Mẹ Từ nhìn dáng vẻ trầm mặc của con gái, trong lòng không khỏi hối hận. Lúc ấy Doãn Văn Giác thích Từ Tĩnh Dao, bà ta ghét bỏ Doãn Văn Giác không có tiền đồ, cổ vũ con gái làm quen với một phú nhị đại có tiền khác.
Kết quả không ai nghĩ đến, Doãn Văn Giác ăn chơi trác táng nhiều năm thế mà mấy năm nay ngày càng có tiền đồ, ba mươi năm Hà Tây ba mươi năm Hà Đông, khiến mẹ Từ hối hận không thôi.
Từ Tĩnh Dao do dự một chút, nói: “Mấy năm nay con cũng không liên hệ gì với cậu ta, cho dù con có đi tìm cậu ta cầu tình thì cũng vô dụng.” Mỹ nữ bên cạnh Doãn Văn Giác người đi kẻ đến không dứt, bên ngoài nổi tiếng hoa danh. Bởi vậy cô ta cũng không mấy tự tin.
Ngữ khí của mẹ Từ tràn đầy tự tin: “Khẳng định cậu ta vẫn còn nhớ thương con, đàn ông chính là như vậy. Không chiếm được sẽ mãi luôn canh cánh trong lòng. Mẹ thấy mấy người bạn gái cũ của cậu ta ít nhiều gì cũng có điểm giống con. Có người giống mắt, có người giống mũi, còn có người khuôn mặt khá giống với con, con nói xem có phải cậu ta còn thích con hay không? Nếu cậu ta vẫn không trở về thì chúng ta điều tra một chút xem dạo này cậu ta đang ở đâu, đến lúc đó con lên kế hoạch tình cờ gặp mặt, khẳng định là sẽ dễ dàng bắt lấy.”
Có thể nói là mẹ Từ tràn đầy tin tưởng đối với con gái. Thế nhưng, trên thực tế là bà ta đã nghĩ quá nhiều, ngũ quan của con gái bà ta cũng không tính là hiếm lạ gì. Những người kia đều là kiểu phụ nữ mà Doãn Văn Giác thích, nên đừng nói là ngũ quan, ngay cả gương mặt có nét giống nhau cũng là chuyện bình thường.
Từ Tĩnh Dao nghe vậy, trên mặt mới xuất hiện ý cười. Doãn Văn Giác của hiện tại đích xác xứng đáng để làm bạn trai của cô ta.
Mẹ Từ tiếp tục nói: “Đáng tiếc chủ nhân của Tiểu Hắc kia không đồng ý để Tiểu Hắc nhận lời làm người đại diện phát ngôn cho cậu con, nếu không mọi chuyện cũng không cần phiền toái như vậy.”
Suy nghĩ của Từ Tĩnh Dao bất giác bay xa.
Dương Tam vẫn không hay biết tiểu đệ nhà mình đã trở thành cái bánh ngọt bị người khác dòm ngó, cô đang ngẩng cổ chờ đợi sư phụ thực hiện lời hứa.
Trung tuần tháng chín, cuối cùng nhân sâm và quả bàn đào đã tới tay cô.
Mặc dù Dương Tam thích ăn rất nhiều thứ, hơn nữa khẩu vị thường xuyên thay đổi, nhưng hai loại quả này vẫn luôn là chân ái của cô, địa vị không thể lay động.
Mạnh Bà nhìn trái cây tươi đang tỏa ra linh khí, nóng lòng muốn thử: “Dương Tam, cô có thể cho tôi một chút không? Tôi nhìn thấy chúng nó liền có linh cảm nấu nướng.”
Trong khoảng thời gian này, Mạnh Bà đã tham gia không ít khóa học nấu ăn ở nhân gian, cô ấy cảm giác trù nghệ của bản thân ngày càng tinh thông.
Sắc mặt Dương Tam cứng đờ, vội vàng nói: “Không nên. Hai loại thiên địa linh quả này ăn trực tiếp là mỹ vị nhất, hơn nữa nếu thêm gia vị vào ngược lại sẽ làm giảm vị ngọt thuần túy của nó.”
Cô vốn muốn nhờ Từ Xuân Thâm làm một bàn yến tiệc bàn đào và nhân sâm, sau khi phát hiện ra ý định của Mạnh Bà, lập tức vứt bỏ suy nghĩ này, cố gắng bảo vệ mỹ thực.
Tính tình Mạnh Bà rất tốt, sẽ không làm khó người khác. Cô ấy khe khẽ thở dài: “Cô nói cũng có lý.”
Dương Tam sợ cô ấy vẫn nhớ thương như cũ, lập tức chuyển đề tài: “Đúng rồi, tổ chuyên mục [Tử Cấm Đỉnh] đang tiến hành tuyển chọn, cô có muốn đăng ký hay không?” Vẫn nên tìm chuyện gì đó cho Mạnh Bà làm thì tốt hơn.
[Tử Cấm Đỉnh] là một cuộc thi nấu ăn, người tham gia không chỉ có đầu bếp của Hoa Hạ mà còn có các đầu bếp đến từ những nước khác.
Cô tạm dừng một chút, nói: “Tôi cảm thấy điều kiện tuyển chọn tương đối đơn giản, cô cũng không cần để lộ trình độ thật sự của bản thân, đến lúc đó chỉ cần khoe khoang một chút kỹ thuật thái rau là được.”
Kỹ thuật thái rau của cô ấy đã luyện tập cả mấy ngàn năm, so sánh với những đầu bếp khác căn bản chính là bắt nạt trẻ con. Chỉ cần Mạnh Bà không đem nguyên liệu nấu ăn bỏ vào nồi, vậy thì sẽ không sao cả.
Quả nhiên Mạnh Bà rất có hứng thú đối với chuyện này, con ngươi tỏa sáng rực rỡ: “Được a, cô cho tôi biết phải đăng ký như thế nào?”
Dương Tam cùng Mạnh Bà điền vào mẫu đăng ký trên trang web, ở dòng nghề nghiệp liền viết hai chữ đầu bếp.
Nhìn Mạnh Bà xem lại video mấy mùa trước của chương trình [Tử Cấm Đỉnh], Dương Tam liền nhẹ nhàng thở ra. Cảm ơn trời đất, rốt cuộc cô cũng bảo vệ được mỹ thực của mình.
Ba ngày sau, Dương Tam đã ăn sạch mấy củ nhân sâm và quả bàn đào, còn giữ lại tất cả số hạt.
Cô bắt đầu cân nhắc đến một chuyện, Từ Xuân Thâm là Thanh Đế, không biết anh có thể dùng hạt giống này trồng thành cây nhân sâm và bàn đào hay không, chỉ cần trồng ra loại quả có một nửa độ mỹ vị như thế này thì cô đã cảm thấy vô cùng mỹ mãn.
Dù sao cô cũng đã mua lại được một nửa địa bàn của mình, đến lúc ấy có thể trồng cây ở bên đó. Khó khăn lớn nhất khi trồng cây nhân sâm và bàn đào chính là giai đoạn nảy mầm. Chỉ cần có thể nảy mầm xem như đã thành công một nửa.
Nói đến cũng thật trùng hợp, địa điểm quay ngoại cảnh cho bộ phim điện ảnh mới nhất của Từ Xuân Thâm chính là núi Cửu Nguy. Núi Cửu Nguy và Trì Hà sau một đêm nở đầy hoa lê trắng đã trở thành thánh địa chụp ảnh nổi tiếng. Điều đặc biệt khiến mọi người kinh ngạc cảm thán chính là những bông hoa lê kia đến tận bây giờ vẫn chưa héo tàn. Bởi vậy một số đoàn làm phim liền đổ xô đến đây.
Đương nhiên, cũng có một số chuyên gia có ý kiến ngược lại, bọn họ cho rằng sự tăng trưởng trái với quy luật tự nhiên này đại diện cho sự mong manh của hệ sinh thái.
Dương Tam chuẩn bị đồ đạc, lấy danh nghĩa thăm ban đến tìm Từ Xuân Thâm. Nếu là đến thăm ban thì cô cũng không thể đi tay không. Dương Tam rất luyến tiếc phải cống hiến số linh quả này, vì vậy liền mang theo dâu tây và anh đào qua đó.
Hiện giờ trời đã vào thu, hương vị của dâu tây và anh đào trên thị trường không còn ngon như mùa xuân, nhưng hương vị hoa quả nhà Dương Tam vẫn ngọt ngào như cũ, giá cả lại không tăng, bởi vậy dù số lượng có hạn nhưng vẫn rất được mọi người săn đón.
Dương Tam mang theo mỗi loại mười cân cho vào không gian, trực tiếp đến Trì Hà. Trước khi đi Mạnh Bà còn tặng thêm cho cô một túi bánh quy.
Cô không hỏi Từ Xuân Thâm mà nhắn tin cho Hà Nhất Phàm trước. Nếu là người khác, Hà Nhất Phàm khẳng định sẽ không tiết lộ bất cứ thông tin gì, nhưng người hỏi thăm lại là Dương Tam, đương nhiên anh ta không chỉ nói với cô địa chỉ cụ thể mà còn gửi định vị sang cho cô.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo