Chính bản thân Vương Thăng cũng có hơi kinh ngạc, đây vẫn là lần đầu tiên thần niệm của hắn bị người không tu luyện linh lực cảm giác được.
Hắn không khỏi có chút tò mò, hỏi: “Cảm giác của ngươi nhạy bén thế ư?”
“Tu luyện thân thể, thì cảm giác đối với thân thể và các điều kiện bên ngoài rất mạnh, bởi vậy ta cảm nhận được một chút.”
Vương Thăng lại một lần nữa liếc mắt nhìn bí tịch của Chu Hiểu bằng ánh mắt coi trọng.
Kế tiếp, có lẽ là vì cùng bắt đầu, nên hai người đã nhanh chóng giao lưu trôi chảy.
Trao đổi với Kiều Niệm là nói về những chuyện có liên quan đến linh lực, mà giao lưu với Chu Hiểu thì chủ yếu là những nội dung về tăng cường thân thể.
Pháp môn của Chu Hiểu làm sự hiểu biết của Vương Thăng đối với “Chân Thể” của chính mình được nâng lên một tầm cao hơn.
Sau khi phá vỡ giới hạn Dịch Cân Kinh, nó đã sớm không còn là bản kinh ban đầu nữa, đặc biệt là phá vỡ giới hạn ba lần, thu được Chân Thể xong, bản kinh càng dần dần hoá thành một pháp môn để tăng cường thân thể.
Thậm chí ra đời thần thông “Pháp tượng” mà trước mắt mới chỉ trải nghiệm được một khoảng thời gian.
Sau khi cùng Chu Hiểu xác minh lẫn nhau, hắn tiến thêm một bước hoàn thiện nội dung trong đó, giống như “Vô Sinh Chân Không Cảm Ứng” vậy, chờ đến lúc tổng kết xong, có lẽ có thể được tăng lên không ít.
Thêm vào đó, sau khi Chân Thể đột phá, Huyết Khí Như Long sẽ tiến bộ rất lớn, nói không chừng Chân Thể sẽ nhanh chóng bước vào cấp độ tiếp theo.
Có lẽ thần thông Pháp tượng cũng có thể sử dụng.
Hơn nữa trong khi trao đổi qua lại, Vương Thăng dường như cũng biết vì sao lúc trước hắn lại cảm thấy Chu Hiểu có hơi ngây người.
Hình như Chu Hiểu là loại người khi đối mặt với người xa lạ sẽ không muốn giao tiếp, hoặc có thể nói là người không biết nên giao tiếp như thế nào.
Có điều sau khi đã quen thuộc rồi, nàng sẽ lập tức trở nên càng lúc càng nói nhiều, không chỉ trao đổi bí tịch cùng hắn, mà còn nói một ít chuyện khác, có một chút ý muốn chia sẻ ở trong đó.
Tuy nhiên, phương hướng tổng thể vẫn không lệch lạc, hai người đã nhanh chóng chuyển sang thảo luận về “Thiên Niệm Kinh”.
“Thứ gọi là linh lực này, thật sự có tồn tại sao, có thể cho ta xem một chút không?”
Vương Thăng cũng không hề do dự, vừa nãy Chu Hiểu cũng đã cho hắn xem kình khí, hắn cũng tính toán công bằng, trực tiếp cho nàng xem thần niệm của bản thân.
Hắn dùng thần niệm để khống chế một đồ vật trên bàn, cũng nói: “Ta gọi sức mạnh này là thần niệm, khác với linh lực mà Kiều Niệm tu luyện ra, loại sức mạnh này có thể khống chế đồ vật, tra xét…”
Hắn giới thiệu đơn giản một chút về tác dụng của thần niệm.
“Loại sức mạnh này thuận tiện quá!”
Chu Hiểu chỉ mất một chút để nhìn thấu một trong những bản chất của thần niệm, sau đó nàng lại có hơi thất vọng: “Đáng tiếc con đường của ta dường như không có loại sức mạnh này.”
Thật ra Vương Thăng không suy nghĩ như vậy, hắn nói: “Sức mạnh của ta có hơi đặc biệt, nhưng trên thực tế thì tất cả mọi người đều có linh lực, cho dù con đường của ngươi là luyện thân thì cũng nhất định có, vấn đề duy nhất chính là muốn khai phá và sử dụng nó như thế nào.”
Loại sức mạnh như linh lực này, tuyệt đối bất cứ kẻ nào cũng có, chỉ là những con đường tu luyện khác nhau thì phương pháp tìm được linh lực cũng khác nhau.
Chu Hiểu không có hiểu biết sâu sắc về linh lực như vậy, lại không biết còn có chuyện này, nàng có hơi bất ngờ.
“Mỗi người đều sẽ có linh lực sao?”
Chu Hiểu như đang suy tư gì.
Liệu linh lực có thể phá vỡ thủ đoạn của hoàn cảnh hay không?
“Ta tu luyện bản kinh văn này, có thể tu luyện ra linh lực lớn mạnh không? Còn có, Kiều Niệm mạnh đến nhường nào?”
Trong mắt nàng có hơi mong đợi, hiển nhiên là hy vọng chính mình cũng có thể luyện ra linh lực.
Nàng cũng biết trận chiến giữa Kiều Niệm và Vương Thăng đã gây ra tổn thất như thế nào, loại sức mạnh này, cho dù nàng có ra tay, cũng không có cách nào để phá huỷ hoàn toàn như vậy.
Đối với vấn đề này thì Vương Thăng cũng không dám cam đoan.
“Linh lực của Kiều Niệm rất mạnh, sức mạnh tổng thể sẽ không thua kém gì các Đại Tông Sư hàng đầu, còn về chuyện ngươi có thể tu luyện ra linh
lực hay không, ta cũng không thể bảo đảm, mặt khác, còn có một số điều ta phải nhắc nhở ngươi, tu luyện sẽ xảy ra vấn đề.”
Chu Hiểu có con đường của mình, Vương Thăng mới có thể yên tâm lấy “Thiên Niệm Kinh” ra, tuy nhiên nếu Chu Hiểu có ý muốn tu luyện, thì có một số việc vẫn cần phải nhắc nhở.
Là người có thực lực mạnh nhất Đại Chu, có tư cách để biết một số chuyện.
Chu Hiểu nhìn thấy biểu cảm nghiêm túc của Vương Thăng sắc mặt cũng có hơi nghiêm trọng, nói: “Tu luyện xảy ra vấn đề?”
“Đúng vậy, hơn nữa còn là vấn đề rất nghiêm trọng, ta nói cấp bậc thực lực của Kiều Niệm ngang với các Đại Tông Sư hàng đầu, nhưng công pháp hắn để lại lại chỉ có thể đạt tới cấp bậc thực lực của Tông Sư, ngươi không tò mò sao?”
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo