Tiểu Bảo Châu nhẹ giọng nói: “Chúng con sẽ đi thăm chị gái Chiêu Đệ Trong số tất cả những chị em gái của nhà họ Điền, Tiểu Bảo Châu đối với chị Nữu Tử có ấn tượng sâu sắc nhất. Bởi vì Nữu Tử là chị cả, mỗi lần đều là cô bé “Dẫn dắt cả đám” đi.

Tiếp theo chính là Phán Đệ hẹp hòi, luôn muốn chiếm lợi từ người khác. Về phần những người còn lại, ảnh hưởng tới cô bé đều không sâu sắc.

Ví dụ như Chiêu Đệ, cô bé là con gái lớn của tam phòng, là chị gái của hai cô bé Phán Đệ Vọng Đệ.

Tuy rằng cô bé nhiều tuổi hơn so với Phán Đệ, nhưng mà lại có địa vị thấp hơn Phán Đệ, thường xuyên im lặng không nói một tiếng nào. Là một người có địa vị cực thấp trong gia đình. Tiểu Bảo Châu nhăn mặt nhíu mày, nhỏ giọng hỏi: “Mẹ, chị gái Chiêu Đệ sẽ chết sao?"

Cô bé cũng biết, đã chết chính là không còn nữa, là không bao giờ tồn tại ở trên đời nữa.

Tiểu Bảo Châu không thích nhất, chính là cái chữ “Chết” này.

Vừa rồi nghe chuyện Chiêu Đệ bệnh, cô bé còn không nghĩ sâu sa. Bây giờ ngẫm nghĩ thêm một chút, cô bé cảm nhận được nhiều hơn vài phần hoảng loạn. Chiêu Đệ..... chẳng lẽ phải chết sao? Thích Ngọc Tú nói: “Mẹ cũng không biết nữa. Mẹ hy vọng chị ấy khoẻ mạnh, nhưng mà, ai biết được? Chúng ta cứ đi xem một lát là tốt rồi. Mẹ mang cho cô bé mấy cái trứng gà"

Tiểu Bảo Sơn vội vàng nói: “Chúng ta hãy mang đồ đã nấu chín, bằng không đều bị những tên quỷ chán ghét kia giành ăn"

Thích Ngọc Tú bật cười, nói: “Vẫn là con suy nghĩ chu đáo.

Thích Ngọc Tú hâm lại cơm, hầm cá xong lại cắt một đám nấm, sau đó đem đi xào.

Thật là may mắn bởi vì nhà bọn họ tối hôm qua đem đậu giá ăn sạch hết rồi, bằng không hôm nay còn bị chị dâu nhà Đại Sơn thấy.

Hiện tại Thích Ngọc Tú càng ngày càng cảm thấy, những gì người xưa nói về vận mệnh không hề là những lời mê tín dị đoan nữa. Ngươi xem xảy ra nhiều chuyện như vậy rồi còn không đủ để chứng minh vận mệnh tự có quy luật của chính nó hay sao?

Ngược lại, nếu cô muốn cất giấu mọi thứ đi thì không bao giờ lo bị người ta phát hiện. Chỉ là cô có thể làm chuyện như vậy được hay không?

Trên nguyên tắc cứ cẩn thận là hơn, ít nhất cố gắng hết sức không để lộ sơ hở cho người ta thấy. Còn những chuyện sau này, ai mà biết trước được?

Hiện tại Thích Ngọc Tú chỉ có suy nghĩ nhiều thêm một chuyện không bằng thiếu đi một chuyện. Từ đó mà hạn chế tiếp xúc, hạn chế những câu phát ngôn không cần thiết, chúng chỉ tổ gây thêm phiền toái cho cho gia đình cô.

Nhà Thích Ngọc Tú thảo luận chuyện nhà họ Điền, thảo luận chuyện Phán Đệ, cùng lúc đó trong thôn nhà người khác cũng đang thảo luận mấy chuyện này.

Trong thôn không có chuyện gì để mọi người tụ họp lại náo nhiệt, cho nên chỉ cần xảy ra một chuyện náo nhiệt dù là nho nhỏ be bé thôi, đều có thể ầm ĩ tới tận vài ngày.

Hiện tại cũng giống như vậy. Mặc kệ là đại đội trưởng thôn cách vách tới làm chứng, hay là chuyện vợ Điền Tam mang thai, đều là những đề tài hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người.

Kỳ thật chuyện này cũng làm cho mọi người cảm thấy hơi không thích hợp, Chu Tri Thanh đó có phải thật sự cùng đại đội trưởng thôn cách vách gặp mặt hay không? Chuyện đó chỉ có hai người bọn họ biết với nhau mà thôi.

Nếu thật là cùng ông ấy hẹn gặp mặt nhau, thì lúc hắn bị oan uổng tại sao hắn lại không nói ra? Cho nên trong số những người đang bàn tán hăng say ngoài kia, không thiếu những người hay suy nghĩ sâu xa.

Bọn họ hoài nghi hắn kỳ thật là cùng con gái người ta gặp mặt, sau đó đại đội trưởng mới phải lại đây làm chứng.

Bằng không, tại sao lúc đầu hắn không nói rõ ràng ra chứ?

Sau khi gia nhập thêm những suy đoán này của bọn họ, câu chuyện đã trở nên hợp lý hơn rất nhiều. Chưa biết chừng là cô con gái kia chạy về nhà tìm cha cô tới cứu cho người yêu của mình đó.

Càng nghĩ lại càng thấy rất đúng.

Những chuyện nam nữ tình cảm yêu đương còn được mọi người thích thú hơn nhiều, so với chuyện thối tha như bãi cứt chó của nhà họ Điền. Nhưng mà mọi người chỉ dám thảo luận bên ngoài thôi. Chỉ là những thêu dệt không bằng không cớ của một vài người, ai dám mang ra mà bán tán công khai chứ? Hơn nữa, nhân vật chính trong câu chuyện đó lại là đại đội trưởng đại đội cách vách, bọn họ không dám trêu chọc vào nhà người ta đâu.

Nhưng nếu lén lút thảo luận thì chẳng ai có thể nói được bọn họ cả.

Đương nhiên, cũng có không ít người đề cao cảnh giác, phòng bị bà vợ của Điền Tam. Loại đàn bà gì mà chính mình đẩy con gái xuống núi, sau đó lại còn hãm hại người khác nữa.

Ngươi muốn biết guyên nhân do đâu cô ta làm như vậy hả?

Tại vì không muốn lấy tiền của mình cho con gái chữa bệnh chứ còn gì nữa?

Chuyện đó mới đáng sợ!

Người trong thôn bọn họ cũng không nói mình cao thượng bao nhiêu, nhưng mà đụng tới chuyện như vậy, ngay cả những người lạnh lùng nhất cũng thấy run sợ.

1043 chữ

0.28444 sec| 2400.516 kb