Em trai cô nghe được lời này liền trợn mắt há mồm: “Chị, em chính là em trai ruột thịt của chị đó, chị cũng không thể đối với em vô tình như vậy được.

Thích Ngọc Tú vẫn dửng dưng như không: “Thì ra là thế à?

Ông Thích xấu hổ nhìn trời, nói: “Cha nói giỡn, nói giỡn thôi. Con đừng cứ động một chút là lại bắt nat em trai con."

Thích Ngọc Tú không muốn nhiều lời với bọn họ nữa, trực tiếp nói: “Mặc kệ bọn người đó có ý đồ tốt xấu gì, con nghĩ việc này kết thúc càng sớm càng tốt, con đã cố ý để lộ ra trong nhà không có ai, mọi người hôm nay cùng con đi bắt trộm?

Khuôn mặt vài người lập tức lộ ra ghét bỏ cùng không bằng lòng: “Chuyện này....

Ý tứ chính là đây là việc của cô, không liên quan gì tới bọn họ. Thích Ngọc Tú vẫn bình tĩnh: “Đêm nay có thể bọn người đó sẽ không cắn câu, bất quá cũng không sao, nếu tới, các người liền giúp con chỉnh đốn bọn họ một phen, sau đó áp giải đến đại đội xử lí, nếu thật sự không tới, chỉ cần giúp con đến thôn hỏi thăm một chút, xem thử rốt cuộc là ai có ý đồ gì với nhà con.

Nói tới đây, Thích Ngọc Tú tạm dừng một chút, mỉm cười tiếp tục: “Nếu bắt được người, các người có thể quậy một trận lớn cho ra trò, không chừng có thể kiếm được thêm chút ít tiền bồi thường, tiền đó con sẽ không lấy, đều đưa cho mọi người, xem như trả công đi Vừa nghe được lời này, tiểu đội người nhà họ Thích lập tức phấn chấn lên không ít, đôi mắt phát sáng nhìn nhau.

Thích Ngọc Tú tiếp tục: “Lần này mọi người đến đây giúp con, con đương nhiên sẽ không để mọi người tay không ra về, thêm vào năm đồng tiền với năm cân gạo đi.

“Trời ạ!” Đám người không hẹn mà gặp cùng nhìn về phía Thích Ngọc Tú, bộ dạng không quá tin tưởng lời cô nói.

Ông Thích lắp bắp nói không ra lời: “Con con con, con phát tài rồi sao?

Thích Ngọc Tú gật đầu: “Phải, con phát tài rồi"

Tròng mắt ông Thích linh hoạt chuyển động không ngừng, mấy người khác đứng bên cạnh cũng âm thầm suy tính, tuyệt không có ý định nhường cô một tấc.

Ánh mắt phát sáng đến độ này, quả thật sung sướng đến độ muốn bay lên trời luôn rồi.

Thích Ngọc Tú: “Mọi người không cần đề phòng con giở trò, tính cách của con, mọi người hẳn phải rõ nhất đi"

Người nhà họ Thích đồng loạt chột dạ quay đầu, yếu ớt phản bác: “Chúng ta đương nhiên không phải loại người như vậy"

Có phải loại người này hay không, không phải trong lòng mọi người ở đây đều rõ ràng rồi sao, tốt xấu gì bọn họ cũng là người một nhà.

Thích Ngọc Tú cũng mặc kệ bọn họ: “Bất quá những thứ đó hiện tại ở nhà con không có đủ, không biết mọi người có muốn đổi một cân gạo sang."

Em trai Thích đột ngột chen ngang: “Thêm năm khối, nhà chúng ta cũng không cần chị lo chỗ ăn chỗ ở nữa."

Thích Ngọc Tú:

Em trai Thích vẫn không e ngại, tiếp tục nói: “Chị đừng lo, chúng ta không ăn ở tại nhà chị, chị một chút cũng không bị lỗ đâu"

Thích Ngọc Tú: “Vậy mọi người sẽ ở đâu trong mấy ngày này?"

Đây không phải thôn bọn họ, bọn họ còn có thể ở đâu nữa chứ? Không vào nhà cô, chẳng lẽ bọn họ thế mà lại quyết định ngủ ven đường sao?

Người nhà họ Thích ném cho Thích Ngọc Tú ánh nhìn kì quái, ông Thích dẫn đầu phá vỡ tình huống trầm mặc hiện tại: “Thì cứ tùy tiện tìm một nơi nào đó ở tạm thôi, không phải sao? Nhà chồng con cũng là một nơi thích hợp đi, chúng ta đến đó cũng được.

Thích Ngọc Tú: “? ??” Không phải cô nghe lầm đấy chứ, không thể tưởng tượng nổi mà, bọn họ muốn ở đâu cơ?

Nhà họ Điền sao?

Cô nghiêm túc đánh vỡ mộng tưởng của bọn họ: “Lần trước con với bọn họ còn cãi nhau một trận lớn."

Ông Thích không thèm để ý, lắc đầu nói: “Thì đã sao? Nháo lớn thế nào thì con cũng là con dâu của nhà bọn họ. Con trai chết đi liền muốn cùng chúng ta hoàn toàn đoạn tuyệt sao? Quan hệ có thể đoạn, nhưng nhà thì chúng ta phải ở, không lẽ hắn có thể đuổi người đi sao?"

Bà Thích tiếp lời: “Đương nhiên là không thể rồi, hai lão già thâm sâu nhà đó tính kế con, còn muốn đòi lại sính lễ của con, chuyện này nhà bọn họ vẫn chưa xong với chúng ta đâu! Cha mẹ quyết định rồi, lần này nhất định phải đến nhà bọn họ ở mấy ngày"

Em trai Thích ngại chưa đủ phiền phức cũng chen mồm vào: “Đúng vậy, không cho ở chúng ta liền quậy một trận lớn, cho người ngoài nhìn rõ bộ mặt thật của bọn họ. Chị ba, chị xem thử, trả thêm cho chúng ta năm khối, tuyệt đối không lỗ đúng không?” Thích Ngọc Tú đứng bên cạnh nhìn bọn họ hào hùng như vậy, nhất thời lâm vào trầm mặc. Thích Ngọc Linh hiếm khi đồng tình với người nhà, cô nói: “Em gái, đáp ứng đi! Chị đã sớm không nhìn vừa mắt bọn họ rồi, nếu bọn họ muốn nháo, chúng ta lại nháo lớn hơn nữa. Người làm cha mẹ như bọn họ, đối với con trai nhà mình thật sự quá mức vô tình, bọn họ ắt hẳn sẽ không dám chọc vào em. Em một quả phụ mang bên mình ba đứa con nhỏ, có thể khiến người khác dè chừng mình chắc chắn là chuyện tốt"

1035 chữ

0.12767 sec| 2390.203 kb