Quan Tinh Cốc chủ kêu hắn tới nơi này, chính là cho rằng mình có thể được che chở được chỗ này.
Vị Tông sư thần bí kia nhất định không đơn giản. Hơn nữa hắn nghe cũng được tin đồn về Đại Tông sư.
Võ Nguyên Thành đã có quyết định.
“Được, huyện Lộc Thủy giao cho ta!”
Bản thân muốn được che chở, vậy cũng phải trả giá một chút.
Lão tổ Triệu gia lão tổ lập tức cười nói:
“Vậy làm phiền…”
“Ta tên Võ Nguyên Thành!”
“Vậy làm phiền Võ huynh!”
Bởi vì Võ Nguyên Thành xuất hiện, tuy gọi là ba huyện, trên thực tế lại có bốn huyện có bốn Tông sư cư trú, lập tức khôi phục bình yên.
Người ở bên ngoài hoàn toàn không ngờ trong phạm vi ba huyện lại có bốn Tông sư.
Võ giả cấp bậc Tông sư, dưới tình huống không có Đại Tông sư, chính là người mạnh nhất.
Bởi vậy, người bên ngoài từ bỏ luôn ba huyện, đi tranh đoạt nơi khác.
Cho dù là thế lực có được võ giả cấp bậc Tông sư, tranh đoạt với võ giả Tông sư cùng cấp còn không bằng tìm nơi khác.
Kết quả là, khi Vương Thăng không có mặt, ba huyện lại khôi phục cân bằng một cách kì dị, hoàn toàn không xảy ra chuyện gì.
Ba huyện vẫn là ba huyện ban đầu, không có một chút biến hóa nào cả.
Bốn Tông sư che chở nơi nhỏ như vậy, đã xem như dùng dao mổ trâu giết gà rồi.
Sau khi huyện lệnh Dịch An của huyện Vĩnh Phong biết được tin tức, cả người đều thả lỏng, vốn dĩ hắn ta cho rằng trong thế cục này, vị đại nhân kia mà không ra tay, hắn ta sẽ rất nguy hiểm.
Kết quả xuất hiện một Tông sư họ Triệu, trực tiếp tọa trấn ở huyện Vĩnh Phong, hơn nữa còn không cần cái gì, quả thực chính là bánh có nhân từ trên trời rơi xuống.
“Triệu Tông sư, vì sao ngài lại trợ giúp huyện Vĩnh Phong vô điều kiện?”
Lão tổ Triệu gia nhìn thoáng qua Dịch An, nói: “Ngươi hẳn là biết rõ.”
Người của ba đại gia tộc che chở huyện Vĩnh Phong, đương nhiên cũng đã điều tra ra một số thứ.
Dịch An đương nhiên đoán được vài điều, hiện giờ chẳng qua là xác nhận chân tướng thôi.
“Dịch An hiểu rồi!” Nói xong, Dịch An rời đi ngay, không quấy rầy thêm nữa.
Chờ đến khi hắn ta rời khỏi phủ đệ, lão tổ Triệu gia lập tức ra mệnh lệnh: “Sau này tôn kính với nhà này một chút!”
“Dạ, đại nhân!”
Chờ Dịch An về tới huyện nha, võ giả cấp bảy kia và sư gia đi lên đón.
“Sao rồi?”
“Chính là khả năng mà chúng ta đoán, cũng phải, thiên hạ nào có cơm trưa miễn phí.” Dịch An hơi cảm khái.
“Đây là lực ảnh hưởng của cường giả sao? Cho dù không nói, không làm gì cả, chỉ dựa vào một thanh danh đã có thể che chở một phạm vi lớn!”
Hắn ta lại hiểu biết thêm về sự cường đại của vị đại nhân kia một lần nữa.
Chẳng qua lần này đây không phải thực lực cường đại, hắn ta đã nghe nói về chuyện của ba huyện.
Dù là Tông sư của huyện Lộc Thủy kia, hay là người của ba đại gia tộc, trước đó hắn ta đều chưa từng nghe nói, kết quả ba huyện vừa xảy ra vấn đề, họ lập tức xuất hiện.
Lực ảnh hưởng cũng là một loại sức mạnh.
May mắn, hắn ta cũng coi như là người của ba huyện.
“Với cục diện hiện giờ, chỉ sợ không lâu nữa Giang Nguyên Thành sẽ chọn ra một vương giả, hơn nữa còn liên kết với ngoại giới lần nữa, phái người
chuẩn bị, ra bên ngoài mua khoáng thạch, càng hiếm càng tốt.”
Liên hệ duy nhất giữa bọn họ và vị đại nhân kia chính là khoáng thạch, cần phải chuẩn bị tốt.
“Đại nhân, chúng ta dùng cái gì để mua, hiện tại, loại khoáng thạch này có lẽ rất nhiều thế lực sẽ khống chế.”
Những khoáng thạch hiếm đó là vật liệu để đúc vũ khí của võ giả, trong thế cục này, chỉ sợ sẽ không có bao nhiêu người chịu bán ra ngoài.
“Ngu xuẩn, chúng ta chính là ở Thục Châu, dùng linh dược đi đổi, vị đại nhân kia cũng không có hứng thú với linh dược, chỉ để lại một ít cho chúng ta dùng là được.”
So với vũ khí, võ giả càng cảm thấy hứng thú với việc tăng thực lực của mình hơn.
Linh dược đổi khoáng thạch, tuyệt đối là kế hoạch có lời.
“Dạ, đại nhân!”
…
Sau một khoảng thời gian hỗn loạn, ba huyện lại khôi phục bình yên một lần nữa.
Đối mặt với bốn Tông sư, không có ai nguyện ý tới tìm phiền toái.
Vương Thăng cũng nghe lời thôn trưởng nói, ba đại gia tộc vẫn luôn không ngừng giao lưu với trại Thanh Sơn, mỗi lần đều sẽ nói không ít chuyện bên ngoài.
Đây cũng là nguồn nhận được tin tức của thôn trưởng.
Vương Thăng không có cảm giác gì đối với chuyện này, cho dù không có hắn, người của ba đại gia tộc cũng sẽ giữ gìn ba huyện vì lợi ích của mình.
Chỉ là có hắn tồn tại, làm cho bọn họ càng thêm đoàn kết mà thôi.
Tuy nhiên người tên Võ Nguyên Thành kia thật ra có hơi khiến hắn ngoài ý muốn.
Người của ba đại gia tộc xem như nhận ân huệ của hắn, vậy Võ Nguyên Thành này thì sao?
Dưới sự tò mò, Vương Thăng tìm Nguyệt tính một chút.
Kết quả sau khi suy tính, Nguyệt thế mà lại định đi tìm Võ Nguyên Thành ngay…
“Vương Thăng đại nhân, ta muốn ra ngoài một chuyến, đi tìm Võ Nguyên Thành kia!”
Đây là lần đầu tiên Nguyệt thỉnh cầu đi ra ngoài, hơn nữa thần sắc có chút kích động.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo