Mấy ngày trước nhờ vị đại nhân kia nói cho hắn biết, kiếm chủ Ngô Thanh Phong của Linh Kiếm cốc tiến vào liên quân, trông có vẻ như đang muốn chỉnh đốn quân đội.
Cho dù bàn từ phương diện nào đi nữa thì tin tức này cũng cho thấy không có bất kỳ chỗ tốt nào với Thiên Tinh quân cả.
Thiên Tinh quân thắng hai lần.
Lần đầu tiên là bởi vì phe đối địch không hiểu chiến tranh, ung dung chiến thắng, giết và thu hoạch được rất phong phú.
Lần thứ hai là bởi vì nội bộ liên quân xuất hiện vấn đề, quân trận bị Thiên Tinh quân phá.
Hai lần đều là thắng lợi, nhưng không nói đến việc chiến thắng lần thứ hai càng khó hơn, thu hoạch còn giảm lần đầu tiên rất nhiều.
Lần này một chủ tướng rất có năng lực đã tới liên quân.
Ở thời điểm chiến đấu, hắn ta cũng cảm giác rằng dường như người chỉ huy của liên quân đã dự đoán được sẽ thất bại, cho nên khi bị thua, phần lớn số người lại rút lui.
Khiến cho Thiên Tinh quân có được thu hoạch rất nhỏ.
Lý Tinh có dự cảm, nếu như liên quân thật sự giải quyết được vấn đề nội bộ, lần chạm trán thứ ba, cùng lắm cũng chỉ mở ra cục diện hòa, thậm chí Thiên Tinh quân còn phải tụt lại phía sau một chút.
Lúc này, hắn ta không thừa nhận cũng không được rồi, một khi để cho liên quân thật sự chuẩn bị tốt, thì sức mạnh của liên quân sẽ rất cường đại.
Vấn đề quan trọng nhất trong chiến tranh là hậu cần, chắc chắn liên quân sẽ nghiền ép bọn họ.
Nếu nói lời đại nghịch bất đạo thì có vẻ như Vương Thượng chiếm cứ Thục Châu, chia cắt một phương, nhưng trong thực tế đang bị kẹt canh giữ ở Thục Châu.
Cho dù cung cấp lương thảo hay là nguồn binh dự bị cũng còn khuya mới bằng Kiếm Châu.
Mặc dù Kiếm Châu có một Linh Kiếm cốc, nhưng nếu có thêm Vương Thượng ở Kiếm Châu, cũng sẽ không có tình huống một chọi hai như thế này.
Hơn nữa áp lực trên các phương diện cũng sẽ nhỏ hơn rất nhiều.
Dĩ nhiên, có lẽ những điều này chỉ là sự cảm thán của hắn ta, hắn ta không nghĩ ra tại sao Vương Thượng nhất định phải tới Thục Châu, nhưng bây giờ có hối hận cũng đã không đường sống.
Nếu đi tới Thục Châu, vậy thì giữ cho thật chắc, tuyệt đối không thể để cho liên quân tấn công vào.
“Người đâu, truyền lệnh của ta, bắt đầu cố thủ Giang Nguyên Thành, không được chủ động nghênh chiến.”
Liên quân không được tính là lột xác, nhưng thật sự sức mạnh cũng đã được tăng cường rất nhiều, lại còn có một chủ soái rất lợi hại, nếu còn cứng đối cứng thì không phải lựa chọn sáng suốt.
Trong tình huống không thể vứt bỏ Giang Nguyên Thành, vậy thì thủ thành mới là lựa chọn tốt nhất.
Nhưng mà Lý Tinh hiểu rất rõ, như thế này chắc chắn không phải là kế hoạch lâu dài gì.
“Hy vọng bên phía của Vương Thượng có thể lấy được thành quả nhất định!”
…
“Chẳng mấy chốc, Thiên Tinh quân tất bại!” Dương Kiến nói như đinh chém sắt về phía mười vị tông sư mới tới.
“Vì sao?”
Tông sư mới tới thì lễ phép hơn nhiều, dẫu sao cỏ trên một số mộ phần lúc trước cũng còn chưa hề mọc ra đâu!
“Bởi vì trên thực tế thì bọn họ không có binh để bổ sung, theo lý thuyết này của ta thì binh chính là binh lính võ giả, trước đó Vĩnh Niên Vương và Giang Hà Vương đại chiến, đã tiêu hao tiềm lực chiến tranh của Thục Châu hết rồi, rất khó điều binh lính võ giả đi một lần nữa trong thời gian ngắn.”
“Nói cách khác, bây giờ Vĩnh Niên Vương toàn là tiêu hao nội tình quân đội của mình, hơn nữa hậu cần của bọn họ có áp lực lớn hơn chúng ta nhiều, cho dù chúng ta có quấy rối, cũng có thể quấy rối chết bọn họ.”
Dương Kiến vẫn nắm rất rõ tình hình của Thục Châu.
Chắc chắn trong thời gian ngắn Thục Châu sẽ không có quá nhiều binh lính võ giả, đây là cơ hội của bọn họ.
Chỉ cần nắm được cơ hội này, công phá Giang Nguyên Thành không phải vấn đề gì khó khăn.
“Vậy thì nên làm như thế nào?” Có tông sư hỏi.
“Nếu như ta đoán không sai, tiếp theo chủ tướng của Giang Nguyên Thành sẽ lựa chọn cố thủ Giang Nguyên Thành, mà chuyện chúng ta cần làm chính là không ngừng tấn công, tiêu hao sinh lực của bọn họ, còn về phía võ giả, chúng ta đang chiếm được ưu thế.”
Loại chiến tranh công thành này, trên thực tế không tài nào sử dụng quân trận được.
Cho nên sự chênh lệch quân trận giữa hai quân bị triệt tiêu, như vậy bên có võ giả đông đảo như bọn họ sẽ chiếm được ưu thế.
Dĩ nhiên, cho dù là chuyện công thành thì bọn họ sẽ phải chịu hạn chế.
Nhưng mà võ giả của Thiên Tinh quân gấp hơn hai lần liên quân, hoàn toàn có thể chịu đựng được những tổn thất này.
Đương nhiên Dương Kiến chắc chắn sẽ không nói những lời này thẳng thắn, hắn cho hai sự lựa chọn, để cho người của thế lực hai phe tự lựa chọn:
“Bây giờ có hai sự lựa chọn, một là từ từ tiêu hao, như vậy có thể giảm sự tổn thất xuống đến thấp nhất. Hai chính là công thành không ngừng nghỉ, như vậy sẽ tổn thất rất lớn, nhưng cũng là nước đi nhanh chóng nhất. Chư vị tướng quân có thể nói thoải mái, nhìn xem nên lựa chọn thế nào.”
Phương hướng công thành không thay đổi lớn, nhưng phương thức công thành lại có chỗ khác biệt.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo