Phần 45 – Lâm Vân Văn xuất quan
------o45o------
Ngự Thú Tông.
Lúc này thì Lâm Vân Võ từ trong thiền định mà thức tỉnh lại, mà Khuyết Nguyệt cũng đang hoạt động ở ngay bên cạnh Lâm Vân Võ.
Năm đó, sau khi Lâm Vân Võ đưa một đám đá dung nham cho Lâm gia thì sau khi quay về tông môn hắn cũng đóng cửa bế quan luôn.
Một lần bế quan cũng phải mất đến mấy năm, sau mấy năm bế quan tu luyện thì cuối cùng hắn cũng thành công mà tiến giai lên Luyện Khí kỳ tầng 6 rồi.
Mà trên thực tế thì mấy tháng trước đó Lâm Vân Võ đã thuận lợi tiến giai lên Luyện Khí kỳ tầng 6 luôn rồi, chỉ là sau khi tiến giai xong thì hắn cũng không xuất quan ngay lập tức mà vẫn đóng cửa bế quan không ra ngoài. Sở dĩ hắn không xuất quan ngay lập tức như vậy cũng là do Khuyết Nguyệt cũng muốn đột phá cho nên hắn cũng đóng cửa luôn.
Lâm Vân Võ lại tiêu tốn thêm mấy tháng thời gian bế quan nữa tiến hành củng cố lại tu vi, sau khi hoàn tất các bước cho hoàn thiện rồi thì Lâm Vân Võ cũng nên mang Khuyết Nguyệt cùng xuất quan cũng được rồi.
Đương nhiên Lâm Vân Võ cũng không muốn để lộ Khuyết Nguyệt quá sớm cho nên hắn cũng thu hồi Khuyết Nguyệt rồi cùng nhau đi đến Sự Vụ Đường.
Thường thì những đệ tử bên trong tông môn sau khi tu luyện mà đột pha tu vi cũng phải đi đến Sự Vụ Đường để đăng ký tu vi.
Những đệ tử bên trong tông môn có tu vi càng cao cũng được hưởng thêm càng nhiều lợi ích, đơn giản nhất chính là tiền lĩnh hàng tháng cũng được gia tăng lên. Thời điểm khi Lâm Vân Võ chỉ là tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng 5 thì hàng tháng hắn chỉ có thể lĩnh 300 linh thạch mà thôi, nhưng mà sau khi hắn tiến giai lên Luyện Khí kỳ tầng 6 rồi thì tiền lĩnh hàng tháng cũng tăng lên thành 400 linh thạch.
Đương nhiên thì số linh thạch này đối với những đệ tử có nguồn gốc lớn sinh trưởng trong đại thế gia thì số tiền lĩnh hàng tháng này cũng chẳng bõ nhét kẽ răng, nhưng mà số linh thạch được lĩnh hàng tháng như thế này đối với đại đa số những đệ tử bình dân tu luyện bên trong tông môn mà nói lại thì đây chính là tiền đảm bảo cho quá trình tu luyện không bị gián đoạn.
Tuy rằng trong khoảng thời gian trước đó hắn cũng dựa vào năng lực của Khuyết Nguyệt mà sang tay không ít loại tài liệu luyện khí rồi kiếm lời được không ít rồi đấy, nhưng mà trên đời này làm gì có người nào lại ngại linh thạch trong túi quá nhiều đâu mà, cho nên số tiền được lĩnh hàng tháng mà tông môn phân cho hắn gom góp lại một khoản cũng không được tính là quá ít.
Thời điểm khi mà Lâm Vân Võ vừa mới hoàn thành thủ tục trình báo và đăng ký xong xuôi chuẩn bị rời khỏi thì hắn lại gặp được Giang Việt Nhiễm cũng vừa mới xong việc chuẩn bị ra về. Mà ngay tại thời điểm đụng độ phải Giang Việt Nhiễm như vậy thì trong thâm tâm Lâm Vân Võ cũng chửi thầm một câu, nhìn thấy Giang Việt Nhiễm mà hắn cảm thấy toàn bộ vận số năm nay bay mất rồi.
Vốn dĩ cái mối quan hệ của Lâm gia cùng Giang gia tính đầu đến giờ cũng có chút gì đó phức tạp khó nói rồi, mà trong khoảng thời gian mấy năm trở lại đây cái mối quan hệ giữa hai gia tộc bọn họ đã miễn cưỡng lại biến thành đóng băng luôn.
Theo như những gì mà Lâm Vân Võ nghe ngóng được thì trong khoảng thời gian mấy năm này phía Giang gia bên kia vẫn chưa từ bỏ vẫn luôn muốn nhắm đến số đá dung nham kia. Chỉ đáng tiếc là bọn họ có làm gì đi chăng nữa thì không đạt được chính là không đạt được. Mà cũng bởi vì không đạt được cho nên Giang gia bên kia lại càng canh cánh trong lòng, thành thử mối quan hệ giữa hai nhà từ không vừa mắt lại biến thành đụng độ là có thể đánh nhau ngay lập tức.
Mà hiện tại Giang Việt Nhiễm của Giang gia lại chính là đệ tử thân truyền của vị trưởng lão Kim Đan kỳ của Ngự Thú Tông, địa vị của Giang Việt Nhiễm cũng theo đó mà được thăng cấp bay lên một tầng cao mới, đối với Giang Việt Nhiễm thì hắn đắc tội không có nổi. Cho nên thái độ của Lâm Vân Võ đối với Giang Việt Nhiễm từ trước tới nay vẫn luôn là kính nhi viễn chi.
Lần này cũng không phải một mình Giang Việt Nhiễm đi tới Sự Vụ Đường này, bên người Giang Việt Nhiễm còn có thêm mấy đệ tử đồng môn đi theo hỗ trợ.
Thời điểm khi mấy đệ tử đồng môn nhìn thấy Lâm Vân Võ thì bọn họ cũng đứng lại rồi nhìn chằm chằm về phía Lâm Vân Võ, phía bên trong ánh mắt cũng ánh lên vài phân đề phòng nữa.
Có thể nói bên trong nội bộ Ngự Thú Tông này cũng không quá hài hoà mà giữa những đệ tử bên trong tông môn chính là một sự cạnh tranh vô cùng kịch liệt. Mà cái độ tuổi này của Lâm Vân Võ có thể tiến giai lên Luyện Khí kỳ tầng 6 cũng được coi như xuất chúng trong một chúng đệ tử rồi.
Nhưng mà, trong khoảng thời gian này Lâm Vân Võ vẫn luôn điệu thấp chứ không phô trương quá đà, mà mấy năm trước đó Lâm Vân Võ còn khế ước luôn với một con bọ ngựa què quặt suy dinh dưỡng nữa, chính vì chuyện này cho nên Lâm Vân Võ cũng biến thành một trò cười trong mắt một chúng những đệ tử đồng môn. Đương nhiên lúc đó Lâm Vân Võ cũng quá mờ nhạt cho nên đại đa số những đệ tử tinh anh của tông môn nhìn không vừa mắt cũng không coi chuyện này là chuyện gì đó quá quan trọng.
Nhưng mà hiện tại Lâm Vân Võ không một tiếng động mà tiến giai lên Luyện Khí kỳ tầng 6 luôn thì cái mũi nhọn này cũng khó mà có thể che lấp được nữa.
Giang Việt Nhiễm cũng đánh giá Lâm Vân Võ một lượt cũng có chút bất ngờ mà nói: “Lâm sư huynh, hình như tu vi của sư huynh đã đột phá rồi sao?”
Lâm Vân Võ cười cười rồi gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Giang Việt Nhiễm cười gượng một chút rồi nói: “Thật không ngờ là Lâm sư huynh có thể tiến vào cảnh giới Luyện Khí kỳ tầng 6 sớm như vậy. Tốc độ tiến giai của Lâm sư huynh thật khiến cho người ta phải khâm phục không thôi. Chúc mừng Lâm sư huynh đã tiến giai thành công.”
Lâm Vân Võ cười cười rồi lắc đầu nói: “Giang sư muội nói như vậy cũng quá lời rồi. Bổn sư huynh chỉ mới tiến giai thôi thì làm sao mà so sánh được với Giang sư muội chứ, sư muội tuổi còn nhỏ như vậy mà đã thành công tiến giai lên Luyện Khí kỳ tầng 5 luôn rồi. Tốc độ tiến giai này của Giang sư muội mới tính là nhanh đấy. Nhớ lúc bổn sư huynh còn ở độ tuổi này của sư muội mà bổn sư huynh cũng chỉ có thể đau khổ mà giãy dụa ở cảnh giới Luyện Khí kỳ tầng 4 thôi đấy. Nhớ đến lúc đó bổn sư huynh cảm thấy thật hổ thẹn.”
Lâm Vân Võ nghe vậy cũng nhướn mày thầm nghĩ: Cách đây không bao lâu thì người trong nhà cũng mật báo truyền một số tin tức đến cho hắn nói hiện tại thằng ba và thằng tư trong nhà đều đã tiến giai thành Luyện Khí kỳ tầng 5 luôn rồi. Như vậy tính ra tốc độ tu luyện của Giang Việt Nhiễm đúng là nhanh thật đấy, nhưng mà tốc đột tiến giai này cũng bình thường thôi cũng chẳng đáng để mà khoa trương đúng không?
Giang Việt Nhiễm cười cười rồi lắc đầu nói: “Không dám, không dám. Lâm sư huynh nói những lời này cũng quá khen rồi.”
Nghĩ đến chuyện này mà trong lòng Giang Việt Nhiễm cũng có chút buồn bực không thôi. Tốc độ tu luyện của Lâm Vân Võ hình như còn nhanh hơn nhiều so với những gì mà cô đã dự đoán từ trước nữa. Mà tu vi có thể gia tăng lên nhanh như vậy có lẽ là Lâm Vân Võ đã gặp được một cơ duyên nào đó rồi. Mà nghĩ đến cơ duyên mà Lâm Vân Võ gặp phải thì Giang Việt Nhiễm cũng theo bản năng mà nghĩ tới số đá dung nham trước đó.
Năm đó, nếu như cô có thể đến sớm hơn một chút, nếu như cô có thể chuẩn bị linh thạch sớm hơn một chút, nếu như cô nhanh chân hơn một chút mà nắt được đám đá dung nham kia vào túi có lẽ là cô cũng có thể tiết kiệm được nửa năm thời gian khổ tu luôn cũng nên, nếu như vậy thì cô cũng có thể tiến giai lên Luyện Khí kỳ tầng 5 từ sớm luôn rồi chứ không cần phải đợi đến hiện tại.
Nhưng mà, đáng tiếc chính là đáng tiếc, đáng tiếc là lúc đó cô cũng chậm một bước chân thành thử cô cũng lạc mất một cơ duyên này.
Mà trong khoảng thời gian này thì Giang Việt Nhiễm cũng sớm nhận được một ít tin tức từ phía Giang gia bọn họ truyền đến, trong tin tức có nhắ đến mối hôn sự giữa Lâm gia cùng Giang gia đã được giải quyết triệt để rồi, mà quyết định được ra chính là Giang gia cùng Lâm gia sẽ hoán thân, đối tượng thực hiện hôn ước với Lâm Vân Dật chuyển từ Giang Đàm Nhi đổi thành Giang Nghiên Băng.
Chuyện Giang Nghiên Băng kia thì cô cũng biết được đôi chút, Giang Nghiên Băng này chẳng qua cũng chỉ là đệ tử chi thứ của Giang gia bọn họ mà thôi, phụ mẫu trong nhà cũng mất hết cho nên người này hiện tại đã là cô nhi được Giang gia nhận nuôi, mà phía Giang gia bọn họ vẫn tuân theo quy củ hoàn thành hôn ước, tuy rằng đối tượng kết hôn đã bị hoán đổi rồi nhưng mà mối hôn sự giữa hai nhà dây dưa trong bao nhiêu năm cuối cùng cũng được giải quyết triệt để.
Tuy rằng trong thâm tâm thì Giang Việt Nhiễm cũng cảm thấy cái chuyện hoán thân như vậy cũng có chút gì đó không ổn cho lắm, nhưng mà lúc cô biết được thông tin thì mọi chuyện đã hoàn thành, toàn bộ quá trình diễn ra như thế nào không ai biết rõ mà kết cục đã định như vậy rồi thì cô có cảm thấy không ổn cũng chỉ có thể quyết định như vậy cũng không thể thay đổi được nữa.
Lâm Vân Võ cũng coi như hàn huyên đơn giản cùng với Giang Việt Nhiễm một vài câu, sau đó thì hắn cũng kiếm cớ mà rời khỏi Sự Vụ Đường luôn.
Từ Niệm Như bước thẳng tới nhìn về phía Lâm Vân Võ nhướn mày nói: “Ồ, Lâm sư đệ đấy à? Đã lâu không gặp đấy nhỉ? Không ngờ là Lâm sư đệ đã tiến giai rồi?”
Lâm Vân Võ bị điểm danh cũng nhanh chóng dừng lại rồi chắp tay lại hành lễ với Từ Niệm Như nói: “Gặp qua Từ sư tỷ.”
Từ Niệm Như gật đầu cũng tiến hành đánh giá Lâm Vân Võ một lượt rồi nhướn mày nói: “Ồ, Lâm đệ đã tiến giai lên Luyện Khí kỳ tầng 6 rồi sao?”
Lâm Vân Võ nghe vậy cũng gật đầu rồi cười cười mà nói: “Đúng vậy thưa Từ sư tỷ, đệ cũng vừa mới tiến giai không bao lâu.”
Từ Niệm Như gật đầu rồi híp mắt đánh giá một hồi rồi nhìn về phía Lâm Vân Võ nhướn mày nói: “Ồ, không tồi, tốc độ tiến giai của Lâm đệ cũng nhanh thật đấy nhỉ? Nếu cứ chiếu theo tốc độ tu luyện thần tốc như thế này của Lâm sư đệ thì không cần bao nhiêu lâu nữa đâu bổn sư tỷ đây cũng phải sửa miệng mà gọi đệ một tiếng Lâm sư huynh rồi đấy nhỉ?”
Lâm Vân Võ nghe vậy cũng có chút kinh hãi mà lắc đầu nói: “Không dám, không dám, không có. Từ sư tỷ nói đùa rồi. Đệ vẫn còn kém xa.”
Từ Niệm Như gật đầu rồi đánh giá Lâm Vân Võ thêm một lúc sau đó nhướn mày nói: “Hình như khí tức viêm hoả trên người sư đệ cũng nồng đậm hơn trước rất nhiều rồi. Không lẽ Lâm sư đệ đã từng hấp thu qua không ít Dung nham huyền thạch rồi sao?”
Lâm Vân Võ cười cười rồi gật đầu nói: “Đúng vậy, ánh mắt của Từ sư tỷ thật sự cũng vô cùng sắc bén. Đám đá dung nham lần trước mà đệ mua được đấy ạ, tuy rằng đại bộ phận đệ cũng sang tay kiếm lời được một ít linh thạch, nhưng mà đệ cũng để lại một ít để phòng hờ.”
Từ Niệm Như nghe vậy cũng híp mắt nhìn về phía Lâm Vân Võ rồi nhướn mày nói: “À, hoá ra là vậy sao? Nguyên lai không phải là Lâm sư đệ mèo mù gặp chuột chết sao? Hoá ra Lâm sư đệ đã biết đám đá dung nham kia có vấn đề gì đó nên đệ đã bao trọn luôn đám đá dung nham đó luôn đúng không?”
Lâm Vân Võ cười gượng một chút rồi gãi đầu nói: “Không dám, không phải là như vậy. Kỳ thật thì đệ cũng chỉ suy đoán một chút thôi ấy mà. Ai mà ngờ được là vận khí của đệ cũng … không tệ lắm.”
Từ Niệm Như nghe vậy cũng híp mắt mà nói: “Ồ, thật sự như vậy sao? Chỉ suy đoán một chút thôi mà Lâm sư đệ cũng dám hạ cả vốn lẫn gốc mà bao luôn toàn bộ số đá dung nham đó luôn sao? Tính ra Lâm sư đệ cũng khá quyết đoán đấy nhỉ?”
Lâm Vân Võ cười cười cũng có chút bất đắc dĩ mà nói: “Không dám. Lúc đó đệ cũng chỉ là trong lúc nhất thời thì lòng nhiệt huyết lại đột nhiên dâng trào lên thôi. Cái này kỳ thật cũng không được tính là quyết đoán hay không quyết đoán.”
Từ Niệm Như cười cười rồi nhìn về phía Lâm Vân Võ nhướn mày nói “Lâm sư đệ nói như vậy cũng quá khiêm nhượng rồi.”
………
Lâm gia.
Lâm Vân Tiêu nhìn thấy Lâm Vân Văn trước mặt mà nhảy cẫng lên nói: “Anh cả, anh cả, cuối cùng thì anh cũng chịu xuất quan rồi.”
Lâm Vân Văn gật đầu rồi cười cười nói: “Đúng vậy. Anh cũng bế quan đến mấy tháng rồi còn gì nữa. May mắn cũng coi như công đức viên mãn mà.”
Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng đánh giá Lâm Vân Văn một hồi rồi cười cười nói: “Chúc mừng anh cả, chúc mừng anh cả đã tiến giai lên Luyện Khí kỳ tầng 6.”
Lâm Vân Văn cười cười rồi gật đầu mà nói: “Ừ, cảm ơn em. Đúng rồi, trong khoảng thời gian anh bế quan thì trong nhà chúng ta có phát sinh thêm chuyện gì mới không?”
Lâm Vân Tiêu gật đầu rồi vô cùng hớn hở mà nói: “Phát sinh ra chuyện gì mới ấy ạ? Có, đương nhiên là có rồi ạ. Mới có một sự kiện mới phát sinh.”
Lâm Vân Văn nghe vậy thì cười cười nói: “Chuyện gì?”
Lâm Vân Tiêu cười cười rồi thần thần bí bí mà nói: “Chính là cái chuyện có liên quan đến mối hôn sự của anh ba đấy ạ. Mối hôn sự đó cũng kéo dài được nhiều năm rồi đúng không ạ? Mà hiện tại thì mối hôn sự đó cũng chịu trần ai lạc định rồi."
Lâm Vân Văn nghe vậy thì nhíu mày rồi nói: “Em nói trần ai lạc định sao? Nói như vậy là mối hôn sự đó đã bị giải trừ rồi sao?”
Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng gật đầu rồi cười cười nói: “À, cái này thì không phải, nhưng mà phía Giang gia bên kia đã đổi một người khác lại đây.”
Lâm Vân Văn gật đầu rồi cười cừi nói: “Đổi người sao? Không phải là Giang Đàm Nhi kia nữa sao? Người đến là ai?”
Lâm Vân Tiêu cười cười rồi nói: “Giang Nghiên Băng.”
Lâm Vân Văn nghe vậy thì giật mình mà nhíu mày nói: “Giang Nghiên Băng nào? Không phải là Giang Nghiên Băng đó đấy chứ? Nhưng mà … người đó không phải là nam sao?”
Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng có chút bất ngờ mà nhướn này nói: “Ơ anh cả, làm sao mà anh biết? Không lẽ anh biết người này là ai rồi sao?”
Lâm Vân Văn gật đầu rồi cười cười nói: “Đúng vậy, cũng chỉ biết một chút thôi. Thằng nhóc Giang Nghiên Băng này không phải là cậu chủ nhỏ của cửa hàng luyện khí Nguyệt Xuyên sao? Trước kia anh cũng từng gặp qua vị này một vài lần rồi. Nghe nói thằng nhóc Giang Nghiên Băng này cũng là tu sĩ Ngũ linh căn nhưng mà tu vi của thằng nhóc này tiến bộ rất nhanh thì phải.”
Lâm Vân Tiêu gật đầu rồi tiếp tục nói: “Đúng vậy, đúng là ngừoi đó rồi. Nghe nói phụ mẫu của người này đi ra ngoài làm nhiệm vụ lại bất ngờ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cuối cùng thì người này cũng thành trẻ mồ côi rồi bị Giang gia nhận về nuôi. Cũng không biết trời xui đất khiến như thế nào thì phía Giang gia bên kia lại đẩy người này đến Lâm gia chúng ta. Nhưng mà anh ba đang cảm thấy vô cùng vui vẻ đấy ạ.”
Lâm Vân Văn nghe vậy cũng có chút bất ngờ mà dò hỏi lại nói: “Em nói là thằng ba cảm thấy vô cùng vui vẻ về chuyện này sao?”
Lâm Vân Tiêu gật đầu rồi vô cùng tự tin mà cười cười nói: “Đúng vậy đấy ạ. Anh ba cảm thấy vô cùng vui vẻ về chuyện này mà. Anh cả à, chuyện đó cũng là sự tình của mấy tháng trước rồi, mà lúc đó anh cũng vừa mới bế quan cho nên anh không biết rõ tình hình. Mà lúc đó bọn em cũng sợ là sẽ ảnh hưởng đến quá trình bế quan của anh cho nên bọn em cũng không thông báo tin này cho anh.”
Lâm Vân Văn nghe vậy cũng có chút tiếc nuối mà bực mình nói: “Em nói thật đấy hả? Anh mới bế quan mà đã xảy ra chuyện như vậy rồi sao? Trong nhà chúng ta vậy mà lại xảy ra chuyện thú vị như vậy sao? Sớm biết trong nhà chúng ta đột nhiên lại phát sinh ra sự kiện thú vị như vậy thì anh chờ thêm một thời gian nữa rồi bế quan cũng không chậm trễ. Sao anh lại bế quan ngay lúc đó chứ?”
Lâm Vân Tiêu cười cười cũng nhanh chóng chắp tay sau lưng rồi cười cười nói: “Chậc, không sao, anh không cần phải tiếc, để em kể lại tường tận cho anh. Lúc đó trong nhà chúng ta đã thương lượng cùng với phía Giang gia bên kia, sau khi thương lượng một hồi thì đôi bên cũng quyết định là sẽ thay đổi người để kết thân. À đúng rồi, lúc đó phụ thân còn đang tính toán muốn tranh thủ hỏi cưới Giang Đàm Nhi của Giang gia cho anh đấy ạ. Nhưng mà đáng tiếc là mị lực cả anh lại quá kém cỏi quá, anh bị Giang Đàm Nhi kia ghét bỏ cho nên người ta còn không chịu gả cho anh đấy.”
Lâm Vân Văn nghe vậy cũng giật giật khoé miệng mà mặt mũi cũng đen thui lại nói: “Ừ, may mắn là người ta còn không thèm đáp ứng đấy.”
Lâm Vân Tiêu thở dài một hơi rồi tiếp tục lắc đầu nói: “Anh cả, em nói không phải chứ cái tốc độ tu luyện này của anh có khi còn nhanh hơn cả phụ thân chúng ta nữa đấy. Anh có bao nhiêu tuổi đâu mà đã trở thành Luyện Khí kỳ tầng 6 luôn rồi còn gì nữa. Chậc chậc, con nhỏ Giang Đàm Nhi kia chắc chắn là không biết chính bản thân mình đã bỏ lỡ thứ gì đâu đúng không?”
Lâm Vân Văn cười cười rồi nhướn mày nói: “Hừ, cũng không cần con nhóc đó phải biết mình bỏ lỡ thứ gì đâu, dù sao thì anh cũng không tính toán muốn kết hôn với con nhỏ đó. À mà nói đến chuyện này thì anh cũng khá tò mò về nhân vật Giang Nghiên Băng này đấy. Em cũng biết rồi mà, thằng ba nhà chúng ta rất bắt bẻ đấy, vậy mà nó chịu chấp nhận sao?”
Lâm Vân Tiêu cười cười rồi thần thần bí bí mà nói: “Anh cả, anh không biết chứ con tiểu hồ ly của anh Nghiên Băng ăn uống cũng không tồi một chút nào đâu. Mà còn chuyện này nữa, anh Nghiên Băng có nói là không muốn ăn không uống không mà không làm gì cả cho nên trong khoảng thời gian dạo gần đây anh Nghiên Băng đều tận tâm tận lực mà trợ giúp cho mẫu thân của chúng ta xử lý linh thực bên trong linh điền đấy ạ. Em thấy mẫu thân chúng ta khá thích anh Nghiên Băng đấy ạ.”
Lâm Vân Văn nghe vậy thì gật đầu càng thêm tò mò mà nói: “Còn có chuyện như vậy sao? Thằng nhóc Giang Nghiên Băng này có thể lọt vào con mắt xỉa xói của thằng ba, mà thằng nhóc này lại được mẫu thân của chúng ta thích nữa sao? Nói như vậy thì thằng nhóc Giang Nghiên Băng này cũng không đơn giản chút nào. Anh thật muốn đi kiến thức một chút.”
Lâm Vân Tiêu cười cười rồi nhướn mày nói: “Vậy thì chúng ta đi gặp luôn thôi. Nếu em đoán không sai thì lúc này anh Nghiên Băng đang ở trang trại chăn nuôi linh kê đấy ạ.”
Lâm Vân Văn nhe vậy cũng có chút ngoài ý muốn mà dò hỏi lại nói: “Mới không bao lâu mà đã tiếp xúc với trang trại chăn nuôi linh kê rồi sao?”
Kỹ thuật chăn nuôi linh kê của Lâm gia bọn họ nói khó cũng không phải là khó, nói đơn giản cũng không phải quá đơn giản.
Trong khoảng thời gian mấy năm này thì quy mô chăn nuôi linh kê của Lâm gia bọn họ đã mở rộng hơn trước rất nhiều rồi, hiện tại quy mô đàn linh kê đã lên đến 5.000 con linh kê rồi. Với số lượng linh kê như vậy thì mỗi một tháng số lượng trứng linh kê mà bọn họ thu hoạch được cũng không ít, số trứng linh kê này cũng có thể bán ra được không ít linh thạch.
Đương nhiên thì đây là nguồn sinh ý chính của Lâm gia bọn họ cho nên những thành viên được tham dự vào quy trình nuôi dưỡng linh kê này cũng chỉ có những đệ tử dòng chính mà thôi, quy trình chăn nuôi của bọn họ rất bảo mật cho nên từ trước đến nay vẫn chưa có một chút tin tức nào bị rò rỉ ra ngoài đâu.
Lâm Vân Tiêu cười cười rồi gật đầu nói: “À đúng rồi, chuyện này thì anh ba đã nói với em rồi. Anh ba nói nếu như Giang Nghiên Băng thật sự muốn dung nhập vào Lâm gia của chúng ta vẫn nên tìm một chút việc để làm đi, như vậy dễ hoà nhập hơn. Mà anh cũng biết rồi đấy, chuyện trong gia tộc chúng ta thích hợp với anh Nghiên Băng ngoại trừ xử lý linh điền thì chính là nuôi dưỡng linh kê rồi còn gì nữa.”
Lâm Vân Văn nghe vậy cũng gật đầu rồi cười cười nói: “Ừ, hiểu được. Nhìn các đối xử như vậy thì anh ba của em cũng rất tín nhiệm vị này đấy nhỉ?”
Lâm Vân Tiêu gật đầu rồi thở dài một hơi cũng có chút bực mình mà nói: “Đúng vậy, đúng vậy. Chuyện khác thì em cũng không nói làm gì đâu nhưng riêng về cách đối xử hàng ngày thôi cũng có thể thấy được anh ba đối xử với cái người mới tới này ôn hoà hơn em rất nhiều lần luôn đấy. Hừ, đúng là cái đồ trọng sắc khinh người nhà mà. Anh ba hành xử như vậy thật sự cũng có chút quá mức rồi đấy. Thật không thể tin tưởng được mà”
Lâm Vân Văn: “…”
……….
Hai người Lâm Vân Văn cùng Lâm Vân Tiêu lại cùng nhau đi đến trang trại chăn nuôi linh kê.
Lúc này thì hai người Lâm Vân Dật cùng Giang Nghiên Băng cũng đang đi dạo ở bên trong trang trại chăn nuôi linh kê, thế là hai đoàn người cũng nhanh chóng đụng mặt nhau.
Lâm Vân Dật nhìn thấy Lâm Vân Văn xuất hiện cũng tiến đến chào hỏi rồi cười cười nói: “Anh cả, anh đã xuất quan rồi ạ?”
Lâm Vân Văn cười cười rồi gật đầu nói: “Đúng vậy. Anh cũng vừa mới xuất quan không bao lâu.”
Lâm Vân Dật đánh giá Lâm Vân Văn một chút rồi gật đầu cười cười nói: “Chúc mừng anh cả, chúc mừng anh cả đã thuận lợi đột phá.”
Lâm Vân Văn cười cười rồi gật đầu nói: “Đa tạ em ba.”
Giang Nghiên Băng nhìn về phía Lâm Vân Văn mà trong lòng cũng có chút kinh ngạc mà nói: “Luyện Khí kỳ tầng 6 rồi sao? Thật lợi hại.”
Nhìn thấy Lâm Vân Văn mà bản thân Giang Nghiên Băng cũng có chút phức tạp không thôi, mối hôn sự giữa Giang gia cùng Lâm gia đã được phán định xong, hiện tại mối hôn sự tiếp theo của Giang Đàm Nhi với thế lực tiếp theo cũng đã được quyết định. Trước đó các thế lực lớn của giới tu chân cũng cạnh tranh vô cùng khốc liệt, mà Giang gia cũng lựa chọn trong bao nhiêu thế lực mà cuối cùng cũng lựa chọn được Tả Ngôn của Tả gia. Nhưng mà, theo như những gì mà Giang Nghiên Băng cảm nhận được thì hình như Lâm Vân Văn còn vượt trội hơn rất nhiều so với Tả Ngôn thì phải.
Lâm Vân Văn nghe vậy cũng có chút xấu hổ mà cười cười rồi nói: “Nào có, nào có. Anh cũng đâu có được tính là lợi hại đâu.”
Trong nhà hắn có tổng cộng bốn anh em, mà những người được tính là lợi hại trong nhà bọn họ cũng không ít đâu, hắn thân là người làm anh cả cũng là lớn nhất trong mấy anh em nhưng mà hắn cũng không được tính là quá lợi hại thì phải.
Lâm Vân Tiêu cười cười rồi nhìn về phía Lâm Vân Dật mà nói: “Anh ba, cuối cùng thì anh cả nhà chúng ta cũng chịu xuất quan rồi. Hay là chúng ta đi ra ngoài dạo phường thị một chút đi. Cũng coi như chúc mừng một chút cũng được.”
Lâm Vân Dật ngẫm nghĩ một chút rồi gật đầu nói: “Ừ, như vậy cũng được.”
Để chúc mừng một phen thì Lâm Vân Văn cũng dẫn đầu đoàn người gồm hai thằng em trai cùng với Giang Nghiên Băng đi ra ngoài tiến đến phường thị buôn bán linh thảo dạo một phen.
Nhớ trước đó khi Giang Nghiên Băng vẫn còn ở Giang gia bên kia thì cậu đã bị hạn chế không được ra ngoài, cả ngày chỉ có thể loanh quanh bên trong lãnh địa của Giang gia không thể đi ra ngoài được. Mà sau khi cậu tiến vào Lâm gia này được một thời gian rồi vẫn chưa thể đi ra ngoài được.
Mà lần này khi tiến vào bên trong phường thị bán linh thảo này lắc lư một hồi nhìn ngắm đường phố một hồi làm cho cậu có một loại cảm giác như đã trôi qua mấy đời rồi vậy.
Lâm Vân Tiêu nhìn về phía Giang Nghiên Băng mà cười cười rồi nói: “Anh Nghiên Băng, anh nhìn thử chỗ này một lượt đi. Anh nhìn thử coi anh có muốn thứ gì bên trong phường thị này thì anh có thể nói với anh ba em để nói cũng được. Anh đừng có nhìn thấy bản thân em rất nghèo cũng không có bao nhiêu linh thạch trong người nhưng mà anh ba của em rất giàu đấy.”
Giang Nghiên Băng nghe vậy cũng cười cười rồi lắc đầu nói: “Không có, kỳ thật thì anh cũng không muốn cái gì cả.”
Kỳ thật thì Lâm gia cũng đâu có bạc đãi cậu chút nào đâu mà. Thời điểm khi cậu vừa mới đặt chân tiến vào Lâm gia này thì Lâm Vân Dật đã chạy ra ngoài rồi tặng cho cậu hai bộ pháp y hoàn toàn mới luôn rồi. Vấn đề ăn uống thì không phải nói, những thứ cần thiết trong việc tu luyện hàng ngày phía Lâm gia cũng chuẩn bị vô cùng đầy đủ cho nên cậu cũng chẳng thấy thiếu một thứ gì cả.
Tuy rằng cậu cũng không được tính là quá dư giả nhưng mà tài nguyên tu luyện của cậu cũng không thiếu, cho nên cậu thật sự cũng không có yêu cầu gì cần thiết cả.
Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng cười cười rồi gật đầu nói: “Không sao, chúng ta cũng mới đi mà. Anh cứ chậm rãi mà nhìn thử một chút đi cũng được, đi thêm một chút nữa chắc anh cũng nhìn thấy thứ mình cần thôi.”
Mấy người Lâm Vân Dật đang đi tới đi lui khắp các cửa hàng phía bên trong phường thị một vòng vô cùng vui vẻ, đi đến một nơi nào thì mấy người bọn họ cũng dừng lại để trò chuyện với nhau một hồi. Đang đi dạo vô cùng vui vẻ bỗng nhiên Ngân Đoàn lại xù lông mà gầm gừ lên cảnh giác, toàn thân Ngân Đoàn lúc này đột nhiên lại phát ra vài phần hung quang.
Giang Nghiên Băng nhìn thấy Ngân Đoàn như vậy cũng ôm lấy Ngân Đoàn rồi xoa xoa cái đầu của Ngân Đoàn một chút như muốn trấn an.
Lâm Vân Dật cũng đưa mắt nhìn theo ánh mắt của Ngân Đoàn nhìn một chút, không nhìn thì thôi chứ nhìn một cái là hắn cũng nhìn thấy mấy người Giang gia đang đứng ở đằng trước.
Lâm Vân Tiêu cũng đưa mắt nhìn về phía mấy người phía bên trong Giang gia một hồi, sau đó thì hắn cũng nhìn thấy thân ảnh của Giang Đàm Nhi, mà sau khi nhìn thấy Giang Đàm Nhi rồi thì hắn cũng nhịn không được mà nhìn trộm về phía Lâm Vân Dật một hồi lại quay sang nhìn về phía Giang Nghiên Băng đang đứng bên cạnh một hồi. Mà hắn nhìn bên này một hồi lại nhìn sang phía bên cạnh một hồi.
Bị ánh mắt trắng trợn của Lâm Vân Tiêu nhìn như vậy làm cho Lâm Vân Dật tức giận mà hung hăng trừng mắt nhìn lại luôn.
Lâm Vân Dật nhìn thấy dáng vẻ của Ngân Đoàn như đang lâm đại địch như vậy cũng nhíu mày rồi nói: “Ngân Đoàn đang làm sao vậy?”
Giang Nghiên Băng nhỏ giọng nói với Lâm Vân Dật nói: “Cái này … trước đó đôi bên đã từng xảy ra một chút xung đột ấy mà.”
Lâm Vân Tiêu nhíu mày rồi nói: “Xung đột sao? Vì chuyện gì chứ?”
Giang Nghiên Băng cũng rũ đôi mắt xuống rồi thở dài một hơi mà nói: “Cũng không có gì quan trọng. Chỉ là trong thời điểm khi bọn anh còn ở Giang gia bên kia thì đám người đó có một kẻ muốn ăn thịt Ngân Đoàn ấy mà. Nhưng mà, sau đó tên kia cũng bị Ngân Đoàn cào cho một phát bị thương rồi. Nghe nói người đó cũng nằm khoảng nửa năm mới có thể đứng lên được.”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng gật đầu rồi cười cười mà nói: “Thật vậy sao? Nhìn dáng vẻ như vậy thì hình như Ngân Đoàn nhà chúng ta cũng rất kiêu dũng đấy nhỉ?”
Ngân Đoàn nghe vậy cũng vô cùng tự tin mà ngẩng cao đầu trong lùng cũng có chút đắc ý mà pi pi lên hai tiếng kiêu dũng không thôi.
Giang Tuyết Nhi đang đứng ở phía đối diện nhìn chằm chằm về phía Ngân Đoàn mà sắc mặt cũng biến thành âm trầm hơn rất nhiều.
Trước đó Giang Tuyết Nhi cũng nghe được không ít thông tin rằng sau khi con hồ ly xấu xí này tiến vào bên trong Lâm gia lại được cung phụng như khách quý, nghe nói là mỗi một ngày Lâm gia đều cung ứng linh kê cho con hồ ly này ăn.
Trước đó khi nghe được lời đồn này thì Giang Tuyết Nhi còn đang nghĩ rằng lời đồn này chỉ là giả chứ đám Lâm gia keo kiệt bủn xỉn đó thì làm gì có chuyện hào phóng như vậy được chứ? Nhưng mà hiện tại khi nhìn thấy con tiểu hồ ly xấu xí trước đó đã được nuôi dưỡng cho một thân bóng bẩy, hiện tại thần thái sáng láng một dáng vẻ no đủ như vậy thì cô lại không thể khẳng định được tin tức đó là đúng hay sai nữa.
Mà nhìn vào con tiểu hồ ly này thì Giang Tuyết Nhi thật sự cũng không thể hiểu được tại sao đám Lâm gia kia lại đối xử tốt với con hồ ly xấu xí đó như vậy để làm cái gì chứ?
End chap 45
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Chúc Tổ Quốc của chúng ta luôn luôn khoẻ mạnh, bình an, hạnh phúc, thịnh vượng, hùng cường.
Cảm ơn.
Quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa là của Việt Nam
Ps. Dù ai đi ngược về xuôi. Nhớ ngày giỗ Tổ mùng mười tháng Ba
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo