Đầu tiên là luyện tổng thể thân thể con người trước.

 

Sau đó là chia người làm tứ chi, thân thể và đầu, rồi lại tiếp tục chia ra để cường hóa.

 

Đây là những bộ phận tương đối lớn.

 

Ngoại trừ tứ chi ra, còn có da, xương, máu cần được phân chia cặn kẽ.

 

 

Ý nghĩa của môn công pháp này nằm ở chỗ, dàn ý của công pháp này là luyện từ lớn đến nhỏ, trước tiên thì luyện toàn bộ cơ thể, sau đó luyện các bộ phận như tứ chi, sau đó sẽ luyện các phần nhỏ hơn như da, gân, xương, máu.

 

Đến khi toàn bộ những thứ này được luyện thành, lại luyện toàn thể một lần nữa, bước lên viên mãn, sức mạnh kinh khủng vô biên.

 

Dĩ nhiên, đây chỉ là dàn ý, Vương Thăng phỏng đoán hình như Chu Hiểu cũng chưa luyện xong.

 

Nếu như đã luyện xong, có lẽ thực lực còn kinh khủng hơn cả hắn.

 

Dĩ nhiên, Chu Hiểu sẽ nhờ đến sự bù trừ của hắn lấp vào chỗ còn thiếu, hiển nhiên bây giờ đang có trở ngại chặn trên con đường, khó mà tiến về trước, nàng muốn xem thử công pháp khác, nhìn xem có thể giúp mình tiến bộ hay không.

 

Ngay từ bước đầu tiên, loại phương pháp tu luyện này đã hoàn toàn khác với với khí huyết võ đạo.

 

Khí huyết võ đạo, bước đầu tiên là tăng cường huyết khí, sau đó luyện ra khí huyết chi lực từ trong huyết khí, trở thành võ giả.

 

Nhưng công pháp của Chu Hiểu, cũng là lợi dụng tài nguyên giống như vậy, nhưng có cách dùng năng lượng mới trong tài nguyên.

 

Chu Hiểu tìm được phương pháp vận dụng mới, cũng chính là dùng tài nguyên để cường hóa bản thân, chứ không phải là cô đọng ra khí huyết chi lực.

 

Thứ quan trọng nhất là, loại phương pháp tu luyện này diễn sinh ra sức mạnh mới, Chu Hiểu đặt tên là kình khí.

 

Sau khi luyện cả người thành công, thì sẽ sản sinh ra kình khí khác với khí huyết chi lực, dĩ nhiên, loại sức mạnh này sẽ không hề kém cỏi hơn khí huyết chi lực, nhưng nếu nói mạnh hơn bao nhiêu thì cũng chưa chắc.

 

 

Dẫu sao khí huyết võ đạo phát triển bao nhiêu năm, không phải một mình Chu Hiểu là có thể dễ dàng vượt qua.

 

Nhưng nội tâm Vương Thăng cũng hơi kinh hãi.

 

Trong mấy thập niên có thể tìm ra con đường sánh ngang với khí huyết võ đạo, vấn đề chính là nằm ở bản thân.

 

Rốt cuộc là Chu Hiểu có thiên phú kinh thiên động địa, chỉ mất mấy thập niên để sánh vai với mấy ngàn năm, hay là sau khi khí huyết võ đạo phát triển thì không ai thúc đẩy sự tiến bộ, đúng theo như lời của Kiều Niệm nói…

 

Vương Thăng quăng loại suy nghĩ này ra khỏi đầu mình.

 

Biết được tin tức càng nhiều, thì hắn lại càng có nhiều nghi ngờ, có rất nhiều tin tức không bình thường.

 

Nhưng hắn đã phản ứng lại rất nhanh.

 

Bây giờ không phải thời điểm nên nghĩ về những thứ này, giải quyết chuyện lần này trước rồi nói sau.

 

Tâm tư của hắn lại quay về quyển bí tịch.

 

Không thể không nói, cho dù khí huyết võ đạo có như thế nào, Chu Hiểu cũng có thiên phú giống như Kiều Niệm, đây là điều không thể chối cãi.

 

Họ đều đi trên con đường riêng của mình.

 

Trong đó phương pháp lợi dụng nguồn tài nguyên, cũng chính là linh dược, yêu thú, linh thú có thể bổ sung cho khí huyết cũng rất mới lạ.

 

Chu Hiểu không biến những năng lượng này thành thứ bổ sung khí huyết chi lực, mà hóa thành năng lượng mới.

 

Chỉ với một điểm này, cũng đủ để chứng minh nàng kỳ tài ngút trời.

 

 

Kiều Niệm thì lại không nghĩ tới điểm này, phương pháp tu luyện của hắn tương tự với khổ tu suy tưởng, trên thực tế không cần tài nguyên, đến hậu kỳ lại tiến bộ nhanh, cũng vì có phương pháp thu hoạch.

 

Vương Thăng tiếp tục xem cặn kẽ nội dung của mỗi một cảnh giới.

 

Dựa theo nội dung bên trong công pháp, luyện toàn thân thành công, thì lập tức cho ra kình khí, trở thành tông sư.

 

Nếu nằm ở giai đoạn trước, có lẽ sẽ kém hơn sức mạnh của võ giả khí huyết võ đạo một chút, sau khi cho ra kình khí, mới có thể thật sự đuổi kịp.

 

Sau đó luyện thành công tứ chi, thân thể và đầu, có thể đạt được cấp bậc Đại Tông Sư, nhưng bởi vì yếu kém ở những mặt khác, sức mạnh có thể yếu hơn Đại Tông Sư khí huyết võ đạo một chút.

 

Cho đến khi luyện thành tất cả, sẽ trở thành Đại Tông Sư đỉnh cấp, thậm chí còn mạnh hơn Đại Tông Sư đứng đầu một chút.

 

Con đường kế tiếp thì Chu Hiểu vẫn chưa luyện thành, tất cả các bước đều là phỏng đoán.

 

Thời gian trôi qua, về tổng thể đã được xem xong, Vương Thăng có tính toán trong lòng, môn công pháp này có tiềm lực rất mạnh.

 

Mà sau khi xem hết tổng thể, lúc chân chính luận đạo, hiển nhiên Chu Hiểu cũng nghĩ như vậy.

 

Nàng đã xem xong trước, nhìn Vương Thăng bằng ánh mắt lấp lánh.

 

Nội dung “Thiên Niệm Kinh” của Vương Thăng tất nhiên là không nhiều bằng nội dung bí tịch của Chu Hiểu, cho nên nàng đã đọc xong nó rất nhanh.

 

Sau khi đọc xong, Chu Hiểu bèn chờ trong yên lặng, cũng không mở miệng.

 

Thấy Vương Thăng xem xong rồi, nàng mới lên tiếng nói: “Sức mạnh mà ngươi dùng để tra xét ta chính là linh lực theo như trong bí tịch sao?”

 

 

Không ngờ nàng có thể cảm nhận được thần niệm của Vương Thăng một cách mơ hồ.

 

Trên thực tế, trước đó nàng cũng không biết đây là loại sức mạnh gì, nhưng sau khi đọc xong “Thiên Niệm Kinh” thì đã rõ, loại sức mạnh u tối sâu xa này rất có khả năng chính là linh lực theo như trong bí tịch nói.

 

 

0.90335 sec| 2425.945 kb