Trưởng bối trong thôn luôn nói Vương Thăng mạnh đến nhường nào, dù cho ngày ở Giang Nguyên Thành đó chúng đã thấy Vương Thăng ung dung nghiền chết tên giáo đồ của Thiên Giáo, thì cũng không có cảm thụ trực tiếp như lần chứng kiến trận chiến này.

 

Chúng chỉ mới nhìn thấy con Huyết Khí Đại Long kia thôi, mà cũng đã có ý tưởng muốn cúi đầu sát đất làm lễ.

 

Cho nên lúc Vương Thăng trở lại xe ngựa, chúng vẫn còn hơi đờ đẫn.

 

Mà thật ra cũng là do Vương Thăng cố ý tạo ra, nếu không, làm sao sát trận có thể ảnh hưởng đến bọn trẻ ngay dưới mí mắt của hắn được chứ.

 

Vương Thăng thấy biểu cảm của bọn trẻ, cũng biết mục đích của mình cũng đã đạt được đến mức cần thiết rồi, bèn nói: “Thấy được cường giả đỉnh cấp

 

 

rồi phải không, nếu bọn họ thật sự muốn đối phó với các ngươi thì dễ như trở bàn tay, cho nên tiếp tục cố gắng đi!”

 

Vừa nói, Vương Thăng vừa ném bọn trẻ xuống xe , chỉ để lại một câu nói.

 

“Chạy đi!”

 

Người nghèo mới biết kiếm tiền, biết được mình nhỏ yếu, mới có thể biết mình cần phải cố gắng.

 

Nhìn dáng vẻ cố gắng của đám trẻ Lưu Kiến An, xem ra sự thúc đẩy vô hình rất có hiệu quả.

 

Đại Bạch tiếp tục đi về hướng của Tuyền Châu.

 

Nếu như dự đoán không sai, lần tiếp theo, đối thủ của hắn chính là giáo chủ của Thiên Giáo - Kiều Niệm!

 

“Ngươi nghênh chiến chứ? Hay là trực tiếp bỏ đi?”

 

Vương Thăng thật sự tò mò về sự lựa chọn của Kiều Niệm.

 

Mà dọc đường hắn đi Tuyền Châu, tổng bộ của Thiên Giáo ở Tuyền Châu cũng xảy ra chuyện lớn.

 

Một vị Tông Sư của bọn họ đã chết!

 

Ở trong Thiên Giáo, chỉ cần võ giả đạt tới cấp Tông Sư, cũng có thể để lại một cốc đèn mệnh ở tổng bộ, người sống, đèn mệnh sáng, người chết, đèn mệnh tắt.

 

Đây là một bí pháp chỉ Thiên Giáo bọn họ mới có, dù cho thế lực cấp bá chủ cũng không có.

 

Vì vậy quanh năm có hơn mười cốc đèn mệnh đang cháy trong tổng bộ của Thiên Giáo, hơn nữa còn phân phối người đến canh chừng ở đây.

 

Thậm chí nếu như đó không phải là võ giả cấp Tông Sư, có lẽ tuổi thọ còn không dài bằng thời gian những đèn mệnh này cháy.

 

 

Nhưng đúng vào hôm nay, người trông coi phát hiện, một cốc đèn mệnh trong đó đã tắt phụt.

 

Xảy ra chuyện lớn!

 

Có cường giả cấp Tông Sư của Thiên Giáo bọn họ chết, đây chính là chuyện rất lâu chưa từng phát sinh rồi, dẫu sao với danh tiếng bên ngoài của bọn họ, thì cho dù đó là thế lực cấp bá chủ cũng không muốn đụng đến bọn họ.

 

Vậy mà lúc này lại có một vị Tông Sư mất mạng!

 

Người trông coi không dám do dự, lập tức báo tin tức này cho giáo chủ Kiều Niệm.

 

Đây là đặc quyền của người trông chừng đèn Mệnh, có thể trực tiếp gặp giáo chủ.

 

Trên thực tế sau khi gặp được giáo chủ, người trông coi còn chưa nói gì, Kiều Niệm cũng đã đoán ra chuyện gì.

 

“Hài tử của ta chết rồi sao?”

 

“Đúng vậy, thưa giáo chủ.”

 

Ở bên trong Thiên Giáo, chỉ có võ giả đạt tới cấp bậc Tông Sư mới có thể tự xưng là hài tử của giáo chủ.

 

Ta biết rồi, đi xuống đi!” Dường như giọng nói của Kiều Niệm cũng mang theo chút bi thương: “Đi gọi đại hộ pháp tới.”

 

Đại hộ pháp Kiều Phàm, là người xử lý tất cả nhiệm vụ bên trong Thiên Giáo, võ giả cấp Tông Sư đi ra ngoài hành động đều phải báo cáo với Kiều Phàm.

 

Không bao lâu, Kiều Phàm đã đi tới điện chủ nơi Kiều Niệm đang ở.

 

“Thiên Phụ!” Kiều Phàm rất cung kính: “Ta đã biết được tất cả mọi chuyện.”

 

 

“Nói một chút đi, hài tử kia của ta đã đi làm gì?”

 

“Có người giết giáo đồ chúng ta phái tới Thục Châu, hắn ta đi trả thù, có vẻ như bây giờ đã thất bại rồi!”

 

“Thì ra là như vậy, vì trả thù cho huynh đệ tỷ muội mình, cho nên nhận lấy cái chết sao?”

 

“Đúng vậy, Thiên Phụ!” Kiều Phàm gật đầu: “Hắn ta không làm mất mặt người!”

 

Biểu cảm trên mặt của Kiều Niệm không có gì thay đổi, chỉ nói: “Điều tra xem người giết hài tử của ta là người ở đâu, tìm ra vị trí của hắn!”

 

Ta sẽ dốc hết sức lực!”

 

Kiều Phàm lui ra, chỉ để lại một mình Kiều Niệm ở bên trong điện chủ.

 

“Hài tử lại mất đi một, ta sẽ báo thù, báo mối thù cản đường tu đạo!”

 

Con đường của hắn, không phải là võ đạo khí huyết, mỗi một hài tử bị thiếu đi, cũng sẽ gây ra sự suy yếu cho con đường tu luyện của hắn.

 

Mối thù này, không thể nào không báo!

 

Một ngày sau, Kiều Phàm trở lại một lần nữa.

 

“Thiên Phụ, tất cả mọi chuyện đều đã được điều tra rõ ràng rồi, người giết chết huynh đệ tỷ muội của ta đang đi về hướng Tuyền Châu, hơn nữa dường như người đó đã phá hỏng Cửu Tinh Khôi Đấu Sát Trận.”

 

Ngày hôm qua, Kiều Phàm cũng chỉ hiểu sơ sơ về chuyện này, nhưng một ngày trôi qua, hắn ta đã biết tất cả tiền nhân hậu quả của chuyện này, hơn nữa còn dò ra được vị trí của người giết chết huynh đệ tỷ muội của mình.

 

 

1.10317 sec| 2422.109 kb