Quỷ hồn trong nhà hắn không hề ít, tất cả đều là nữ, tuy rằng diện mạo khá xinh đẹp nhưng ánh mắt lại oán độc đến mức hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn, khiến tim hắn đập mạnh liên hồi. Trong số đó còn có mấy nữ quỷ hắn đã nhìn thấy trong gương và trên trần nhà.
Sắc mặt Dương Tam bình tĩnh: “Mọi người đều ngồi xuống uống trà đi, có gì thì từ từ nói chuyện.” Thần thái kia phảng phất như mọi người chỉ đang cùng nhau uống trà chiều tâm sự mà thôi.
Nếu đổi lại là người khác nói ra những lời này, nhóm nữ quỷ này đã sớm chĩa móng vuốt về phía đối phương, nhưng người nói chuyện lại là Dương Tam - cũng là người đã cho các cô ấy cơ hội báo thù, do đó mười hai nữ quỷ liền ngoan ngoãn ngồi xuống sô pha.
Dương Tam tiếp tục bày ra dáng vẻ biết rõ còn hỏi: “Mọi người cùng anh Tôn đây có thù oán gì vậy? Phải thế nào mới đồng ý tha thứ cho ông ta?”
Một nữ quỷ ngũ quan minh diễm, chỉ là phần bên trái gương mặt lại có một vết sẹo rất dài, kéo từ mắt trái đến cằm, thậm chí tròng mắt sắp rơi ra, cô ấy cười lạnh một tiếng:
“Lúc ấy tôi dùng app Đạt Đạt để đặt xe, bị tài xế của công ty bọn họ kéo đến ngoại ô, sau khi chịu hết tất cả tra tấn thì bị một đao đâm chết. Trong tang lễ của tôi, mấy nhân viên của công ty Đạt Đạt lấy danh nghĩa đến xin lỗi nhưng lại ăn mặc vô cùng sặc sỡ, khiến cha mẹ tôi kích động. Tôi cũng không yêu cầu gì nhiều, chỉ cần Tôn Lăng có thể chịu tra tấn như tôi là đủ rồi.”
Giọng nói của cô ấy đột ngột lên cao, lộ ra thù hận khắc cốt ghi tâm.
“Lúc ở trên xe, thời điểm phát hiện ra có điều bất ổn, tôi liền gọi điện thoại đến trung tâm chăm sóc khách hàng cầu cứu, bọn họ không báo cảnh sát, ngược lại còn liên lạc với tên tài xế kia, cuối cùng hại tôi đầu mình hai nơi. Chỉ cần sau này cả nhà Tôn Lăng ra ngoài đều sử dụng app Đạt Đạt để bắt xe, tôi liền buông tha cho hắn.”
Sau khi Tôn Lăng nghe thấy những lời này, sắc mặt hắn đỏ bừng cả lên. Chẳng lẽ hắn không biết mấy tên tài xế đăng ký vào công ty hắn phẩm chất tốt xấu lẫn lộn, nguy cơ gây án rất cao hay sao? Không, trong lòng hắn rất rõ ràng. Với thân phận của hắn, chỉ cần ra ngoài đều có xe riêng đưa đón, không có khả năng dùng app gọi xe nên hắn cũng không quan tâm đến mấy chuyện này. Nếu xét duyệt nghiêm khắc thì rất nhiều tài xế không đạt điều kiện, vậy thì công ty nhà bọn họ không thể kiếm được nhiều tiền.
Nghĩ đến vợ và con gái của hắn có thể sẽ gặp phải những chuyện thế này, tâm hắn liền đóng băng.
“Tên tài xế giết chết tôi còn từng có tiền án. Trên đường đưa đón, hắn yêu cầu tôi cho hắn nhiều tiền hơn, tôi không đồng ý nên đã cãi nhau với hắn, hắn liền giết tôi. Nếu Đạt Đạt xét duyệt kỹ lưỡng thì những chuyện này sẽ không bao giờ xảy ra. Tôi muốn ứng dụng này phá sản.”
“...Tôi muốn Tôn Lăng và những vị đổng sự khác dập đầu xin lỗi chúng tôi trước mặt tất cả người dân Hoa Hạ. Dù sao tôi cũng không vội vàng đầu thai nên có rất nhiều thời gian.”
Nhóm nữ quỷ này lần lượt đưa ra yêu cầu của mình, Tôn Lăng cảm thấy đầu đau như búa bổ. Hắn bị điên mới đồng ý đáp ứng yêu cầu của đám nữ quỷ này. Nếu thật sự làm vậy, tài sản của hắn ít nhất cũng sẽ bị tổn thất một nửa.
“Si tâm vọng tưởng! Mấy người các cô đừng nghĩ có thể dùng công phu sư tử ngoạm.” Hắn ta tức giận đến mức lồng ngực phập phồng. Cũng bởi vì có Dương Tam ở đây, hắn nhận ra những nữ quỷ này sợ hãi Dương Tam nên lúc này mới mạnh miệng như vậy. Nếu đổi lại là lúc trước, hắn ta chỉ hy vọng có thể giữ lại mạng nhỏ, làm gì dám khiêu khích đám nữ quỷ này.
Dương Tam nhấp một ngụm trà, đặt tách trà xuống bàn, nhàn nhạt nói: “Phải không? Xem ra đàm phán không thành công. Vậy các cô muốn báo thù thế nào thì cứ làm như vậy.”
Đôi mắt Tôn Lăng trừng to: “Cô… cô… sao cô không ngăn cản bọn họ?”
Vứt dứt lời, những nữ quỷ kia được Dương Tam gia tăng thực lực, chen chúc tiến lên, liều mạng cắn xé linh hồn Tôn Lăng.
Tôn Lăng phát ra từng tiếng kêu rên thảm thiết, mặc dù thân thể không phải chịu tổn thương nhưng đau đớn lại truyền đến từ tận sâu trong linh hồn, khiến hắn đau như muốn chết đi sống lại. Âm thanh thê lương ấy khiến màng nhĩ người khác đau nhức, Dương Tam trực tiếp thiết lập một kết giới, ngăn không cho tiếng hét truyền ra ngoài, giữ lại chút mặt mũi cho vị chủ tịch này. Ai, cô đúng thật là một đại yêu lương thiện.
“Cứu… cứu tôi, tôi cho cô năm ngàn vạn, không, tôi cho cô một trăm triệu, cầu xin cô, cứu tôi đi.”
Dương Tam hừ lạnh Tôi là người có thể mua chuộc bằng tiền hay sao?”
“Hai, hai trăm triệu.”
“...Ba trăm triệu.” Khi hô lên con số ba trăm triệu, hơi thở của Tôn Lăng đã rất mỏng manh.
Dương Tam nhìn những nữ quỷ, nói: “Được rồi, nếu tiếp tục cắn xé, thì linh hồn của hắn sẽ bị các cô gặm hết. Tôi nghĩ, hiện giờ chắc hẳn hắn sẽ nguyện ý ngồi xuống tiếp tục đàm phán với các cô.” Bị cắn xé nhiều như vậy, linh hồn của Tôn Lăng đã suy yếu không ít, sau này mệnh thọ hẳn là sẽ gặp trở ngại.
Nhóm nữ quỷ này vẫn chưa giải hận, nếu không phải vì bọn họ còn suy nghĩ đến việc đầu thai, thì sẽ không dễ dàng buông tha cho hắn như vậy.
Bất quá Dương Tam đã lên tiếng, bọn họ cũng lập tức ngừng lại.
Dương Tam vỗ tay, trợn mắt nói dối: “Xem ra sau khi giao lưu hữu nghị với nhau, chúng ta lại có thể tiếp tục tiến hành công tác đàm phán vừa rồi, đạt được sự đồng thuận.”
Tôn Lăng đau đớn đến không muốn sống nhưng trong lòng lại không ngừng hò hét: Đây gọi là giao lưu hữu nghị?
Đáng tiếc là hắn sợ chết nên chỉ có thể tức giận không dám nói gì.
Dương Tam cười tủm tỉm, nói: “Ví dụ như kế tiếp ứng dụng gọi xe Đạt Đạt sẽ được quy hoạch như thế nào, mọi người có thể tâm sự một chút.”
Từng đôi mắt nhìn về phía Tôn Lăng, khiến thân thể hắn theo phản xạ có điều kiện dần trở nên tê rần. Sau khi linh hồn bị cắn xé hắn mới phát hiện, hóa ra trong khoảng thời gian trước những nữ quỷ này đã nương tay với hắn.
Sắc mặt hắn xám xịt: “Tôi sẽ siết chặt quy định kiểm định tài xế, cũng sẽ xin lỗi.”
Hắn còn có thể nói như thế nào? Hắn không muốn chết.
Dương Tam bổ sung thêm: “Đừng quên chi phí chứng ngôn ba trăm triệu mà ông đã hứa.”
Cô cũng khéo léo kiếm thêm một khoản thu nhập.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo