Ba đứa bé đang chơi nhảy dây, lại yên lặng dựng lên lỗ tai nhỏ.

Vợ Đại Sơn: “Chị không biết đâu, nhà họ Điền tối hôm qua chính là một vở hài kịch. Vợ Điền Tam không biết như thế nào chọc cho bà nội Điền không cao hứng, đã tối rồi còn dính chuyện xui xẻo, phải dẫn hai đứa trẻ đi nhặt củi khô. Kết quả Chiêu Đệ con gái lớn nhà cô ta ngoài ý muốn ngã xuống núi, đáng sợ lắm, trên đầu đầy máu!"

Thích Ngọc Tú nhíu mày: “Nghiêm trọng như vậy sao?"

Vợ Đại Sơn gật đầu, tiếp tục nói: “Đứa con gái tên là Phán Đệ hướng trên núi chạy gọi người, vừa lúc gặp Chu Tri Thanh đang đi tản bộ. Được Chu Tri Thanh giúp đỡ đem người bế xuống núi, kết quả là nhà họ Điền không biết xấu hổ, thế nhưng dám vu vạ cho Chu Tri Thanh, nói là Chu Tri Thanh đẩy cho Chiêu Đệ té xuống núi"

Thích Ngọc Tú: “Trời đất ơi! !!"

Cô lộ ra biểu cảm không thể tin được nhìn vợ Đại Sơn.

Vợ Đại Sơn: “Em thề em không nói dối, cái này là thật sự, bọn họ dám oan uổng cho Chu Tri Thanh. Vợ Điền Tam không biết xấu hổ, con bé Phán Đệ nhà hắn cũng không phải thứ gì tốt, còn đứng ra tới làm chứng vu oan cho Chu Tri Thanh. Hai mẹ con cùng nhau ám hại người ta. Nhà họ Điền cũng từ đó mà bắt Chu Tri Thanh phải mang đứa trẻ đi xem bệnh rồi bồi thường tiền......"

Tiểu Bảo Sơn cùng Tiểu Bảo Châu liếc nhau, yên lặng chửi thầm: Đây là diễn một màn ăn vạ trong TV.

Bọn họ có nhớ kỹ.

“Chị cũng không biết đâu, người nhà họ Điền thiếu chút nữa đánh cho Chu Tri Thanh một trận. Bọn họ căn bản mặc kệ Chiêu Đệ thế nào, em còn nghe nói, Chu Tri Thanh tức giận đến mức đôi mắt đều đỏ, thiếu chút nữa khóc mất. Cũng may, ông trời luôn chiếu cố người tốt. Không dám làm người tốt bị thương tâm. Bọn họ cứ tranh cãi đến hăng say, chẳng ai nghĩ đến, đại đội trưởng ở cách vách nghe thấy mọi chuyện. Hắn nói hắn đi sang làm chứng cho Chu Tri Thanh Thích Ngọc Tú: “A...."

Vợ Đại Sơn: “Hoá ra tối hôm qua hắn hẹn Chu Tri Thanh gặp mặt ở trên núi. Hắn vẫn luôn nghe nói Chu Tri Thanh làm người rất tốt, muốn cho hắn làm con rể nhà mình, lúc này mới hẹn Chu Tri Thanh ra gặp mặt, muốn nhìn một chút cách làm người của hắn. Bọn họ mới vừa chia tay, thì gặp được cảnh vợ Điền Tam đánh đứa trẻ. Kết quả đứa trẻ xảy ra chuyện, cô ta không chạy nhanh cứu đứa trẻ, còn nghĩ tới chuyện vu vạ cho người khác......"

Nói tới đây, vợ Đại Sơn liếc mắt nhìn Thích Ngọc Tú một cái, nói: “Bọn họ còn nghĩ ăn vạ cho chị nữa, cô ta khai báo là cô ta sai con gái chạy lên núi tìm chị, nói chị sức lực lớn. Chị chính là người đẩy đứa trẻ xuống núi, sau đó ăn vạ chị..."

Thích Ngọc Tú hừ lạnh đáp: “Ăn vạ được tôi, tôi làm bà ngoại của nó"

Thích Ngọc Tú khí không nhịn xuống nói một câu thô tục.

“Đại đội trưởng vốn nghĩ muốn cho chị làm chứng, nhưng còn chưa sai người đi gọi, lại nhìn thấy vị trí Chu Tri Thanh lương thiện chạy qua hỗ trợ. Người này già rồi vẫn nổi tiếng khôn khéo, ông ấy vừa thấy đã hiểu được lời vu cáo nói Chu Tri Thanh đẩy ngã là không hợp lý, khẳng định là Chu Tri Thanh không thể đẩy người được. Ông ấy vội vàng leo lên, chẳng qua không quá quen thuộc đường núi bên này, bị trẹo chân, cho nên đi chậm một chút. Lúc này mới đến muộn......"

Thích Ngọc Tú: “Nhà họ đúng là toàn chó má!"

Vợ Đại Sơn cảm khái: “Chị sống quá khổ sở. Mẹ chồng không phải đèn cạn dầu, hai chị em dâu càng là loại đanh đá, nanh nọc. Chó cắn người thì không thèm sủa!"

Thích Ngọc Tú: “Thế kết quả là sao?"

Vợ Đại Sơn cười nói: “Ha ha, chị không thể nghĩ được đâu!"

Cô ấy đắc ý dào dạt, nói: “Màn tiếp theo lại càng xuất sắc!"

Chị dâu nhà Đại Sơn nhìn bộ dáng sốt ruột của Thích Ngọc Tú thì cười nói: “Khi vợ Điền Tam nói mấy câu này, đại đội trưởng cách vách cũng biết là cô ta muốn oan uổng chị. Bởi vì ông ấy muốn cùng Chu Tri Thanh kết thân gia, cho nên đã giúp đỡ anh ấy nói dối.

Cô ấy nghĩ lại một hồi những sự kiện vừa xảy ra, sau đó cười mà tiếp tục nói: “Chuyện đó đã khiến cho ông ấy cực kỳ tức giận. Vô cùng bực bội mà kể ra hết tất cả những gì lúc ấy bọn họ nói ra. Chuyện buồn cười lắm. Mẹ chồng chị vừa nghe, mới biết hoá ra bà ấy cho mấy người kia nhặt củi khô, ngược lại bọn họ dám ở sau lưng nói bậy về bà ấy. Cuối cùng bà ấy tức giận đến mức trực tiếp đánh người luôn tại chỗ đó. Vậy là cả đám người đánh nhau loạn thành một đoàn. Vợ Điền Tam bị ăn đánh thì kêu oai oái nói bụng cô ta đau, vừa lúc thầy thuốc đang xem bệnh cho Chiêu Đệ, hån cũng quay ra khám cho cô ta, phát hiện vợ Điền Tam thế nhưng lại có thai.

Thích Ngọc Tú: “Mẹ nó"

Cô không phải một người hay nói điều thô tục, nhưng mà với chuyện này thật là nhịn không được! Nhà này thật đúng là đủ thứ chuyện khiến người ta kinh ngạc.

1090 chữ

0.13653 sec| 2436.57 kb