Thích Ngọc Tú thấy mấy món người này bán nhìn cũng không tồi, cô hỏi: "Có nhiều mẫu mã nhìn đẹp mắt hay không?"
Lần này, cô không muốn mua vỏ chăn, những loại vỏ chăn này không hợp với nhà cô, mua về lại phải tách ra, trực tiếp mua ga giường thì tiện dụng hơn nhiều.
"Có chứ, tất nhiên là có, bà chị nhìn này, đây là loại hoa văn hoa nở phú quý, thấy thế nào? Đẹp không? Loại này nhiều cành lá tươi sáng, còn có loại bên đây, hợp với những đứa nhỏ, hoạ tiết là gấu nhỏ xinh xắn..." Người bán hàng rong thực ra vẫn nhớ kỹ Thích Ngọc Tú, cô chính là một trong những khách hàng lớn của hắn mà.
Tuy những ngày thường, việc buôn bán của hắn cũng coi như là ổn định, nhưng người mua một lần rất nhiều vỏ chăn như bà chị mặt chữ điền này, quả thật không nhiều.
Cho nên hắn rất tự nhiên mà nói với Thích Ngọc Tú: "Bà chị, chị là khách hàng quen thuộc của tôi, tôi sẽ đề ra cho chị một cái giá cực kỳ ưu đãi. Gần tết rồi, đi đâu mua gì cũng thấy giá tăng cả, nhưng riêng một mình bà chị nhé, nếu chị mua hàng của tôi, tôi vẫn giữ nguyên giá cho chị, không lấy thêm một xu nào"
Thích Ngọc Tú thấy vậy cúi đầu cẩn thận chọn lựa.
Chắc người mua loại hàng này không nhiều, hàng hoá còn đầy cả đống ra đây này!
Người bán hàng rong nhanh nhảu giới thiệu: "Cái bên đó đẹp phết này Hắn phát hiện, những loại mà Thích Ngọc Tú chọn lựa đều là loại có hoa lớn. Loại hoạ tiết kiểu này, người trẻ tuổi không thích nhưng những người phụ nữ trung niên lại cực kỳ ưa chuộng. Bà chị mặt chữ điền này, tuổi còn trẻ nhưng lại có sở thích lạc hậu ghê gớm nha.
Nhưng cũng không lấy làm lạ, cứ nhìn bộ quần áo trên người chị ta là biết, loại màu sắc này, ngay cả mẹ hắn ở nhà còn chê không thèm mặc kiểu đó.
Thích Ngọc Tú không biết những suy nghĩ trong đầu người bán hàng rong, cô chọn được bốn mươi tấm ga giường, người bán hàng rong mừng rỡ tới mức cả nếp nhăn trên mặt cũng giãn ra, hắn chủ động nói: "Tôi tặng chị một đôi vỏ gối.
Thích Ngọc Tú: "Được."
Mặc dù cô có bốn mươi ngàn đồng trong túi vải, nhưng cô lại móc tiền từ trong túi quần ra trả người bán hàng.
Đây là tiền cô mang sẵn từ nhà đi, phòng trường hợp muốn mua gì đó.
Lần nào cô qua bên này cũng mang theo một khoản tiền khá lớn, bởi vì cơ hội mua sắm ở bên này rất nhiều. Căn bản cô không biết mình sẽ gặp được thứ gì cần mua, cho nên cô muốn là một người có sự chuẩn bị trước. Thích Ngọc Tú đưa tiền, người bán hàng mừng rỡ nhận lấy, lại nói: "Bà chị, có phải chị mới mở một nhà trọ nhỏ hay không?"
Thích Ngọc Tú: "Hử?"
Đôi mắt cô lập ló ánh sáng, nhưng không trả lời.
Trên thực tế, nếu người mua về để dùng, chẳng ai mua một lần nhiều đồ như vậy.
Thích Ngọc Tú đã mua được ga giường rồi, cô cũng không tiếp tục ở lại nói chuyện cùng người bán hàng nữa, chỉ mang theo cái túi màu đen cực lớn, tiếp tục dạo bước sang các gian hàng khác. "Tết đến tới nơi rồi, nhà chị đã có gà chưa? Tôi chọn cho chị một con cực ngon nhé, chỉ một trăm hai một con thôi, nhìn xem, con gà này bao chắc thịt được làm sạch sẽ luôn "Dao Trường Giang đây! Dao hiệu Trường Giang đây, làm đồ trưng bày hay biếu tặng đều vô cùng hợp lý đây! Còn có tôm Bắc Cực nữa nha... Mua một chút ăn tết đi bà chị?"
"Quả anh đào đây, nhìn một chút đi, màu sắc tươi tắn... mua về cho năm mới thêm rực rỡ đi"
Thích Ngọc Tú nhìn một biển người đang ồn ào náo nhiệt, những người bán hàng ai nấy đều không ngừng chào hàng, Thích Ngọc Tú hỏi: "Cái này bán thế nào ạ?"
Người bán hàng ngẩng đầu: "Bà chị muốn mua tôm Bắc Cực sao? Ba mươi ba đồng một cân, chị nhìn xem, những con tôm này không bị đen ở đầu chút nào nhé, toàn là hàng tươi roi rói đấy." Thích Ngọc Tú: "Chị cho tôi cái giá ưu đãi chút đi, tôi mua không ít đâu đấy"
828 chữ
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo