Kế hoạch tác chiến mà Từ Xuân Thâm chuẩn bị là lấy nước ấm nấu ếch xanh, anh cảm thấy mình còn rất nhiều thời gian để chờ đợi Dương Tam suy nghĩ thông suốt. Chỉ là năng lực tự bổ não của Dương Tam quá mạnh, lại có không it chướng ngại vật ở phía trước, Từ Xuân Thâm không thể để tình trạng này tiếp tục diễn ra nên đành phải tấn công trực diện.
Đừng nhìn sắc mặt Từ Xuân Thâm trấn định mà hiểu lầm, kỳ thật trong lòng anh không hề thong dong như vẻ bề ngoài, ngược lại còn có chút khẩn trương cùng bất an. Suy nghĩ của Dương Tam thật sự rất khó nắm bắt. Ai cũng không biết được lúc này cô sẽ đáp lại như thế nào.
Dương Tam giật mình, sau đó hai tay ôm lấy mặt, vui vẻ nói: “Tôi chính là người được trưởng bối yêu thích, thật sự không có biện pháp.” Có rất nhiều trưởng bối yêu thích cô, cô đã sớm quen với chuyện này. Vừa rồi sở dĩ cô ngây người một chút cũng là bởi vì Từ Xuân Thâm không giống kiểu người sẽ trực tiếp nói ra. Bất thình lình như vậy, cô vẫn chưa chuẩn bị tâm lý thật tốt.
Từ Xuân Thâm không muốn nghe nhất chính là hai chữ trưởng bối, quả thật giống như đang vạch ra ranh giới giữa anh và Dương Tam. Hắn quyết đoán nói: “Không phải trưởng bối, tôi muốn yêu đương với em.”
Yêu đương?
Miệng Dương Tam khẽ mở to, nghiêng đầu: “Có phải anh đã hiểu lầm gì hay không? Chẳng hạn như xem sự quan tâm dành cho vãn bối hiểu lầm thành tình yêu?” Dương Tam đã xem qua những quyển tiểu thuyết mà Từ Xuân Thâm gửi đến, hiện giờ tích lũy được một bụng lý luận, thế là cô liền bắt đầu dựa vào đó mà phân tích.
Từ Xuân Thâm hận đến nghiến răng nghiến lợi, anh khẽ cúi đầu, đặt một nụ hôn mỏng manh như cánh ve lên trán cô. Âm thanh ôn nhuận mơ hồ hàm chứa ý cười:
“Ít nhất tôi cũng không muốn hôn môi vãn bối của mình.”
Dương Tam sửa lại cho đúng: “Nói bậy, khi tôi còn nhỏ Nữ Oa nương nương cũng thường ôm tôi vào lòng, hôn lên mặt tôi.”
Bình thường bà ấy hôn Dương Tam đều là sau khi Dương Tam mặc quần áo do chính tay bà ấy làm, vị thánh nhân đoan trang này còn nâng hai má cô hô lên một câu: Thật đáng yêu.
Khóe miệng Từ Xuân Thâm giật giật, thêm một lần nữa cảm nhận được thế nào gọi là nghẹn lòng. Anh có một dự cảm: Cuộc sống sau này của anh sẽ thường xuyên xuất hiện cảm giác này.
Dương Tam nhìn thấy bộ dạng bất đắc dĩ của anh liền không nhịn được bật cười thành tiếng. Lúc cô không cười, cả người phát ra khí chất thanh lãnh. Hiện tại khi cười rộ lên, má lúm đồng tiền như đong đầy mật ong - ngọt ngào ngây thơ vô tội.
“Được rồi, tôi tin anh thật sự thích tôi.” Dương Tam không nhịn được cảm khái trong lòng. Nhớ năm đó, vì để có thể nhấm nháp khối mỹ thực Từ Xuân Thâm này, cô còn từng nghĩ đến chuyện câu dẫn anh, để anh yêu cô. Chỉ là sau này nể tình Từ Xuân Thâm trồng rau và nấu cơm cho cô, Dương Tam mới áp chế những suy nghĩ xấu xa đang ngo ngoe rục rịch trong đầu, chuẩn bị đi theo con đường phát triển bền vững.
Không nghĩ đến khi cô hoàn toàn đánh mất ý niệm ban đầu, Từ Xuân Thâm lại bày tỏ với cô.
“Nhưng Bánh Bao Thịt phải làm sao bây giờ?” Chẳng lẽ muốn cô làm mẹ kế của Bánh Bao Thịt sao? Dương Tam bắt đầu rối rắm.
Từ Xuân Thâm nói: “Bánh Bao Thịt không phải con riêng của tôi, tôi đã khôi phục một phần ký ức. Trong trí nhớ của tôi, hai chúng tôi không phải quan hệ cha con.”
Vì để rửa sạch chậu nước bẩn trên người, anh chỉ có thể nói như vậy. Bất quá Từ Xuân Thâm cũng không nói dối, anh thật sự đã nhìn thấy một số hình ảnh ở kiếp trước. Ví dụ như anh nhặt hai quả gì đó lên, cuối cùng đưa đến chỗ Trấn Nguyên Tử. Nếu anh đoán không lầm, hai quả kia chính là quả của Kiến Mộc, là Dương Tam và Bánh Bao Thịt.
Cuối cùng Dương Tam vẫn lựa chọn tin tưởng lời nói của đương sự, như vậy xem ra là sư phụ cô đã hiểu lầm anh, mãi đến lúc này Dương Tam vẫn chưa nghĩ đến khả năng Trấn Nguyên Tử đã lừa cô.
Không phải làm mẹ kế, Dương Tam vui vẻ nhìn Từ Xuân Thâm, hỏi: “Nếu chúng ta yêu đương, có phải chỉ cần tôi muốn là được chạm vào người anh không?”
Trong đầu Từ Xuân Thâm không tự giác nghĩ đến cảnh tượng Dương Tam đẩy ngã anh, gặm miệng anh, cả người bỗng chốc nóng lên, lỗ tai đỏ bừng: “Đương nhiên.”
Dương Tam tiếp tục nói: “Tôi đọc qua tiểu thuyết, thấy trên đó có viết bạn trai phải đối xử thật tốt với bạn gái. Nên về sau anh giúp tôi trồng rau dưa trái cây liệu có phải sẽ không thu hai phần lợi tức đúng không?”
Từ Xuân Thâm cảm thấy Dương Tam gọi hai tiếng “bạn trai” thật sự rất dễ nghe, không khỏi lại gật đầu lần nữa, hứa với cô: “Em muốn ăn thứ gì tôi đều có thể trồng giúp em, không cần làm phiền đến sư phụ của em nữa.”
Lúc này anh vẫn không quên mách lẻo Trấn Nguyên Tử. Lấy trực giác của anh, những lời tự bổ não lung tung rối loạn vừa nãy của Dương Tam tuyệt đối không thể thoát được quan hệ với Trấn Nguyên Tử.
Đôi mắt Dương Tam sáng rực lên: “Có phải tôi không cần tiêu tiền thì anh vẫn xuống bếp nấu ăn cho tôi mỗi ngày đúng không?” Oa, nói như vậy cô có thể tiết kiệm được một núi tiền.
“Đây là đương nhiên.” Kỳ thật bây giờ Từ Xuân Thâm cũng đang làm vậy, hơn nữa bởi vì thường xuyên xuống bếp nấu ăn cho Dương Tam nên hiện tại trù nghệ của anh rất tốt.
Nụ cười của Dương Tam càng thêm điềm mỹ: “Vậy sau này anh tìm được nguyên liệu nấu ăn mỹ vị thì đều phải giao cho tôi.”
“Được, đều cho em.”
“Anh còn phải giúp tôi trăm sóc nhân sâm và bàn đào.”
“Tôi sẽ tận lực.” Hai thứ này không phải chỉ cần anh muốn là có thể thuận lợi mọc rễ nảy mầm.
“Không được để người khác hôn anh, không thể lưu lại mùi hương của người khác.” Tính chiếm hữu của cô cũng rất mạnh.
“Đương nhiên rồi.”
Dương Tam tự hỏi một chút, tạm thời cô chưa nghĩ ra nên bổ sung thêm nội dung gì. Sắc mặt cô trở nên trịnh trọng, nghiêm túc nói: “Được, em tuyên bố, bây giờ anh chính thức trở thành bạn trai của em.”
Dù Từ Xuân Thâm đã làm công tác chuẩn bị tâm lý thật tốt, nhưng khi nghe thấy những lời này của Dương Tam liền không nhịn được vui vẻ như cuồng phong bão táp cuốn đến. Khóe miệng anh như tự có ý thức, bất giác cong cong.
Nhưng một giây sau, cơn sóng kinh kỷ thứ hai liền ập đến.
Dương Tam cười hì hì nói: “Rất tốt, bây giờ em muốn thực hiện chức trách làm bạn gái của mình!”
Cô ôm gương mặt tuấn mỹ của người bạn trai mới ra lò, trực tiếp hôn xuống. Lần này cô đã ngoan hơn trước rồi, không gặm môi anh đến chảy máu.
Đối phương vẫn mỹ vị như cũ.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo