Vương Thăng phân tích chuyện do Kiều Niệm nói một chút, bốn mươi năm trước hắn ta đã bị quấy nhiễu, chứng tỏ rằng vào hơn bốn mươi năm trước, cái gọi là Thiên Phụ cũng đã tồn tại.

 

Thậm chí có thể sánh ngang với kim cổ, luôn luôn tồn tại.

 

 

Hắn không suy nghĩ quá nhiều về loại chuyện này, nhưng cho dù nghĩ như thế nào cũng có thể nhận thấy quái vật kia đã tồn tại từ rất lâu trước đây rồi.

 

Dường như nó đang theo dõi mỗi một người.

 

Dựa theo cách giải thích của Kiều Niệm, dường như người đi theo con đường tinh thần thì đều bị can thiệp, từ đó bước lên con đường tu luyện sai lầm.

 

Thậm chí có thể khí huyết võ đạo cũng bị như vậy, khí huyết võ đạo không xuất hiện vấn đề rõ ràng, nói không chừng là bởi vì cái thứ “Thiên Phụ” này có thủ đoạn trong bóng tối để thu hoạch tốt hơn.

 

“Không đúng, chưa chắc chuyện đã là như vầy.”

 

Khí huyết võ đạo đã có con đường đi từ trước rồi!

 

Người khác không biết, nhưng hắn lại biết rất rõ.

 

Quan Tinh Cốc chủ đã từng đạt tới cảnh giới trên Đại Tông Sư, cho thấy uy lực và tài năng vô cùng cường đại.

 

“Nói mới nhớ, Quan Tinh Cốc chủ cũng đã từng giao đấu với một cái vật thần bí nào đó thì phải?”

 

Chuyện Quan Tinh Cốc chủ đã không phải là bí mật gì, đặc biệt là trong cuộc chiến đấu ở Thái Nhạc kia, đây là trọng điểm được tất cả mọi người chú ý đến.

 

Nhưng ngoại trừ người biết trận chiến long trời lở đất, gần như hủy diệt Thái Nhạc ấy ra, thì không có bất cứ ai biết về tin tức cặn kẽ hơn.

 

Đối thủ là ai? Tại sao phải đánh?

 

Những thứ này vẫn chưa được tìm ra.

 

Vương Thăng cảm thấy có lẽ mình có đáp án.

 

 

“Hoặc là đối thủ của Quan Tinh Cốc chủ chính là cái gọi là ‘Thiên Phụ’ này, nhưng khi đó ông ấy chủ động nghênh chiến ư?”

 

Dựa theo cách giải thích của Võ Nguyên Thành, dường như Quan Tinh Cốc chủ là người rất có mục đích, ông ấy chủ động nghênh chiến, cuối cùng đã đột phá thành công ở thời khắc hấp hối, đáng tiếc là đã muộn.

 

Ông ấy đã sớm dự liệu được mình sẽ chết, không phải là đối thủ của kẻ địch, cho nên mới đưa Nguyệt và Tinh đi.

 

“Nếu như Khí huyết võ đạo có con đường từ trước, chứng tỏ không có vấn đề gì, nhưng… tin tức mình biết còn quá ít!”

 

Sự xuất hiện của “Thiên Phụ” khiến cho Vương Thăng thấy được một số bí mật đằng sau thế giới này.

 

Dường như có một bàn tay đang hạn chế sự tiến bộ của tu luyện.

 

Khí huyết võ đạo muốn tiến thêm một bước, nghi là cũng sẽ bị ngăn cản; tu luyện theo con đường tinh thần dường như cũng bị can thiệp, không cách nào đi lên chính đạo, thậm chí là mấy chục năm cũng không biết.

 

Cảnh ngộ của hai con đường thật sự quá giống nhau.

 

Dù cho không có chứng cớ, nhưng Vương Thăng vẫn vô cùng nghi ngờ quái vật thần bí và Thiên Phụ cùng là một thứ.

 

“Dường như thứ Kiều Niệm gọi tới cũng chỉ là một hiển hóa của tinh thần, không phải là thực thể, chắc chắn sức mạnh của bản thể rất lớn, nhưng rõ ràng có hạn chế, hơn nữa hình như không thể can thiệp đến ta… Thậm chí nó cũng không thể can thiệp vào Khí huyết võ đạo.”

 

Bỗng nhiên Vương Thăng phát hiện ra, nếu như “Thiên Phụ” và thứ Quan Tinh Cốc chủ đối đầu là cùng một thứ, như vậy có lẽ Khí huyết võ đạo không có vấn đề gì, ít nhất là trước khi đạt được Đại Tông Sư thì sẽ không có vấn đề gì.

 

Bởi vì khi đối mặt với Kiều Niệm tu luyện theo con đường tinh thần, lựa chọn của Thiên Phụ là can thiệp vào đạo, dẫn dắt Kiều Niệm đi lên con

 

 

đường sai lầm.

 

Nhưng khi đối đầu với Quan Tinh Cốc chủ đi con đường Khí huyết võ đạo, nó lại lựa chọn chặn đánh.

 

Hai kết quả khác nhau, chứng minh cái thứ kia sợ tu luyện giả của Khí huyết võ đạo tiến thêm một bậc.

 

Dĩ nhiên, khí vận Đại Tông Sư thần bí kia thì chưa chắc.

 

Có lẽ khí vận Đại Tông Sư cũng là kết quả sau khi bị can thiệp.

 

Còn có hai tin tức rất quan trọng:

 

Một là Thiên Phụ là thứ bên trong thế giới này, không biết chừng đã cấu kết với thứ gì đó.

 

Hai là Kiều Niệm gọi Thiên Phụ là “Tặc”, Vương Thăng rất nhạy cảm với cái từ này, bởi vì Quan Tinh Cốc chủ cũng đã từng nói ra lời tương tự, cái gọi là “Thiên hạ Thất Đại Tặc” vẫn còn lưu truyền trong miệng của không ít võ giả.

 

Bởi vì nguyên nhân số lượng không rõ rệt, “Tặc” của Quan Tinh Cốc chủ được chỉ về hướng những thế lực cấp Đại Tông Sư khác.

 

“Không biết hai bên có quan hệ gì hay không?”

 

“Thiên Phụ và thế lực Đại Tông Sư cấp bá chủ…”

 

Mạnh dạn phỏng đoán, cẩn thận chứng thực!

 

Đây là ý tưởng bây giờ của Vương Thăng, tất cả mọi chuyện đều có khả năng.

 

Tất cả những thứ này đều được tiến hành phân tích dựa vào tin tức đã có, nhưng thực ra không có bất kỳ chứng cớ chính xác gì.

 

Nhìn từ suy đoán của hắn, quái vật thần bí đối đầu với Quan Tinh Cốc chủ và “Thiên Phụ” là cùng một thứ.

 

 

Chỉ có điều hắn không thể xác nhận một trăm phần trăm phán đoán này được.

 

Nhưng đặt là giả thiết thì hoàn toàn có thể, có một vài chuyện vẫn cần phải suy đoán trước rồi mới đi chứng thực.

 

“Thiên Phụ và quái vật thần bí, nước trong thế giới này cũng không cạn nhỉ!”

 

 

0.29561 sec| 2434.539 kb