập tức.”
Lâm Viễn Kiều nghe vậy cũng vô cùng tức giận mà nói: “Con nói cái gì vậy hả? Còn muốn thêm nhiều con nữa sao? Con đúng là … nói như vậy cũng không sợ gió lớn loét đầu lưỡi hay gì hả?”
Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng cười cười rồi vỗ ngực nói: “Phụ thân à, phụ thân đang nói cái gì vậy hả? Con hiện tại đã là tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng 5 luôn rồi đấy.”
Lâm Viễn Kiều nghe vậy cũng cười cười rồi gật đầu nói: “Thằng nhóc này đúng là … con tự tin quá rồi đấy nhỉ? Con chẳng qua cũng chỉ là tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng 5 thôi nhưng mà khẩu khí của con cũng ngang ngửa với tu sĩ Trúc Cơ kỳ luôn đấy nhỉ?”
Lâm Vân Tiêu cười cười cũng không cho là đúng mà nói: “Phụ thân, sao mà phụ thân lại không tin tưởng con như vậy chứ? Phụ thân con không cảm thấy con rất lợi hại sao? Hơn nữa trên người con còn có mang theo không ít phù chú để phòng thân đấy.”
Lâm Viễn Kiều nghe vậy cũng hừ lạnh một tiếng rồi nhướn mày nói: “Ờ, tu vi của con cũng chỉ có một chút như vậy thôi vậy mà con đã không biết trời cao đất rộng một chút nào đấy nhỉ? Hơn nữa, mấy đứa con hành sự như vậy cũng quá lỗ mãng rồi đấy. Nhưng mà thôi, được rồi, được rồi. Nếu như mọi chuyện đã xảy ra như vậy thì bỏ qua đi. Lần sau mấy đứa các con suy nghĩ cho thật kỹ trước khi hành động có hiểu không hả?”
Lâm Vân Văn nghe vậy cũng lắc đầu rồi nghiêm túc nhìn về phía Lâm Viễn Kiều mà nói: “Phụ thân, nói cho cùng thì chúng con thật sự cũng không thể sống mãi dưới cánh chim của ngài mãi được. Tuy rằng lần này khi hành sự đúng là chúng con cũng xảy ra chuyện ngoài ý muốn một chút, nhưng mà lần này ít nhiều gì cũng nhờ vào Ngân Đoàn hỗ trợ cho nên chúng con giải quyết cũng khá nhẹ nhàng. Phụ thân, chúng con sau này cũng phải lớn thôi, chúng con phải tự mình đối mặt với những khó khăn trong tương lai.”
Lâm Viễn Kiều nghe vậy cũng có chút khó hiểu mà nói: “Sao cơ? Ngân Đoàn làm sao?”
Lâm Vân Tiêu cười cười rồi thần thần bí bí mà nói: “Phụ thân, con nói cho phụ thân biết một chuyện thú vị lắm này. Con thấy thuật mê hoặc của Ngân Đoàn thật sự rất lợi hại đấy ạ, con nhìn thấy Ngân Đoàn kia dùng chiêu một chút thôi mà con linh xà kia đã trúng chiêu luôn rồi.”
Lâm Viễn Kiều nghe vậy mà trong lòng cũng có chút khác thường mà nhìn chằm chằm về phía Ngân Đoàn một lượt rồi đánh giá trên dưới một lượt, ban đầu thì hắn cũng chỉ nghĩ con tiểu hồ ly Ngân Đoàn này là sủng vật của Giang Nghiên Băng, nhưng mà hắn thật sự cũng không thể nhìn ra được cấp bậc cụ thể của con tiểu hồ ly này là gì cả. Nhưng mà, một con tiểu hồ ly nho nhỏ lại có thể mê hoặc rồi chế trụ được một con rắn mào gà đã đạt đến Luyện Khí kỳ tầng 7 như tế này cũng có thể khẳng định được một chuyện rằng con tiểu hồ ly của Giang Nghiên Băng thật sự cũng không phải là phàm vật đâu.”
Nhớ trước đó thằng nhóc Lâm Vân Dật cũng chạy đến chào hỏi qua với hắn trước rồi, thằng nhóc Lâm Vân Dật cũng từng nói qua là không được khinh thường con tiểu hồ ly này. Mà lúc đó tuy rằng hắn cũng nghe vào tai chuyện này thôi nhưng mà hắn cũng không cảm thấy quá kinh ngạc về chuyện này, dù sao thì ánh mắt của thằng nhóc Lâm Vân Dật này cũng khá độc đáo.
Lâm Vân Văn quay sang nhìn về phía Lâm Vân Tiêu rồi cười cười lên tiếng khen ngợi nói: “Phụ thân, chiến lực của thằng nhóc Vân Tiêu nhà chúng ta thật sự rất tốt, chiến lực của em ấy cũng không thua kém bao nhiêu so với con đâu ạ. Con cảm thấy mấy người chúng con mà liên thủ với nhau chỉ cần không đụng độ phải tu sĩ Trúc Cơ kỳ thì bọn họ vẫn có khả năng tự bảo vệ bản thân mình ạ.”
Lâm Viễn Kiều nghe vậy cũng có chút tức giận mà nói: “Con … mấy thằng nhóc các con … đừng tự kiêu sớm như vậy. Các con mới tu luyện được bao nhiêu lâu đâu chứ hả? Các con nghĩ các con mới tu luyện được bao lâu mà khẩu khí lại lớn như vậy hả?”
Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng thở dài một hơi mà cười cười nói: “Phụ thân, anh cả cũng chỉ là việc nào ra việc đó mà thôi.”
Lâm Viễn Kiều cũng không nói gì mà nhìn về phía Lâm Vân Dật nói: “Thằng ba, con nghĩ sao về những chuyện như thế này?”
Lâm Vân Dật ngẫm nghĩ một chút rồi cười cười nói: “Phụ thân, từ đám Yêu huyết đằng mà phán đoán rằng vị trí đó cũng có rắn mào gà bảo vệ, từ đám Yêu huyết đằng này con cũng phán đoán rõ ràng rằng cấp bậc của con rắn mào gà này chắc chắn cũng không vượt quá Luyện Khí kỳ tầng 8, chỉ là … con cũng không nghĩ tới vị trí đó lại có tới hai con yêu xà cùng tồn tại thôi.”
Lâm Viễn Kiều nghe vậy cũng thở dài một hơi mà cười cười nói: “Thôi, thôi, thôi được rồi. Cái này tuỳ các con đi. Phụ thân cũng không thể quản được mấy đứa các con nữa. Sau này các con hành sự cẩn thận một chút, suy nghĩ cho kỹ càng rồi hành sự cũng được.”
Sau khi đám rắn mào gà được mang về rồi thì Lâm Vân Dật cũng chỉ huy mọi người làm thịt thêm mấy con linh kê nữa, rồi hắn cũng chế biến luôn hai con yêu xà rồi hầm luôn mấy nồi Long Phượng Bảo.
Mấy nồi Long Phượng Bảo này hương vị chẳng những tuyệt vời mà nồi hầm canh này cũng có hiệu dụng bổ dưỡng vô cùng tốt, mấy nồi canh này thật sự cũng có tác dụng vô cùng xuất chúng.
Lâm Vân Tiêu ngồi trên bàn ôm một nồi lớn Long Phượng Bảo ăn lấy ăn để rồi cười cười nói: “Quào, quào, ngon quá, cái này ăn ngon quá đi, cái này ăn thật sự là ngon quá đi. Anh ba à anh ba, em cảm thấy món canh này thật sự cũng ngon quá đi, lâu lâu anh ba có thể hầm một nồi lên để đổi món đi ạ, ngon quá, thật sự là ngon quá rồi, ăn một miếng thơm ngon đến tận óc luôn mà.”
Lâm Vân Dật quét mắt nhìn về phía Lâm Vân Tiêu một hồi rồi cười cười nói: “Ừ, ăn ngon chết em luôn đi. Muốn ăn món ăn này thật sự cũng dễ như vậy sao? Em tưởng nguyên liệu nấu ăn của món này cũng đâu phải ngày nào cũng có đâu chứ hả?”
Lâm Vân Tiêu cười cười rồi ngẩng cao đầu mà nói: “Có, đương nhiên là có. Sau này chúng ta có thể tiến vào trong núi để săn cũng được mà.”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng nhướn mày rồi nói: “Hừ, em muốn đi săn sao? Em cẩn thận một chút đi. Cẩn thận coi chừng em lại biến thành đồ ăn của đám yêu thú Trúc Cơ kỳ đấy.”
Lâm Vân Tiêu nghe vậy mà trong lòng cũng có chút buồn bực không thôi nói: “Anh ba à, sao anh lại nói như vậy chứ? Sao anh có thể nói ra những lời không có chí khí như vậy chứ?”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng thở dài một hơi rồi lắc đầu nói: “Em đang nói cái gì vậy hả? Em không muốn sống thì anh không cản nhưng mà anh không muốn chết sớm như vậy đâu.”
Lâm Vân Dật cũng chuẩn bị sẵn sàng cho Ngân Đoàn một nồi Long Phượng Bảo lớn, nhưng mà nồi này không được đặt trên bàn lại được đặt ở dưới mặt đất. Trong nồi Long Phượng Bảo của Ngân Đoàn có hẳn nửa con rắn mào gà ở bên trong cùng với mấy con linh kê. Một nồi lớn như vậy thì Ngân Đoàn ăn cũng ăn vô cùng cao hứng, Ngân Đoàn ăn uống thích ý không thôi, Ngân Đoàn vừa ăn vừa quẫy đuôi không ngừng.
Trong khoảng thời gian này thì Lâm Vân Văn cũng vừa mới tiến giai lên Luyện Khí kỳ tầng 6 không bao lâu, lúc này có một nồi Long Phượng Bảo để tẩm bổ cũng coi như đúng lúc, ăn được một nồi Long Phượng Bảo bổ dưỡng như vậy thì Lâm Vân Văn cũng thuận lợi có thể củng cố được tu vi Luyện Khí kỳ tầng 6, không chỉ như vậy thì thực lực cũng được đại tiến lên một bước nữa.
Giang Nghiên Băng vẫn luôn yên lặng ở một bên mà nghe mấy anh em Lâm Vân Dật nói chuyện vô cùng sôi nổi với nhau một hồi, vừa nghe mọi người nói chuyện mà cậu cũng theo đó mà tiếp tục uống canh với thái độ vô cùng hưởng thụ, thời điểm khi mà nồi canh nhập khẩu thì linh lực toàn thân cậu cũng theo đó mà sôi trào lên với tốc độ vô cùng nhanh chóng.
Thời điểm khi Lâm Vân Dật nấu nồi canh Long Phượng Bảo này thì hắn cũng lựa chọn những con linh kê béo nhất trong tất cả những con linh kê đang có mặt trong trang trại, nước dùng để hầm cái nồi canh Long Phượng Bảo này chính là linh thuỷ được ngâm với khối ngọc hồ điệp kia, cho nên nồi canh hầm này chính là một nồi canh dược bảo thơm ngon bổ dưỡng, nguyên liệu vừa thơm ngon mà chất lượng cũng được bảo chứng vô cùng tốt.
Giang Nghiên Băng ngồi húp nước canh mà luyện hoá luôn toàn bộ dược lực phía bên trên nồi canh hầm này, sau khi dùng xong nồi canh hầm này mà toàn thân Giang Nghiên Băng cũng có một loại cảm giác linh lực bên trong thân thể vốn đã bị đình trệ trong khoảng thời gian bao lâu nay cũng được sôi trào lên, mà khoảng cách của Luyện Khí kỳ tầng 5 cũng theo đó mà tiến gần lên thêm một bước nữa.
Nguyên bản thì Giang Nghiên Băng cũng cảm thấy tốc độ tu luyện của chính bản thân cậu cũng không quá chậm rồi, so với những đứa trẻ khác của Giang gia mà nói thì tốc độ tu luyện của cậu cũng được tính là rất nhanh rồi. Nhưng mà, sau khi cậu tiến vào bên trong Lâm gia này xong thì cậu mới phát hiện ra một chuyện là tư chất này của cậu hình như lại không đủ nhìn thì phải.
Trong mấy anh em của Lâm gia thì hai người Lâm Vân Dật cùng Lâm Vân Tiêu là cùng độ tuổi với cậu, mà đặt lên bàn cân so sánh mà nói hình như tu vi của cậu lại tụt hậu hơi yếu hơn một chút.
Giang Nghiên Băng một bên húp canh một bên tính toán một chút, trong những tình huống bình thường mà nói khoảng cách của cậu đến Luyện Khí kỳ tầng 5 chắc cũng còn khoảng nửa năm thời gian nữa mới thành công được. Nhưng mà, nhờ một nồi canh hầm đầy bổ dưỡng cũng rất thơm ngon này thì cậu lại nghĩ rằng thời gian tiến giai của cậu chắc cũng không cần phải lâu như vậy nữa đâu.
End chap 46
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Chúc Tổ Quốc của chúng ta luôn luôn khoẻ mạnh, bình an, hạnh phúc, thịnh vượng, hùng cường.
Cảm ơn.
Quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa là của Việt Nam
Ps. Dù ai đi ngược về xuôi. Nhớ ngày giỗ Tổ mùng mười tháng Ba
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo