Như vậy thuận tiện cho việc giặt giũ, người khác nhìn qua cũng chỉ nghĩ là cô đang giặt một bộ quần áo mà thôi. Thích Ngọc Tú không nghĩ tới chuyện đục thủng một lỗ, để nguyên vẹn như vậy thì tốt hơn. Ví dụ như áo bông, tuy rằng lớp vải bên ngoài sẽ không thay đổi, nhưng Thích Ngọc Tú lại chuẩn bị thêm rất nhiều bông, cô đang tính toán tiếp tục nhồi thêm một lớp bông vào trong quần áo. Làm như vậy, cho dù bọn nhỏ không có quần áo mới nhưng chúng lại được mặc ấm hơn nhiều. Thích Ngọc Tú làm hết khả năng của mình để cuộc sống gia đình cô được tốt đẹp hơn, sau đó, cô lại phải làm hết khả năng của mình để che giấu sự thay đổi đó.
Có điều, không phải chuyện gì cũng có thể che giấu mãi được.
Việc ba nhà bọn họ cùng nhau nuôi một con heo mập chắc chắn sẽ bị người trong thôn biết được.
Heo nhà người khác nếu so sánh với heo nhà họ, chẳng khác gì một chú heo con. Về chuyện này, cũng không ít người trong thôn đều tỏ ra hâm mộ nhưng cũng có một chút ghen ghét. Chuyện đó cũng là nguyên nhân khiến cho nhà Trần cùng nhà Đại Sơn phải phân công người ra trông chuồng heo, vì chỉ sợ có người đố kỵ với bọn họ rồi làm chuyện gì đó không đúng. Cũng không phải bọn họ dùng lòng dạ tiểu nhân mà nghĩ xấu, chẳng qua là những đại đội khác đã từng xảy ra tình huống như vậy rồi.
Dạo gần đây vì những chuyện ồn ào, lộn xộn xảy ra giữa những hộ gia đình nuôi heo này, cho nên ban đầu đại đội trưởng không mấy nhiệt tình với công tác nuôi heo.
Vì sao ư?
Còn không phải vì những chuyện phiền toái đó đều sẽ dồn cả lên đầu những người quản lý đại đội như đại đội trưởng hay sao?
Có chuyện gì mà đại đội không thể xử lý được không? Dĩ nhiên là có.
Chính vì ba nhà bọn họ nhận được kinh nghiệm giáo huấn từ những người đi trước, cho nên nhà họ Trần cùng nhà Đại Sơn mới quyết đoán phân công khiến công việc của bọn họ cứ lu bu hết cả lên. Đối với ý kiến là phân công người coi chuồng heo của hai nhà bọn họ, Thích Ngọc Tú cũng đồng ý, đồng thời cô cũng tỏ thái độ: “Mọi người canh chuồng heo, em cũng chỉ là một người phụ nữ, lại là người trụ cột duy nhất trong nhà nên không thể đi trông chuồng heo như vậy được. Đã thế thì cá nhân em sẽ góp thêm hai túi thức ăn chăn nuôi dành cho heo.
Nhà họ Trần cùng nhà Đại Sơn tự nhiên lại phản đối, nhưng sau một hồi đẩy qua đẩy lại, mọi chuyện cuối cùng vẫn quyết định như thế.
Thích Ngọc Tú và mấy người nhà họ cùng nhau nuôi heo, cô cũng cảm thấy bớt được rất nhiều lo lắng cho nên cô bỏ ra nhiều hơn họ một chút, đối với cô thì chắc chắn không thành vấn đề. Tuy không hẳn sẽ xảy ra chuyện, nhưng nếu cô tự mình nuôi ra một con heo mập, nhất định sẽ khiến tất cả mọi người chú ý, lúc đó ai dám nói rằng sẽ không có người xấu nhìn chằm chằm vào? Cô đương nhiên là không muốn bị người ta nhìn chằm chằm vào như vậy. Đến lúc đó, sợ rằng cô còn mệt mỏi, không thể gánh vác nổi thậm chí còn lãng phí nhiều của cải hơn bây giờ.
Nhưng hiện tại không như vậy, cô không cần phải làm những thứ đó, chỉ trả giá bằng hai túi thức ăn chăn nuôi dành cho heo cũng đủ để làm cho hai gia đình kia cực kỳ vui mừng, phấn khởi. Nghĩ đi nghĩ lại, cô không hề gặp bất lợi một chút nào. Hơn nữa, có hành động đó của cô lại khiến cho ba nhà càng yên tâm với quyết định hợp tác của mình.
Trước kia nhà Thích Ngọc Tú đều tự mình lo liệu tất cả, lần này hợp tác với hai nhà kia, cô mới hiểu rõ ràng tại sao người ta nói là ‘một cây làm chẳng nên non, ba cây chụm lại nên hòn núi cao. Hiện tại chỉ cần nhìn thoáng qua cũng thấy câu này rất hợp đạo lý!
Nhiều người đúng là tăng thêm nhiều lực lượng. Thậm chí Thích Ngọc Tú còn cảm khoái khi nhận ra rằng việc này cũng rất có tác dụng kể cả đối với những đứa nhỏ.
825 chữ
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo