Triệu ra Thiên Đạo Công Đức Phổ, Phương Thốn có thể thấy được rõ ràng lai lịch của công đức này.

Đặt hết tâm thần lên công đức, thậm chí hắn còn có thể cảm nhận trọn vẹn quá trình kiếm được công đức này.

Trong lâu đài cổ quỷ dị giữa rừng sâu, có một nô bộc lỡ làm vỡ chén trà, lão quái vốn đang nôn nóng cuồng loạn lập tức muốn túm nô bộc tới giết chết, nhưng ông ta bỗng nhớ ra quy tắc của Phương Thốn, đành chậm rãi buông tay, chỉ để người kéo kẻ đó ra ngoài đánh cho một trận khiếp vía.

100 công đức!

Có mấy hán tử lén lút cõng một cái túi đi vào ngõ hẻm âm u, giao dịch với người ta. Khi cởi túi ra, bên trong là một đứa nhỏ phấn điêu ngọc mài. Mấy hán tử cười nói:

-Từ nơi khác tới, tính theo quy tắc cũ?

Băng nhóm thổ phỉ bên thành Liễu Hồ thấy vậy lập tức thay đổi sắc mặt, rút đao thọc tới.

400 công đức.

Lâm quận lâu không có mưa, hạn hán hoành hành, đại chưởng quầy Ngọc Đan Phường phúc hậu béo tốt, nhìn lưu dân quỳ đầy đất kia, nhớ tới ma chú không cách nào trốn thoát, mất sức phất phất tay:

-Lấy một ít lương thực ở khoang sau ra đi, dựng lều phát cháo, chia cho mấy tên quỷ đói này... Cái gì? Mốc rồi? Không mốc thì dựa vào đâu ta phải phí công cho bọn chúng?

800 công đức!

Nến đỏ đốt trong khuê phòng, yêu râu xanh nhìn tiểu thư khuê các trên mặt tràn đầy hoảng sợ trước mắt, muốn dùng sức mạnh nhưng bỗng nhớ tới lời Phương nhị công tử Phương Thốn nói, lập tức tỉnh táo lại. Sau đó vẻ mặt hắn trở nên dịu dàng, nhẹ nhàng nửa quỳ xuống trước mặt tiểu thư khuê các, nắm tay nàng, nhu tình chậm rãi nói:

-Thật ra ta đã có ý với tiểu thư từ lâu, nếu được một đêm vui hoan, cả đời này không hối hận...

Dưới ánh nhìn chăm chú của hắn, trong đầu tiểu thư kia lập tức trống rỗng, khe khẽ gật đầu, đờ đẫn cởi bỏ xiêm y...

... 10 sợi tóc bạc!

...

...

Phương Thốn tức giận đến nỗi ném văng chén trà:

-Thế này mà cũng được à? Hắn ngủ với cô nương nhà người ta, ngươi lại phạt ta bạc tóc?

Tuy rằng trong quá trình cũng xuất hiện không ít trắc trở, nhưng Phương Thốn cũng thật sự dựa vào những giang hồ tán tu bị Sinh Tử Phù của hắn khống chế để đạt được không ít công đức, lúc đầu còn ít, nhưng có tụm năm tụm ba, tới sau này, công đức đó càng để lâu càng nhiều, ba trăm năm trăm, một ngàn, hai ngàn, ngăn ngắn trong vòng một tháng, Phương Thốn thình lình phát hiện ra, số lượng công đức của mình đã cao lên gần hai mươi ngàn...

Tính ra thì thế này đã gần với hai nhiệm vụ lớn lúc trước của mình khổ tâm là trừ yêu họa và nạn trộm cướp.

Quả thật, trong lúc đó cũng làm cho mình nhiều thêm không ít tóc bạc, đối với lần này Phương Thốn tuy rằng nóng nảy, nhưng trong lòng trái lại cũng không có lời oán hận gì.

Vừa có công đức, tất nhiên cũng có tội nghiệt giáng xuống người, vốn dĩ đây là chuyện nằm trong dự liệu, hơn nữa sau này hắn cẩn thận cân nhắc, cũng đã hiểu ra nguồn gốc của những tóc bạc này, cũng không phải tội nghiệt của Thiên Đạo Công Đức Phổ cưỡng chế ban cho mình, mà ở trong đó đều có nhân quả.

Tựa như tên yêu râu xanh kia, lẻn vào khuê phòng, gieo vạ cho nữ tử, vốn là ôm một ý nghĩ bí ẩn, đó chính là mượn yêu pháp, chuyển cổ trùng trong cơ thể mình vào trong cơ thể của cô gái kia, tuy rằng cuối cùng vẫn thất bại, nhưng gã đã sinh ra ý niệm tội ác như thế này, cũng không thoát khỏi có liên quan đến Phương Thốn, thậm chí trong lời nói của Phương Thốn cũng từng ám chỉ cho bọn họ, có thể nghĩ ra tất cả mọi biện pháp để thử giải cổ cho mình...

Đương nhiên, đáng chết thì vẫn phải giết.

Mẹ kiếp ngươi dùng Nhiếp Hồn Pháp gieo vạ cho tiểu thư con nhà đàng hoàng, cùng với việc ngươi dùng sức mạnh thì có gì khác biệt?

Chỉ bằng đường não như thế, cũng phải làm thịt!

...

...

-Kế hoạch mượn giang hồ kiếm lời công đức, bước đầu đã đạt thành rồi, chỗ khó là ở đằng sau!

Mà sau khi xác nhận những chuyện này, Phương Thốn đã âm thầm suy nghĩ: “Có phải chỉ cần Sinh Tử Phù của ta ngày nào còn ở trên cơ thể của đám người giang hồ này, như vậy bọn họ vì thế mà làm việc thiện, hoặc là bọn họ làm việc ác, đều có liên quan đến mình?”

“Hay là nói sau khi bọn họ làm quen được rồi, công đức sẽ ngày càng ít đi, tội nghiệt cũng tách ra?”

Bản thân Phương Thốn lờ mờ cảm thấy, có lẽ không hề đơn giản như những gì mình đã nghĩ!

Công đức do Thiên Đạo Công Đức Phổ phân phát, vốn dĩ không phải kiểu quy tắc nghiêm ngặt kia.

Giống như lúc trước ngày nào mình cũng đánh Thân Thời Minh, lúc đầu đánh một lần thì có một trăm công đức, nhưng sau đó lại dần dần ít đi.

Theo thói quen của Thiên Đạo Công Đức Phổ, như vậy nhưng người giang hồ này lúc đầu làm việc thiện, sẽ tính cho mình, thế nhưng sau này, phỏng chừng sẽ ngày càng ít đi, nhất là sau khi bọn họ hoàn toàn có thói quen làm việc thiện, thậm chí sau khi tự thân cũng từ trong đó ngộ ra được đạo lý của làm việc thiện tích đức, vậy công đức của bọn họ sẽ ngày càng không tính lên trên đầu mình, tất nhiên, chính mình cũng có thể có được một ít công đức “giáo hóa”.

Vậy thì tương tự với từ từ chia ra, thay đổi thành bán đứt?

Chỗ khó thứ hai thì lại là: “Quan hệ của những người giang hồ này với mình sẽ ngày càng chặt chẽ, nhân quả càng dây dưa không rõ, như vậy sau này có phải là mỗi chuyện tội nghiệt gì đó mà bọn họ làm ra, vậy tội nghiệt này cũng sẽ đồng thời tích lũy lên trên người mình?”

Bây giờ mới là sơ kỳ, chính mình đang thay đổi những thói quen hành vi của những tên hung đồ kia.

Tựa như trước đó tội ác của bọn họ là vô cùng, dưới sự ảnh hưởng của mình, thì những tội ác này trở thành bảy phần, tám phần.

Hai phần bớt đi ở giữa sẽ trở thành công đức của mình.

Nhưng lúc nhân quả giữa đôi bên càng lúc càng lớn lên, rất có thể sẽ xuất hiện cục diện như thế, âm mưu của Thiên Đạo Công Đức Phổ sẽ không còn là nhìn bọn họ giảm bớt bao nhiêu tội ác, mà là nhìn bọn họ có được bao nhiêu tội ác.

 

0.14975 sec| 2399.313 kb