Nhà bà ấy không bốc được lá thăm may mắn nào.

Sau này nhìn lại, cả hai con heo bà Trương đã chọn đều lớn lên rất tốt, phát triển tốt hơn của người khác một quãng xa, bọn họ theo đó cũng kiếm được không ít tiền, thật sự đã khiến cho bà Điền tiếc nuối đến ngọn.

Về sau mỗi năm bốc thăm chọn heo, đều có người sẽ không ngại đường xa đến tận nhà mời bà ấy xuống núi, có điều, đây đều là những chuyện của sau này.

Hiện tại, Thích Ngọc Tú cùng vợ Đại Sơn cùng nhau đi lên núi, cả hai người đều vì chuyện heo nhà mình phải nuôi như thế nào mà khổ não. Vị trí nhà Thích Ngọc Tú thuận lợi nuôi heo hơn nhà Đại Sơn bên kia một chút, nhà cô bên này cố gắng thì còn có thể tìm được một khoảng trống tốt để dựng chuồng, nhà bên kia quả thật nếu nói đến dựng chuồng thì hơi khó.

Tuy rằng ngày trước đã bàn với nhau sau này bọn họ sẽ nuôi heo trong sân, nhưng sau nhiều lần thảo luận thì kế hoạch này thật sự không khả thi.

Thích Ngọc Tú về nhà, quyết định tạm thời nuôi heo ở trong sân, sau đó dự định cân nhắc tìm một khu vực khác thích hợp hơn. Không ngờ đến đêm hôm đó, vợ Đại Sơn cùng con trai lớn nhà cô đã qua tới nhà cô, Lý Kiến Kỳ vừa tiến vào sân đã ngửi thấy một hương thơm ngọt ngào từ đâu bay đến, cậu nhóc kịp thời dừng bước chân, dè dặt nói: “Mẹ, hay là chúng ta ở bên ngoài nói chuyện thôi là được rồi"

Đầu xuân tiết trời vẫn còn se lạnh, Thích Ngọc Tú niềm nở mời khách: “Vào nhà rồi nói tiếp.

Cô đã sớm nhìn ra đứa nhỏ này ắt hẳn đã ngửi được hương thơm bay ra từ trong nhà, không muốn vào vì sợ phiền tới mọi người.

Rốt cuộc cơ hội có được bữa ăn tốt như thế này thật ra cũng không muốn bỏ lỡ.

Thích Ngọc Tú nói thẳng ra: “Hôm nay không phải nhà chị bắt được heo sao? Cả nhà hiện tại đều rất vui mừng nên mới quyết định dùng con gà hôm trước vào rừng bắt được làm một nồi gà hầm để chúc mừng"

Vợ Đại Sơn vô cùng hâm mộ: “Vận khí nhà chị thật tốt quá."

Vợ Đại Sơn chỉ có hâm mộ, không hề có chút ghen ghét nào, Đại Sơn nhà cô săn thú cũng vô cùng lợi hại, có điều, gần đây không may mắn gặp thương tích, chờ vết thương lành hẳn, bữa cơm hàng ngày của gia đình cô chắc chắn sẽ không thua kém bất kỳ nhà nào.

Mẹ con hai người nhận thấy Thích Ngọc Tú không chút ngần ngại mời bọn họ vào nhà ngồi, lúc này cũng trực tiếp vào vấn đề tuy vẫn có chút ngượng ngùng: “Thật ra em...

Lý Kiến Kỳ bên cạnh trực tiếp nói: “Thím Tú, con muốn hỏi thím một chút, không biết hai nhà chúng ta có thể cùng nhau nuôi heo được không ạ?"

Thích Ngọc Tú sửng sốt.

Lý Kiến Kỳ thẳng lưng, nghiêm túc nói tiếp: “Nhà con bên kia thật sự không có bất kỳ khu vực thích hợp nào để nuôi heo, con đã đi xung quanh nhìn qua rồi, nhà thím cũng không có quá nhiều khu vực thuận lợi. Trần Khả cháu trai bà Trương là bạn học của con, con đã qua nhà cậu ấy hỏi thăn một chút, trùng hợp nhà bên đó vừa lúc có một khu đất trống, tính toán sẽ dùng để nuôi dưỡng heo. Bọn con đã hẹn cùng nhau hợp tác nuôi chung, thím có muốn cùng tham gia với hai nhà không ạ? Con cảm thấy việc này chắc chắn có lợi cho đôi bên"

Thích Ngọc Tú: “? ?? ?” Trần Khả là ai hả?

Cậu nhóc chính là cháu ngoại của bà Trương, người đã giúp bọn họ lựa chọn heo.

Nhà bọn họ thì ở sát vách nhà của Đại Sơn, hai nhà cũng khá là thân thiết và cũng hay qua lại với nhau.

Bọn họ so với Thích Ngọc Tú trong núi này đương nhiên là khác nhau, không phải vì trong nhà không có người già mà là vì nhà bọn họ có quá nhiều người, Trần Khả nhà cậu nhóc trên dưới cũng khá đông anh em. Mà nhà họ ở đây chắc cũng được xem như là rộng nhất.

“Con đã cùng Trần Khả thảo luận qua rồi, nếu có thêm thím tham gia thì một nhà sẽ phụ trách việc cho heo ăn một ngày, ngày kế tiếp là tới lượt nhà khác.

849 chữ

0.11014 sec| 2392.531 kb