Tài xế nhìn qua gương chiếu hậu liền thấy một người đang ngồi ở hàng ghế sau, mặt mày xanh lét với mái tóc dài. Hắn sợ hãi trừng to mắt, sợ đến mức nói không nên lời.
Con quỷ kia tiếp tục nói chuyện với hắn: “Vừa rồi cảm ơn anh đã đưa em gái tôi về đến nơi. Tôi thấy con bé cũng rất thích anh, các người dự định khi nào thì tổ chức hôn lễ?”
Quỷ hồn tạm dừng một chút, sau đó nói tiếp: “Hay là anh cứ đến ở rể nhà chúng tôi, những chuyện ác mà trước đây anh đã làm chúng tôi không tiếp tục so đo.” Nữ quỷ sâu kín thở dài:
“Dù sao thời buổi này muốn tìm một người đàn ông nguyện ý xuống dưới bồi chúng tôi cũng không dễ dàng. Anh yên tâm, chúng tôi sẽ chuẩn bị mọi thứ thật tốt, quan tài cũng sẽ sắp xếp sẵn cho anh.”
Âm thanh của nữ quỷ chui vào trong tai tên tài xế khiến ý thức của hắn ngày càng trở nên mơ hồ.
Không, hắn ta không muốn cưới nữ quỷ, hắn ta càng không muốn chết!
Dương Tam đưa Mạnh Bà trở về, vừa bước vào cô ấy liền cảm khái: “So với động phủ trước kia của cô thì nơi này thật sự nhỏ hơn rất nhiều.”
Điều này không cần cô ấy nói Dương Tam cũng biết.
Dương Tam ngồi xuống, bắt đầu khiếu nại phần mềm gọi xe “Đạt Đạt” kia, loại tài xế đã từng phạm tội này không hề xét duyệt mà đã tiếp nhận, quả thật khiến người khác không biết nói cái gì cho phải. Hôm nay may mà là Mạnh Bà gặp được hắn mới không xảy ra chuyện gì. Nếu đổi lại là một cô gái bình thường khác thì rất khó tránh khỏi kiếp nạn này.
Sau khi Dương Tam khiếu nại, cô liền lên mạng tìm kiếm tin tức về ứng dụng gọi xe này, lúc này mới phát hiện đây không phải lần đầu tiên xuất hiện vấn đề, liên tục xuất hiện các vụ quấy rối tình dục, ba tháng trước còn từng xảy ra án mạng.
Mỗi lần như vậy CEO của công ty đều nói rất dễ nghe, bồi thường một ít tiền sau đó nhấn chìm chuyện này xuống.
Dương Tam cảm thấy vô cùng khó chịu, dao không đâm vào trên người mình đương nhiên là không biết đau. Đối với người phụ trách công ty này, bồi thường mấy chục vạn ít tổn thất hơn việc phải chỉnh đốn và cải cách lại công ty.
Hơn nữa mỗi lần có chuyện xảy ra, luôn có một vài anh hùng bàn phím đưa ra phỏng đoán ác ý về người chết, tạo thành tổn thương lần thứ hai cho người nhà bọn họ.
Dương Tam suy nghĩ một chút, quyết định cho những người bị hại một cơ hội trả thù.
Tôn gia.
Tôn Lăng là CEO của ứng dụng gọi xe “Đạt Đạt”, bởi vì ứng dụng này xuất hiện khá sớm nên dẫn đầu và chiếm lĩnh thị trường, những năm gần đây ngày càng không ngừng phát triển.
“Ba ba, kỳ nghỉ hè này con muốn đến nước F chơi.” Con gái hắn làm nũng nói.
Tôn Lăng cầm lấy một mẩu bánh mỳ nướng vàng ruộm: “Vậy thì đi đi, nhớ chuẩn bị visa sớm một chút.”
Con gái hắn gật gật đầu, nhắc đến một chuyện khác: “Ba ba, hôm nay công ty chúng ta lại lên hot search, có một tên tội phạm chủ động chạy đến Cục cảnh sát đầu thú, nói là đã dùng app của chúng ta để phạm tội.”
Cô ta tức giận nói: “Người này đã muốn phạm pháp thì chúng ta có thể ngăn cản hay sao? Những anh hùng bàn phím kia sỉ nhục chúng ta mãi, đúng là đáng giận!”
Cô ta mở tin tức trên Weibo lên, đưa cho ba ba xem.
Tôn Lăng lướt nhanh như gió, biểu tình khẽ lạnh xuống.
[Ha hả, lại là ứng dụng gọi xe Đạt Đạt, đây đã là lần thứ ba trong năm nay rồi.]
[Lần nào cũng chỉ biết nói xin lỗi, sau khi xin lỗi thì làm được gì?]
[Lúc trước đã từng sử dụng app gọi xe này, tài xế thật sự không có chút tố chất nào, suốt đường đi luôn nói mấy lời thô tục, tôi tức giận liền tìm đến bộ phận chăm sóc khách hàng để khiếu nại, thế mà bọn họ chỉ bảo sẽ nói chuyện lại với tài xế, ghê tởm chết được.]
[Nói thật, tháng trước tôi cũng đã khiếu nại tên tài xế vừa đến đồn cảnh sát tự thú, lúc ấy tôi bị hắn quấy rối tình dục, kết quả không nghĩ đến ứng dụng Đạt Đạt lại không hề khai trừ hắn, thế là quá đủ rồi.]
[Ngày nào còn chưa chỉnh đốn và cải cách thì ngày đó chúng tôi sẽ còn tẩy chay.]
[Cũng không hẳn là tài xế có vấn đề, nói không chừng chỉ là tranh chấp mà thôi.]
Tôn Lăng nhìn tin tức trên hot search, trực tiếp gọi điện thoại, truyền từng mệnh lệnh xuống dưới. Mua thủy quân, áp hot search xuống, ném nồi… Những chuyện như thế này hắn đã sớm tập mãi thành quen. Đối với những công kích trên mạng, trong lòng hắn không hề cho là đúng. Bọn họ ngoài miệng kêu gào lợi hại như vậy còn không phải vẫn ngoan ngoãn dùng Đạt Đạt để gọi xe hay sao. Chiếm 60% tỉ trọng trên thị trường chính là tự tin lớn nhất của Đạt Đạt.
Tuy rằng hắn ta cho rằng việc này không thể nào gây tổn hại đến lợi ích công ty, nhưng vẫn dành ra một chút thời gian để xử lý.
Sau khi kết thúc cuộc họp, Tôn Lăng cảm thấy vô cùng mệt mỏi liền vào toilet rửa mặt.
Hắn chợt cảm giác nhiệt độ xung quanh dường như đang hạ xuống, Tôn Lăng ngẩng đầu, nhìn thấy cảnh tượng sau lưng phản chiếu trong gương.
Phía sau là một cô gái toàn thân đầy máu, dùng ánh mắt oán độc nhìn hắn.
Kế tiếp là những nguy cơ mà từ trước đến nay Tôn Lăng chưa bao giờ gặp phải.
Mấy ngày nay hắn ta đều gặp quỷ, không chỉ có một mà có rất nhiều quỷ. Ví dụ như lúc đi ngủ, trên trần nhà sẽ xuất hiện một khuôn mặt, khi soi gương thì lại nhìn thấy một nữ quỷ đang dùng tóc cuốn lấy cổ hắn.
Thậm chí trong giấc ngủ hắn cũng mơ thấy quỷ hồn đến đòi mạng. Đã mấy ngày nay Tôn Lăng không thể ngủ ngon giấc, hốc mắt hãm sâu, gương mặt tái xanh, so với quỷ còn khó coi hơn.
Hắn chỉ có thể mời đại sư đến xua đuổi những ác quỷ này, kết quả là cho dù hắn đã tiêu tốn rất nhiều tiền mời đại sư đến thì trước mặt những lệ quỷ này ai nấy đều bại trận.
Đã lâu lắm rồi Tôn Lăng không được nghỉ ngơi tử tế.
Tôn Lăng quả thật muốn phát điên lên, bây giờ hắn ta căn bản không dám ở một mình, sợ bản thân hắn chết lúc nào cũng không có ai hay biết.
“Không ai có bản lĩnh giải quyết bọn họ hay sao?” Âm thanh của hắn lộ ra sự sợ hãi và lo lắng.
Đạo sĩ làm việc thất bại lại bị thương đang thu dọn pháp khí, nghe được lời này của hắn liền suy tư một chút, nói: “Có người này rất có năng lực, nhưng có thể mời được cô ấy hay không thì phải xem bản lĩnh của ông.”
Tôn Lăng nhìn về phía hắn với ánh mắt đầy mong đợi: “Ai?” Còn không phải chỉ là đưa tiền thôi sao? Thứ hắn ta không thiếu nhất chính là tiền.
“Dương Tam.”
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo