Phần 24 – Tu tập phù thuật

\r\n\r\n

------o24o------

\r\n\r\n

Lâm Vân Văn đang ngồi ở phía bên trên đầu giường của Lâm Vân Dật mà nhíu mày nhìn chằm chằm Lâm Vân Dật một hồi sắc mặt cũng có chút phức tạp không thôi.

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật bước vào phòng ngồi lên trên bàn rồi nhìn về phía Lâm Vân Văn cười cười nói: “Anh cả à, anh làm sao vậy ạ? Có chuyện gì sao?”

\r\n\r\n

Lâm Vân Văn cũng có chút khác thường mà thở dài một hơi nói: “Em ba, em vừa mới tiến giai lên Luyện Khí kỳ tầng 3 sao?”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật cười cười rồi gật đầu nói: “Đúng vậy anh cả, anh không nhớ lúc đó em đã phát sốt một hồi sao? Đã phát sốt đến như vậy rồi thì ít nhiều gì em cũng phải nhận được một chút thành quả mà đúng không? Vì một trận sốt này mà em thiếu chút nữa đã bị thiêu chết luôn rồi đấy anh không nhớ sao?”

\r\n\r\n

Lâm Vân Văn nghe vậy mà trong lòng cũng tràn đầy hâm mộ nói: “Thật vậy sao? Chỉ cần phát sốt là tiến giai luôn sao? Nếu như cần phải phát sốt một lần mà có thể tiến một tiểu giai vị như vậy thì anh cũng nguyện ý muốn bị phát sốt y như vậy.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng nhún vai tỏ vẻ đáng tiếc mà nhướn mày nói: “Anh cả à, nhưng mà đáng tiếc làm sao, cái chuyện tốt như vậu không phải mỗi một người đều có thể gặp gỡ được đâu. Anh cũng không có số để hưởng được chuyện tốt này.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Văn nhìn về phía Lâm Vân Dật một hồi mà trong lòng cũng tràn đầy hồ nghi nói: “Em ba à, em nói thật cho anh biết em thật sự là tu sĩ Ngũ linh căn thật sao? Sao em tu luyện cùng tiến cảnh còn nhanh hơn anh rất nhiều nữa là sao?”

\r\n\r\n

Nói xong mà trong lòng Lâm Vân Văn cũng có chút ảm đạm không thôi, người ta đều nói những tu sĩ Song linh căn chỉ thua kém những tu sĩ Thiên linh căn một chút thôi, người ta thường nói những tu sĩ Song linh căn tu luyện nhanh mà tốc độ tiến giai cũng nhanh vô cùng, người ta thường nói gì nhiều lắm. Nhưng mà hắn hoàn toàn không có cái phân lượng tốt này, cũng không biết tại sao lại như vậy chứ?

\r\n\r\n

Mà đáng tiếc luôn là hiện tại em trai hắn Lâm Vân Võ đã rời khỏi nơi này quay trở về tông môn rồi, nếu như em trai hắn còn đang ở chỗ này thì chắc chắn là em ấy cũng phải thừa nhận một cú sốc lớn này giống y như hắn, nếu em trai hắn còn ở nơi này thì hắn cũng đâu có phải chịu việc này một mình đâu cơ chứ? Chuyện này thật khiến cho hắn ghen tị không thôi.

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật gật đầu rồi lên tiếng thừa nhận nói: “Anh cả, em xác thật là tu sĩ Ngũ linh căn hàng thật giá thật. Chỉ là so với những tu sĩ Ngũ linh căn bình thường thì em có một chút khác biệt thôi.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Văn nghe vậy cũng gật đầu mà chấp nhận sâu sắc cái lý do này nói: “Đúng vậy, em ba đúng là không giống với bình thường cho lắm.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật thở dài một hơi rồi cười cười nói: “Cuối cùng thì em cũng tiến giai lên Luyện Khí tầng 3, bước tiếp theo thì em cần tập trung để tiến giai lên Luyện Khí tầng 4 rồi.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Văn nghe vậy thì khoé miệng cũng giật giật rồi cười gượng một chút nói: “Em ba à, em cũng chỉ vừa mới tiến giai lên Luyện Khí kỳ tầng 3 không bao lâu mà, thời gian sắp tới em ba không cần phải gấp gáp đến như vậy làm gì đâu. Mọi việc cứ từ từ thăng tiến từng bước một. Trước tiên thì em nên nghĩ cách để củng có lại tu vi Luyện Khí kỳ tầng 3 trước đã.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng cảm thấy vô cùng hợp lý rồi cười cười gật đầu nói: “Anh cả nói như vậy cũng đúng. Để em chuẩn bị kỹ đã.”

\r\n\r\n

Sau khi Lâm Vân Dật tiến giai lên Luyện Khí kỳ tầng 3 rồi thì nó cũng bắt đầu những ngày tháng mua mua sắm sắm không ngừng nghỉ, từ thành phủ mà bọn họ hiện đang sinh sống rồi chạy đi khắp các thành phủ xung quanh gần đấy, lần này xuất phát thì Lâm Vân Dật cũng bắt đầu mua sắm một lượng lớn đan dược về người, dù sao thì nó cũng tích tụ trong rất nhiều năm rồi, tài sản cá nhân cũng có không ít, có tài sản thì đương nhiên là phải tìm cách mà đắp vào bản thân mình.

\r\n\r\n

Lâm Vân Văn nhìn về phía Lâm Vân Dật một chút rồi cười cười nói: “Em ba, anh đã dựa theo những yêu cầu của em mà mua toàn bộ những thứ em cần về rồi này, ở nơi này có Dưỡng khí đan, Bồi nguyên đan, Cố linh đan, Hoàng long đan, … cùng một số loại đan dược khác anh đều mua hết một lượt về cho em luôn rồi. Em có cần kiểm tra không?”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật gật đầu rồi xua tay nhìn về phía Lâm Vân Văn rồi cười cười nói: “Dạ không cần đâu anh cả, em cảm ơn anh cả rất nhiều.”

\r\n\r\n

Sau khi Lâm Vân Dật tiến giai lên Luyện Khí kỳ tầng 3 cỡ chừng một tháng sau thì Lâm Vân Tiêu cũng nối đuôi theo ngay sau đó mà tiếp gót tiến vào Luyện Khí kỳ tầng 3 luôn.

\r\n\r\n

Mà lần này khi Lâm Vân Tiêu tiến giai thành công thì Lâm Vân Văn lại một lần nữa bị sốc nặng vì sự thăng cấp đột suất nhanh đến như vậy.

\r\n\r\n

Lâm Vân Văn nhìn về phía Lâm Vân Dật một hồi cũng ngập ngừng như muốn nói như không, cuối cùng thì hắn cũng hít sâu một hơi nói: “Em ba, không ngờ là em tư cũng tiến giai vào Luyện Khí tầng 3 sớm như vậy đấy, tốc độ này thật nhanh quá rồi.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật gật đầu rồi thở dài một hơi rồi nhíu mày nói: “Vâng ạ, thằng nhóc Vân Tiêu này tiến cảnh đúng là không chậm thật.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Văn nhìn về phía Lâm Vân Dật một chút rồi cẩn thận dò hỏi nói: “Em ba, có phải em đã cung cấp đan dược cho em tư ăn không vậy?”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật nghe vậy thì lắc đầu rồi thở dài một hơi nói: “Anh cả, em không có cung cấp đan dược cho Vân Tiêu ăn mà. Em nói thật là tình huống của thằng nhóc Vân Tiêu này cùng tình huống của em là hoàn toàn bất đồng không một chút giống nhau nào mà. Hiện tại thằng nhóc Vân Tiêu này cứ tu luyện như bình thường thôi, nó không cần phải dùng nhiều đan dược như vậy làm gì.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Văn nghe vậy thì trong lòng cũng có chút khó hiểu mà nhíu mày nói: “Không ăn đan dược sao? Vậy thì sao em tư lại có thể tiến cảnh nhanh đến như vậy được chứ? Rốt cuộc là có chuyện gì vậy? Tại sao em tư lại tiến giai nhanh như vậy được chứ?”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng thở dài một hơi rồi lắc đầu nói: “Anh cả, em cũng không biết, chuyện này chắc là do người ngốc có ngốc phúc đi.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Văn nghe vậy cũng hít sâu một hơi mà nhíu mày nói: “Nếu như anh cũng có cái loại phúc khí như thế nà thì anh có ngu thêm một chút cũng không làm sao cả.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Vân Văn còn đang ngồi bần thần một chút mà thầm cảm thấy vô cùng đồng cảm với ông anh cả Lâm Vân Văn này. Có lẽ chuyện nó cùng với thằng nhóc Lâm Vân Tiêu cứ người trước ngừoi sau lần lượt tiến giai lên Luyện Khí kỳ tầng 3 sớm như vậy đã khiến cho anh cả nhà hắn bị chịu kích thích vô cùng nặng nề luôn đây nhỉ? Chậc, thật khó cho ông anh cả này quá mà, liên tiếp phải nhận những đả kích tới đơ người luôn rồi.

\r\n\r\n

……

\r\n\r\n

Vào một ngày nọ, khi mà Lâm Vân Dật vẫn cứ theo lịch trình bình thường vào tiến vào trong phòng chuẩn bị tu luyện thì nó đột nhiên nhận được lời triệu hoán của lão tổ Lâm gia Lâm Bắc Vọng.

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật chạy đến cửa tìm Lâm Bắc Vọng rồi chắp tay lại chào hỏi nói: “Gặp qua lão tổ, lão tổ có việc muốn tìm cháu ạ?”

\r\n\r\n

Lâm Bắc Vọng gật đầu rồi cười cười nói: “Đúng vậy.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật ngẩng đầu rồi nhìn về phía Lâm Bắc Vọng một chút rồi cười cười nói: “Lão tổ, nhìn tinh thần của lão tổ cũng không tồi à nha.”

\r\n\r\n

Lâm Bắc Vọng cười cười rồi gật đầu nói: “Đúng vậy. Được như vậy ít nhiều gì cũng nhờ vào ngọc bội hồ điệp mà cháu đưa cho ông trước đó.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật cười cười rồi gật đầu nói: “Vậy thì tốt rồi lão tổ. Chỉ cần lão tổ cảm thấy hữu dụng đã là tốt lắm rồi đấy ạ.”

\r\n\r\n

Lâm Bắc Vọng cười cười rồi gât đầu nói: “Đương nhiên là vô cùng hữu dụng. Nhờ có khối ngọc bội hồ điệp này của cháu mà lục phủ ngũ tạng đã bị hư hao của ông đã được chữa trị lại từ từ rồi, toàn bộ quá trình gần như là nước chảy mây trôi, sau khi chữa trị xong thì linh lực vận chuyển bên trong thân thể của ông nội cũng được thông thuận hơn trước đây rất nhiều rồi.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật nghe vậy mà trong lòng cũng có chút vui mừng mà chắp tay lại sau đó cười cười nói: “Chúc mừng lão tổ, chúc mừng lão tổ.”

\r\n\r\n

Lâm Bắc Vọng gật đầu cũng tỏ vẻ vô cùng đĩnh đạc mà cười cười bắt đầu lên tiếng giảng giải nói: “Cháu trai, trong khoảng thời gian này ông nội vẫn luôn nghiên cứu sâu về khối ngọc bội hồ điệp mà cháu đã đưa cho ông nội. Nếu như ngâm khối ngọc bội này vào trong nước sạch rồi để một thời gian thì số nước sạch này cũng có thể biến thành một loại linh dịch có tác dụng trị thương vô cùng tốt. Còn mang khối ngọc bội này mà ngâm vào bên trong một dòng linh tuyền thì số linh dịch thu được sau khi ngâm khối ngọc bội này lại có hiệu quả chữa thương càng tốt hơn trước gấp mấy lần nữa.”

\r\n\r\n

“Ông nội cũng tiến hành thử nghiệm qua mấy lần rồi, bất kỳ loại nước nào sau khi ngâm khối ngọc bội này đều nhận được tiện nghi chữa thương trong vòng bảy ngày liên tục, nhưng mà sau khi vượt qua bảy ngày chữa thương này rồi thì hiệu quả của linh dịch sẽ không còn được như trước nữa mà bắt đầu bị giảm bớt sau đó trở lại thành nước như bình thường.”

\r\n\r\n

“Tương tự thì ông cũng thử nghiệm với khối ngọc bội hồ điệp một chút, khối ngọc bội hồ điệp này sau khi ngâm vào bên trong nước thì dược lực ẩn chứa bên trong khối ngọc bội này cũng giả xuống một mức độ nhất định nào đó, nhưng mà may mắn là khối ngọc bội này có thể hấp thụ được tinh hoa nhật nguyệt là sau một thời gian khối ngọc bội này cũng phụ hồi lại như cũ.”

\r\n\r\n

“……”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật đứng một bên nghe một hồi như bừng tỉnh rồi gật đầu cười cười nói: “Thì ra là thế, hoá ra khối ngọc bội này còn có điều kỳ diệu như vậy.”

\r\n\r\n

Sau khi nghe những lời mà lão tổ Lâm Bắc Vọng nói xong thì Lâm Vân Dật cũng đánh giá là khối ngọc bội trong mà bọn họ thu hoạch được cùng với khối ngọc bội mà nữ chính của cuốn tiểu thuyết này cũng không giống nhau cho lắm, có vẻ như hiệu quả của hai khối ngọc bội này không giống nhau.

\r\n\r\n

Khối ngọc bội hồ điệp của nhân vật nữ chính kia tuy rằng cũng có hiệu quả trong việc trị thương, nhưng mà hiệu quả trị thương lại không được suất sắc như khối ngọc bội trong tay bọn họ, hơn nữa hiệu quả của khối ngọc bội trong tay nữ chính lại có tác dụng vô cùng hiệu quả trong việc tĩnh tâm an thần, ngoài ra khối ngọc bội đó cũng có tác dụng hoá giải độc đan và tẩm bổ linh hồn.

\r\n\r\n

Nhớ lại một vài chi tiết bên trong cuốn tiểu thuyết có đề cập đến chuyện thời điểm khi mà nữ chính tiến hành luyện đan thì nữ chúng thường sẽ đeo cái khối ngọc bội hồ điệp kia bên ngoài, nghe nói nhờ có đeo cái khối ngọc bội kia có thể đề cao được xác suất thành công khi luyện đan lên thêm mấy phần nữa.

\r\n\r\n

Theo những tình tiết trong cuốn tiểu thuyết mô tả thì khối ngọc bội của nữ chính cùng khối ngọc bội này đây là hai khối ngọc bội hoàn toàn khác nhau rồi đấy, nếu như vậy chắc chắn là còn có thêm những khối ngọc bội hồ điệp khác nữa chứ không chỉ có duy nhất hai khối ngọc bội này đâu nhỉ?

\r\n\r\n

Lâm Bắc Vọng cười cười rồi cầm mấy cái hồ lô ra đưa về phía Lâm Vân Dật rồi gật đầu nói: “Cháu trai, đây là mấy loại linh thạch mà ông nội mới ngâm trong khoảng thời gian gần đây, kỳ thật ông nội cháu có muốn dùng cũng không thể dùng hết được, số còn lại cháu cứ giữ lấy rồi cầm về cho mấy thằng nhóc kia rồi tự mình chia ra mà sử dụng cho hợp lý.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng cười cười rồi gật đầu trong lòng cũng có chút vui vẻ nói: “Vâng ạ, vậy thì tốt quá rồi ạ. Đa tạ lão tổ.”

\r\n\r\n

Lâm Bắc Vọng nhìn về phía Lâm Vân Dật một chút rồi nghiêm túc mà dò hỏi nói: “Cháu trai, không biết cháu có hứng thú muốn học tập phù thuật hay không?”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật nghe vậy mà trong lòng cũng có chút kinh hỉ mà ngẩng phắt đầu lên nói: “Lão tổ, chuyện này … cháu có thể chứ?”

\r\n\r\n

Lâm Bắc Vọng gật đầu rồi vuốt râu vô cùng hiền từ nói: “Chuyện này không phải đương nhiên sao? Cháu muốn tự nhiên là được”

\r\n\r\n

Kỳ thật thì trước kia Lâm gia chính là gia tộc Trúc Cơ kỳ có khối tài sản rất ít nhất, nói trắng ra thì Lâm gia khá nghèo so với những gia tộc Trúc Cơ kỳ khác, nhiều lúc tài sản của Lâm gia còn không bằng tài sản của những gia tộc Luyện Khí kỳ nữa kìa. Mà vấn đề này nằm chủ yếu ở trên người vị gia chủ đầu tiên gây dựng sự nghiệp của Lâm gia, cũng chính là Lâm Bắc Vọng này đây.

\r\n\r\n

Đại đa số những gia tộc Trúc Cơ kỳ khác thì lão tổ là người đứng mũi chịu sào và tự mình mở đường để cho gia tộc có thêm nhiều nguồn thu nhập khác nhau, gia chủ Trúc Cơ kỳ ngoài chuyện đứng đằng sau lưng hậu thuẫn về mặt chiến lực cũng cần phải hỗ trợ một mặt nào đó về tài lực. Nhưng mà đáng tiếc là Lâm Bắc Vọng lại bị thương, ám thương cứ hàng hạ ngày qua ngày, mỗi lần sử dụng linh lực thôi cũng là chuyện khó khăn rồi chứ đừng nói đến chuyện sử dụng linh lực thường xuyên để làm chuyện gì đó, cho nên những chuyện mà Lâm Bắc Vọng có thể hỗ trợ về mặt tài lực cũng bị hữu hạn đi không ít, thành thử Lâm gia cũng như vậy mà bị cái nghèo kéo đi đến tận bây giờ luôn.

\r\n\r\n

Nhưng mà theo những gì mà Lâm Vân Dật được biết thì lão tổ Lâm Bắc Vọng vốn dĩ là phù sư, hơn nữa tay nghề chế tác phù chú của lão tổ cũng không tồi đâu. Chỉ là nhiều năm qua lão tổ không thể thượng thủ được cho nên nghề phù sư mới bị hoang phế đi không ít.

\r\n\r\n

Sau khi quyết định đi theo lão tổ Lâm Bắc Vọng học chế phù rồi thì hàng ngày Lâm Vân Dật ngoài tu luyện dưới núi cũng chạy lên núi bắt đầu đi theo Lâm Bắc Vọng học tập chế phù.

\r\n\r\n

Mà Lâm Vân Tiêu nhìn thấy Lâm Vân Dật chạy đi chạy lại như vậy thì trong lòng cũng có chút tò mò mà chạy đi theo, thấy Lâm Vân Dật học tập chế phù thì đương nhiên Lâm Vân Tiêu cũng chăm chỉ dậy sớm ngày ngày đi theo Lâm Vân Tiêu học tập chế phù.

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật đi theo Lâm Bắc Vọng học tập chế phù cơ bản, nhập môn và thượng thủ đúng quy trình, không đến mấy ngày sau thì Lâm Vân Dật nhập môn thành công bắt đầu luyện chế phù.

\r\n\r\n

Còn Lâm Vân Tiêu đi theo cũng học đúng quy trình như vậy, nhưng mà mấy ngày tiếp theo lại không thấy đâu nữa mà chạy luôn chỉ còn một mình Lâm Vân Dật tiếp tục đi học. Đúng vậy, Lâm Vân Tiêu đã bỏ cuộc không ham vui nữa.

\r\n\r\n

……

\r\n\r\n

Sau một thời gian học tập thì Lâm Viễn Kiều bước đi lên đỉnh núi để gặp Lâm Bắc Vọng dò hỏi tiến độ học tập của Lâm Vân Dật.

\r\n\r\n

Lâm Viễn Kiều cười cười rồi chắp tay lại nói: “Phụ thân, mấy ngày qua thằng ba nhà con theo phụ thân học tập thuận luyện phù có ổn không ạ? Thiên phú của thằng ba như thế nào ạ? Có ổn không ạ?”

\r\n\r\n

Lâm Bắc Vọng nghe vậy cũng liếc mắt nhìn về phá Lâm Viễn Kiều chỉ hận rèn sắt không thành thép mà nói: “Đương nhiên là vô cùng tốt. Thiên phú luyện phù của thằng ba nhà còn vượt trội hơn cái người làm phụ thân là con rất nhiều lần đấy.”

\r\n\r\n

Kỳ thật thì trước đây rất lâu Lâm Bắc Vọng cũng từng muốn bồi dưỡng thuật luyện phù lại cho Lâm Viễn Kiều rồi đấy, dù sao thì tuyệt học của ông cũng cần phải truyền lại để gia tộc cũng có phù sư cũng không đến nỗi cạn nguồn sinh nhai. Nhưng mà, cái chuyện lựa chọn các môn học thuật này cái cần nhiều nhất chính là ngộ tính, ngộ tính tốt thì không bao lâu đã nhập môn, ngộ tính không có thì có tiêu hao bao nhiêu đi chăng nữa cũng không thể nhập môn được.

\r\n\r\n

Mà sau một thời gian quan sát cùng bỏ phí không ít tài liệu luyện phù thì cuối cùng Lâm Bắc Vọng cũng phải thừa nhận một chuyện rằng Lâm Viễn Kiều hoàn toàn không có một chút tuệ căn nào trong luyện chế phù, lãng phí bao nhiêu tài liệu rồi mà một lá phù đơn giản cũng không thể khắc hoạ được, cuối cùng thì Lâm Bắc Vọng đành phải cắt lỗ từ bỏ từ sớm.

\r\n\r\n

Lâm Viễn Kiều nghe vậy mà trong lòng cũng có chút xấu hổ nói: “Phụ thân, sao phụ thân lại lôi con vào? Thằng ba nhà con mới sinh đã sớm có tuệ căn rồi mà, con và nó hoàn toàn không giống nhau, phụ thân không thể nói như vậy được.”

\r\n\r\n

Lâm Bắc Vọng thở dài một hơi rồi lắc đầu nói: “Thôi được rồi. Thằng nhóc con đó chịu học, hơn nữa nhập môn cũng rất nhanh.”

\r\n\r\n

Lâm Viễn Kiều nghe vậy cũng cười cười rồi gật đầu nói: “Vậy thì tốt rồi ạ. Nếu như nó muốn học phụ thân cứ để cho nó học cho tốt đi ạ.”

\r\n\r\n

ĐúngLâm Vân Dật rất chịu học, mà học cũng rất chăm chỉ, sau khi nhập môn không bao lâu thì Lâm Vân Dật vẫn luôn tu tập phù văn thuật, sau khi hiểu được nguyên lý cơ bản cùng nền tảng cơ bản rồi thì không đến 10 ngày sau Lâm Vân Dật đã có thể khắc hoạ thành công Tịnh trần phù.

\r\n\r\n

Mà Tịnh trần phù này chẳng qua cũng chỉ là một loại phù chú cấp rất thấp, giá cả của loại phù này trên thị trường hoàn toàn không quá cao, nhưng mà tính thực dụng của loại phù chú này lại không thấp một chút nào, Tịnh trần phù như cái tên của nó là làm sạch và làm sạch.

\r\n\r\n

Tuy rằng giá của của Tịnh trần phù không quá cao nhưng mà trước đó Lâm gia cũng không dư giả cho lắm, chi tiêu trong gia tộc cũng phải thắt chặt từng đồng một, cho nên đại đa số tu sĩ trong gia tộc cũng không có cơ hội sử đụng đến loại phù chú này để dọn dẹp.

\r\n\r\n

Nhưng mà hiện tại thì trong nhà đã có phù sư rồi thì mọi chuyện cũng phải khác. Lâm Vân Dật tiện tay làm luôn một mớ Tịnh phù trần để luyện tập cho quen tay, mà thời điểm ban đầu khi khắc hoạ cũng có chút lóng ngóng, nhưng mà sau đó thì Lâm Vân Dật khắc cũng quen tay, số phù chú sau khi khắc hoạ ra đều trở thành phúc lợi mà giao xuống cho những tu sĩ bên trong gia tộc tự mình xử lý.

\r\n\r\n

Sau khi khắc hoạ thành thực Tịnh phù trần xong thfi Lâm Vân Dật bắt đầu tiếp xúc với những loại phù chú khác nữa như Kim hành phù, Mộc hành phù, Thuỷ hành phù, Hoả hành phù và Thổ hành phù, sau đó thì đương nhiên là phù văn thuật của Lâm Vân Dật cũng được cải tiến từng chút từng chút một, mà tay nghề cũng theo đó mà thành thục hơn trước không ít.

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật một đường tu tập thuật phù văn yêu thích không thôi, sau khi tu tập được nửa năm thì bản thân Lâm Vân Dật đã thành thục mà khắc hoạ ra được hơn chục loại phù chú khác nhau luôn rồi.

\r\n\r\n

Trải qua một phen nỗ lực hết lòng của Lâm Vân Dật thì trên dưới toàn bộ Lâm gia người nào người nấy đều được trang bị đến mấy tờ phù chú khác nhau để phòng thân và sinh hoạt cho thuận tiện, người nào người nấy đều xúng xính rủng riểng được không ít phù chú.

\r\n\r\n

Sau khi nhìn thấy tiền đồ của Lâm Vân dật thì Lâm Bắc Vọng cũng từ tốn gật đầu rồi nói thẳng luôn là thành quả mà Lâm Vân Dật tu tập được chỉ trong nửa năm này thôi mà đã có thể vượt qua được hơn chục năm nỗ lực của ông trước đó rồi. Có thể nói thiên tư luyện chế phù văn này của Lâm Vân Dật là vô cùng tốt, thiên tư này đúng là vô cùng hiếm có khó tìm.

\r\n\r\n

Mà lúc này thì Lâm Bắc Vọng cũng có thể tự tin mà nói rằng với người ngoài rằng với thiên phú luyện chế phù văn như thế này của Lâm Vân Dật thì cho dù là linh căn của Lâm Vân Dật có là thế nào đi chăng nữa, có bết bát đến mức độ nào đi chăng nữa thì Lâm Vân Dật chỉ cần dựa vào thiên phú luyện phù này thôi cũng có hy vọng được những đại tông môn thu nhận làm đệ tử dưới trướng rồi.

\r\n\r\n

End chap 24

\r\n\r\n

-------------XuYing90--------------

\r\n\r\n

------oOo------

\r\n\r\n

Chúc Tổ Quốc của chúng ta luôn luôn khoẻ mạnh, bình an, hạnh phúc, thịnh vượng, hùng cường.

\r\n\r\n

Cảm ơn.

0.46306 sec| 2514.102 kb