Phần 31 - Cơ duyên trong vòng tay

------o31o------

Sau khi tham gia yến hội xong thì ba người nhà Lâm gia đều quay trở về, nhưng mà sau khi về nhà đặt mông xuống nói chuyện thì sắc mặt của Lâm Viễn Kiều cùng Thẩm Thanh Đường cũng nghiêm túc hẳn mà trong lòng cũng có chút phức tạp không thôi.

Lâm Vân Dật nhìn về phía hai người đang nghiêm túc trước mặt mà lên tiếng dò hỏi nói: “Phụ thân, mẫu thân, hai người làm sao vậy ạ?”

Lâm Viễn Kiều nhìn về phía Lâm Vân Dật một hồi mà thở dài một hơi trong lòng cũng có chút buồn bã mà nhíu mày nói: “Chỉ là chuyện về Giang gia bên kia. Theo phụ thân thấy yến hội lần này do phía Giang gian bên kia tổ chức diễn ra vô cùng náo nhiệt, hơn nữa trong yến hội cũng có không ít những tu sĩ Trúc Cơ kỳ cùng tham dự. Dường như con nhóc Việt Nhiễm của Giang gia thật sự đã xuất đầu lộ diện ở phía Ngự Thú Tông bên kia thật. Có vẻ như tin tức con nhóc đó bái một vị đan sư Kim Đan kỳ làm sư phụ không sai. Nhìn thế trận như vậy thì tương lai con nhóc này có khả năng cao sẽ vấn đỉnh Kim Đan kỳ.”

Giang Việt Nhiễm được một đan sư Kim Đan kỳ để mắt đến rồi thu nhận làm đệ tử là chuyện đang được lan truyền rộng rãi, hiện tại thông tin phía Giang gia bên kia có nữ Phượng Hoàng đã được lan truyền, mà gia tộc hiện tại lại có một nữ tu tuổi tác còn nhỏ nhưng đã là tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng 3 với thiên tư vô cùng xuất sắc. Tin tốt từ phía Giang gia đến cùng một lượt, hiện tại phía Giang gia bên kia đang bận rộn gióng trống chua chiêng tổ chức lễ chúc mừng, toàn bộ Giang gia hiện tại đã tiến vào trạng thái hưng thịnh phát triển không ngừng.

so sánh ngược lại với Giang gia thì phía Lâm gia bọn họ lại ảm đảm hơn rất nhiều. Rõ ràng hai thằng con trai hắn là Lâm Vân Dật cùng Lâm Vân Tiêu tuổi tác cũng còn nhỏ vậy mà cả hai đứa đều tiến giai vào Luyện Khí kỳ tầng 4 rồi, cả hai đứa mới đáng được xưng tụng là thiên tài, nhưng mà hai đứa con của bọn họ lại không được để lộ ra ánh sáng lúc nào cũng phải che che giấu giấu.

Hiện tại khi mà Giang gia đang lên như diều gặp gió thì tất cả những gia tộc đều muốn chạy đến để kết thân, mà đối tượng liên hôn mà những gia tộc này đang nhắm đến chính là Giang Đàm Nhi của Giang gia. Mà danh khí của Giang gia càng thịnh vượng thì hôn ước giữa Giang Đàm Nhi của Giang gia cùng Lâm Vân Dật của Lâm gia bọn họ chính là trở ngại trực tiếp.

Thời điểm khi một nhà Lâm gia bọn họ tham dự yến hội cũng có không ít tu sĩ đều âm dương quái khí đưa lời châm chọc nói con trai hắn phúc khí tốt bám được đùi vàng này nọ.

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng vô cùng ngạo nghễ mà ngẩng cao đầu nói: “Phụ thân, người ta thường nói ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây mà đúng không? Không sao đâu. Phụ thân cứ yên tâm đi, con trai của phụ thân sớm hay muộn gì cũng có thể vượt qua con nhóc Việt Nhiễm của Giang gia thôi. Phụ thân phải tin tưởng vào bọn con chứ ạ?”

Lâm Viễn Kiều nghe vậy cũng phì cười một chút nhướn mày nói: “Con đấy, con thật sự tin tưởng vào bản thân mình quá nhỉ?”

Lâm Vân Dật chắp tay sau lưng ngẩng cao đầu dáng vẻ đạo mạo như cao nhân bắt đầu diễn thuyết nói: “Chuyện này không phải đương nhiên sao? Phụ thân, người nên nhớ kỹ một chuyện cầu người không bằng cầu mình, đạo lý này chắc phụ thân phải hiểu cho rõ ràng. Phụ thân ở đây lo cho con thì phụ thân cũng nên lo lắng cho tiền đồ trước mắt của mình đi. Không phải con nhắc nhở nhưng mà phụ thân đừng lo chuyện này chuyện nọ linh ta linh tinh không đáng nữa, trước mắt phụ thân vẫn nên nghĩ hết biện pháp để tiến giai lên Trúc Cơ kỳ sớm nhất có thể đi ạ. Phụ thân mà không nhanh chân lẹ tay có khi con trai của phụ thân tiến giai lên Kim Đan kỳ mà phụ thân lại nằm xuống không có cơ hội được chứng kiến tận mắt đấy.”

Lâm Viễn Kiều nghe vậy cũng có chút tức giận mà nhìn Lâm Vân Dật đang bày dáng vẻ ông cụ non mà lên tiếng nhắc nhở mình cũng muốn đá mông một cái rồi lắc đầu thở dài một hơi nói: “Thằng nhóc này, không lớn không nhỏ.”

Nghe những lời mà thằng nhóc Lâm Vân Dật nói xong thì Lâm Viễn Kiều thật sự cũng trực tiếp cạn lời luôn. Hiện tại hắn đến khả năng Trúc Cơ kỳ còn chưa tưởng tượng được là sẽ như thế nào nhưng mà thằng nhóc Lâm Vân Dật này đã trực tiếp bỏ qua Trúc Cơ kỳ mà nhảy cóc đòi bay lên Kim Đan kỳ luôn rồi, mà nó còn suy xét đến vấn đề hắn không có cơ hội chứng kiến, đúng là thiếu đánh mà.

Lâm Vân Dật nhìn về phía Lâm Viễn Kiều một hồi bỗng nhiên nhếch miệng cười cười nói: “Phụ thân, con trai có lòng nhắc nhở nhưng mà thái độ của phụ thân như vậy cũng làm lạnh lòng con quá rồi đấy. Vốn dĩ con trai ngài cũng đang muốn hiếu kính để đưa cho phụ thân một hồi cơ duyên, nhưng mà phụ thân đã nói như vậy rồi thiết nghĩ con vẫn nên ăn mảnh một mình mới phải đạo. Dù sao thì cũng vừa lúc, dạo gần đây con tiêu dùng cũng hơi lớn, không đưa cho phụ thân thì con cũng tiết kiệm được một mớ ấm thân.”

Lâm Vân Văn đang đứng bên cạnh nghe vậy bỗng nhiên cũng có chút phấn chấn mà cười cười nói: “Em ba, cơ duyên gì? Cơ duyên ở đâu? Không lẽ em ba … em lại phát tài nữa sao? Lúc nào vậy?”

Lâm Vân Dật híp mắt nhìn về phía Lâm Vân Văn không nặng không nhẹ mà gật đầu nói: “Đúng vậy.”

Lâm Vân Văn cười cười rồi vô cùng hứng thú mà nói: “Em ba, cơ duyên gì vậy? Đâu, cho anh nhìn thử với. Em không cần phải lo lắng cho phụ thân làm gì đâu. Nhanh mang ra đi để cho anh cả của em được mở mang tầm mắt một chút nào.”

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng nhíu mày nhìn Lâm Vân Văn một hồi rồi gật đầu cười cười nói: “Anh cả nói như vậy cũng đúng.”

Sau đó thì Lâm Vân Dật cũng mang luôn ba chiếc hộp ngọc từ bên trong chiếc vòng Hồng Nguyệt ra ngoài rồi lần lượt đặt lên bàn.

Sau khi mở ba chiếc hộp ngọc ra thì ba loại linh thảo lần lượt xuất hiện gồm: “Tử đan tham”, “Tẩy cốt hoa”, “Đoán tâm quả.”

Lâm Vân Văn nhìn một lượt ba hộp ngọc mà giật mình trừng lớn mắt nói: “Này … cái này … em ba, quả nhiên là em đã phát đại tài rồi.”

Lâm Vân Dật vẫy tay cũng có chút rụt rè rồi cười cười nói: “Không có. Cái này cũng chỉ là tiểu tài thôi ấy mà. Chuyện nhỏ không đáng nhắc tới.”

Lâm Vân Văn nhìn ba hộp ngọc một hồi rồi quay sang nhìn Lâm Vân Dật một hồi cũng có chút khó khăn mà nói: “Em ba, mấy cọng linh thảo này em … em lấy từ đâu ra đấy?”

Lâm Vân Dật cười cười như có như không mà nhìn về phía Lâm Vân Văn nói: “Đương nhiên là … nhặt được rồi. Anh nghĩ ở đây ra?”

Lâm Vân Tiêu nhìn về phía Lâm Vân Văn cùng Lâm Vân Dật rồi nhanh chóng lên tiếng khai báo nói: “Anh ba cũng không chỉ nhặt được mớ này thôi đâu, bên trong dược phòng của anh ba còn nhiều lắm, em thấy chất đầy phòng luôn rồi.”

Lâm Vân Văn nghe vậy cũng có chút run rẩy mà nhìn về phía Lâm Vân Dật cũng hơi run rẩy nói: “Em ba, chuyện này là sao? Số linh thảo này chắc chắn không phải là em có thể tuỳ tiện nhặt được đúng không? Rốt cuộc là đã có chuyện gì vậy?”

Lâm Vân Dật cười cười rồi nhướn mày nói: “Là em nhặt được. Từ bên trong vòng Hồng Nguyệt nhặt được thì không phải nhặt được sao? Anh cả, thái độ của anh là sao đấy?”

Thẩm Thanh Đường đang yên lặng từ nãy đến giờ nghe vậy mà trong lòng cũng có chút kích động nói: “Con trai, con nói là con nhặt được ở bên trong chiếc vòng Hồng Nguyệt kia thật sao? Bên trong chiếc vòng tay đó thật sự là có mấy cái thứ này sao? Con trai, thật sao? Vậy mà … vậy mà từ trước đến nay mẫu thân vẫn không biết gì về chuyện này.”

Lâm Viễn Kiều nghe vậy cũng có chút hồ nghi mà nhìn về phía Lâm Vân Dật một chút rồi lên tiếng dò hỏi nói: “Con trai, con đã phát hiện ra số linh thảo ở bên trong chiếc vòng kia từ khi nào vậy?

Lâm Vân Dật cười cười rồi nhướn mày cũng có chút tự tin mà nói: “Cái này ấy ạ? Đương nhiên là con đã phát hiện ra từ rất sớm luôn rồi. Nhưng mà lúc đó con lại cảm thấy vô cùng lo lắng rằng phụ thân khi biết được thông tin phía bên trong chiếc vòng này có ẩn chứa càn khôn khác nữa sẽ hưng phấn quá mức, đến lúc đó phụ thân sẽ mất đi chuẩn mực cần thiết. Cho nên con mới lưu lại tới sau khi yến hội kết thúc thì con nói luôn một lượt cho phụ thân có thêm niềm vui ấy mà.”

Lâm Viễn Kiều nghe vậy mà trong lòng cũng có chút cạn lời mà nói: “Thằng ba, ở trong mắt của con người phụ thân này lại là kẻ thiếu kiên nhẫn đến vậy sao?”

Lâm Vân Dật cười cười tỏ vẻ ngây thơ vô số tội mà gật đầu nói: “Phụ thân đừng nghĩ nhiều, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện đúng không ạ?”

Lâm Vân Tiêu đứng bên cạnh cũng tràn đầy khâm phục mà nhìn về phía Lâm Vân Dật rồi cười cười nói: “Anh ba à, anh suy xét thật chu đáo quá đi mà. Lợi hại, anh ba lợi hại nhất.”

Lâm Vân Văn cười cười rồi ngó nghiêng xung quanh một chút nói: “Em ba, còn có loại linh thảo nào khác nữa không vậy?”

Lâm Vân Dật thở dài một hơi cũng có chút tiếc nuối mà lắc đầu nói: “Không có. Ngoại trừ ba gốc linh thảo có chất lượng vượt trội này ra thì rất cả những loại linh thảo còn lại bên trong chiếc vòng đó đều là hàng rẻ tiền không đáng giá cũng không có giá trị quá cao, hơn nữa hiệu dụng của những loại linh thảo đó cũng hữu hạn, có một số loại đã bị mất hiệu lực hoặc chỉ còn lại một chút dược tính.”

Lâm Vân Văn nghe vậy cũng hít sâu một hơi trong lòng cũng có chút tiếc nuối mà nhíu mày nói: “Thật vậy sao? Như vậy thì đáng tiếc quá rồi.”

Lâm Vân Dật cười cười rồi nhìn về phía Thẩm Thanh Đường nói: “Mẫu thân, loại Tử đan tham này có tác dụng vô cùng hiệu quả trong việc gia tăng linh lực lên, còn loại Tẩy cốt hoa này lại có tác dụng trợ giúp để gia tăng căn cốt, còn loại Đoán tâm quả này có tác dụng trong việc rèn luyện tâm cảnh. Nếu con nhìn không lầm thì lão tổ Thẩm gia muốn dùng những thứ này để luyện chế Phá cảnh đan đúng không ạ?”

Thẩm Thanh Đường ngẫm nghĩ một chút rồi gật đầu nói: “Ừ, có lẽ là như vậy, lúc đó mẫu thân cũng không rõ ràng lão tổ muốn làm gì.”

Lâm Vân Dật cười cười rồi tiếp tục nhìn về phía Thẩm Thanh Đường nói: “Mẫu thân, loại Phá cảnh đan cảnh này cũng là một loại đan dược Huyền cấp đấy ạ. Mà loại đan dược này có thể phụ trợ cho những tu sĩ Trúc Cơ kỳ có thể đột phá bình cảnh. Mà hình như toàn bộ số linh thảo này suýt chút nữa đã tiện nghi cho mấy nữ tu bên phía Giang gia bên kia rồi ađấy ạ. Nguy hiểm thật, nguy hiểm thật.”

Lâm Viễn Kiều quay sang nhìn về phía Thẩm Thanh Đường cũng nhịn không được mà lên tiếng dò hỏi nói: “Phu nhân, chiếc vòng tay này trân quý như vậy, bên trong này còn có bao nhiêu thứ trân quý như vậy mà trước đó lão tổ nhà em không nhắc nhở hay không chỉ điểm bất kỳ một chuyện gì cho em sao? Từ trước đến nay em không biết một chút thông tin nào sao?”

Thẩm Thanh Đường nghe vậy cũng trầm ngâm một chút rồi kiên định mà lắc đầu nói: “Lão tổ hoàn toàn không nói bất kỳ một thông tin gì, chỉ nhớ năm đó binh hoang mã loạn, tình huống khi đó vô cùng hỗn loạn cho nên lão tổ mới buộc phải mang món đồ này giao lại cho em. Lúc đó lão tổ cũng chỉ nói là em nhất định phải trân trọng món đồ này mà thôi.”

Lâm Viễn Kiều nghe vậy cũng gật đầu rồi nhíu mày nắm tay Thẩm Thanh Đường nói: “Khả năng cao thì lão tổ nhà em lo lắng đến chuyện nếu như em biết quá nhiều ngược lại sẽ mang đến nguy hiểm cho em nên lão tổ nhà em mới phải làm như vậy.”

Thẩm Thanh Đường nghe vậy cũng nắm chặt nắm tay lại thầm thở phào một hơi rồi gật đầu nói: “Chuyện này cũng có khả năng.”

Thẩm Thanh Đường nhìn chằm chằm về phía chiếc vòng Hồng Nguyệt trên tay Lâm Vân Dật mà trong lòng cô vừa hối hận mà sau đó cô lại có một cảm giác vô cùng may mắn là lúc đó Lâm Vân Dật đột nhiên tìm đến, may mắn là cô còn chưa cho thứ này thành sính lễ hoặc lễ vật mà mang tặng ra ngoài, nếu cô thật sự mà tặng thứ này ra ngoài thì thật sự cũng quá đáng tiếc rồi.

Chiếc vòng Hồng Nguyệt mà cô tưởng đó chỉ là một chiếc vòng vô cùng bình thường thì chiếc vòng lại chính là vòng dược sư, hơn nữa bên trong chiếc vòng dược sư này còn ẩn chứa bao nhiêu loại linh thảo có giá trị vô cùng cao nữa. Chỉ cần hai món đồ này cộng vào thôi thì giá trị thị trường chắc chắn cũng phải trên dưới 5 vạn linh thạch cũng bình thường thôi.

Hơn nữa, chiếc vòng dược sư này còn có truyền thừa đan thuật ở bên trong nữa, mà truyền thừa này có thể nói chính là vô giá trị đấy.

Lâm Vân Tiêu nghe như hiểu như không rồi nhìn về phía Lâm Vân Dật nói: “Anh ba, anh đang muốn luyện chế Phá kính đan ạ?”

Lâm Vân Dật quay sang nhìn về phía Lâm Vân Tiêu rồi thở dài một hơi rồi lắc đầu nói: “Em đang nghĩ cái gì trong đầu vậy hả? Loại đan dược Phá kính đan này chính là một loại đan dược Huyền cấp đấy, cũng chỉ có những đan sư Huyền cấp mới có được năng lực luyện chế loại đan dược này mà thôi. Anh thì chưa nghĩ tới nhưng mà em cũng coi trọng anh quá rồi thì phải.”

Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng chỉ về phía đám linh thảo trên bàn rồi nhíu mày nói: “Vậy số linh thảo này thì phải làm sao bây giờ ạ?”

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng cười cười rồi nhướn mày nói: “Cái này thì có gì mà cần phải lo chứ? Không thể luyện chế thành đan dược thì cứ ăn trực tiếp thôi.”

…….

Sau đó thì một nhà Lâm gia cũng chạy đi dò hỏi ý kiến của lão tổ Lâm Bắc Vọng về phương thức hợp lý để sử dụng ba loại linh thảo này, sau khi thống nhất ý kiến thì một nhà Lâm gia cũng quyết định rằng mang đi hầm linh kê ăn trong mấy ngày luôn, loại Tử đan tham mang đi hầm linh kê ăn ngày đầu, còn loại Tẩy cốt hoa cũng mang đi hầm linh kê ăn ngày kế tiếp luôn, mà tiếp đó thì loại Đoán tâm quả cũng mang đi hầm linh kê ăn luôn ngày cuối cho hợp vị.

Trong mấy ngày này thì một nhà Lâm gia từ lớn đến bé đều được ăn một lượng lớn linh kê hầm linh thảo tẩm bổ thành thử tất cả mọi người đều đạt được không ít chỗ tốt. Cả nhà người nào người nấy nhìn mặt mày sáng láng hồng hào hơn hẳn so với trước đó.

Mấy gốc linh thảo này có tác dụng vô cùng tốt trong việc cải thiện căn cốt, cũng nhờ có dược tính bên trong mấy gốc linh thảo này tiến bổ cùng bổ trợ thì đương nhiên là căn cốt của tất cả mọi người đều có những sự tiến bộ vượt bậc, hiện tại mọi người đều có một loại cảm giác tai thính mắt tinh, hơn nữa tốc độ tu luyện của mấy người bọn họ cĩng được tăng lên không ít so với trước đó.

Ba gốc linh dược này cũng ẩn chứa những luồng dược lực vô cùng khổng lồ, mà ba anh em Lâm Vân Dật này tu vi cũng sàn sàn sàn yếu ngang ngửa như nhau, tuy rằng ba anh em Lâm Vân Dật cũng cố gắng trong việc tiêu thụ dược tính trong đám linh dược này lắm đấy nhưng mà bọn họ lực bất tòng tâm, cuối cùng thì lợi nhất chính là hai vị phụ mẫu Lâm Viễn Kiều cùng Thẩm Thanh Đường.

Sau khi ăn một bữa tiệc lớn kéo dài mấy ngày liên tục thì hai vị phụ mẫu Lâm Viễn Kiều cùng Thẩm Thanh Đường lại song song bế quan tu luyện.

Lâm Vân Tiêu nhìn vào chén linh cốc đầy ắp trong tay mà trong lòng cũng có chút mất mát nói: “Anh ba, hôm nay chúng ta không có linh kê ăn ạ?”

Lâm Vân Dật thở dài một hơi rồi nhíu mày nói: “Em còn đòi ăn nữa. Mấy ngày hôm trước chúng ta đã được tẩm bổ quá đà rồi đấy. Mấy ngày nay chúng ta nên ăn uống thanh đạm hơn một chút tránh bị nóng trong người có được không hả? Ăn gà hoài mà em không cảm thấy ngán sao?”

Lâm Vân Tiêu lắc đầu rồi thở dài một hơi cũng có chút tiếc nuối mà nói: “Không mà, tuy rằng mấy ngày hôm trước chúng ta đều có gà hầm để ăn, nhưng mà tỏng món gà đó mang theo một mùi gì đó hơi kỳ kỳ, ăn cũng không được nguyên vị, may mắn là đám linh kê đó ăn xong em lại cảm thấy có thêm chút sức lực chứ không là em cũng không muốn ăn đâu.”

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng quét mắt nhìn về phía Lâm Vân Tiêu một chút rồi đánh giá một lượt nói: “Ờ, phải không?”

Lâm Vân Tiêu gật đầu rồi cười cười nói: “Đúng vậy mà anh ba. À đúng rồi, em có cảm giác là hình như em sắp đột phá rồi thì phải, dạo gần đây sức lực của em đột nhiên lại mạnh thêm một chút nữa rồi đấy. Chắc không bao lâu thì em cũng tiến giai luôn ấy chứ.”

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng gật đầu tỏ vẻ vô cùng hài lòng mà nhướn mày nói: “Được đấy, kết quả này nghe cũng khá ổn đấy.”

Hai anh em Lâm Vân Dật cùng Lâm Vân Tiêu đang ngồi trong phòng nói chuyện trên trời dưới biển một hồi thì Lâm Vân Văn đột nhiên chạy từ ngoài tới tìm.

Lâm Vân Dật quay sang nhìn về phía Lâm Vân Văn nói: “Anh cả, sao anh vội vậy? Có chuyện gì sao? Làm sao mà anh lại vội vội vàng vàng như vậy chứ? Đã xảy ra chuyện gì rồi ạ?”

Lâm Vân Văn cười cười rồi tỏ vẻ vô cùng hớn hở mà nói: “Em ba, em quả nhiên là liệu sự như thần mà, đúng như những gì mà em đã dự đoán thì lần này bánh Thăng tiên vấn đỉnh của chúng ta cháy hàng nữa rồi. Lần này đơn đặt hàng còn kéo dài chưa có điểm dừng. Tuy rằng hiện tại yến hội của phía Giang gia bên kia đã kết thúc được một thời gian rồi nhưng mà những vị khách từ những khu vực phụ cận vẫn còn lưu lại chưa vội vã rời đi ngay lập tức. Nghe nói một số vị khách sau khi thưởng thức qua bánh Thăng tiên vấn đỉnh ở Giang gia xong cũng nhớ mãi không quên hương vị đó cho nên bọn họ cũng tiện chuyến này mà ra tay hào phóng luôn. Đơn đặt hàng nhà chúng ta lại cháy nữa rồi.”

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng gật gật với thái độ như đã đoán trước rồi cười cười nói: “Hoá ra là chuyện này sao? Có vẻ như hiệu quả tuyên truyền của bánh Thăng tiên vấn đỉnh của nhà hàng chúng ta trong buổi yến hội trước cũng không tồi đấy nhỉ. Như này mới đúng, cũng không uổng công hôm đó em phải tự mình động thủ làm một mẻ bánh lớn mà.”

Lâm Vân Văn cười rộng đến tận mang tai rồi gật đầu nói: “Chuyện này thì đương nhiên thôi, dù sao thì bánh Thăng tiên vấn đỉnh do em tự làm ra cũng có hương vị vượt trội hơn hẳn, anh đoán lần này chắc chắn là cung không đủ cầu cho mà coi.”

Lâm Vân Dật ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Vân Văn rồi nói: “Anh cả, em nhớ là em có làm không ít bánh dự trữ mà đúng không? Số bánh đó tiêu thụ sao rồi?”

Lâm Vân Văn vẫn treo một nụ cười tràn đầy trên mặt mà gật đầu nói: “Đương nhiên là đã bán hết toàn bộ rồi làm gì còn nữa.”

Lâm Vân Dật gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn rồi gật đầu nói: “Có vẻ như em cũng quá xem thường đám người này rồi thì phải.”

Lâm Vân Văn gật đầu rồi tiếp tục cười rộng đến mang tai nói: “Đúng vậy đúng vậy. Em ba, không chỉ có loại bánh Thăng tiên vấn đỉnh đã bị tiêu thụ sạch sẽ mà cả những loại thành phẩm khác như linh kê quay, linh kê nướng muối ớt, linh kê bọc lá sen, … cũng rất nhiều loại sản phẩm khác của nhà chúng ta bán ra cũng không tồi đâu. Khách  tới nườm nượp làm không kịp bán.”

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng có chút hứng thú rồi cười cười gật đầu nói: “Thôi được rồi. Mấy ngày sắp tới em cũng nên vất vả thêm một phen rồi. Khó khăn lắm mới kéo được một đám dê béo từ khắp nơi đổ về cái trấn nhỏ bé của chúng ta, không biết đám người này muốn ở lại đây bao lâu nhưng mà bọn họ còn ở thì chúng ta cũng có thể phát tài. Tiếp được đơn hàng lớn của đám dê béo này có lẽ lần này nhà chúng ta cũng kiếm lớn rồi.”

Hiện tại thì hai vị phụ mẫu Lâm Viễn Kiều cùng Thẩm Thanh Đường đã chạy đi bế quan luôn rồi, hiện tại Lâm gia ngoài lão tổ Lâm Bắc Vọng đang bế quan ra cũng chỉ còn mấy anh em Lâm Vân Văn lấy Lâm Vân Văn làm trụ cột đứng ra để chủ trì đại cục thôi chứ biết sao giờ?

Mấy anh em Lâm gia bận rộn không ngơi tay cũng không kịp nghỉ ngơi một phút nào đến nửa tháng, may mắn là lần này bọn họ cũng thu hoạch được hơn 7.000 linh thạch sau khi trừ toàn bộ chi phí.

nửa tháng sau đó thì những vị khác tham gia yến hội của Lâm gia cũng dần dần tan đi, người tới mua hàng cũng giảm bớt không còn bao nhiêu, cuối cùng thì những ngày tháng bận bịu của ba anh em Lâm giai cũng hết, mấy anh em cũng trộm được một chút thời gian nghỉ xả hơi.

Lâm Vân Dật nhìn ngó bốn phía xung quanh một chút rồi nhíu mày nói: “Vân Tiêu, sao ngày hôm nay anh không thấy anh cả đâu hết vậy?”

Lâm Vân Tiêu cười cười rồi nhướn mày nói: “À em quên báo cho anh. Hôm nay anh cả nói muốn bế quan mấy ngày, việc còn lại trong nhà nhờ chúng ta giải quyết ạ.”

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng gật đầu rồi thở dài một hơi nói: “Ờ, hoá ra là vậy hả? Có vẻ như lần này anh cả cũng đạt được không ít chỗ tốt đấy nhỉ? Nhưng mà chúng ta phải làm sao đây? Anh cả không có ở đây thì ai sẽ là người rửa chén đây?”

Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng xung phong giơ tay nói: “Anh ba, nếu như anh thiếu người rửa chén thì để em nhé. Hay là em tu luyện Thuỷ linh quyết đi, có gì thì em thầu luôn khâu rửa chén cũng được mà.”

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng quay sang đánh giá Lâm Vân Tiêu một luợt rồi thở dài một hơi nói: “Em á? Thôi đi, không cần đâu?”

Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng có chút khó hiểu mà nhíu mày nói: “Ơ, sao lại thôi ạ? Vì cái gì chứ ạ? Tại sao em lại không được.?”

Lâm Vân Dật thở dài một hơi rồi xua tay nói: “Còn sao nữa, công pháp hệ Thuỷ không phù hợp với em chứ làm sao nữa. Có cho em tu luyện công pháp hệ thuỷ thì em có cố gắng thêm ba năm hoặc chục năm nữa cũng không thể nhập môn được đâu.”

Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng gật đầu nói: “Hoá ra là vậy ạ? Vậy thôi em không nhận thầu nữa.”

……

Trong mấy năm hay hai vị phụ mẫu Lâm Viễn Kiều cùng Thẩm Thanh Đường đã trải qua mấy năm tích luỹ đầy đủ nên lần này cả hai người cùng tiến vào bình cảnh không thể tiến giai được.

Hiện tại thì hai người Lâm Viễn Kiều cùng Thẩm Thanh Đường đều là tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ rồi nên việc tiến giai hoặc tu vi tiến cảnh cũng khó khăn và chậm chạp hơn trước rất nhiều.

Nhưng mà mấy ngày tẩm bổ toàn bằng những loại linh thảo có dược tính vô cùng manh mẽ kia thì tu vi của hai người bọn ho cũng đạt được những tiến bộ nhảy vọt.

Lâm Viễn Kiều một đường bế quan đến hai tháng ròng rã mới có thể tiêu hoá hoàn toàn số dược lực trong thân thể, cuối cùng thì Lâm Viễn Kiều cũng xuất quan.

Lâm Vân Dật đang chờ ở bên ngoài nhìn về phía Lâm Viễn Kiều rồi đánh giá một hồi cũng có chút thất vọng mà nhíu mày nói: “Phụ thân không tiến giai ạ?”

Lâm Viễn Kiều nghe vậy cũng cúi xuống nhìn về phía Lâm Vân Dật một hồi mà trong lòng cũng bất đắc dĩ không thôi nói: “Con trai, hiện tại phụ thân con đang là tu sĩ Luyện khí kỳ tầng 8 đấy, mà tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng 8 có muốn tiến giai thêm một tiểu giai vị nữa cũng đâu phải chuyện đơn giản như vậy đâu chứ? Nhưng mà may mắn trước đó đạt được cơ duyên nê trong khoảng thời gian này phụ thân vẫn tu luyện không ngừng, cũng nhờ vậy mà linh lực của phụ thân cũng hồn hậu hơn trước không ít. Không chỉ như vậy mà căn cốt của phụ thân cũng nhờ dược tính của linh thảo mà được cải thiện không ít so với trước. Cứ theo tiến độ này thì phụ thân chỉ cần tu luyện thêm nửa năm nữa thôi chắc chắn là phụ thân có thể đột phá luôn.”

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng gật đầu rồi cười cười nói: “Vâng ạ, cái này nghe cũng không tồi.”

Lâm Vân Dật nhướn mày thầm nghĩ: Thôi được rồi, có vẻ như tiến độ gia tăng tu vi của vị phụ thân Lâm Viễn Kiều hiện tại so với nhân vật Lâm Viễn Kiều trong nguyên tác của cuốn tiểu thuyết kia đã nhanh hơn không ít rồi. Như vậy cũng là một chuyện tốt. Chỉ hy vọng là vị phụ thân này của nó có thể tiến giai lên Luyện Khí kỳ tầng 9 càng sớm càng tốt rồi tiện thể tiến giai lên Trúc Cơ kỳ luôn cũng được.

Lâm Viễn Kiều cười cười rồi nhìn về phía Lâm Vân Dật nói: “Con trai, phụ thân tiến cảnh nhanh như vậy ít nhiều gì cũng nhờ vào con. Một hồi cơ duyên này của con cũng giúp cho phụ thân tiết kiệm được ba năm thời gian khổ tu rồi đấy.”

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng cười cười rồi gật đầu nói: “Không ạ, đây là chuyện con nên làm. Phụ thân không cần khách khí như vậy làm gì.”

Tuy rằng lần này Lâm Viễn Kiều không tiến giai thành công nhưng mà Thẩm Thanh Đường lại vô cùng thuận lợi mà tiến giai lên Luyện Khí tầng 8.

Lâm Vân Dật ngẩng đầu nhìn về phía Thẩm Thanh Đường cười vô cùng hài lòng mà nói: “Chúc mừng mẫu thân, chúc mừng mẫu thân tiến cảnh thành công. Linh lực của mẫu thân lại tiến nhanh hơn nữa rồi.”

Thẩm Thanh Đường mỉm cười vô cùng hài lòng mà trên mặt vẫn còn nguyên nét vui mừng gật đầu nói: “Ít nhiều cũng nhờ vào con trai.”

Lâm Vân Dật lắc đầu rồi cười cười nói: “Không phải đâu ạ. Mẫu thân có thẻ tiến giai thành công cũng là do mẫu thân đã tích luỹ được đầy đủ. Mục tiêu tiếp theo chính là Luyện Khí tầng 9, cuối cùng thì mẫu thân cũng có hy vọng Trúc Cơ kỳ rồi.”

Thẩm Thanh Đường gnhe vậy cũng hít sâu một hơi rồi cười cười nói: “Ừ, mẫu thân cũng hy vọng mọi chuyện như lời con nói.”

Lâm Vân Tiêu hô lớn lên nói: “Phụ thân, mẫu thân, còn có chuyện này nữa. Anh ba đã trở thành luyện đan sư rồi đấy ạ.”

Lâm Viễn Kiều nghe vậy cũng vô cùng vui mừng mà nhìn về phía Lâm Vân Dật nói: “Thật sao? Con trai, đã nhập môn rồi sao?”

Kỳ thật thì trước đó Lâm Viễn Kiều cũng từng suy đoán rằng thiên phú trong vấn đề luyện đan của Lâm Vân Dật cũng không yếu đâu. Dù sao thì thằng nhóc này cái gì cũng có thể thiếu nhưng mà trí tuệ của nó vẫn luôn dư thừa, nhưng mà hắn lại không thể nghĩ được là thiên phú luyện đan của thằng nhóc này lại mạnh đến vậy, mới có bao lâu đâu mà nó đã nhập môn thành công rồi.

Lâm Vân Dật gật đầu cũng có chút e lệ mà cười cười nói: “Vâng ạ.”

Lâm Vân Tiêu cũng nhanh chóng cầm một lọ đan dược ra đặt lên trên bàn rồi cười cười nói: “Phụ thân, đây chính là Dưỡng khí đan mà anh ba luyện chế ra đấy ạ.”

Lâm Viễn Kiều nghe vậy cũng đổ một viên đan dược ra xem xét thử một chút rồi hít sâu một hơi nói: “Thằng ba, thật sự là do con luyện chế ra sao?”

Lâm Vân Dật gật đầu nói: “Vâng ạ.”

Lâm Viễn Kiều nghe vậy thì càng thêm kinh ngạc cũng có chút khó tin mà nhìn về phía Lâm Vân Dật nói: “Thằng ba, con cũng chỉ mới nhận được truyền thừa đan dược mà đúng không? Từ đó đến hiện tại cũng không bao lâu mà đúng không? Mới không bao lâu mà … làm sao mà con có thể nhập môn nhanh như vậy được chứ? Chuyện này là sự thật sao?”

Lâm Vân Dật cười cười rồi nhướn mày nói: “Phụ thân, binh quý thần tốc, bắt được truyền thừa rồi thì bước tiếp thôi chứ dây dưa dây cà mãi thì có thể thành chuyện gì được chứ ạ?

Lâm Viễn Kiều nghe vậy đột nhiên lại có chút xấu hổ mà cười cười, hiện tại hắn đang có một loại cảm giác như đang bị thằng con trai này nội hàm cái gì đó mà hắn chưa nghĩ ra được.

Thẩm Thanh Đường nhìn vào viên đan dược rồi cười cười nói: “Con trai, với phẩm chất của loại Dưỡng khí đan này thì chúng ta có thể cầm ra phường thị bán cũng được rồi đấy.”

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng lắc đầu rồi nhíu mày nói: “Mẫu thân, không cần phải vội làm gì đâu ạ. Số đan dược này cứ lưu cho người trong gia tộc chúng ta sử dụng trước đã.”

Thẩm Thanh Đường ngẫm nghĩ một chút rồi gật đầu đồng ý nói: “Được, con suy nghĩ như vậy cũng đúng.”

Thời điểm khi Lâm Vân Dật vừa mới tiến hành nhận chủ chiếc vòng Hồng Nguyệt thì nó cũng nhận được truyền thừa đan dược từ bên trong chiếc vòng này, mà sau khi nó nhận được truyền thừa thì đương nhiên là nó cũng mang luôn truyền thừa đó ra đọc thuộc làu làu không sót một chữ nào, sau đó nó cũng giành thời gian ra để nghiên cứu đan thuật.

Ngoại trừ ba loại linh thảo Tử đan tham, Tẩy cốt hoa, Đoán tâm quả kia ra có cấp bậc khá cao thì bên trong chiếc vòng Hồng Nguyệt đó cũng lưu trữ lại không ít loại linh thảo khác nữa, mà số lượng những loại linh thảo đó cũng không ít.

Tuy rằng chiếc vòng Hồng Nguyệt này cũng có một công năng đặc biệt đó chính là kéo dài thời gian bảo tồn linh thảo thật đấy, nhưng mà thời gian bảo tồn này cũng không phải là mãi mãi không bị mất đi, chiếc vòng Hồng Nguyệt này chỉ có thể bảo quản linh thảo lâu hơn những loại trữ vật không gian khác mà thôi, mà bên trong chiếc vòng Hồng Nguyệt này cũng có không ít loại linh thảo do thời gian ký gửi quá lâu cho nên dược tính cũng bị mất đi trở thành một gốc linh thảo vô giá trị.

Còn ba loại linh thảo Tử đan tham, Tẩy cốt hoa, Đoán tâm quả kia do có giá trị cao nên được bảo tồn trong mấy chiếc hộp ngọc có tính năng bảo tồn vô cùng tốt kia thì dược tính bên trong mấy gốc linh thảo đó cũng sớm bị xói mòn không còn lại gì cả rồi. Chiếc vòng Hồng Nguyệt đã ở hoang phí trong tay mẫu thân Thẩm Thanh Đường thật sự cũng lâu quá rồi.

Ngoài ra thì trấn Thanh Khê này của bọn họ cũng quá nhỏ, muốn luyện chế ra các loại đan dược khác cũng là chuyện khó khăn, những loại đan dược bình thường cần những loại dược liệu này nọ cũng thiếu tới thiếu lui không có bất kỳ một loại nào có đầy đủ.

Cũng may mắn là trong khoảng thời gian này Lâm Vân Dật vẫn luôn có lão tổ Lâm Bắc Vọng đứng đằng sau lưng duy trì lấy danh nghĩ của lão tổ mà thu nạp được không ít loại linh thảo mới để bổ sung đấy.

Tất cả những gia tộc tu chân đều hiểu một lý lẽ rằng chỉ cần gia tộc có nhiều thêm một luyện đan sư thì tương lai phát triển sau này của gia tộc cũng thuận lợi hơn một phần nào đó.

Thường thì các gia tộc tu chân đều có mong muốn con cháu trong nhà có tư chất phù hợp để trở thành luyện đan sư, đương nhiên thì bọn họ hy vọng cũng hy vọng nhưng mà rất nhiều gia tộc lại không có may mắn như vậy, có không ít con cháu trong rất nhiều gia tộc hoàn toàn không có một chút thiên phú luyện đan nào, trong gia tộc không có thì gia tộc cũng buộc phải chi tiền để mời người ngoài về bồi dưỡng mà thôi. Nhưng mà chuyện này cũng có mặt lợi cũng có mặt bất lợi, cái lợi thì ai cũng thấy rõ, nhưng mà bất lợi đó chính là đại đa số nhưng luyện đan sư từ những gia tộc này sau khi xuất sư sẽ bò đến nơi càng cao hơn để đầu nhập, cái này người ta thường hay gọi chim khôn chọn cành mà đậu.

Cũng có không ít gia tộc tu chân sẽ tự mình bồi dưỡng ra luyện đan sư để lưu lại cho gia tộc tự mình sử dụng, nhưng mà đáng tiếc thì bỏ tiền bỏ bạc bỏ cả tâm huyết vào đi chăng nữa thì không lưu được chính là không thể lưu được, cái kết mà những gia tộc này thường xuyên gặp phải chính là giỏ tre múc nước công dã tràng, mất của còn mất luôn cả người, cho nên việc thu nhận người về hay tự mình đào tạo người ngoài đi chăng nữa ít nhiều gì cũng có tính nguy hiểm khá cao.

Nếu so sánh với chuyện lựa chọn người ngoài để đào tạo thành luyện đan sư thì đương nhiên là con cháu trong nhà sẽ càng thêm đáng tin cậy hơn rồi.

Mà trước đó Lâm Vân Dật cũng từng thể hiện thiên phú kinh người trên vấn đề luyện phù rồi, những kiến thức mà lão tổ Lâm Bắc Vọng phải bỏ hàng chục năm để học thì Lâm Vân Dật cũng chỉ cần nửa năm là học thành tài. Chính vì thiên phú trong luyện phù kinh người như vậy cho nên Lâm Bắc Vọng cũng cảm thấy thiên phú luyện đan của Lâm Vân Dật chắc chắn là không tồi đâu.

Đương nhiên thì Lâm Vân Dật cũng không phụ sự kỳ vọng của Lâm Bắc Vọng, sau khi nhận được truyền thừa thì lý thuyết luyện đan cũng như phương pháp luyện chế đan dược nó đã thành thạo, tiếp theo sau đó dưới sự duy trì của Lâm Bắc Vọng thì Lâm Vân Dật cũng nắm giữ được phương pháp luyện chế của một vài loại đan dược rồi, đương nhiên thì Lâm Vân Dật cũng tạo được thành quả.

End chap 31

-------------XuYing90--------------

------oOo------

Chúc Tổ Quốc của chúng ta luôn luôn khoẻ mạnh, bình an, hạnh phúc, thịnh vượng, hùng cường.

Cảm ơn.

0.09744 sec| 2594.406 kb