Dương Tam và Tiểu Kim trực tiếp lên bờ, vừa lên đến mặt nước liền nghe thấy tiếng cười thanh thúy của trẻ nhỏ: “Mẹ ơi, có rồng kìa!”

Bà mẹ nhìn lên mặt nước, gõ gõ đầu con trai mình: “Nói nhảm nhí gì đó, con hoa mắt rồi.”

Đứa bé trai phấn điêu ngọc trác bĩu môi, ngón tay chỉ về phía Tiểu Kim: “Thật sự có rồng mà! Còn có một chị gái rất xinh đẹp nữa!”

Dương Tam kinh ngạc, cô không nghĩ đến đứa nhỏ này trời sinh có thể nhìn thấu thuật ẩn thân, xem ra là mầm non tu đạo rất tốt. Nếu đám người Bắc Bất Nhạc đây, nhất định sẽ không bỏ lỡ lương tài mỹ ngọc này, trực tiếp nhận thằng bé làm đệ tử. Hiện tại Dương Tam đã có vài đồ đệ, cũng lười thu nhận thêm người. Nguyên nhân chủ yếu là đồ đệ có thể giúp cô kiếm tiền, còn đứa trẻ này, đừng nói là kiếm tiền, chỉ sợ đến lúc đó cô còn phải nuôi nó.

Cô trực tiếp cùng Tiểu Kim đi về phía hạ du.

Xa xa cô còn có thể nghe thấy tiếng khóc uất ức của đứa nhỏ kia.

“Mẹ ơi, con không lừa mẹ đâu, con thật sự đã nhìn thấy rồng!”

Khoảng thời gian tiếp theo Dương Tam và Tiểu Kim liền bận rộn tìm kiếm Thắng Cá. Loài vật này còn chạy nhanh hơn so với tưởng tượng của cô, Dương Tam đuổi theo nó cả một buổi tối mà vẫn chưa bắt được liền vô cùng tức giận.

Đuổi được một nửa thì chuông điện thoại reo lên, là Bắc Bất Nhạc gọi đến.

“Dương Tam, cô có biết Thắng Cá không?”

Dương Tam ngẩn ra một chút sau đó mới phản ứng lại: “Các người cũng biết trận lũ lụt lần này có liên quan đến Thắng Cá à?”

Bên kia đầu dây điện thoại vang lên tiếng Bắc Bất Nhạc thở dài: “Có người chụp được hình ảnh của Thắng Cá đăng lên mạng, không ít người suy đoán được trận hồng thủy này có quan hệ với bọn nó. Mấy người chúng tôi cũng đã đến Trì Hà, đang hỗ trợ vây bắt Thắng Cá.”

Cư nhiên có người chụp được ảnh Thắng Cá?

Dương Tam nhăn mày, nói: “Bây giờ tôi đang ở gần Trì Hà.” Cô có chút khó chịu bổ sung một câu: “Tôi cũng đang tìm kiếm Thắng Cá.” Nhưng đến tận bây giờ vẫn chưa tìm được.

Sau khi cúp điện thoại, trong nháy mắt Dương Tam tràn ngập ý chí chiến đấu: Nói đùa sao, nếu những nhân loại kia tìm được Thắng Cá trước cô vậy thì thể diện của cô đều mất hết.

Dương Tam vừa tìm kiếm vừa lên mạng xem thử. Cô cũng không cần phí nhiều công sức tìm kiếm, đứng đầu hot search chính là từ khóa “Thắng Cá”.

Cô vừa click vào liền nhìn thấy một video, mặc dù trời mưa nên hình ảnh có chút mơ hồ, nhưng dáng người khổng lồ của Thắng Cá được quay lại tương đối rõ ràng. Cánh chim rực rỡ, thân hình khổng lồ như một ngọn núi nguy nga khiến người ta sinh ra sợ hãi, chiếc đuôi to lớn mỗi lần đập xuống đều tạo nên sóng to gió lớn. Video này vừa được đăng tải được hai giờ nhưng đã có hơn ba vạn lượt chia sẻ, có thể thấy được chuyện này vô cùng hot.

[Thân cá cánh chim, giống hệt bức tranh trong Sơn Hải Kinh, chắc chắn là Thắng Cá - Thắng Cá.jpg]

[Thật đáng sợ, vì sao chính phủ lại không tiêu diệt loại quái thú này, mặc kệ sự tồn tại của nó rất có khả năng sẽ uy hiếp đến sinh mệnh của nhân loại chúng ta.]

[Thấy Thắng Cá là thấy lũ lụt, tôi bấm tay tính toán, cảm thấy 99% lũ lụt ở Trì Hà là do nó gây ra.]

[Thắng Cá này chắc hẳn đã thành tinh, đúng là đáng ghét, vì sao trên thế giới còn có yêu quái quỷ thần, khoa học kỹ thuật của chúng ta phát triển đến đâu cũng chưa chắc vượt qua bọn chúng?]

[Ha hả, lần này là Thắng Cá, không biết lần sau sẽ xuất hiện cái gì. Tôi hoài nghi trận động đất lần trước có phải cũng là do yêu vật quấy phá hay không?]

[Không nói nữa, tôi đi bái Tiểu Kim, cầu Tiểu Kim che chở cho tôi.]

Dương Tam đọc bình luận bên dưới với tốc độ nhanh như gió, có lẽ bởi vì thiên tai xảy ra liên tiếp, hơn nữa còn có người dẫn dắt, khiến sự chán ghét của mọi người đối với yêu quái đạt đến đỉnh cao. Đây không phải là một tín hiệu tốt.

Dương Tam đang muốn tắt điện thoại, chợt nhận ra điều gì đó, liền xem lại video một lần nữa.

Sắc mặt cô trầm xuống, Thắng Cá trên video không phải là Thắng Cá mà cô đang truy đuổi. Trong video, cánh chim kia hoàn mỹ vô khuyết, vảy cá lấp lánh như hoàng kim, rõ ràng chưa từng bị thương. Điều này đồng nghĩa với việc trước mắt ít nhất đã xuất hiện hai Thắng Cá, một con bị nhân loại chụp ảnh, một con khác đang bị cô truy đuổi.

Thời điểm xuất hiện bức ảnh này cũng vô cùng vi diệu. Đối với dị thú có được linh trí, muốn che giấu bản thân là chuyện vô cùng dễ dàng, vậy mà Thắng Cá này lại tuỳ tiện xuất hiện trước mặt người khác, đây rõ ràng là cố tình.

Dương Tam dừng bước, nói với Tiểu Kim: “Chúng ta chia làm hai đường, cậu đi tìm Thắng Cá trên video, tôi sẽ hành động theo kế hoạch ban đầu.”

Tiểu Kim nhanh chóng gật đầu, dựa vào vận khí đi tìm Thắng Cá trên video. Dương Tam tay nắm cánh chim dính máu, đi về hướng ngược lại.

Bên trong một ngôi nhà ở thượng nguồn.

Bắc Bất Nhạc nhìn gương mặt trẻ tuổi trước mặt, thở dài: “Yêu thú kia đã gây ra chuyện lớn, chuyến đi này vô cùng nguy hiểm, mấy cô cậu thật sự muốn cùng chúng tôi đến đó sao?”

Sau khi bọn họ đuổi đến đây cũng có thêm một vào đạo hữu lục tục chạy tới hỗ trợ, trong đó còn có mấy tu sĩ trẻ tuổi.

Thời Văn khẽ rũ mắt, dáng vẻ trầm tĩnh lại có chút trang nghiêm: “Nơi này cũng là quê quán của tôi, nếu ngay cả quê hương cũng không thể bảo vệ vậy thì tu đạo còn có ý nghĩa gì, tôi chỉ muốn làm theo bản tâm mà thôi.”

Trong mắt Bắc Bắc Nhạc nhiều thêm vài phần tán thưởng, đem mấy tấm phù chú phân phát cho bọn họ: “Các người giữ lấy đi, tốt xấu gì cũng có thể ngăn cản một lần công kích.”

Đối với những tiểu bối trẻ tuổi, ông ta không nhịn được muốn dìu dắt một chút.

Những người khác sôi nổi cảm ơn Bắc Bất Nhạc, cẩn thận cất phù chú.

Thời Văn đặt phù chú vào trong túi, bên trong còn có một pho tượng gỗ nho nhỏ.

0.11142 sec| 2412.836 kb