Tiêu Trần phất tay, một luồng tử khí quấn lấy gậy Kim Cô, kéo nó về bên người Cẩu Đản.
Ngưu Thông Thiên nhìn mà mắt giật giật, gậy
Kim Cô này là thần khí có linh chân chính, sao có thể nói kéo là kéo được?
Tiêu Trần giậm chân một cái, mặt đất dưới chân phát ra tiếng răng rắc chói tai.
Một cái khe lớn kinh khủng chậm rãi nứt ra dưới chân Tiêu Trần, tốc độ cực nhanh phóng về phía Ngưu Thông Thiên bị đập vào trong đất.
Hai tay Ngưu Thông Thiên vỗ mặt đất, cả người mạnh mẽ ngoi lên, thế nhưng vẫn chậm một bước.
Cái mông của Ngưu Thông Thiên bị một luồng khí cơ vô hình vọt tới, cả người xông thẳng lên trời giống như cưỡi tên lửa.
Tiêu Trần vung tay lên, một cái ảo ảnh không đầu to lớn xuất hiện sau lưng.
Ảo ảnh thông thiên, cao tới trăm trượng, cầm trong tay chiến phủ, toàn thân đẫm máu.
Một luồng chiến ý bất khuất mãnh liệt xuất ra từ ảo ảnh, cuốn lên đại địa.
“Thiên Vũ·Thiên Chinh.”
Hình Thiên và Hoàng Đế tranh ngôi thần, Đế chém đầu hắn, chôn tại núi Thường Dương.
Chính là Hình Thiên lấy bầu vú làm mắt, lấy rốn làm miệng, lấy búa làm vũ khí.
Người sau thường lấy “Hình Thiên múa mộc búa, chí mãnh khác bình thường” để hình dung ý chí bất khuất ấy.
Chiêu “Thiên Vũ·Thiên Chinh” này của Tiêu Trần được sáng tạo ra từ sự tích Hình Thiên.
Trước đây lúc Tiêu Trần còn chưa thành Đế, bởi vì quá mức ‘nghịch ngợm’, bị ngũ đại tiên tông liên thủ tru sát.
Tiêu Trần tại trong tuyệt cảnh lĩnh ngộ chiến ý bất khuất, sáng chế chiêu này.
Sau đó càng đánh càng mạnh, giết cao thủ của ngũ đại tiên tông đến hoa rơi nước chảy, người chết người tàn.
Một trận chiến này cũng trực tiếp khiến Tiêu Trần tìm ra cơ hội trở thành Đế.
Tiêu Trần có thể thành Đế, chiêu Thiên Vũ·Thiên Chinh này, có thể nói là có công lao không thể bỏ qua.
Thiên Vũ·Thiên Chinh, dùng lúc bình thường thì thật ra uy lực cũng chỉ bình thường thôi, thậm chí có vẻ không bằng một số chiêu thức Tiêu Trần chế đùa.
Một chiêu này nhất định phải dùng ở trong tuyệt cảnh, mới có thể phát huy ra uy lực lớn nhất.
Thiên Vũ·Thiên Chinh có thể nói là tuyệt kỹ lật bàn của Tiêu Trần.
Giờ dùng trong tình huống như vậy, rõ ràng là Tiêu Trần đang nhẹ tay.
Tiêu Trần cũng không muốn làm thịt con trâu này, bởi vì này tên chính là kiện tướng đắc lực của con gái nhà mình sau này.
...
Tiêu Trần cười tủm tỉm ngẩng đầu nhìn bầu trời nói: “Tiểu Ngưu Ngưu, nếu như có thể tiếp được chiêu này của tôi, thì chứng minh cậu có thể bảo vệ tốt Cẩu Đản, tôi sẽ cho cậu mang người đi.”
Trên bầu trời, truyền đến một giọng nói phóng khoáng, “Nói lời giữ lời?”
“Trước giờ tôi nói chuyện... không... giữ lời.” Tiêu Trần nói chữ không ấy cực nhỏ, có khi Ngưu Thông Thiên bị đánh lên trời cũng không nghe thấy.
Tiếng cười sang sảng của Ngưu Thông Thiên truyền tới mặt đất, “Ha ha... tốt, hôm nay lão Ngưu tôi sẽ tới chiếu cố cậu.”
“Mu!”
Một tiếng trâu kinh thiên động địa truyền khắp thiên địa, tất cả mọi người nghe thấy tiếng trâu này đều bị chấn cho sợ cả thần hồn.
Bầu trời trong nháy mắt tối xuống, yêu khí kinh khủng như đám mây bị gió to cuốn đi, không tụ tập về một hướng.
Ánh sáng mặt trời bị yêu khí này che khuất, đại địa sa vào trong bóng tối, hôm nay có đại yêu hiện chân thân.
Mọi người trên mặt đất nhìn cảnh kinh khủng này, sợ hãi vô cùng, yêu vật mạnh mẽ như vậy, ai có thể chống đỡ được.
“Ngưu... ngưu, cao thủ đại ca, cao thủ đại ca, cứu mạng với.”
Lúc này một đầu trâu to lớn thò ra từ giữa mây đen trên bầu trời.
Nhìn đầu trâu như ngọn núi nhỏ kia, học viên bị trói ở trên cây cột sợ đến vỡ mật.
Chỉ cái đầu thôi đã lớn như vậy, nếu mà lộ ra cả người còn không phải là che cả bầu trời?
“Kêu kêu kêu, còn kêu nữa ném hết tụi bay cho Ngưu Thông Thiên ăn bây giờ.”
Tiêu Trần hung tợn nói một câu, hơi bất ngờ nhìn đầu của tiểu ngưu ngưu trên bầu trời.
“Chân thân của con hàng này cũng lớn quá nhỉ? Chắc không kém là bao với ảo ảnh sau lưng mình.”
Tiêu Trần suy nghĩ, yêu vật có một định luật, đó chính là chân thân càng lớn thực lực lại càng mạnh mẽ, tuy rằng không phải là tuyệt đối, thế nhưng áp dụng được trên người đa số yêu vật.
Chân thân con hàng này lớn như vậy mà cũng chỉ có Long Môn Cảnh, như vậy nguyên nhân hẳn là linh khí thiên địa vừa sống lại, thực lực còn chưa khôi phục.
Tiêu Trần đồng tình nhìn Thanh Y, nếu con trâu này khôi phục toàn bộ thực lực rồi công kích Nhân tộc, mình mà không ra tay, Nhân tộc chắc chắn sẽ hỏng cả.
Thanh Y nhìn ánh mắt đồng tình của Tiêu Trần, cười khổ lắc đầu.
Nhân tộc vẫn luôn coi mình là vạn vật chi linh, hiện tại chắc chỉ là thịt trên thớt người khác mà thôi.
Mà bây giờ rất nhiều đại gia tộc còn đang lục đục với nhau, căn bản không biết chính bọn họ đã sớm mất đi quyền chủ đạo.
...
“Hừ, hừ!”
Trên bầu trời, chân thân của Ngưu Thông Thiên rốt cuộc lộ ra toàn bộ, thể tích có thể so được với ảo ảnh sau lưng Tiêu Trần, đè cho người trong toàn bộ thành phố Minh Hải khó thở.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo