Hắn còn muốn xem “Thiên Niệm Kinh” thêm chút nữa bởi vì trong đó có một số nội dung làm Vương Thăng tạm thời không tài nào bỏ qua.

 

Đó chính là bí pháp tinh thần trong đó, đây là chỗ khiếm khuyết của hắn.

 

Hai loại kinh văn đều là có bí pháp tinh thần riêng, “Vô Sinh Chân Không Cảm Ứng” nghiêng về các loại ảo cảnh, mê hoặc, thiên về hướng phụ trợ.

 

Mà bí pháp bên trong “Thiên Niệm Kinh” lại giống như đạo pháp.

 

Chẳng hạn như lúc Kiều Niệm chiến đấu với Vương Thăng, bí pháp sử dụng thứ nhất, lại có thể dẫn thiên lôi đánh xuống, khống chế sấm sét tấn công kẻ địch, có thể nói là một loại lôi pháp vô cùng cường đại.

 

Trong nội dung còn lại của cuốn kinh văn này, lôi pháp là một kỹ xảo được lưu lại khá ít.

 

Nhưng những bí pháp tinh thần này thực ra đều là phần mới khai sáng, chỉ có vài nội dung đơn giản, bên dưới còn có chú giải của Kiều Niệm.

 

“Thiên Hàng Chi Lôi, quan tưởng Thiên Phụ, mượn sức mạnh của Thiên Phụ kết nối trời đất, nhận lấy sấm sét vô tận, tiếc là hình như do quan tưởng Thiên Phụ còn chưa thích hợp, cho nên sấm sét khó tiếp dẫn.”

 

 

“Đáng hận, nếu như tinh thần lực mạnh thêm mấy phần nữa, có lẽ có thể mượn tinh thần lực đạt được điểm này. Nhưng võ giả khí huyết đến cảnh giới tông sư có cấp bậc tương đồng, tiến về phía trước càng ngày càng khó, không biết trong những năm còn sống có thể đạt được cảnh giới này không?”

 

 

Phần lớn nội dung trong đây đều nói về những vấn đề thực hành bí pháp tinh thần, còn có ý kiến cải tiến.

 

Đáng tiếc Kiều Niệm còn chưa tìm được biện pháp tốt hơn thì đã bị dẫn lên con đường sai lệch, để cho “Thiên Phụ” trú ngụ trong tinh thần của mình.

 

Mặc dù nội dung sau này có thể sử dụng được, nhưng bởi vì nó có sự ảnh hưởng của Thiên Phụ, cũng không phải là bí pháp hoàn thiện.

 

Điểm này cũng được Kiều Niệm phê bình chú giải ở nội dung bên trong, vô cùng mịt mờ, nội dung rất ít ỏi, nếu Vương Thăng không xem rất cẩn thận, chưa chắc đã nhìn thấy được.

 

Dường như nó được lưu lại vào khoảng thời gian tỉnh táo cuối cùng, nhưng lúc đó đã quá muộn rồi.

 

Cho nên không chỉ có phương pháp tu luyện chưa hoàn thành, thật ra những bí pháp tinh thần này cũng chưa hoàn thành, chỉ là “Đạo Thuật” bán thành phẩm, tạm thời Vương Thăng không tài nào sử dụng được.

 

Nhưng…

 

“Có lẽ tinh thần lực đủ mạnh mẽ có thể làm được?”

 

Vương Thăng cảm thấy tinh thần lực của mình có thể coi là rất mạnh, chắc chắn sẽ mạnh hơn Kiều Niệm. Sự khác biệt lớn nhất giữa hắn và Kiều Niệm trên phương diện thần niệm chính là hắn không có bí pháp tinh thần hoa hòe hoa sói như thế, chỉ có thể dùng khí huyết một cách cứng rắn.

 

Bây giờ thu được thứ tương tự “Đạo Thuật”, dĩ nhiên là hắn muốn học tập.

 

 

Không nói đâu xa, trong “Thiên Niệm Kinh” còn có thuật hô phong hoán vũ, mặc dù trong nội dung cũng chỉ là thuật gọi mưa đơn giản, nhưng đối với Vương Thăng mà nói, cũng rất không tệ rồi.

 

Tu luyện Nội Đan thuật, cuối cùng phương pháp chiến đấu pháp toàn là đánh cận chiến, không giống với người đi trên con đường tu tiên.

 

Trước kia hắn cũng tự mày mò nghiên cứu, đáng tiếc cuối cùng bởi vì căn cơ quá mỏng, cho nên không có thu hoạch gì.

 

Đây cũng là một trong những nguyên nhân hắn điên cuồng thu thập sách.

 

Kinh nghiệm chưa đủ, cũng bị hạn chế rất nhiều thứ, không tài nào khai sáng ra được.

 

Lần này “Thiên Niệm Kinh” đã cho hắn sự dẫn dắt không nhỏ, có lẽ nghiên cứu một chút, hắn cũng có thể dựa vào thần niệm khổng lồ để kêu gọi sấm sét, hô mưa gọi gió.

 

Dĩ nhiên, dù cho có nắm giữ tài liệu tham khảo, cũng không dễ dàng thực hiện, nhưng có phương hướng tức là đã có thu hoạch lớn nhất rồi.

 

“Mặc dù chuyến đi đến Tuyền Châu có nhiều biến cố, nhưng mà thứ đạt được hoàn toàn không khiến ta thất vọng!”

 

Lần này, lúc đầu hắn cho rằng chỉ dạy cho giáo phái khá tà đạo một bài học, kết quả lại xảy ra nhiều biến cố như vậy, may mà thứ thu hoạch được cũng không tệ, còn tốt hơn cả dự liệu.

 

Vương Thăng tiếp tục nghiên cứu kinh văn, không biết thời gian đang trôi qua, trong quá trình này, thành Vân Trạch bắt đầu hồi phục, những người đang u mê dần dần tỉnh lại…

 

 

Người bị Kiều Niệm thi triển bí pháp tinh thần Trầm luân vô tận rơi vào hôn mê bắt đầu dần dần hồi phục.

 

 

Những người hồi phục đầu tiên không phải là những võ giả tương đối mạnh mẽ, mà là dân chúng bình thường.

 

Kiều Niệm không có định vét ao bắt cá, lúc Trầm luân vô tận rút tinh thần của họ, cũng không rút quá nhiều, gồm cả trận chiến lúc trước, phạm vi phá vỡ đều được cố tình hạn chế.

 

Cho nên những dân chúng bình thường lại là những người hồi phục đầu tiên.

 

Bọn họ có người đang ở trong nhà, nhưng bởi vì trận chiến đấu phát sinh vào ban ngày, hơn nữa bởi vì có Vương Thăng tới nên phần lớn số người cũng đang ở trên đường phố, hay nói chính xác hơn là đang ở vùng lân cận của tế đàn.

 

 

0.38333 sec| 2423.43 kb