Phần 27 – Viên Nguyệt phu hoá

\r\n\r\n

------o27o------

\r\n\r\n

Lâm gia.

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật nhìn thấy Lâm Vân Văn đang đứng trước mặt bày một dáng vẻ vừa muốn nói lại không dám nói thì nhíu mày nói: “Anh cả, anh có chuyện gì sao?”

\r\n\r\n

Lâm Vân Văn có chút ngượng ngùng mà cười cười nói: “À thì, anh thì có chuyện gì được chứ? Cũng là do trái trứng linh trùng kia thôi, anh cũng không biết tại sao nhưng mà trái trứng linh trùng kia vẫn không thể phu hoá thành công được.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng nhíu mày nói: “Không thể phu hoá được sao? Nguyên nhân là gì? Không lẽ quả trứng kia bị chết rồi sao?”

\r\n\r\n

Nhớ lại những thông tin bên trong nguyên tác thì hình như Lâm Vân Võ cũng không thu hoạch được quả trứng linh trùng thứ hai kia, mà nguyên nhân quả trứng linh trùng thứ hai kia không xuất hiện hoặc là do Lâm Vân Võ không quay lại cái hang động đó để kiểm tra nên không phát hiện được, hoặc còn một nguyên nhân nữa là do quả trứng linh trùng thứ hai kia là một quả trứng hỏng,

\r\n\r\n

Lâm Vân Văn cười cười rồi gãi tai cũng có chút khó khăn mà nói: “Anh cũng không biết, hình như cũng có chút sinh cơ nhưng mà lâu lâu lại không thấy gì cả.”

\r\n\r\n

Trước đó Khuyết Nguyệt đã phát huy tài năng mà tự mình giúp đỡ tạo ra không ít tiền lời cho Lâm gia rồi, lúc đó Lâm Vân Văn cũng đi theo mà nhận được không ít lợi lộc của Khuyết Nguyệt. Nhìn thấy được tài năng của Khuyết Nguyệt lại nhìn thấy quả trứng linh trùng thứ hai bên cạnh thì đương nhiên là Lâm Vân Văn cũng cảm thấy vô cùng trông chờ vào trái trứng linh trùng thứ hai này.

\r\n\r\n

Cũng trong khoảng thời gian này thì Lâm Vân Văn cũng dùng hết đủ mọi loại biện pháp mà hắn có thể nghĩ ra được để hồi sinh cho trái trứng linh trùng kia rồi, vì muốn hồi sinh cho trái trứng linh trùng kia mà Lâm Vân Văn cũng phải tra khảo không biết bao nhiêu sách vở cũng hỏi kinh nghiệm của lão tổ, nhưng mà tất cả những cố gắng của hắn đều nhận lấy kết quả thất bại.

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật cũng suy tư một chút rồi cười cười nói: “Anh cả, anh có thể mang trái trứng linh trùng kia ngâm qua linh dịch một chút thử xem sao. Em sẽ bố trí thêm một cái Tụ linh trận để phụ giúp thêm một chút xem thử như thế nào.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Văn nghe vậy cũng bừng sáng rồi cười cười nói: “Như vậy cũng được sao? Em ba, như vậy có hữu dụng không?”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật thở dài một hơi rồi cười cười nói: “Em không biết, có lẽ là sẽ có hữu dụng thôi nhưng mà thành công hay không thì em không biết. Cứ cố gắng hết sức còn lại nghe theo thiên mệnh đi. Nếu không được nữa thì … chúng ta phải chấp nhận thôi.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Văn gật đầu rồi tỏ vẻ quyết tâm mà nói: “Được. Dù sao thì tình huống hiện tại cũng biến thành như vậy rồi, thôi cứ ấn theo những gì em ba nói mà làm thôi.”

\r\n\r\n

Sau khi sắp xếp xong mọ chuyện thì Lâm Vân Dật cũng để trái trứng linh trùng vào bên trong một chậu linh dịch ngâm mấy ngày, trải qua mấy ngày ngâm tắm thì khí tức của trái trứng linh trùng đột nhiên được cải thiện hơn rất nhiều rồi.

\r\n\r\n

Dưới sự nghiên cứu cùng chăm sóc vô cùng kỹ lưỡng của hai người Lâm Vân Dật cùng Lâm Vân Văn thì cuối cùng trái trứng linh trùng cũng nứt ra, sau đó thì một con Kim ngọc đường lang cũng xuất hiện trước mặt mọi người, mà Lâm Vân Văn cũng không phụ sự chăm sóc kỹ lưỡng cuối cùng cũng thuận lợi mà hoàn thành khế ước với con linh sủng đầu tiên.

\r\n\r\n

Lâm Vân Văn nhìn chằm chằm về phía con Kim ngọc đường lang trước mặt cũng có chút kích động muốn khóc mà cười cười nói: “Thật sự là đã thành rồi.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật cười cười rồi gật đầu nhìn về phía Lâm Vân Văn nói: “Đúng vậy, đúng vậy, thật sự là thành rồi. Chúc mừng anh cả.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Văn cười cười rồi hít sâu một hơi nói: “Lần này có thể thành công như vậy ít nhiều gì cũng nhờ vào khối ngọc bội nhân điệp kia.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật gật đầu rồi cười cười cũng có chút hứng thú nói: “Đúng vậy. Lần này cũng nhờ vào khối ngọc bội kia. Có vẻ như giá trị của khối ngọc bội kia còn cao hơn rất nhiều so với dự tính của chúng ta rồi.”

\r\n\r\n

Con Kim ngọc đường lang của Lâm Vân Võ được gọi là Khuyết Nguyệt, kỳ thật thì cái tên này nghe cũng khá hay cho nên Lâm Vân Văn cũng tự đặt một cái tên cho con Kim ngọc đường lang của mình tên Viên Nguyệt, hai cái tên của hai con Kim ngọc đường lang này nghe qua cũng biết là một cặp rồi, trăng tròn trăng khuyết cái tên này nghe cũng khá hợp tình hợp lý.

\r\n\r\n

Thời điểm khi mà Lâm Vân Võ tiến hành khế ước với Khuyết Nguyệt thì Lâm Vân Võ cũng không biết rõ thông tin gì về Kim ngọc đường lang cho nên Lâm Vân Võ cũng khiến cho Khuyết Nguyệt biến thành một con bọ ngựa gầy guộc yếu đuối nhìn khá suy dinh dưỡng.

\r\n\r\n

Nhưng mà tình cảnh của Lâm Vân Văn hoàn toàn không giống như vậy, cũng có tấm gương sáng chói ngay trước mắt là Lâm Vân Võ cho nên Lâm Vân Văn cũng chuẩn bị kỹ càng hơn rất nhiều. Ngay thời điểm khi mà Viên Nguyệt bị phu hoá được nở ra thì Lâm Vân Văn đã mang một đống kim loại luôn rồi, cuối cùng thì Viên Nguyệt cũng y như cái tên của mình mà dưỡng thành một thân mượt mà tròn quay không khác gì cái tên của mình.

\r\n\r\n

hiện tại toàn bộ Lâm gia cũng không chỉ có một mình Lâm Vân Văn là chủ nhân để bụng đến Viên Nguyệt thôi đâu mà trên dưới Lâm gia hiện tại tất cả mọi người đều để bụng đến chuyện chăm sóc con linh sủng này của Lâm Vân Văn.

\r\n\r\n

Thời điểm khi mà Viên Nguyệt vừa mới nở không bao lâu thì đặt trước mặt Viên Nguyệt đó chính là một lượng lớn vàng ròng nguyên chất được chất chồng chất đống trong phòng, ngoài vàng nguyên chất thì Viên Nguyệt còn có một lượng lớn ngọc thạch đặt bên cạnh làm lương thực dự trữ.

\r\n\r\n

Sau khi nở không được bao lâu thì Viên Nguyệt cũng thường xuyên chạy đi theo Lâm Vân Văn đi dạo khắp nơi ở trong nhà, mà phía cả một nhà Lâm gia đã từng có vết xe đổ chính là Khuyết Nguyệt đây cho nên cả một nhà Lâm gia đều hình thành một hành vi cho Viên Nguyệt ăn ăn uống uống, chỉ cần nhìn thấy Viên Nguyệt không bao lâu thì cả nhà Lâm gia đều lôi vàng ra đút cho Viên Nguyệt ăn. Mà ngày bình thường Lâm Vân Văn cứ đi đằng trước còn người ta chạy đến đút vàng cho Viên Nguyệt ăn ăn ăn, trước kia Khuyết Nguyệt bị người ta chọc là một con bọ ngựa suy dinh dưỡng nhưng mà Viên Nguyệt lại bị nuôi dưỡng quá tốt lại biến thành một con bọ ngựa béo tròn như quả bóng.

\r\n\r\n

Dưới sự nỗ lực cũng chăm sóc không ngừng nghỉ của một nhà Lâm gia thì cuối cùng Viên Nguyệt cũng bị cả nhà đút cho một thân chắc nịch béo múp míp vàng khè.

\r\n\r\n

……

\r\n\r\n

Từng ngày trôi qua đi vô cùng nhanh chóng, cuối cùng thì Lâm Vân Dật cũng bắt đầu nghênh đón lần thể chất bùng nổ lần thứ hai.

\r\n\r\n

Cũng từng có kinh nghiệm của lần bùng nổ thể chất từ lần trước rồi thì đương nhiên là Lâm Vân Dật cũng coi như chuẩn bị từ trước rồi.

\r\n\r\n

Lâm Vân Tiêu đang canh giữ ở bên trong căn phòng mà ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Viễn Kiều mà sau đó bịt mũi cười cười nói: “Phụ thân, anh ba lại thối nữa kìa.”

\r\n\r\n

Lâm VIễn Kiều nghe vậy cũng có chút tức giận mà trừng mắt nhìn về phía Lâm Vân Tiêu tức giận nói: “Con im đi, đừng có nói bậy nói bạ nữa.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Tiêu bịt mũi rồi nhíu mày nói: “Phụ thân, con cũng không có nói bậy mà. Lần này còn thối hơn cả lần trước nữa kìa.”

\r\n\r\n

Lâm VIễn Kiều: “……”

\r\n\r\n

Tuy rằng những lời này nói ra … đúng là sự thật đấy, nhưng mà những lời sự thật này cũng không nhất thiết cần phải nói ra ngay miệng như vậy làm cái gì đâu. Thằng nhóc này đúng là … muốn bị ăn đánh mà.

\r\n\r\n

Lúc này thì Lâm Vân Dật cũng nhắm chặt hai mắt lại với nhau mà không ngừng vận chuyển linh lực của bản thân mình lên, dù sao thì nó cũng biết được lợi ích của những lần thể chất bùng nổ rồi cho nên nó cũng cần phải tận dụng cho tốt những lần thể chất bùng nổ này để rèn luyện thể chất mình lên thêm một lần nữa, dù sao thì nó cũng nên tận dụng cho thật tốt cơ duyên này.

\r\n\r\n

Trong khoảng thời gian mấy năm nay thì Lâm Vân Dật vẫn luôn sử dụng đủ các loại đan dược khác nhau để mà gia tăng thực lực của bản thân mình lên.

\r\n\r\n

Tính toán sơ bộ thì trong khoảng thời gian mấy năm này Lâm Vân Dật đã bỏ ra hơn 2 vạn linh thạch cho tổng số đan dược trước đó rồi thì phải.

\r\n\r\n

Hiện tại thì Lâm Viễn Kiều đã là tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng 8 luôn rồi đấy nhưng mà Lâm Viễn Kiều còn không sử dụng quá nhiều đan dược như vậy được đâu, kỳ thật thì tổng số đan dược mà Lâm Viễn Kiều còn không bằng một phần nhỏ đan dược mà Lâm Vân Dật đã sử dụng đâu.

\r\n\r\n

Với năng lực tiêu hao linh thạch như vậy nếu Lâm Vân Dật sinh ra trong một đại gia tộc thì có lẽ gia tộc cũng có thể chi trả được, nhưng mà Lâm Vân Dật lại sinh ra trong gia tộc không được dư giả cho lắm, cũng may mắn là năng lực gom tiền của Lâm Vân Dật cũng khó đủ chứ không thì chính bản thân Lâm Vân Dật cũng khó mà có thể chịu đựng được sức chi tiêu như vậy.

\r\n\r\n

Nhưng mà, công nhận thì bỏ tiền để mà mua đồ đắp vào người cũng có cái tốt của nó, Lâm Vân Dật cắn đan dược mà lớn lên như vậy cũng đạt được không ít chỗ tốt, trong mấy năm nay linh lực của Lâm Vân Dật cũng được dâng lên không ít so với trước, tốc độ gia tăng linh lực cũng nhanh chóng mà không ai có thể ngờ được mà.

\r\n\r\n

Chuyện cắn một lượng lớn đan dược như thế này có tốt thì cũng tốt thật đấy, nhưng mà cắn một lượng lớn đan dược như vậy thì bên trong thân thể của Lâm Vân Dật cũng bị trầm tích lại không ít tạp chất bên trong kinh mạch, nhưng mà Lâm Vân Dật cũng cũng tính toán chuyện này từ rất sớm luôn rồi nên nó cũng lợi dụng luôn đợt thể chất bùng nổ này mà thuần hoá thể chất thêm một lần nữa để hoá giải toàn bộ độc đan bên trong thân thể một cách hoàn toàn luôn.

\r\n\r\n

Lúc này thì phía bên trong thân thể của Lâm Vân Dật cũng có một loại cảm giác như cả người đang bị ngọn lửa nóng rực đang thiêu đốt, Lâm Vân Dật vẫn tiến tục điều hoà linh lực bên trong thân thể cũng lợi dụng luôn ngọn lửa này mà hoá giải toàn bộ trầm tích của dược lực bên trong thân thể, cuối cùng thì số dược lực đã bị trầm tích ở bên trong thân thể cũng trực tiếp hoá thành linh lực mà đẩy lên thêm một lần nữa.

\r\n\r\n

Theo thời gian khi mà đợt thể chất bùng nổ này đi đến giai đoạn kết thúc thì tu vi của nó cũng vô cùng thuận lợi mà tiến vào cảnh giới Luyện Khí kỳ tầng 4 luôn.

\r\n\r\n

Lâm Vân Văn nhìn chằm chằm về phía Lâm Vân Dật mà sắc mặt cũng vô cùng phức tạp mà cười cười nói: “Em ba, em đã tiến giai lên Luyện Khí tầng 4 rồi sao?”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật cười cười rồi thử động tay động chân một chút gật đầu nói: “Đúng vậy, cuối cùng thì em cũng thuận lợi mà tiến giai lên Luyện Khí tầng 4, chuyện này thật sự là không hề dễ dàng một chút nào mà.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Văn nghe vậy cũng nhếch nhếch khoé miệng lên mà cười gượng nói: “Em ba à, em nói ra những lời như thế này thì anh cả của em chính là anh đây làm sao mà chịu nổi được chứ? Anh cả của em đang cảm thấy khó thở lắm luôn rồi đây.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật nhíu mày rồi thở dài một hơi nói: “Anh cả à, em nói thật thì em cùng với anh cả không hoàn toàn giống nhau đâu, anh cả có thể tiến giai một cách từ từ được, còn em thì khác, em chính là ấm sắc thuốc đấy. Em cũng vô cùng khó khăn đấy.”

\r\n\r\n

Sau khi Lâm Vân Dật tiến giai lên cảnh giới Luyện Khí kỳ tầng 3 từ mấy năm trước thì Lâm Vân Dật cũng từng khắc hoạ không ít phù chú, mà sau khi Lâm Vân Dật đặt chân lên Luyện Khí kỳ tầng 3 dường như đầu óc của nó cũng được mở rộng hơn trước rất nhiều, cũng chính vì vậy cho nên thuật phù văn của Lâm Vân Dật cũng theo đó mà mà tăng lên không ít so với trước.

\r\n\r\n

Trước đó thì Lâm Vân Dật cũng từng thượng thủ khắc hoạ được thêm không ít tờ phù chú nữa, nhưng mà đáng tiếc thì hiện tại Lâm gia cũng không dùng được nhiều loại phù chú cấp thấp như này được, mà Lâm gia không dùng được thì đương nhiên là bán ra ngoài, sau khi suy nghĩ một hồi thì Lâm Vân Dật cũng mang một đám phù chú đi đến cửa hàng rồi bán ra ngoài. Cũng may mắn là số phù chú này dùng cũng khá tốt cho nên bán ra ngoài cũng thu hoạch được không ít linh thạch trở về túi.

\r\n\r\n

Trước đó khi Lâm Vân Văn nhìn thấy Lâm Vân Dật tự tay thượng thủ khắc hoạ phù chú cũng nhìn thấy Lâm Vân Dật thu hoạch được một lượng lớn linh thạch về túi như vậy cũng không thầm thở dài một hơi mà trong lòng cũng cảm thấy vô cùng cảm thán, quả nhiên tu sĩ Ngũ linh căn đúng là cái động không đáy mà, tuy rằng Lâm Vân Dật có năng lực kiếm tiền thật đấy, nhưng mà năng lực tiêu tiền của Lâm Vân Dật cũng khiến cho người ta phải chóng mặt mà. Lần này Lâm Vân Dật chỉ muốn đột phá lên Luyện Khí kỳ tầng 4 thôi vậy mà thằng nhóc này đã phải ăn nhiều đan dược như thế này luôn rồi, tiêu phí một lượng lớn đan dược như vậy thì sau này muốn tiến giai lên cảnh giới cao hơn nữa thì phải làm sao mới tốt đây?

\r\n\r\n

Trong mấy năm trước đó người em trai thứ ba của hắn cũng được cho là tiểu phú ông luôn rồi đấy, tiền trong túi em trai thứ ba lúc nào cũng rủng rà rủng rỉnh đấy, nhưng mà trong khoảng thời gian mấy năm nay người em trai Lâm Vân Dật cũng bỏ một lượng lớn linh thạch để cắn dược, số lượng linh thạch này tiêu hao thật sự cũng khá nhiều nên những năm tháng này trôi qua cũng khá căng thẳng.

\r\n\r\n

Cũng may mắn là mấy năm gần đây phía Lâm gia của bọn họ cũng có những chuyển biến theo chiều hướng tốt hơn rất nhiều so với trước, cũng may mắn là Lâm gia cũng phát triển khá ổn nếu không thì bọn họ thật sự cũng không thể cung ứng nổi tiêu hao này.

\r\n\r\n

Sau khi Lâm Vân Dật phục hồi được một chút thì Lâm Vân Dật cũng không chần chờ gì nữa bắt đầu cầm một viên đan dược nhét vào miệng luôn.

\r\n\r\n

Lâm Vân Văn còn đang suy nghĩ vẩn vơ đột nhiên ngẩng đầu nhìn một màn này thì trong lòng cũng có chút cạn lời không thôi.

\r\n\r\n

Em trai thứ ba của hắn cũng vừa mới khôi phục được không bao lâu đâu vậy mà thằng nhóc này lại bắt đầu sử dụng đan dược luôn là sao không biết nữa.

\r\n\r\n

Sau khi dùng xong một viên đan dược thì Lâm Vân Dật cũng nhắm hai mắt của mình lại bắt đầu luyện hoá đan dược. Sau khi luyện hoá viên đan dược xong rồi thì Lâm Vân Dật cũng mở bừng hai mắt ra cười cười.

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật ngẫm nghĩ một chút rồi cười cười nói: “Quả nhiên là như vậy mà.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Văn nghe vậy cũng cười cười rồi nhướn mày nói: “Em ba, em làm sao vậy? Không lẽ là có chuyện gì vừa mới xảy ra sao?”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Vân Văn rồi thở dài một hơi mà nhíu mày nói: “Tuy rằng lần này có thể đột phá thành công thật đấy, tạp chất của những viên đan dược ở bên trong thân thể em cũng bị loại bỏ gần như là hoàn toàn rồi, nhưng mà hiệu quả của những viên đan dược này lại bị kém hơn trước không ít so với trước, thật đáng tiếc mà.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Văn nghe vậy cũng nhíu mày rồi lên tiếng an ủi nói: “Em cứ yên tâm, có lẽ là trải qua một đoạn thời gian này thì kháng tính chắc chắn cũng yếu đi không ít so với trước, em đừng gập quá làm gì, cứ từ từ rồi tới cũng không làm sao đâu.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật gật đầu rồi thở dài một hơi nói: “Hiện tại số đan dược này có lẽ em cũng không thể sử dụng được nữa rồi. Thời gian kế tiếp em có muốn tăng trưởng tu vi lên chắc cũng không thể trông cậy vào đan dược được nữa rồi, sau này em có lẽ cũng nên đưa mắt tìm hiểu tới những món bảo vật tu luyện như số Huyền linh châu kia cũng được rồi. Hầy.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Văn nghe vậy cũng banh mặt ra một chút rồi nhướn mày nói: “Em ba, em còn có đủ linh thạch để sử dụng không?”

\r\n\r\n

Một viên Huyền linh châu cũng có giá trị thị trường bình thường từ hai đến ba ngàn linh thạch mới được một viên đấy, một viên mà giá trị cao đến như vậy thì có lẽ là người bình thường cũng không thể gánh vác nổi đâu. Cho dù là Lâm Vân Dật có năng lực kiếm tiền tốt đến mức độ nào đi chăng nữa nhưng mà đốt nhiều tiền đến như thế này cũng khó mà chịu nổi.

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng ngẩng đầu rồi nhìn về phía Lâm Vân Văn nói: “Anh cả, sao mà anh cả lại hỏi như vậy chứ? Anh cả hỏi như vậy là muốn cho em mượn linh thạch sao?”

\r\n\r\n

Lâm Vân Văn nghe vậy cũng gật đầu rồi cười gượng một chút nói: “Cái này … nếu như em thật sự cần thì em có thể nói, anh … có thể.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng có chút hứng thú mà cười cười nói: “Vậy thì anh có thể cho em mượn được bao nhiêu linh thạch.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Văn nghe vậy cũng tỏ vẻ vô cùng trịnh trọng mà vươn một ngón tay ra rồi nhìn chằm chằm về phía Lâm Vân Dật.

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng có chút hứng thú mà nhướn mày nói: “Sao vậy? Một vạn sao?”

\r\n\r\n

Lâm Vân Văn cười cười rồi lắc đầu nói: “Làm sao có thể? Một ngàn.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng lắc đầu thở dài một hơi mà nhướn mày nói: “Anh cả, chỉ có một ngàn thôi sao? Thôi, anh cả cứ lưu trữ lại cho chính mình tiêu đi.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Văn nghe vậy cũng tỏ vẻ vô cùng tức giận mà nhướn mày nói: “Em ba à, sao em lại nói những lời này chứ? Cái đó chính là một ngàn linh thạch đấy, là một ngàn linh thạch đấy. Với cái tu vi này của anh mà nói thì chuyện anh có thể lấy ra một ngàn linh thạch đã là không tồi rồi đấy. Anh cũng đâu có tài năng kinh doanh giống như em được đây chứ?”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng cười cười rồi gật đầu nói: “Vâng, vâng, vâng. Anh cả có tâm rồi, em cảm ơn anh cả rất nhiều.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Văn nghe vậy cũng có chút xấu hổ mà thở dài một hơi nói: “Em ba, em cứ từ từ đi. Cái này còn không phải do thằng nhóc Viên Nguyệt của anh vẫn đang còn rất nhỏ sao? Em yên tâm, chờ cho đến khi thằng nhóc Viên Nguyệt của anh có thể trưởng thành lên thêm một chút nữa thì anh cũng có thể nói Viên Nguyệt chạy ra ngoài để đào mấy món bảo vật cho em sử dụng.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng ngẩng đầu rồi cười cười nói: “Vâng, vâng, vâng, cảm ơn anh cả đã nhớ thương, em rất mong chờ đấy.”

\r\n\r\n

End chap 27

\r\n\r\n

-------------XuYing90--------------

\r\n\r\n

------oOo------

\r\n\r\n

Chúc Tổ Quốc của chúng ta luôn luôn khoẻ mạnh, bình an, hạnh phúc, thịnh vượng, hùng cường.

\r\n\r\n

Cảm ơn.

0.46225 sec| 2502.281 kb