“Ngươi nghĩ chuyện ấy dễ lắm sao..."

Có những người khác lại nói: “Ngươi nói xem, nhà tôi vứt bỏ con gái, có thể tìm thấy trở về không?"

“Năm đó tôi nói cố gắng nuôi dưỡng, ngươi lại không chịu, bây giờ biết sốt ruột rồi sao?"

Tóm lại, mỗi người đều có cách nói khác nhau.

Tuy nhiên, gia đình lão Vương thấy cô dâu mới trở về mà thật sự buồn bực, khó chịu: “Cô gái, sao vậy? Sao có vẻ như hồn xiêu phách lạc vậy?"

Đôi vợ chồng trẻ mới cưới lúc này vẫn còn nhiều bí mật, chàng trai lo lắng hỏi: “Cha sốt ruột kêu em trở về làm gì vậy? Có phải cha mẹ em nói gì em không? Hay là chị dâu bắt nạt em? Có việc gì em cứ nói, anh nhất định không để ai bắt nạt em.

Bà mẹ chồng thấy con trai đau lòng cho vợ, nghiến răng, thật sự không vừa mắt.

Bà mẹ chồng không muốn nhìn thấy cảnh này, bà khó chịu nói: “Cha mẹ nói con cái một câu, chẳng lẽ còn có thể...... Cô đang định làm gì?"

Bà bất ngờ bị bắt lấy, cô con dâu mới bắt lấy cánh tay mẹ chồng, nói: “Mẹ! !! Con cũng có!"

Bà mẹ chồng còn chưa kịp phản ứng lại, đã thấy cô con dâu chạy về phía con trai, kích động nói:

“Anh ơi, em cũng có quần áo mới, ở thôn của em phát quần áo cho trẻ con, em cũng có!"

“Gì! !!"

Hai mẹ con đồng thanh kêu lên.

Cô gái thở hổn hển và nói: “Em, em, em vừa mới chuyển hộ khẩu, ở bên kia cha em còn chưa báo lên trên, năm nay em vừa tròn mười sáu tuổi cho nên bên kia tính luôn phần của em.

Cô đưa tay nải trong tay mình cho mẹ chồng, nói: “Mẹ xem!"

Vài người vội vã chạy vào nhà, lúc này chị em dâu của cô gái cũng nhanh chóng chạy đến, bà mẹ chồng vừa mở quần áo ra, nhất thời không thể kiềm chế được, bà run rẩy vuốt ve: “Quần áo này thật sự rất đẹp."

Cô gái gật đầu lia lịa, cô xúc động nói: “Cha con nói cô gái kia là căn cứ danh sách ở công xã bên kia mà chuẩn bị, hộ khẩu của con không phải vừa mới chuyển đi sao? Tài liệu còn chưa được đưa đi, cho nên con vẫn được tính là người của đại đội Được Mùa. Vậy nên, con cũng có phần. Bởi vì sinh nhật của con vào tháng một, là lớn nhất cho nên con là người được chọn đầu tiên, con không có ở đó, cha con tự mình làm chủ, quyết định chọn cho con cái màu đỏ lớn nhất.

Hai mắt bà mẹ chồng sáng hẳn lên: “Ông thông gia đúng là người tốt.

Đối với chuyện trẻ con được phát quần áo, tuy chỉ mới xảy ra hai ba hôm, nhưng mấy cái làng quanh đây không ai là không biết. Chuyện lớn như vậy, bà sống ngần ấy năm vẫn chưa gặp qua bao giờ, còn không khiếp sợ được hay sao?

Ai mà không khiếp sợ.

Chuyện này sớm đã truyền khắp nơi.

Kết quả ai có thể nghĩ đến nhà mình có thể nhận được lợi ích này.

Trên thực tế, những cô gái kết hôn ở tuổi này cũng không hề ít, ở đại đội, mười tuổi bắt đầu làm việc, bắt đầu tính công điểm, vậy mà có nơi nói mười sáu tuổi vẫn là trẻ con sao?

Nói cách khác mười sáu tuổi là thanh niên.

Bà mẹ chồng hét to: “Trời xanh có mắt"

Mấy chị em dâu đều vô cùng hâm mộ. Chị dâu thứ hai cũng là người cùng thôn với cô gái, cô ấy nói: “Cô gái, cha em có biết nhiều thông tin không, hình dáng cô gái kia như thế nào? Nhà bác cả chị sinh được bốn cô con gái, lúc đứa thứ tư được sinh ra, người trong nhà nói nuôi cũng không sống nổi. Vì thế đã đem vứt trong núi. Hôm trước, chị đi nhặt củi thì gặp mẹ chị, nói là bây giờ bác cả và bác dâu cả đêm không ngủ được, trong lòng nghi ngờ cô gái kia liệu có phải là đứa trẻ bị vứt đi đó hay không."

Cô gái lắc đầu: “Cha em không gặp, lúc cha em đến thì cô ấy đã đi rồi. Là đại đội trưởng nói chuyện với cô ấy, bà hai Vương và con trai thứ năm của bà ấy cũng có biết chút ít, bọn họ đều đã gặp cô gái ấy, họ nói đó là một cô gái tóc ngắn, dáng cao, vừa trắng vừa xinh đẹp, trên mặt có một ít tàn nhang nhỏ, đại khái là có liên quan đến đội văn nghệ trong quân đội. Nói chuyện giòn giã, mồm miệng lanh lợi. Đánh giá khoảng hai mươi mấy tuổi, nhưng mà không thể nói chính xác là bao nhiêu tuổi, rốt cuộc là đại đội trưởng cũng không hỏi......” 821 chữ

0.04029 sec| 2394.016 kb