Đừng nhìn bọn họ cả ngày ở gần nhau một hai tiếng anh em tốt, ngay chính lúc này, hắn thực kiên định nói: “Ai muốn canh chừng thì để người đó canh chừng, tao khẳng định sẽ không ở lại đây canh chừng đâu"

Nếu ở lại đây canh chừng, làm sao còn có cơ hội vào trong chiếm chút tiền lẻ làm của riêng chứ, thật sự xem hắn ta là kẻ ngốc mà đối xử sao?

“Nhị Hồ, mày..."

Nhị Hồ mặc kệ, nói thế nào cũng không đồng ý: “Đừng ra lệnh cho tao phải ở lại đây, tao nói lại lần nữa, tao muốn đi vào"

Thằng hai vô lại trong lòng thầm mắng một ngàn lầm mợ nó lợi hại, nhưng kế hoạch này do hắn lập ra, hiện tại đã thuận lợi đến được đây, sao có thể vì chút việc cỏn con này mà đổ sông đổ bể, hắn đành phải nghiến răng nghiến lợi đồng ý: “Việc này dù sao cũng không ảnh hưởng gì quá nhiều, chúng ta cùng nhau vào thôi.

Nhị Hồ tự hồ có chút không tin tưởng: “Như vậy cũng được sao?"

“Được"

Vài người gật đầu miễn cưỡng tán thành, dù sao bất kỳ ai ở đây cũng muốn vào trong, khẳng định sẽ không có ai đồng ý ở lại, có tranh cãi nữa cũng vô dụng.

Thằng hai vô lại dẫn đầu tiến lên, vừa vào cửa, hắn ta bất chợt ngao một cái kêu rên.

Lão gáo phía sau trực tiếp đánh vào lưng hắn, chần chừ hỏi: “Mày kêu cái gì hả?"

Thằng hai vô lại đau đến dậm châm liên hồi: “Hình như tạo dẫm lên thứ gì rồi, toàn là gai nhọn.

Hắn lom lom cúi đầu nhìn thử, tối lửa tắt đèn, chỉ thấy loáng thoáng một vật tròn nhỏ, hình như là... Con nhím?

“Mợ nó, sao lại có một con nhím xuất hiện ở đây!

“Mày nói nhỏ chút đi, lỡ như có người nghe thấy thì làm sao bây giờ?"

Lúc nãy bọn họ thật sự đã gặp may mắn, nhà Điền Đại nằm tại một vị trí tương đối hẻo lánh, nếu không chỉ bằng giọng điệu gào ghét lúc nãy của hắn ta, còn cần phải nói nữa sao? Không chừng người kéo tới đã vây kín cả sân nhà rồi.

“Chúng ta thương lượng trước đi, mặc kệ bọn mày tìm được thứ gì, đều phải chia đều bốn phần.

“Được, bốn phần"

Đám người mân mê khóa cửa, có điều nhìn kỹ lại, khóa cửa căn bản không khóa, chỉ đơn giản móc lại treo lên cửa.

“A? Lần này quả thật là ông trời giúp đỡ chúng ta mà Đám người nhanh nhẹn đẩy cửa tiến vào, có điều chỉ vừa mới tiến thêm một bước, giây tiếp theo liền cảm giác một trận gió thổi ngang người, chào đón bọn họ là một gậy lại một gậy liên tiếp hạ xuống: “A!"

“Bắt trộm đi!"

Nhị Hồ đi ở cuối cùng vẫn chưa tiến vào cửa, hắn nghe bọn người cao giọng kêu liền nhanh chân lùi lại, đột nhiên có hai người từ phía sau xông lên, lập tức cho hắn một quyền, Nhị Hồ không phòng bị bị đánh trúng, lòng hắn thầm than không ổn, giây tiếp theo đã nghe Nhị Cẩu kêu rên: “A, mày dẫm trúng chân tạo rồi!"

Thích Ngọc Tú chỉ huy đoàn người trốn trong bụi cây cả một buổi, vừa thấy đám người kia tiến vào, cô cũng bất chấp tất cả mà xông lên.

Phải cho đám người này một trận nhớ đời!

Vốn dĩ sức lực cô lớn, mấy ngày này lại được bồi bổ toàn diện, một người nam nhân trưởng thành, thế mà bị cô trực tiếp kéo lại xách lên như xách gà, hướng ngoài cửa vận sức ném mạnh, ầm một tiếng, người nọ phát ra tiếng kêu thảm thiết.

Thích Ngọc Tú tác phong dũng mãnh, tuy rằng người nhà mẹ đẻ cô đều ở đây, cháu trai cháu gái cũng có mặt đông đủ, nhưng cô vẫn làm tốt vai trò một đầu tàu gương mẫu, tay này cản lại một quyền, tay kia túm chặt một đấm. Đánh đến đám người ngao ngao kêu cha gọi mẹ, khung cảnh quả thực vô cùng thảm thiết!

Thích Ngọc Tú: “Tao cho bọn mày làm trộm này, tao cho bọn mày tới nhà của tao, tao thấy tụi mày thực sự không biết lượng sức mình mà!"

Thích Ngọc Tú mang theo vài người đánh đấm một hồi, cũng không buồn đốt đèn, nói thẳng: “Cha mẹ, hai người đến đại đội gọi người đi"

Ông Thích thở hồng hộc, chống nạnh: “Ta không đi, để mẹ cùng em dâu con đi đi"

Thằng hai vô lại bị đạp ngã trên mặt đất đang lồm cồm bò dậy lại bị ông bồi thêm cho một cú, hắn ta ngã lăn quay ra đất, lần này không thể đứng dậy nổi nữa, ông Thích ghé sát vào, hung ác hỏi: “Tao phải thẩm vấn bọn mày trước một lát, tên trộm chó chết mày từ đâu tới hả? Thế mà dám lẻn vào nhà con gái tao muốn trộm đồ, như vậy là hoàn toàn không đem ông lão như tao để vào mắt rồi"

Hắn ta bị đánh đến độ mặt mũi bầm dập hết cả, nói cũng nói không ra hơi, hắn vừa vào cửa đã bị đánh cho thừa sống thiếu chết, đến cơ hội đánh trả cũng không có, hiện tại cảm thấy toàn thân đều ê ẩm, quả thật đau đến chết đi sống lại: “Tôi, tôi..."

“Mày còn dám kêu, kêu này kêu này Ông Thích kéo đầu hắn ta qua liền không chút thương cảm bồi thêm một quyền.

1044 chữ

0.10506 sec| 2396.008 kb