Đầu trâu to lớn thở phì phò, hai luồng khí trắng phun ra từ trong lỗ mũi.

Bốn vó của nó mang theo ngọn lửa màu đen, bộ dạng này như đại yêu quái đi ra từ trong truyền thuyết thần thoại.

Tiêu Trần vui vẻ ngoắc tay với Ngưu Thông Thiên, tiện tiện rống lên, “Mi... qua đây nè!”

Ngưu Thông Thiên tức giận đến đầu sắp bốc khói, cho tới bây giờ còn chưa thấy qua người nào tiện như vậy.

“Muu, muuu.”

Tiếng trâu kêu tức giận truyền khắp thiên địa, thân thể kinh khủng của Ngưu Thông Thiên đáp xuống, cuốn theo uy thế hủy thiên diệt địa.

Một màn này, mặc dù là Thanh Y biết Tiêu Trần có thủ đoạn ứng phó cũng bị dọa đến sắc mặt trắng bệch.

Thế tích lớn như vậy mà đụng xuống, có thể diện tích hơn mười dặm đều phải tao ương, theo mật độ dân số của thành phố Minh Hải, tình huống kia sợ rằng thật sự sẽ sinh linh đồ thán.

Mười người bị trói trên cây cột bị cỗ khí thế này xông đến, ai nấy đều sợ đến khóc lóc không thôi.

So với ‘quái vật’ bên trong Sâm La Bàn, con trâu này chính là ba chúng nó.

“Rắc, rắc!”

Uy áp thật lớn từ trên trời giáng xuống, kiến trúc xung quanh không chịu nổi luồng áp lực này, bắt đầu xuất hiện vết rách kinh khủng.

Người trong vòng mười dặm đều bị ép nằm sấp trên mặt đất, không thể động đậy.

...

Cách đó không xa một người mẹ bảo vệ con mình dưới người, khiến đứa bé không phải chịu sự uy áp này.

Đứa trẻ thò đầu ra, tò mò nhìn bầu trời hỏi: “Mẹ, đó là bò ạ?”

Mẹ đứa bé run người, tận lực nở nụ cười: “Đoàn Đoàn, đó là trâu.”

“Vâng, cô con từng nói, có sừng lớn thì chính là trâu.” Nụ cười ngây thơ của đứa bé khiến người mẹ khổ sở, người mẹ lén lau nước mắt, ôm chặt con của mình.

Xung quanh đã loạn như cào cào, mọi người

bị áp trên mặt đất, hoặc là khóc, hoặc là chửi bới, đối với con trâu trên bầu trời mà nói, bọn họ thực sự có vẻ quá nhỏ.

“Cao thủ đại ca, cao thủ đại ca, cứu mạng, cứu mạng với!”

Mà ngay cả Thanh Y cũng nóng nảy, tiếp tục như vậy, sợ rằng thật sẽ tạo thành thương vong trên diện tích lớn.

Tiêu Trần liếc xéo Thanh Y, cười nói:

“Không có việc gì, chính là cho các anh cảm thụ một chút, chênh lệch giữa mình và người khác.”

Thanh Y vẻ mặt đưa đám nói: “Đã cảm nhận được rồi, lại cảm nhận nữa thì sẽ xảy ra chuyện lớn mất.”

Tiêu Trần lắc đầu, dáng vẻ vô cùng đau đớn, “Haizz, vì đám gà các anh, tôi cũng phải lo nát lòng luôn!”

Tiêu Trần giậm mạnh một cái lên mặt đất, mặt đất lấy Tiêu Trần làm trung tâm sụp xuống trên diện tích lớn.

Tiêu Trần mượn lực lượng này đột ngột xông lên từ mặt đất.

“Hình Thiên múa mộc búa, chí mãnh khác bình thường.”

Giọng sang sảng của Tiêu Trần vang lên trong thiên địa, sau đó Tiêu Trần đột ngột xong lên từ mặt đất.

Ảo ảnh Chiến Thần Không Đầu phía sau hắn cũng theo đó phóng lên cao.

Uy áp vô thượng Ngưu Thông Thiên mang tới, bị Chiến Thần Không Đầu kia làm cho tán loạn, trong thiên địa lại khôi phục một mảnh thanh minh.

“Đi.”

Tiêu Trần nhắm thẳng về phía Ngưu Thông Thiên, cùng với giọng Tiêu Trần vang lên, ảo ảnh sau lưng không sợ hãi vọt tới con trâu kia.

“Ầm!”

Trong thiên địa truyền đến một tiếng vang thật lớn, một luồng sóng xung kích hung mãnh nhanh chóng khuếch tán trên không trung.

Gió lớn nổi lên giữa đất trời.

Làn sóng xung kích kinh khủng kia nhanh chóng khuếch tán, cuồng phong gào thét.

Tuy rằng Chiến Thần Không Đầu và Ngưu Thông Thiên chạm vào nhau ở giữa không trung, thế nhưng sóng xung kích cực lớn vẫn ảnh hưởng đến phía dưới.

Đại thụ bị nhổ tận gốc, một ít phòng ở chất lượng kém bị đánh cho không ngừng xuất hiện vết rách.

Thanh Y nhìn bầu trời, vội vàng chạy về học viện, tìm ra mấy học viên giấu kĩ, để cho bọn họ đi sơ tán đám người xung quanh.

...

Trên bầu trời, Chiến Thần Không Đầu dùng vai hung hăng đụng vào sừng của Ngưu Thông Thiên.

Ngưu Thông Thiên không hổ là con mãng ngưu, man lực kinh người, lần này, thế mà lại chỉ đụng nó bay ra ngoài một đoạn mà thôi.

Tiêu Trần thấy thú vị, nếu như đổi thành yêu quái Long Môn Cảnh khác, cú đâm này không nói là trực tiếp đâm chết, thế nhưng đâm cho não chấn động trọng độ khẳng định là trốn không thoát.

Hiện tại con trâu này cũng chỉ lắc đầu, mũi phun khí trắng, nổi giận đùng đùng lại lao đến.

Tiêu Trần vỗ tay một cái, Chiến Thần Không Đầu như là nhận được tin gì, treo búa lớn trong tay ra sau lưng.

Cả người Chiến Thần Không Đầu đột nhiên phồng lên, sau đó toàn thân đều lớn hơn một vòng.

Tiêu Trần rơi lên vai Chiến Thần Không Đầu, chỉ vào Ngưu Thông Thiên: “Moá, ngày hôm nay không đánh cho con trâu này chấn động não, tên của tôi sẽ đảo ngược.”

Ngưu Thông Thiên cũng tức giận, tính bướng bỉnh kia cũng nổi dậy, căn bản không quan tâm gì, lại va chạm với Chiến Thần Không Đầu nọ.

“Ầm!”

Trên đại địa lại nổi lên cuồng phong mãnh liệt, một số người hơi gầy chút trực tiếp bị cơn cuồng phong này cuốn đi mất.

 

0.05942 sec| 2410.219 kb