Dĩ nhiên khống chế tinh thần vừa mới được hóa giải chắc chắn sẽ khó chấp nhận.

 

Nhưng mà tình cảm của bọn họ đối với Thiên Giáo lại cực kỳ phức tạp.

 

 

Nếu như không có Thiên Giáo cung cấp tài nguyên, sợ rằng bọn họ rất khó đạt tới cấp bậc tông sư.

 

Dĩ nhiên, chỉ với một điểm này, bọn họ cũng không tài nào hết căm ghét Thiên Giáo, chỉ cần nghĩ đến chuyện cuộc sống bị khống chế họ đã cảm thấy vô cùng khó chịu, đây là thứ bọn họ hoàn toàn không thể tiếp nhận.

 

Tình cảm giả tạo, cuộc sống giả tạo, tất cả mọi thứ đều là giả tạo!

 

Có người than vãn khóc lớn, có người phát điên, bầu không khí này kéo dài khoảng chừng nửa giờ.

 

Cũng giống như dân chúng bình thường, những võ giả này cũng không bị mất trí nhớ, thậm chí còn biết được nhiều hơn.

 

Không ít người trong số bọn họ cũng học được thủ đoạn âm thầm thôi miên khống chế người khác, nên biết ngọn nguồn của thủ đoạn đó thật sự nằm ở trên người ai.

 

Trung tâm của thủ đoạn này nằm ở chỗ Kiều Niệm, chỉ khi Kiều Niệm chết đi, bọn họ mới có thể hóa giải khống chế trong quy mô rộng như vậy, đồng thời, thủ đoạn thôi miên khống chế ban đầu trên người của bọn họ cũng mất đi tác dụng, nếu không có Kiều Niệm, thủ đoạn thôi miên khống chế này không có gốc rễ căn nguyên.

 

Nhưng điều này có nghĩa là Kiều Niệm đã chết.

 

Những võ giả như bọn họ cũng biết có một vị cường giả đi tới thành Vân Trạch, lại còn leo lên tế đàn, cuối cùng xảy ra chiến đấu.

 

Hiển nhiên, cuối cùng người thất bại là Kiều Niệm.

 

“Rốt cuộc là cường giả như thế nào, lại có thể hủy diệt tế đàn thành như vậy?”

 

Bọn họ cũng tham gia vào việc xây dựng tế đàn này, biết tế đàn được làm từ bao nhiêu vật liệu quý hiếm, vật liệu bằng đá có được là nhờ vào việc gần như đào rỗng một ngọn núi, cho dù có bị tông sư tấn công cũng không thể tạo ra hư hại nhiều.

 

 

Nhưng bây giờ nó lại bị hủy diệt thành như thế này.

 

Lực tàn phá này thật sự quá kinh khủng!

 

“Không biết vị đại nhân kia đã rời khỏi hay chưa, ta muốn đích thân đi nói cám ơn, sau đó sẽ rời khỏi đây.”

 

Rất nhiều người cũng không muốn lưu lại, mà định đi khỏi đây ngay lập tức, trở lại quê hương của mình.

 

Nhưng trước khi rời khỏi, bọn họ cũng muốn cảm ơn vị cường giả đã giết chết Kiều Niệm giúp bọn họ thoát khỏi biển khổ kia.

 

Đặc biệt là mấy vị hộ pháp, bọn họ biết rất rõ, Kiều Niệm có sức mạnh Đại Tông Sư, vị cường giả giúp bọn họ giải quyết vấn đề kia cũng có sức mạnh ít nhất là Đại Tông Sư, thậm chí còn là cường giả giữa Đại Tông Sư.

 

Dù sao kết một mối thiện duyên cũng tốt.

 

“Đi tìm đi!”

 

Khống chế tinh thần kết thúc, tất cả mọi người đều không có tình cảm thân như người nhà, coi tất cả mọi người như huynh đệ tỷ muội của mình nữa, thậm chí còn nảy sinh cảm giác ghê tởm bởi vì thủ đoạn khống chế này.

 

Nhưng hợp tác đơn giản thì vẫn có thể.

 

Không bao lâu, bọn họ đã tìm được vị trí xe hổ của Vương Thăng.

 

Bọn họ đều còn nhớ chiếc xe này, nó vô cùng ung dung tiến vào đại bản doanh của bọn họ, cuối cùng thậm chí còn giết chết Kiều Niệm.

 

Cuối cùng, mười bốn tông sư làm đại diện, tiến vào khách điếm Duyệt Lai.

 

Tất nhiên chưởng quỹ và tiểu nhị của khách điếm Duyệt Lai cũng đã kịp nhận ra, mình thân là người thuộc thế lực Đại Tông Sư, thế mà bị ngườ khác khống chế.

 

 

Nhìn thấy mười bốn tông sư đi tới, chưởng quỹ và tiểu nhị như gặp đại địch.

 

Thành Vân Trạch là thành lớn nhất Tuyền Châu, vì vậy chưởng quỹ ở chỗ này cũng có sức mạnh không yếu, là thực lực tông sư.

 

Nhưng hắn ta không đủ sức đối đầu với mười bốn tông sư.

 

Có điều chưởng quỹ cũng không hề kinh sợ, lên tiếng nói: “Khống chế đã được hóa giải, các ngươi còn muốn tiếp tục sao?”

 

Cuối cùng đại hộ pháp đứng dậy, nói: “Chưởng quỹ hiểu lầm rồi, chúng ta đến tìm người cứu vớt chúng ta, bây giờ chắc hẳn hắn đang ở ngay bên trong khách điếm này.”

 

Chưởng quỹ hơi ngây người ra, hắn ta cũng mới tỉnh táo lại, hoàn toàn không biết chuyện này: “Ở bên trong khách điếm Duyệt Lai của chúng ta! ?”

 

“Đúng vậy, tọa giá của vị đại nhân kia đang ở bên ngoài.”

 

Chưởng quỹ tin lời này, mười bốn vị tông sư sẽ không ăn không nói có.

 

Hắn ta đưa ánh mắt ra hiệu với tiểu nhị, ý bảo tiểu nhị đi xác nhận.

 

Nhưng tiểu nhị còn chưa kịp hành động, một cái túi vải đã bay ra từ chỗ bên trong phòng cho khách trên tầng, đồng thời còn kèm theo một giọng nói.

 

“Chưởng quỹ, đây là tiền ở trọ, ngoài ra dọn thức ăn cho hai mươi người.”

 

Lần này không cần xác nhận, bọn họ cũng biết đây là vị cường giả nào.

 

Cách thức đưa tiền này, dù là bọn họ cũng không làm được.

 

Mấy vị hộ pháp đưa mắt nhìn nhau một cái, sau đó nhanh chóng quỳ xuống đất, vô cùng cung kính:

 

“Cảm tạ đại nhân cứu chúng ta khỏi hoàn cảnh nước sôi lửa bỏng, giúp người trong toàn thành thoát khỏi bể khổ!”

 

 

Sau khi đồng thanh nói xong, bọn họ còn dập đầu một cái thật mạnh, rất có cảm giác nghi lễ.

 

Chưởng quỹ thấy cảnh tượng này, cũng nhanh chóng quỳ xuống, bày tỏ lòng biết ơn.

 

 

1.57957 sec| 2430.383 kb