Từ Xuân Thâm biết rõ, ngoại trừ quả bàn đào và nhân sâm là chân ái của Dương Tam, thì những loại cây ăn quả khác đều giống nhau. Bởi vậy phía bên này anh trồng một giàn nho, còn có cây đào và cây táo, bên kia lại có một cây hoa quế, thuận tiện biến mương nước thành một cái hồ, bên trong trồng hoa sen.

Tuy rằng đa dạng chủng loại, nhưng anh vốn là người có gu thẩm mỹ tao nhã nên khi phối hợp với nhau nhìn không hề hỗn độn, khung cảnh tràn ngập sức sống, không khác gì một hoa viên tinh xảo.

Dương Tam đi dạo một vòng, vô cùng vừa lòng. Sau này cô có thể hái nho ủ rượu, hoa đào cũng có thể làm hoa đào nhưỡng, quả đào thì để ăn, hoa quế dùng làm mật hoa quế và bánh hoa quế.

Sau này, mỗi khi rảnh rỗi, cô có thể đến động phủ nghỉ ngơi một chút.

Về phần bên trong động phủ thì trồng một ít hoa lan, tuy rằng không thể ăn nhưng nhìn cũng vui mắt.

Mi mắt Dương Tam cong cong, lúc âm thanh cô mềm xuống giống như đang làm nũng: “Từ Xuân Thâm, anh đối xử với tôi thật tốt.”

Ánh mắt cô sáng ngời, giống hệt như ngôi sao phản chiếu dưới dòng suối trong vắt, khiến lòng người một phen xao động.

Khóe môi Từ Xuân Thâm cong cong, anh chỉ hy vọng Dương Tam có thể thông suốt, anh tự nhận bản thân đang công khai theo đuổi cô.

Dương Tam tiếp tục nói: “Anh yên tâm, sau này tôi phát đạt, nhất định sẽ hiếu kính anh thật tốt.”

Nụ cười trên mặt Từ Xuân Thâm lập tức cứng lại: Từ từ, hình như mọi chuyện phát triển không giống như kịch bản của anh thì phải?

Dương Tam nói: “Lúc trước sư phụ đã nói với tôi, kiếp trước anh chính là trưởng bối của tôi nên mới đối xử đặc biệt tốt với tôi.”

Cô chính là người được trưởng bối yêu thích, đây là chuyện không thể thay đổi được. Dương Tam vui vẻ nghĩ thầm trong lòng.

Sau đó cô liền có chút trầm tư, trong ấn tượng của cô, mấy vị trưởng bối có quan hệ tốt nhất với cô chính là Thông Thiên giáo chủ, Đạo Đức Thiên Tôn, còn có cả Nữ Oa nương nương đã sớm mặc kệ thế tục. Vậy Từ Xuân Thâm là vị nào trong số đó?

Đạo Đức Thiên Tôn vẫn đang luyện đan, chưa từng chuyển thế, thậm chí còn chạy đến sắp xếp bài tập cho cô, nên không có khả năng là hắn được. Nữ Oa nương nương mỗi khi không thể kiềm chế được đều có thói quen niết tay…

Dương Tam bất giác đè thấp giọng nói, có chút kích động nho nhỏ: “Chẳng lẽ ngài đã được thả ra khỏi phòng tối? Ngài trốn thoát bằng cách nào thế?”

Không sai, chân tướng chỉ có một, Từ Xuân Thâm khẳng định là Thông Thiên giáo chủ chuyển thế, vừa có sức mạnh vừa sủng ái cô, thật sự rất giống. Chẳng lẽ Hồng Quân nể tình anh là đệ tử của ông ấy nên mới ưu ái anh?

Từ Xuân Thâm cảm thấy cổ họng nghẹn một ngụm máu, anh nỗ lực nhắc nhở bản thân: Đây là người mình thích. Anh phải kiềm chế, không nên vì nhất thời lỡ tay, ngứa ngáy không thể kiềm chế hung hăng gõ đầu đối phương.

Gương mặt anh lạnh lùng, không khí lạnh không ngừng tỏa ra bên ngoài, cắn răng nói: “Không phải.”

Suy đoán hoàn mỹ của Dương Tam bị phủ định, cô lập tức thay đổi một tuyển thủ khác, chẳng lẽ thật sự là Nữ Oa nương nương? Người chuyển thế thành đàn ông để trải nghiệm cuộc sống ư? Điều này cũng không phải không có khả năng. Cô không nhịn được bắt đầu suy nghĩ miên man.

Suy nghĩ trong lòng cô đều rất dễ đoán, bởi vì tất cả đều được viết hết lên gương mặt!

Từ Xuân Thâm thật sự không thể nhịn được nữa, trực tiếp cốc vào đầu cô một cái.

“Đều không phải.”

Dương Tam che đầu lại, nói: “Không phải thì không phải.” Ngoại trừ những người này ra cô thật sự không nghĩ được ai khác cả.

Từ Xuân Thâm chăm chú nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm: “Dù kiếp trước tôi có thân phận gì, hiện tại tôi lấy thân phận là Từ Xuân Thâm đứng trước mặt em. Từ Xuân Thâm là bạn bè của em, không phải trưởng bối của em.”

Dương Tam chớp mắt, hiếm khi có chút chột dạ: “Tôi biết rồi.”

Cô tự an ủi bản thân mình: Không xem Từ Xuân Thâm là trưởng bối của cô cũng tốt, vậy thì cô sẽ bớt đi một đối tượng hiếu kính, mỗi năm bớt được một thọ lễ.

Sau trận hồng thủy ở Trì Hà, Dương Tam liền mang theo Tiểu Vũ trở về giới thiệu với những tiểu đệ khác.

“Đây là sư muội Tiểu Vũ, sau này các người nhớ chiếu cố cô ấy một chút. Có khả năng cô ấy phải thường xuyên đi công tác.”

Nếu muốn tạo mưa hẳn là sẽ phải chạy đi chạy lại khắp nơi, bất quá số tiền này đều có thể thu lại.

Tiểu Vũ mím môi cười, luận tu vi, cô ấy chỉ kém hơn Dương Tam, nhưng tính cách lại hết sức thẹn thùng, nhận một đám tiểu yêu làm sư huynh sư tỷ cô ấy cũng không thèm để ý.

Dương Tam đã sớm cùng các cơ quan chính phủ dàn xếp chuyện này, hiện tại mỗi tháng có thể thêm một khoản thu vào, khiến tâm tình cô hết sức vui vẻ.

Cô không nhịn được khen ngợi tiểu đệ mới của mình một chút, nói: “Tiểu Vũ sau này sẽ ăn cơm nhà nước, một tuần làm việc năm ngày, tiền lương còn rất cao.” Toàn Hoa Hạ này cô ấy là nhân viên công vụ có tiền lương cao nhất.

Tiểu Vũ nghiêm túc nói: “Tôi sẽ tiếp tục nỗ lực!”

Tiểu Kim lập tức cảm thấy nó chính là Alexander, tiểu đệ này so với tiểu đệ kia ngày càng có năng lực cạnh tranh, nếu không phải bản thân nó là đại diện cho sự may mắn, vị trí cầm đầu nhóm tiểu đệ này e là cũng chẳng thể giữ nổi.

Không được, nó cũng phải cố gắng hơn!

Dương Tam nhìn mấy tiểu đệ khác tràn đầy ý chí chiến đấu, khóe môi cong lên, nên mới nói vẫn phải có chút cạnh tranh thì tốt hơn.

Khoảng thời gian này cô cũng chưa từng lên mạng, thật là có chút hoài niệm, vì thế cô liền lấy điện thoại lướt Weibo, xem tin tức, chơi vô cùng vui vẻ.

Đột nhiên tên của một bài đăng thu hút sự chú ý của cô.

“Hối hận vì nửa năm trước không nghe lời bạn gái mua nhà ở Trì Hà, bây giờ bạn gái giận tôi thì phải làm sao?”

Dương Tam vừa click vào tiêu đề liền thấy nội dung bài viết của lâu chủ khóc lóc kể lể rằng giá nhà ở Trì Hà mấy ngày nay tăng mạnh vô cùng, hắn ta vô cùng hối hận vì trước đây không nghe lời bạn gái.

Cái gì? Giá nhà tăng? Vậy giá đất thì sao?

Dương Tam lập tức chạy đến núi Cửu Nguy. Đêm hôm đó hoa lê nở rộ trên khắp ngọn núi này, trở thành địa điểm nổi bật nhất, giá đất trực tiếp tăng lên gấp mấy lần, hiện tại vẫn còn có xu thế tiếp tục tăng cao. Bây giờ e là có 2 tỷ trong tay cũng chưa chắc đã mua được.

Dương Tam cảm thấy trước mắt bỗng tối sầm lại.

0.80267 sec| 2397.469 kb