Cả vùng phạm vi này đều thành mảnh đất không ai quản lí.

 

Phạm vi này không phải nơi xuất hiện nhiều linh dược nhất, cho dù nhường ra cũng không sao.

 

 

Trùng hợp là ba huyện nằm trong phạm vi này, nói cách khác, ba huyện hoàn toàn tự do sinh trưởng.

 

Đừng tưởng rằng đây là một chuyện tốt, những nơi khác bởi vì bị ba thế lực lớn áp chế, không ít thế lực đều chạy ra ngoài, sau đó lại luyến tiếc linh dược phát triển tươi tốt ở Thục Châu, bởi vậy đã đi thẳng tới phạm vi Giang Nguyên Thành.

 

Những thế lực này tạo thành ảnh hưởng không nhỏ đối với khu vực Giang Nguyên Thành, gần như mỗi ngày đều có thế lực nhỏ lẻ bị giết, sau đó lại có thế lực nhỏ lẻ mới ra đời.

 

Chỉ trong thời gian ngắn, trong khu vực này cực kỳ hỗn loạn.

 

Ba huyện đồng thời cũng chịu ảnh hưởng.

 

Huyện Điệt Thủy, một đám người cưỡi ngựa lao thẳng về phía cửa thành.

 

Dẫn đầu chính là một võ giả cấp bảy từ nơi khác đi tới phạm vi ba huyện.

 

Hắn ta cũng biết một ít lời đồn ở ba huyện, nhưng hoàn toàn không để bụng, loại chuyện nghe nhầm đồn bậy này sao có thể tin tưởng, hơn phân nửa chính là do những tiểu dân vô tri đó truyền ra dọa người.

 

“Các huynh đệ, lên, chiếm lĩnh luôn huyện Điệt Thủy này cho ta!”

 

“Lên!”

 

Nhóm người này chắc có khoảng ba mươi mấy người, toàn bộ đều là võ giả.

 

Bọn họ cưỡi ngựa lao thẳng về phía cửa thành huyện Điệt Thủy.

 

Trong mắt bọn họ, chiếm lĩnh một huyện thành nhỏ quả thực chính là chuyện dễ như trở bàn tay.

 

Bá tánh đang định vào thành rất lo lắng, chẳng lẽ lại rơi vào tình huống giống như trước kia sao?

 

 

Nhưng, khi bọn họ còn cách huyện thành năm trăm mét, thì một đám người từ trong thành ùa ra.

 

“Lên, giết bọn họ!”

 

Người đi ra đúng là người của ba đại gia tộc.

 

Sau khi bọn họ nhận được tin tức, đã sớm đoán trước được loại tình huống này, bởi vậy sớm có chuẩn bị rồi.

 

Nhóm người này chỉ là việc nhỏ, hoàn toàn không chịu nổi một chiêu, gần như đã bị chém giết trong nháy mắt.

 

Sau khi giết những người này, người dẫn đầu ba nhà đứng dậy, nói: “Chư vị, chúng ta là người của ba đại gia tộc huyện Điệt Thủy, cũng được vị đại nhân kia che chở, gặp được chuyện như thế này, đạo nghĩa không thể chối từ, chư vị không cần lo lắng, nên làm gì thì làm đó, có ba đại gia tộc chúng ta ở đây, nhất định sẽ bảo vệ ba huyện!”

 

Ba nhà Giang, Trịnh, Triệu đã sớm thương lượng xong.

 

Không tiết lộ vị Tông sư đại nhân kia, cùng lúc đó dồn hết toàn lực bảo vệ ba huyện và huyện Vĩnh Phong.

 

Làm vậy dù không thể nhận được hảo cảm của vị đại nhân kia, cũng sẽ không bị chán ghét.

 

Bọn họ đã sớm thương lượng xong, hai vị Tông sư trong ba nhà đã dẫn theo một bộ phận người rời đi, đi tới hai huyện Lộc Thủy và Vĩnh An.

 

Mỗi nhà che chở một huyện.

 

Ba vị Tông sư, vẫn có thể làm được.

 

Còn huyện Vĩnh Phong, bọn họ cũng chỉ có thể dẫn theo một phần võ giả cấp chín tiến đến chi viện.

 

Dù sao quan trọng nhất vẫn là phạm vi ba huyện.

 

 

Sự thật chứng minh, việc ba đại gia tộc làm là chính xác, bởi vì ba thế lực lớn ký kết hiệp nghị, khiến ba huyện hỗn loạn hơn tưởng tượng.

 

Nguồn gốc tạo thành tình trạng này cũng không phải cường giả gì, ngược lại là một số người không quá cường đại.

 

Thể hiện trọn vẹn cái gì gọi là người không biết thì không sợ.

 

Bởi vì nhỏ yếu, cho nên biết ít tin tức bên trong hơn, bọn họ đều không cho rằng vị Tông sư thần bí của ba huyện kia thật sự tồn tại, bởi vậy làm việc không kiêng nể gì.

 

May mắn tốc độ phản ứng của người ba đại gia tộc rất nhanh, thời gian nửa tháng đã ổn định tình thế.

 

Hơn nữa, không chỉ là ba huyện, huyện Vĩnh Phong cũng được ổn định.

 

Chủ yếu là khi lão tổ Triệu gia dẫn người tới huyện Lộc Thủy, đúng lúc có người lây bệnh dịch cho huyện Lộc Thủy.

 

Kết quả trong huyện Lộc Thủy ngay lập tức xuất hiện một Tông sư, thành thạo chém giết những người đó, huyện thành lại khôi phục gió êm sóng lặng.

 

Lão tổ Triệu gia đúng lúc thấy được vị Tông sư kia chiến đấu, ông ta biết, mình không phải đối thủ của người nọ.

 

“Ba huyện đúng là ngọa hổ tàng long!”

 

Ba đại gia tộc bọn họ lấy thân phận phú thương để ngủ đông, không ngờ còn có người khiêm tốn hơn.

 

Lão tổ Triệu gia trực tiếp đi lên gặp mặt người nọ.

 

Người này chính là Võ Nguyên Thành được Quan Tinh Cốc chủ khuyên tới, vốn muốn ẩn nấp, kết quả gặp phải chuyện này, mới có thể đứng ra giải quyết đám địch xâm phạm.

 

Kết quả đúng lúc bị lão tổ Triệu gia nhìn thấy.

 

 

Võ Nguyên Thành là Tông sư hàng đầu, đương nhiên cũng phát hiện lão tổ Triệu gia.

 

Tuy nhiên hắn không nhận thấy ác ý, bởi vậy chỉ nhìn cảnh giác.

 

“Các hạ không cần như thế, ta là…”

 

Lão tổ Triệu gia nói mọi chuyện một lần, cũng cầu mong Võ Nguyên Thành che chở huyện Lộc Thủy.

 

Như vậy, ông ta có thể buông tay, sau đó đi huyện Vĩnh Phong.

 

Võ Nguyên Thành không ngờ sẽ là tình huống này, hắn có thể lên đến được chức vị thượng thư trong hoàng triều Đại Chu, thì dĩ nhiên rất thông minh.

 

Hắn nhạy bén ý thức được, ba đại gia tộc giữ gìn ba huyện như thế, chỉ sợ vị Tông sư thần bí kia thật sự tồn tại, còn có khả năng bọn họ đã gặp rồi.

 

Dĩ nhiên, hắn không nói thẳng ra, mà trầm tư một lát.

 

 

1.04746 sec| 2446.773 kb