Năm trước thầy Chu làm vô cùng tốt nên năm nay liền tới trường học dạy học, có người sau lưng vẫn có thể buông lời nói xấu. Nếu năm nay tiếp tục triển khai việc dạy học tại ban xoá nạn mù chữ, nghĩ đến chuyện các quan chức lớn cướp công thì không còn ai muốn làm nữa. Tiểu Bảo Châu ngoa một tiếng, nói: “Nhưng mà có thể triển khai được thì cũng tốt mà ha Cô nhóc căn bản là sợ mẹ không có chỗ làm việc, nhưng Bảo Châu lại không biết rằng Thích Ngọc Tú năm trước đi làm ở ban xoá nạn mù chữ hoàn toàn là vì mấy đứa nhỏ, nếu là vì chính mình thì cô cũng không cần phải đi. Ban xoá nạn mù chữ trọng điểm cũng chính là để xoá nạn mù chữ. Mỗi năm cách thức dạy học cũng không khác nhau cho lắm, nếu có càng nhiều kiến thức thì không cần phải lo lắng.

Vậy nên năm nay Thích Ngọc Tú không có ý định đi nữa.

Hơn nữa, trong nhà thời điểm bọn trẻ đi học, cô có đôi khi cũng sẽ đi học theo, nhưng thật ra bọn họ cảm thấy chương trình học mà Khương Việt giúp bọn họ xem qua một lần, đối với bất cứ kiến thức học được ở đâu thì cũng đều hữu dụng hơn.

Tháng chín Bảo Châu đi học, cũng đúng ngay vào lúc mùa thu hoạch vụ thu đại kỳ sắp tới, trong đội việc không ít nhưng cũng không quá mệt. Lúc tan tầm, vợ Đại Sơn cùng Thích Ngọc Tú đi về nhà.

Đi cùng còn có thêm vợ Trần Thất, chính là hàng xóm của vợ Đại Sơn, là mẹ của Trần Khả. Trần Thất nhỏ tiếng thì thầm, thần thần bí bí thấp giọng nói: “Mọi người có biết tin gì mới không? Chuyện là có nhà kia nuôi heo nhưng lại lén lút cho heo ăn thức ăn chăn nuôi” Vợ Đại Sơn liền nhanh nhạy hỏi lại: “Chị làm sao biết được chuyện này thế?"

Cô ngày thường vốn cũng hay nghe ngóng chuyện thế nhưng lại không hay biết gì.

Trần Thất đáp: “Con gái nhà họ với Trần Khả nhà chị cũng có ý với nhau.

Có vẻ như hai nhà cũng có ý kết thành thông gia, cho nên mấy chuyện này sẽ không gạt Trần Thất.

Cô do dự hỏi: “Hai chị nghĩ như thế nào?"

Bọn họ là ba nhà cùng nhau nuôi heo, có việc này đương nhiên sẽ muốn cùng nhau thương lượng.

Vợ Đại Sơn hỏi: “Nhà họ heo lớn lên khoẻ mạnh béo tốt chứ?” Trần Thất gật đầu: “Ừm, chị đi xem thử rồi, heo nhà họ đúng thật lớn lên rất nhanh Trong thôn các nhà nuôi heo không ít, sương sương đâu đó cũng cỡ hai mươi hộ gia đình, heo của ba nhà bọn họ cũng đang được xếp vào hàng đầu, nhưng so với mấy nhà giàu thì khó mà đọ lại họ. Vợ Trần Thất chần chừ một lúc, nói: “Chị có ý này Không phải hôm nay cô mới được biết chuyện này, từ lâu cũng đã có dự tính trước, heo ăn thức ăn chăn nuôi thì mới phát triển nhanh được. Nhưng cái này không còn là chuyện riêng của một nhà nữa, mà chính là chuyện của cả ba nhà cho nên một mình cô không thể tự quyết định hết tất cả. Đúng là bởi vì vậy nên cô mới nghĩ cùng bọn họ thương lượng xem sao.

“Trần Khả nhà chị có nói, nếu chúng ta chịu bỏ ra chút tiền mua thức ăn chăn nuôi, tuy rằng có hơi tốn kém, nhưng đàn heo ăn xong sẽ rất mau lớn. Nhìn nhà bên kia là có thể thấy rõ, nhà dân trong thôn nuôi cả đàn heo được béo tốt đến thế, đều là phải cho chúng ăn thức ăn chăn nuôi. Có điều, thức ăn chăn nuôi cho heo này cũng không phải muốn mua là được, đều là sản phẩm được cung ứng đến mấy trại nuôi heo lớn” Thích Ngọc Tú vẫn không nói gì, vợ Đại Sơn nhanh nhẹn hỏi: “Thế nhà họ......"

Vợ Trần Thất cười khổ một chút nói: “Nhà người ta có thể nói cho chúng ta biết thì cũng không đến nỗi tệ, thế nhưng chuyện này, nếu như là người khác chắc sẽ không nói cho chúng ta đâu. Nhà họ cũng không dễ gì mua được quá nhiều, chúng ta là ba nhà nuôi cùng nhau lại phải cần nhiều hơn họ, căn bản là không thể mua được nhiều như thế.” Thích Ngọc Tú chần chờ một chút, nói: “Em thật ra có thể tìm người hỏi qua một chút nhưng dù sao thì cũng đợi mọi người đồng ý hết đã"

819 chữ

0.32148 sec| 2400.711 kb