Phần 35 - Chiến ý dâng cao
------o35o------
Lâm Vân Dật đang ở bên trong phòng luyện đan tiến hành nghiên cứu đan thuật vô cùng say mê, biển kiến thức cứ tràn vào đầu hắn khiến cho hắn thích thú không thôi thì Lâm Viễn Kiều lại tìm đến.
Lâm Vân Dật nhìn về phía Lâm Viễn Kiều rồi cười cười nói: “Phụ thân, sao phụ thân lại đến đây ạ? Đã xảy ra chuyện gì rồi sao ạ?”
Lâm Viễn Kiều nhìn về phía Lâm Vân Dật cũng có chút lo lắng mà nói: “Mới nãy anh hai con đã gửi tin lại báo cho phụ thân biết số người đã từng mua được loại đá dung nham này cũng không chỉ có một mình anh hai con mà còn có thêm một vài người nữa. Mà hình như trong số những tu sĩ đã từng mua sắm đá dung nham trước đó đã phát hiện Dung nham huyền thạch bị lẫn phía bên trong. Hiện tại anh hai con đang là đối tượng bị người ta theo dõi rất sát, nhất cử nhất động đều bị người ta chú ý đến.”
Lâm Vân Dật nghe vậy thì nhíu mày cũng có chút hoảng hốt mà nói: “Phụ thân, anh hai con sẽ không … xảy ra chuyện ngoài ý muốn rồi chứ?”
Lâm Viễn Kiều lắc đầu rồi thở dài một hơi nói: “Không có, hiện tại chưa có chuyện gì xảy ra cả. Anh hai con hiện tại đang ở bên trong động phủ của tông môn để tu luyện, có lẽ ở thời điểm hiện tại thì anh hai con sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì đâu. Có lẽ chờ thêm một thời gian nữa khi mà mọi chuyện tạm lắng xuống rồi thì anh hai con sẽ không có việc gì đâu.”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng gật đầu rồi hít sâu một hơi rồi nhíu mày nói: “Vậy cũng coi như phương án giải quyết tốt, lần này thì vất vả cho anh hai rồi.”
Loại cơ duyên đột nhiên đụng độ trúng Dung nham huyền thạch ngay giữa đường như thế này chính là cơ duyên của nữ chính đấy, mà nữ chính lúc đó đã làm đệ tử của một vị đan sư Kim Đan kỳ của Ngự Thú Tông rồi. Cơ duyên này là cơ duyên khiến cho nữ chính càng ngày càng thêm rạng rỡ, cơ duyên này cũng khiến cho những người có liên quan đến nữ chính càng thêm vinh dự. Nhưng mà hiện tại cái cơ duyên này lại dừng ở trên người anh hai hắn thì đương nhiên là nhiều người dòm ngó mà cũng có nhiều người ước mong muốn đoạt lại cơ duyên này. Đối với nữ chính là người có chỗ dựa lớn chắc chắn sẽ không xảy ra vấn đề gì nhưng mà anh hai hắn cũng chỉ là một đệ tử bình thường đến không thể bình thường hơn nữa bên trong tông môn thì mọi chuyện lại hoàn toàn khác đấy.
Trong khoảng thời gian mấy ngày trôi qua thì Lâm Vân Dật cùng Viên Nguyệt đã lựa chọn được không ít loại đá dung nham đặc thù ra khỏi đống đá dung nham khổng lồ kia. Mà phía bên trong đám đá dung nham đặc thù này cũng có hơn 10 viên đá Dung nham huyền thạch đang bị lẫn ở phía bên trong đó. Số lượng này cũng coi như khá nhiều rồi đấy.
Vốn dĩ là hắn còn đang tính toán chờ thêm một đoạn thời gian nữa cho đến một thì hắn cũng tìm cách chạy đến Thanh Long Thành kia rồi mang số đá Dung nham huyền thạch này đưa cho anh hai Lâm Vân Võ để tiện sử dụng. Nhưng mà hiện tại đã phát sinh ra tình huống đặc thù như thế này thì hắn cũng chỉ có thể hoãn lại một chút chờ cho sự kiện này trôi qua rồi tính tiếp mới được.
Lâm Viễn Kiều nghe vậy thì thở dài một hơi rồi lắc đầu cũng có chút bất đắc dĩ mà nói: “Tuy rằng lần này anh hai của con không hề tiết lộ một chút thông tin nào ra ngoài nhưng mà tin tức cũng không thể giấu được quá lâu. Hiện tại ngoại giới có lẽ cũng có không ít thế lực đã biết được thông tin đám đá dung nham kia nằm trong tay Lâm gia của chúng ta rồi.”
Lâm Vân Dật gật đầu rồi nhíu mày nói: “Con biết. Trong khoảng thời gian kế tiếp có lẽ gia tộc chúng ta sẽ không thể yên ổn được rồi.”
Lâm Viễn Kiều nghe vậy mà trong lòng cũng có chút bất đắc dĩ mà thở dài một hơi nói: “Chuyện này thật sự cũng rất có khả năng. Dù sao thì thất phu vô tội hoài bích có tội, nói đến cùng thì phía Lâm gia của chúng ta nội tình không đủ cũng không có gốc rễ căn cố. Lâm gia của chúng ta hiện tại muốn làm việc gì đó cũng không thể tự nhiên mà bó tay bó chân vô cùng.”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng gật đầu rồi cười cười nói: “Phụ thân, chuyện này phụ thân thật sự cũng không cần phải lo lắng quá làm gì. Chờ cho đến khi con có thể tiến giai lên Kim Đan kỳ rồi thì tình huống chắc chắn sẽ tốt hơn phần nào đó thôi.”
Lâm Viễn Kiều nghe vậy cũng có chút xấu hổ mà cười cười rồi lắc đầu nói: “À, đúng rồi con trai, anh trai con còn nói tiểu thư Từ Niệm Như ở Ngự Thú Tông cũng nguyện ý bỏ ra 7 vạn linh thạch để mua sắm số đám đá dung nham kia thì phải. Nhưng mà anh trai con đã đẩy thông tin ra ngoài nói rằng đã sang tay số đá dung nham với người khác với giá 22.000 linh thạch để kiếm lời ngay lập tức 2.000 linh thạch rồi, anh hai con thể hiện vô cùng tiếc nuối chỉ có thể nhịn tại mà từ bỏ con số 7 vạn linh thạch. May mắn là lúc đó anh hai con đã chuẩn bị kỹ càng từng lời nói cho nên vị tiểu thư Từ Niệm Như kia cũng tin tưởng phần nào.”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng gật đầu rồi cười cười nói: “Bỏ ra 7 vạn linh thạch sao? Con số này quả thực cũng không ít.”
Nếu lần này mà anh hai hắn thật sự có muốn sang tay số Dung nham huyền thạch kia thì anh hai cũng coi như kiếm được 5 vạn linh thạch sang tay luôn rồi còn gì nữa. Mà con số 5 vạn linh thạch này cũng là con số khổng lồ chứ không ít đâu.
Lâm Viễn Kiều nhíu mày nhìn về phía Lâm Vân Dật nói: “Con trai … số đá dung nham kia có thể … đạt đến giá trị 7 vạn linh thạch thật sao?”
Lâm Vân Dật gật đầu rồi cười cười nói: “Vâng ạ thưa phụ thân. Đúng là có giá trị chừng đó.”
Lâm Viễn Kiều nghe vậy cũng thở dài một hơi mà trong lòng cũng có chút tiếc nuối mà nói: “Thật như vậy sao? Đến 7 vạn linh thạch thật sao? Chúng ta … từ bỏ số sinh ý này … con sẽ không cảm thấy tiếc sao?”
Hai cha con Lâm Vân Dật cùng Lâm Viễn Kiều đang ngồi nói chuyện với nhau một hồi thì Lâm Vân Tiêu lộc cộc từ ngoài chạy đến.
Lâm Vân Tiêu ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Vân Dật mà trong lòng cũng có chút phấn khởi mà cười cười nói: “Anh ba, anh ba, em phát hiện có một viên đá dung nham rất kỳ lạ này. Hình như viên đá dung nham này cũng có chút cổ quái thì phải. Anh ba, anh nhìn thử một chút coi cái này có viên đá này có gì kỳ lạ không ạ?”
Lâm Vân Dật nghe vậy nhưng mà thái độ cũng có chút không tin tưởng mà nhíu mày nói: “Vân Tiêu, em nhìn có chính xác không vậy hả? Trước đó em đã nhìn lầm rất nhiều lần rồi đấy, lần này em xác định sẽ không lầm thêm một lần nữa thật sao?”
Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng ngẩng đầu rồi tỏ vẻ vô cùng tự tin mà cười cười nói: “Anh ba à, anh đừng như vậy chứ? Anh đừng có xem thường em như vậy chứ? Lần này em vô cùng tự tin đấy anh có biết không hả? Lần này em khẳng định là em không nhìn lầm đâu. Chắc chắn sẽ không nhìn lầm đâu.”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng thở dài một hơi rồi cười cười nói: “Thôi cũng được rồi. Dù sao cũng đang rảnh, chúng ta nhìn thử một chút coi sao.”
Lâm Vân Dật cũng nhanh chóng điều động một luồng linh lực hệ Hoả lên để bậc lửa cho hòn đá dung nham trước mặt. Chỉ nháy mắt sau đó thì khí huyết bên trong thân thể Lâm Vân Dật cũng sôi sục lên khiến cho toàn thân hắn nóng bừng bừng.
Lâm Viễn Kiều nhìn một màn này cũng có chút bất ngờ mà nhíu mày nói: “Dật nhi, con làm sao vậy? Không có vấn đề gì chứ?”
Lâm Vân Dật hít sâu một hơi rồi lắc đầu cười cười nói: “Con không có gì thưa phụ thân, chỉ là thân thể đột nhiên xuất hiện cảm ứng thôi.”
Lâm Viễn Kiều nghe vậy thì sắc mặt cũng thay đổi chỉ trong tức khắc, thân thể đã xuất hiện cảm ứng sao? Nói như vậy thì thể chất đặc biệt của đứa con trai hắn lại nảy sinh ra một sự cộng minh nào đó cùng với viên đá dung nham này sao?
Lâm Viễn Kiều nhíu mày rồi lên tiếng quyết định nói: “Được rồi. Không suy nghĩ nữa. Các con thử bậc lửa luôn đi xem thử kết quả như thế nào.”
Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng nhanh chóng châm lửa cho viên đá dung nham trước mặt. Ngay sau đó thì một luồng lực lượng hoả diễm vô cùng nồng đậm cũng gào thét mà tràn hết ra ngoài.
Bị một nguồn linh lực hệ Hoả vô cùng nồng đậm như vậy ập thẳng vào người khiến cho hai anh em Lâm Vân Dật cùng Lâm Vân Tiêu hít sâu một hơi, sau đó thì cả hai anh em cũng vận chuyển toàn lực mà hấp thu lực lượng hệ Hoả vô cùng nồng đậm này. Nhưng mà hai anh em hấp thu một lúc mà nguồn lực lượng hoả diễm từ bên trong viên đá dung nham này vẫn chưa hết mà vẫn tràn ra ngoài nhiều vô cùng vô tận.
Hai anh em Lâm Vân Dật cùng Lâm Vân Tiêu vẫn gắng hết sức lực mà vận chuyển linh lực để tiêu hoá hoàn toàn lực lượng hoả diễm đang tràn ra ngoài, rất nhanh sau đó thì khí tức ở phía trên thân thể hai anh em bọn họ cũng bay lên với tốc độ không kiểm soát được.
Viên đá dung nham này cứ thiêu đốt mà tràn lực lượng hoả diễm như vậy trong vòng bảy ngày liên tiếp thì cuối cùng viên đá cũng bị tan thành một nắm tro tàn rồi rơi rụng xuống dưới đất.
Sau bảy ngày hấp thu liên tục luồng lực lượng hoả diễm nồng đậm như vậy thì đương nhiên là linh lực bên trong thân thể của hai anh em Lâm Vân Dật cùng Lâm Vân Tiêu cùng đồng thời được bay lên một mảng lớn.
Lâm Viễn Kiều nhìn về phía hai anh em Lâm Vân Dật cùng Lâm Vân Tiêu trước mặt mà trong lòng cũng tràn ngập kích động mà nói: “Con trai, khối đá dung nham mà hai đứa con vừa mới hấp thu chính là Dung nham huyền thạch thượng phẩm đấy. Giá thị trường của một khối đá Dung nham huyền thạch thượng phẩm như thế này ít nhất cũng phải đến 3.000 linh thạch cho một viên.”
Trong khoảng thời gian bảy ngày canh giữ liên tục như vậy thì Lâm Viễn Kiều cũng chỉ cảm thấy anh thằng con trai hắn cứ như là hai con trai nhà mình cứ như hai con thú lửa khổng lồ đang điên cuồng há miệng mà cắn nuốt lực lượng hoả diễm vậy.
Mà nhìn một màn này chính bản thân Lâm Viễn Kiều cũng cảm thấy có chút vui mừng không thôi. Lúc đó lực lượng hoả diễm từ bên trong viên đá Dung nham huyền thạch thượng phẩm này tràn ra ngoài với nồng độ vô cùng nồng đậm. Nếu như hai thằng nhóc này không thể hấp thu hoàn toàn được cũng tương đương với chuyện lãng phí một lượng lớn lực lượng hoả diễm ra ngoài không khí mà không có tác dụng gì cả. Nhưng mà hắn đã lo lắng thừa rồi, hai thằng con của hắn chính là hai cái động không đáy, đứa này luyện hoá lực lượng hoả diễm còn hung mãnh hơn đứa kia nữa. Mà hai thằng nhóc này còn đang tranh nhau xem tốc độ luyện hoá nguồn lực lượng hoả diễm của đứa nào nhanh hơn nữa, cho nên lực lượng hoả diễm có tràn ra ngoài bao nhiêu cũng bị hai thằng nhóc này tranh nhau giành lấy toàn bộ không chừa một chút nào cả.
Lâm Vân Dật hít sâu một hơi cũng có chút hài lòng mà cười cười rồi gật đầu nói: “Lần này chúng ta đã nhặt được bảo rồi.”
Sau khi hấp thu hoàn toàn được một phần lực lượng hoả diễm từ bên trong viên Dung nham huyền thạch thượng phẩm này mà hắn cũng coi như là có thể lược được mất nửa năm tiến hành khổ tu luôn rồi. Mà sau khi cảm nhận lại toàn bộ thân thể của mình một chút thì Lâm Vân Dạt dường như cũng có cảm nhận được rằng cái thể chất Thiên Càn thánh thể này của hắn đã chịu một sự ảnh hưởng không nhỏ từ lực lượng hoả viêm vừa rồi, mà cứ theo tình hình như thế này nếu hắn tính toán không sau thì lần thể chất bùng nổ tiếp theo của hắn có khả năng sẽ đến sớm hơn dự định rất nhiều đấy.
Nói chung thì cơ duyên của nữ chính trong cuốn tiểu thuyết kia chính là tốt nhất, quả nhiên không hổ là nữ chính mà. Bên trong cuốn tiểu thuyết kia cũng chỉ ghi chép lại một chuyện là nữ chính đạt được một lượng lớn Dung nham huyền thạch mà thôi chứ cuốn tiểu thuyết này cũng không ghi chép lại chi tiết nữ chính có nhận được một viên Dung nham huyền thạch Thượng phẩm như thế này đâu. Mà hấp thu một viên Dung nham huyền thạch Thượng phẩm như thế này thôi cũng tương đương với việc sử dụng luôn hàng chục viên Dưỡng khí đan luôn rồi, hơn nữa sử dụng đan dược cũng có cái bất lợi của việc sử dụng đan dược.
Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng có chút kích động mà cười cười rồi ngẩng cao đầu nói: “Đấy, em biết ngay mà. Em biết ngay là sẽ như vậy mà. Em biết ngay lần này em không nhìn lầm mà. Anh ba, anh thấy chưa? Quả nhiên là em không nhìn lầm mà.”
Lâm Vân Dật quay sang nhìn về phía Lâm Vân Tiêu một chút rồi cười cười gật đầu nói: “Đúng vậy, đúng vậy. Lần này đúng là nhãn lực của em không tồi. Nhãn lực của em rất tốt. Lần này Vân Tiêu nhà chúng ta xác thực là đã phát hiện ra một món bảo vật vô cùng tốt. Em cứ tiếp tục phát huy như vậy nhé. Anh ba còn phải trông chờ vào ánh mắt sắc bén này của em đấy.”
Lâm Vân Tiêu nghe vậy mà tự tin trên người cũng ngẩng cao đầu trên mặt cũng có chút đắc ý mà vỗ vỗ ngực nói: “Đúng vậy đúng vậy. Ánh mắt của em chính là tốt như vậy đấy. Anh ba, một viên Dung nham huyền thạch Thượng phẩm như này cũng có giá trị sánh ngang với bảy đến tám viên Dung nham huyền thạch bình thường mà đúng không? Anh ba, ánh mắt của em chính là tốt nhất đấy. Một lần lựa chọn cũng chọn luôn trúng thứ tốt nhất chứ không phải những thứ bình thường kia.”
Lâm Vân Dật gật đầu rồi cười cười khen ngợi không ngớt nói: “Đúng vậy, đúng vậy. Em nói không sai. Ánh mắt của em chính là tốt nhất.”
Lúc này thì linh lực toàn thân Lâm Vân Tiêu cứ như được bùng nổ lên vậy cho nên hắn đang cảm thấy đắc ý vô cùng, mà cả người như đang bừng bừng sức sống, sau đó Lâm Vân Tiêu cũng không chờ nổi nữa mà lục tục đánh ra một bộ quyền cước.
Ngay sau khi đánh tới quyền cuối cùng thì Lâm Vân Tiêu cũng cảm thấy chưa đã nghiền muốn thử sức một chút, Lâm Vân Tiêu cũng đảo mắt suy nghĩ còn chưa kịp mà vung một quyền hướng thẳng về phía Lâm Viễn Kiều mà công kích luôn.
Nhận thấy động tĩnh của Lâm Vân Tiêu thì đương nhiên Lâm Viễn Kiều cũng không giận, chỉ trong tích tắc mà Lâm Viễn Kiều đã áp chế luôn tu vi của mình xuống sau đó từng chiêu rồi lại từng chiêu đối chiến lại từng quyền cước đánh ra của Lâm Vân Tiêu. Hai cha còn thượng thủ đánh với nhau hơn trăm chiêu, từng chiêu thức biến ảo không ngừng. Nhưng mà sau trăm chiêu đó thì Lâm Vân Tiêu vân bị ném đi ra ngoài luôn.
Lâm Viễn Kiều chắp tay sau lưng rồi ngẩng cao đầu nghiêm giọng nói: “Con trai, lo tu luyện cho tốt vào, con còn non và xanh lắm.”
Lâm Vân Tiêu nhìn chằm chằm theo bóng dáng của Lâm Viễn Kiều đã đi được một khoảng cách xa cũng sùng bái mà lên tiếng nói: “Phụ thân thật là lợi hại.”
Lâm Vân Dật gật đầu rồi cười cười nói: “Đúng vậy. Em trai, em còn kém phụ thân xa lắm. Em nên chăm chỉ mà tu luyện cho tốt đi.”
Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng gật đầu tỏ vẻ đã hiểu rõ mà cười cười nói: “Vâng ạ anh ba, em biết rồi. Em sẽ cố gắng tu luyện hơn nữa.”
Lâm Vân Dật nhìn theo bóng dáng Lâm Viễn Kiều đang rời đi một cách vội vã như vậy mà khoé miệng cũng cong cong nhếch lên.
Lâm Vân Tiêu vẫn nhìn theo bóng của Lâm Viễn Kiều mà nhíu mày nói: “Anh ba, anh nhìn thử coi hình như phụ thân rời đi cũng có chút gấp quá đúng không? Phụ thân làm sao vậy ạ? Không lẽ gia tộc vừa mới có chuyện gấp gì xảy ra sao?”
Lâm Vân Dật cười cười rồi lắc đầu cũng vô cùng thản nhiên mà nói: “Không có. Gia tộc chắc cũng không có chuyện gì đâu. Nhưng mà phụ thân từ trước đến nay vẫn vậy mà có gì đặc biệt đâu?”
Thật ra thì ngay từ đâu khi phận thân hắn đối mặt với sự khiêu khích của thằng nhóc Vân Tiêu này thì phụ thân cũng thuận ý mà áp chế tu vi xuống Luyện Khí kỳ tầng 4 để đối chiến. Nhưng mà, sau đó dường như vị phụ thân này của hắn không thể trụ nổi nữa, nếu hắn nhìn không lầm thì chiêu thức cuối cùng kia phụ thân hắn đã gian lận thì phải,hình như phụ thân hắn đã vận dụng đến chiến lực của Luyện Khí tầng 6 mới có thể đánh cho thằng nhóc Vân Tiêu này bay ra.
Mà dáng vẻ của phụ thân hắn lúc đó rời khỏi nơi này nhìn thế nào cũng giống như đang có ý định muốn chạy trối chết vậy. Không ngờ là phụ thân hắn lại có ngày phải chật vật như vậy đấy.
……
Sau khi Lâm Viễn Kiều rời đi thì Lâm Vân Văn cũng bước từ bên ngoài tiến vào. Hiện trường hiện lại cũng chỉ còn lại hai anh em Lâm Vân Dật cùng Lâm Vân Tiêu đang nói chuyện với nhau.
Lâm Vân Văn nhìn về phía hai em trai trước mặt rồi cười cười nói: “Em ba, em tư, hình như tu vi của hai đứa bọn em lại tinh tiến lên không ít rồi đúng không?”
Lâm Vân Tiêu vừa mới đánh một hồi nhưng mà bản thân hắn cũng chưa đã thèm cho nên tay chân cũng có chút ngứa ngáy muốn tìm đối thủ.
Lâm Vân Tiêu cười cười rồi nhìn về phía Lâm Vân Văn nói: “Anh cả đến rồi. Anh cả, anh có muốn luận bàn với em một chút không ạ?”
Lâm Vân Văn cũng có chút hứng thú mà cười cười gật đầu nói: “Cũng được đấy. Nào, lên đây.”
Hai anh em Lâm Vân Văn cùng Lâm Vân Tiêu lại lao vào nhau mà giao chiến liên tục, lúc này thì Lâm Vân Tiêu cũng vung sợi hoả tiên của mình lên vùn vụt tạo thành những âm thanh nghe vun vút, chiến ý trên người Lâm Vân Tiêu toả ra cũng vô cùng kinh người.
Lâm Vân Văn hiện tại là tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng 5, đúng là hiện tại tu vi của Lâm Vân Văn cũng hơn Lâm Vân Tiêu một tiểu giai vị đấy, nhưng mà thời điểm khi mà Lâm Vân Văn đối chiến với Lâm Vân Tiêu cũng không chiếm được bao nhiêu tiện nghi cả. Hai anh em vung tay đối chiến không ngừng, từng người cũng dốc sức mà đánh không ngưng nghỉ.
Sau một hồi giao chiến cũng có vài phần ác liệt thì cuối cùng hai anh em cũng lấy thế hoà mà chấm dứt trận giao chiến vừa rồii.
Lâm Vân Văn nhìn về phía Lâm Vân Tiêu một chút rồi cười khổ thở dài một hơi nói: “Em tư à, em đánh càng ngày càng tốt đấy.”
Lâm Vân Văn nói xong mà trong lòng hắn cũng có chút bất đắc dĩ không thôi. Thằng nhóc Lâm Vân Tiêu này tuy mới chỉ là tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng bốn thôi mà linh lực trên người cũng vô cùng thâm hậu, không những vậy mà thể chất của thằng nhóc này cũng có vài phần mạnh mẽ hơn hẳn những tu sĩ cùng giai. Thời điểm hiện tại thì hắn cũng có thể dựa vào tu vi cao hơn một bậc mà áp chế được thằng nhóc Lâm Vân Tiêu này, nhưng mà sau này thì không chắc, cứ chiếu theo cái tình hình phát triển như thế này thì không bao nhiêu lâu nữa đâu hắn không thể áp chế được thằng nhóc này nữa rồi.
Lâm Vân Dật cười cười rồi gật đầu lên tiếng nhận xét nói: “Đúng vậy. Thằng nhóc Vân Tiêu này cũng chỉ được một thân trâu sức bò tót, chiến lực của thằng nhóc này xác thật không yếu.”
Lâm Vân Tiêu nghe được những lời Lâm Vân Dật nói mà ngẩng cao đầu mà khóe miệng cũng không thể áp chế được mà nhếch lên một chút nói: “Quá khen, quá khen.”
Lâm Vân Văn như nghĩ đến vấn đề gì đó rồi ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Vân Dật đang đứng một chút, hai anh em sinh đôi Lâm Vân Dật cùng Lâm Vân Tiêu ngoại hình cũng có chút giống nhau nhưng mà tính tình của hai thằng nhóc này hoàn toàn khác biệt. Em ba Lâm Vân Dật tính tình nội liễm, suy nghĩ mạch lạc, làm việc có kế hoạch, nhưng mà thằng nhóc thứ tư Lâm Vân Tiêu lại hiếu chiến dung hăng vô cùng.
Tuy rằng thằng nhóc Lâm Vân Tiêu này cũng là hiếu chiến thật đấy nhưng mà hai thằng nhóc này mà thật sự đánh nhau cũng chưa biết ai sẽ thắng thế đâu. Mà nếu như hắn nhìn không sai thì có lẽ thằng nhóc Vân Dật sẽ mạnh hơn thằng nhóc Vân Tiêu một chút. Dù sao thì tu sĩ Ngũ linh căn khi tiến giai thật sự cũng có vài phần vô cùng thong thả, tuy chậm mà chắc cho nên linh lực của tu sĩ Ngũ linh căn mà so sánh với những tu sĩ cùng giai khác cũng hồn hậu hơn không ít.
Lâm Vân Dật quay sang nhìn về phía Lâm Vân Văn rồi nhíu mày nói: “À đúng rồi anh cả, sao anh lại tới đây ạ? Không lẽ có chuyện gì sao?”
Lâm Vân Văn bỗng nhiên nhớ ra rồi như bừng tỉnh mà cười cười gật đầu nói: “Mải đánh nhau mà anh thiếu chút nữa lại quên mất việc chính rồi. Phía Giang gia bên kia đã phái người chạy tới đây để dò hỏi về sự tình của đá dung nham đấy.”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng nhíu mày nhìn về phía Lâm Vân Văn rồi nói: “Anh cả, không phải là anh đã khai toàn bộ sự việc ra rồi đấy chứ?”
Lâm Vân Văn lắc đầu rồi nhướn mày nói: “Em đùa à? Đương nhiên là không có chuyện đó rồi. Phía Giang gia đúng là có hỏi nhưng mà anh cũng nói lại cho bọn họ là Vân Võ đã bán sang tay cho người khác để kiếm lời một vố lớn rồi. Nhưng mà em ba, em cũng biết rồi mà, trước đó em đã mang một đống đá dung nham trải rộng lên ngọn núi Thanh Khê này rồi, chuyện này có muốn giấu cũng khó tránh có những kẻ khác lắm miệng, cho nên phía Giang gia bên kia đã nhận được một chút tin tức gì đó rồi.”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng cười lạnh một tiếng rồi xua tay nói: “Chuyện này thì có quan hệ gì đâu ạ? Bọn họ đến được tin tức hay không đến được tin tức hoặc là bọn họ có đoán mò đến thế nào đi chăng nữa cũng không quan trọng. Anh cứ kệ bọn họ đi, chúng ta cứ đánh chết không thừa nhận chuyện này thì bọn họ có thể làm gì chúng ta được đúng không?”
Lâm Vân Văn nghe vật cũng cười khổ một chút rồi thở dài một hơi nói: “Chuyện này cũng đúng. Được rồi, tạm thời cũng chỉ có thể như thế được thôi.”
Lâm Vân Dật ngẫm nghĩ một chút rồi lên tiếng dò hỏi nói: “Anh cả, anh nghĩ coi lần này tại sao Giang gia lại chạy đến đây hỏi chúng ta chứ? Bọn họ đã biết việc gì đó hay là do Giang Việt Nhiễm đứng đằng sau bày mưu đặt kế bắt ép chúng ta?”
Lâm Vân Văn nhíu mày cũng có chút nghiêm túc mà nói: “Có lẽ là do Giang Việt Nhiễm đứng sau lưng. Nếu không thì làm sao mà Giang gia có thể biết được việc này chứ?”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng híp mắt trong lòng cũng có chút bực bội mà nhíu mày nói: “Hừ, thật đúng là phiền phức mà.”
Trong cái cuốn tiểu thuyết kia thì đương nhiên là cơ duyên tự động đưa tới cửa cho nữ chính, hoặc là nữ chính chẳng tốn bao nhiêu công cũng chẳng tốn bao nhiêu sức lực đã được được cơ duyên một cách dễ dàng luôn rồi. Nhưng mà đáng tiếc thì lần này anh hai hắn đã nhanh chân đến trước mà đoạt đi mất cái cơ duyên tốt đẹp này. Cho nên, nữ chính thanh thuần ban đầu cũng nảy sinh sự cạnh tranh muốn chạy đi tranh đoạt cơ duyên với nhân vật phản diện hoặc những nhân vật pháo hôi rồi sao?
Có vẻ như việc hắn xuyên vào bên trong cuốn tiểu thuyết này đã tạo thành hiệu ứng cánh bướm rồi, mà hắn chính là nhân tố chính trong hiệu ứng cánh bươm bướm này, có lẽ sự xuất hiện của hắn đã khiến cho tình tiết bên trong cuốn tiểu thuyết này bất tri bất giác mà thay đổi rồi thì phải. Nếu như vậy thì … có lẽ Lâm gia của bọn họ có khả năng sẽ tạo thành những ảnh hưởng không nhỏ với nữ chính.
Lâm Vân Văn cũng có chút tò mò mà cười cười nói: “Em ba, không lẽ đám đá dung nham này có giá trị gì đó rất cao sao?”
Lâm Vân Dật cười cười rồi gật đầu nói: “Đúng vậy. Giá trị cũng khá cao, đống đá dung nham này có thể giúp em tiết kiệm được không ít linh thạch để mua đan dược.”
Lâm Vân Văn nghe vậy cũng có chút bất ngờ mà cười cười nói: “Thật vậy sao? Vậy thì đám đá dung nham này rất có giá trị rồi.”
Em trai hắn Lâm Vân Dật đúng là có thể kiếm được không ít linh thạch, nếu có thể giữ được thì em trai hắn đã thành tiểu phú ông rồi, nhưng mà đáng tiếc tốc độ kiếm linh thạch của em trai hắn nhanh mà tốc độ tiêu hao cũng nhanh không kém. Lần này có thể giảm bớt được một chút linh thạch như vậy cũng coi như tiết kiệm được một mớ rồi còn gì nữa.
Sau khi phát hiện được bên trong đám đá dung nham này có được một viên Dung nham huyền thạch Thượng phẩm rồi dường như Lâm Vân Tiêu cứ như được khai mở nhãn quang mà nhãn lực cũng được bay nhanh lên không ít. Sau đó khi càn quét một lượt thì Lâm Vân Tiêu lại lục tục đào được hơn chục khối đá Dung nham huyền thạch lẫn bên trong núi đá dung nham kia.
Dưới sự trợ giúp của một đống Dung nham huyền thạch đương nhiên là linh lực của Lâm Vân Tiêu cũng thuận thế mà bay lên với tốc độ vô cùng nhanh chóng.
……
Giang gia.
Tô Dư ngẩng đầu nhìn về phía người đang ngoài cửa mà nhíu mày nói: “Phu quân, anh đã trở lại rồi sao? Em nghe mọi người nói lại thì anh lại chạy sang Lâm gia bên kia sao?”
Giang Hoài Thanh gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Tô Dư nhíu mày cũng có chút khó hiểu mà bực bội nói: “Anh sang bên đó làm cái gì chứ? Tự nhiên anh chạy sang đó tìm cái đám vắt cổ chày ra nước kia làm cái gì chứ?”
Giang Hoài Thanh thở dài một hơi cũng có chút bất đắc dĩ mà nói: “Phu nhân, tôi cũng đâu có muốn sang bên đó làm gì chứ? Nhưng mà gia chủ bắt tôi phải chạy sang bên đó điều tra về chuyện đá dung nham. Bất đắc dĩ thì tôi cũng phải sang bên đó thôi.”
Tô Dư nghe vậy thì nhíu mày cũng có chút khó hiểu nói: “Đá dung nham gì? Có chuyện gì mà cần phải điều tra làm gì chứ?”
Giang Hoài Thanh nhíu mày cũng có chút bực bội mà nói: “Tôi cũng không biết. Chỉ nghe được thông tin thằng nhóc Lâm Vân Võ của Lâm gia đã chi ra 2 vạn linh thạch để mua một đống đá dung nham về. Cũng không biết thằng nhóc này mua về để làm gì nữa.”
Tô Dư nghe vậy cũng mở to mắt tỏ vẻ không tin mà nói: “Bỏ ra 2 vạn linh thạch để mua đám đá dung nham sao? Thằng nhóc kia bị điên rồi đúng không? Đó chính là 2 vạn linh thạch đó, chỉ dùng để ma một đám đá dung nham thôi sao?”
Một gia tộc muốn trường tồn trong một khoảng thời gian rất lâu dài cũng cần phải có một quá trình tích luỹ từ từ, đây là một quá trình tích tiểu thành đại.
Hiện tại đúng là Giang Việt Nhiễm của Giang gia bọn họ đã được một vị đan sư Kim Đan kỳ của Ngự Thú Tông thu nhận làm đệ tử thật đấy, hiện tại đúng là thế lực từ khắp nơi cũng tỏ vẻ đang rất coi trọng Giang gia của bọn họ cũng cho Giang gia của bọn họ không ít mặt mũi thật đấy.
Nhưng mà như vậy thì sao chứ? Nói cho cùng thì đáy của Giang gia này cũng quá bạc nhược, rễ của Giang gia còn quá nông không thể cắm sâu cũng chưa nối dài, mà hiện tại chi phí chi tiêu linh thạch của những đệ tử khác trong Giang gia cũng không được tính là quá nhiều.
Giang Hoài Thanh thở dài một hơi rồi nhíu mày nói: “Chuyện này thì làm sao mà tôi biết được chứ? Nhưng mà trong khoảng thời gian mấy năm trở lại đây thì Lâm gia bên kia hành sự theo một phong cách nào đó thật sự rất quái dị đấy. Phu nhân, bà không nhớ ngày bình thường phía Lâm gia bên kia keo kiệt bủn xỉn không bỏ ra cái gì chỉ muốn nhận lại đúng không? Nhưng mà trong lúc ngẫu nhiên thì phía Lâm gia bên kia lại bỏ được một đống linh thạch rồi mua được một đống thứ không thể hiểu được cũng không rõ mục đích của bọn họ là gì nữa?”
Tô Dư nghe vậy thì nhíu mày rồi nói: “Thằng nhóc Lâm Vân Võ kia lãng phí nhiều linh thạch như vậy mà phía Lâm gia bên kia cũng mặc kệ luôn sao?”
Giang Hoài Thanh nhíu mày rồi thở dài một hơi nói: “Phu nhân, có phải bà đã quên gì rồi không? Nhớ mấy năm trước khi Lâm Vân Võ quay trở về thăm gia đình thì Lâm Viễn Kiều cũng mang theo Lâm Vân Võ chạy đi khắp nơi để đào bảo mà đúng không? Nhớ thời gian đó Lâm Viễn Kiều vung tiền như rác mà mua sắm toàn những thứ linh ta linh tinh đúng không?”
Tô Dư nhíu mày như nhớ đến vấn đề gì đó mà nói: “Phu quân, anh có nhớ không? Theo những thông tin mà em có nghe ngóng được thì không quá bao nhiêu năm nữa đâu bên phía đại hội cũng bán Trúc cơ đan ra ngoài thị trường đấy. Hiện tại Lâm gia hành động như vậy … vì sao chứ? Không lẽ phía Lâm gia hoàn toàn không có tính toán muốn mua Trúc cơ đan sao?”
Giang Hoài Thanh lắc đầu rồi nhíu mày nói: “Có vẻ như không phải. Nghe nói lần này thằng nhóc Lâm Vân Võ của Lâm gia kia bỏ linh thạch không đúng chừng mực thật, nhưng mà vận khí của thằng nhóc này cũng không tệ. Nghe nói lần này số đá dung nham mà thằng nhóc Lâm Vân Võ kia bỏ tiền mua cũng có lẫn không ít Dung nham huyền thạch ở bên trong. Có thể nói thằng nhóc này mèo mù với chuột chết.”
Tô Dư nghe vậy cũng giật mình lên tiếng hỏi lại nói: “Sao cơ? Anh vừa mới nói cái gì cơ? Dung nham huyền thạch sao? Chính là loại Dung nham huyền thạch mà em biết đúng không? Nói như vậy thì số đá dung nham kia không có giá trị chỉ nằm trong khoảng 2 vạn linh thạch thôi mà giá trị của đống đá đó có khả năng sẽ phiên lên thêm vài lần nữa đúng không?”
Giang Hoài Thanh gật đầu rồi hít sâu một hơi nói: “Đúng vậy. Nếu chuyện này mà đúng thì việc này rất có khả năng.”
Tô Dư nghe vậy cũng hít sâu một hơi mà nhíu mày nói: “Nếu … thật sự mà đúng là như vậy thì thằng nhóc Lâm Vân Võ kia vận khí không tồi.”
Giang Hoài Thanh nhíu mày rồi thở dài một hơi nói: “Đúng vậy. Có vẻ như vận khí thằng nhóc này không tồi. Nhưng mà tôi nghe nói thằng nhóc Lâm Vân Võ này đã nói ra ngoài rằng nó đã dùng giá 22.000 linh thạch để mà bán qua tay toàn bộ đám đá dung nham này cho người ta rồi. Nhưng mà, gia chủ nhà chúng ta lại hoài nghi thằng nhóc Lâm Vân Võ kia đang nói dối nên sai phái tôi chạy đến Lâm gia bên kia để tìm hiểu tình huống cụ thể là như thế nào. Nếu như đám đá dung nham kia mà bị Lâm gia lấy lại thì gia chủ cũng muốn dùng 3 vạn linh thạch để mua lại toàn bộ số đá dung nham từ trong tay Lâm gia.”
Tô Dư nghe vậy cũng nhíu mày rồi nói: “Vậy thì thái độ của Lâm gia thì sao? Phía Lâm gia bên kia đã đáp ứng chuyện này chưa?”
Giang Hoài Thanh lắc đầu rồi nói: “Bà nghĩ làm sao vậy? Làm sao mà phía Lâm gia có thể đáp ứng được chứ? Lúc đó phía Lâm gia bên kia một mực giả ngu nói hoàn toàn không biết gì về việc này. Nhưng mà, trước đó tôi cũng nghe dược thông tin là phía Lâm gia bên kia đã mua được một đám đá dung nham rồi để phơi phía bên trên ngọn núi Thanh Khê kia. Có vẻ như đám đá dung nham của thằng nhóc Lâm Vân Võ kia đã được đám Lâm gia tự tiêu thụ với nhau rồi.”
Tô Dư nghe vậy thì nhíu mày nói: “Phía Lâm gia bên kia không muốn bán ra sao? Chẳng lẽ đám đá dung nham kia giá trị không chỉ dừng lại ở con số 3 vạn linh thạch sao?”
Giang Hoài Thanh gật đầu rồi nhíu mày nói: “Đúng vậy. Nói cho cùng thì Dung nham huyền thạch cũng là một loại thiên tài địa bảo, bên trong những viên đá Dung nham huyền thạch kia có ẩn chứa một luồng lực lượng hoả diễm vô cùng nồng đậm. Đối với những tu sĩ có linh căn thuộc tính Hoả mà nói thì Dung nham huyền thạch tuyệt đối là đồ bổ đấy.”
Tô Dư nghe vậy cũng hít sâu một hơi mà nói: “Đồ bổ sao? Nói như vậy thì Đàm Nhi của nhà chúng ta cũng có thể sử dụng được đúng không?”
Giang Hoài Thanh gật đầu rồi nhíu mày nói: “Đúng vậy. Không những Đàm Nhi nhà chúng ta sử dụng được mà con bé Việt Nhiễm kia cũng tỏ vẻ rất coi trọng đống đá dung nham đó.”
Tô Dư nghe vậy cũng có chút bực mình mà nhíu mày nói: “Nói như vậy thì phía Lâm gia bên kia thật sự cũng quá keo kiệt rồi. Không phải đám tu sĩ của Lâm gia bên kia lấy công pháp Canh kim kiếm quyết là công pháp chủ tu mà nhỉ? Dù sao thì đám đá dung nham này có cho thì phía Lâm gia bên kia cũng không thể dùng được mà bọn họ cũng không có nhân thủ để sử dụng đến đám đá dung nham đó mà đúng không? Hơn nữa, nếu thật sự là có Dung nham huyền thạch có để trong tay bọn họ cũng không thể phát huy được tác dụng gì mà đúng không? Bọn họ cứ cố tình muốn lưu lại trong tay như vậy cũng có chút lợi ích gì đâu. Không lẽ đám người Lâm gia kia còn đang muốn … vòi vĩnh thêm gì sao?”
Giang Hoài Thanh thở dài một hơi rồi nhíu mày nói: “Không phải bà còn nói đám Lâm gia kia một nhà từ trên xuống dưới chính là một gia tộc vắt cổ chày ra nước sao? Đám Lâm gia này chẳng những vắt cổ chày ra nước mà đám này còn biết rút lông nữa đấy. Sau khi biết giá trị của đám đá dung nham kia thì bà nghĩ là đám Lâm gia có thể nhả ra một cách dễ dàng được sao?”
End chap 35
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Chúc Tổ Quốc của chúng ta luôn luôn khoẻ mạnh, bình an, hạnh phúc, thịnh vượng, hùng cường.
Cảm ơn.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo