Dựa theo tính chất vật liệu vốn có của Phi Kiếm thì điều này là không thể nào. Nhưng Phi Kiếm có sự thay đổi như vậy là do “tế luyện” đã phát huy tác dụng, từ đó xuất hiện tình huống này.
Hai loại trạng thái này hắn có thể chuyển đổi tùy theo ý thích, lựa chọn phương thức tấn công thích hợp.
“Tinh Thần thể” càng quỷ dị hơn, trực tiếp tác dụng lên tinh thần, Phi Kiếm thể kim loại thì nghiêng về sức tàn phá.
Hai trạng thái không phân ra ưu điểm và khuyết điểm, chỉ xem gặp phải đối thủ như thế nào.
Sau khi Tế luyện xong, Vương Thăng càng có thêm nhận thức đối với Trảm Thần Kiếm, trên thực tế uy lực của kỹ năng cấp một này cũng không mạnh đến đáng sợ, nếu là một người có tinh thần bền bỉ, chắn chắn không thể giết chết trong một đòn.
Đương nhiên, với cấp bậc đại tông sư như Chu Hổ, hiện giờ xem ra chắc chắn là không ngăn cản được.
Kim loại thể cũng như vậy, hiện giờ kim loại thể thậm chí ngay cả phép thần thông của Phi Kiếm cũng không có.
Nghĩ tới điều này, Vương Thăng than thở một tiếng:
“Còn kém xa lắm!”
Phi Kiếm được Tế luyện xong, nhưng mà bản thân kỹ năng Tế luyện này vẫn còn ở trạng thái nhập môn.
Trải qua mấy tháng, “Tế luyện” cấp ba nay đã đạt tới cấp năm, đây có thể coi là kỹ năng thăng cấp nhanh nhất trong tất cả kỹ năng siêu phàm của hắn.
Chỉ có thể nói rằng tất cả những kỹ năng mình tổng kết ra được không hề giống nhau.
Cho dù không có sự tồn tại của thanh tiến trình thì loại kỹ năng này cũng có độ tiến triển rất nhanh, sau khi có thanh tiến trình thì sẽ càng tăng nhanh hơn.
Thu hồi Phi Kiếm vào trong thần niệm của mình, Vương Thăng bắt đầu tu luyện Nội Đan thuật.
Nhưng hắn vẫn chưa quên trong đám người bị đánh chết lần này có một tên phụ tá của Vĩnh Niên Vương, mặc dù nói không hẳn sẽ sợ hắn ta, nhưng chắc chắn thực lực càng mạnh thì sẽ càng tốt.
Thực lực mạnh mẽ mới có thể ứng phó với tất cả những vấn đề có thể phát sinh.
Giống như chuyện lần này, nếu như hắn không phải người có sức mạnh cường đại, thì sẽ phải từ bỏ mọi thứ trong trại Thanh Sơn và làm lại tất cả từ hai bàn tay trắng.
Để phòng ngừa Vĩnh Niên Vương chó cùng rứt giậu, hắn cũng phải nhanh chóng tăng sức mạnh của mình lên.
…
Mà trong lúc Vương Thăng tu luyện, phía bên ngoài đã không còn bình yên nữa.
Ba bên Vĩnh Niên Vương, Linh Kiếm cốc còn cả Thiên Đao Thành đang trong quá trình đàm phán.
Thế lực hai bên vì muốn tranh thủ càng nhiều lợi ích hơn, nên không một ai bằng lòng nhún nhường cả.
Vì vậy chuyện này rơi vào giằng co.
Nhưng loại cục diện này mau chóng bị phá vỡ.
Đầu tiên là bên phe của Vĩnh Niên Vương, dựa theo kế hoạch, thì chắc chắn Chu Hổ đã quay về vào khoảng thời gian này.
Mặc dù sức mạnh của Chu Hổ không thể nào sánh được với ba vị đại tông sư của bọn họ, nhưng cũng sẽ có lợi thế lớn nhất khi hắn ta thương lượng.
Bây giờ tìm được kẻ thay thế rồi, nhưng nếu như Chu Hổ không trở lại trong thời gian dài, chắc chắn sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Cho nên trong lòng Vĩnh Niên Vương có hơi nóng nảy. Thế nhưng có cuống lên thì cũng chẳng có ích gì, hắn ta không thể rời khỏi đây, nếu không sẽ có vấn đề càng lớn hơn nữa.
Hắn ta chỉ có thể phái người ra ngoài lén lút tìm kiếm.
Thật ra thì lúc này đã muộn, bởi vì chặn đánh thất bại, việc bị đại tông sư Chu Hổ truy kích đã bị hồi báo lên.
Vì vậy vào ngày hôm sau lúc đàm phán, Ngô Thanh Phong và Khương Đạo cũng không giả bộ nữa.
“Chu Ngô Đồng, ngấm ngầm ra tay, là bọn ta đã coi thường ngươi rồi, vậy mà lại khiến cho chúng ta tổn thất lớn đến l vậy!”
Lần này, tổng cộng năm mươi mốt người của Linh Kiếm cốc và Thiên Đao Thành đi thi hành nhiệm vụ, kết quả chỉ chưa tới mười người sống sót.
Cho dù là đối với hai thế lực của bọn họ thì cũng là tổn thương nguyên khí nặng nề.
Hơn bốn mươi tông sư, thậm chí còn có không ít người của dòng chính bị diệt.
Muốn khôi phục lại không biết phải cần thời gian bao nhiêu lâu nữa.
“Chúng ta trái lại muốn nhìn xem tên Chu Hổ này có phải là Chu Hổ thật hay không!”
Vừa nói Ngô Thanh Phong và Khương Đạo đã ngang nhiên động thủ, trực tiếp công kích về phía của “Chu Hổ”, bọn họ muốn xem thử rốt cuộc hắn ta có bản lĩnh gì, lại có thể giấu đi hai người đại tông sư của bọn họ.
“Hừ!”
Vĩnh Niên Vương Chu Ngô Đồng biết rõ lâu vậy rồi mà Chu Hổ vẫn chưa về thì chắc chắn đã xảy ra điều gì bất ngờ.
Nhưng bây giờ hắn ta cũng không còn thời gian để ý tới chuyện này, việc trước mắt khẩn cấp hơn nhiều.
Có lẽ Chu Hổ thật sự đã chết, nhưng bây giờ không thể để bại lộ được.
Chu Ngô Đồng lập tức ra tay, ngăn cản công kích của Ngô Thanh Phong và Khương Đạo.
Bùm!
Căn phòng đàm phán bị hủy diệt ngay lập tức.
Mấy chục người bình thường đang hầu hạ làm thành thịt bằm chết trong nháy mắt.
Đại tông sư giao chiến, dù cho không dùng hết sức lực thì bọn họ cũng không thể chống cự với dư âm được.
Nhưng không có ai ở hiện trường để ý đến điều này cả.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo