Phi Kiếm có thể “Tinh Thần hóa” trong thời gian ngắn, có thể tác dụng trực tiếp lên tinh thần của đối thủ, giết người trong vô hình.
Hai loại tính chất đặc biệt này xuất hiện là nhờ vào vật liệu đặc biệt của bản thân Phi Kiếm và “Tế luyện”, thiếu một cũng không được.
Hiệu quả của Tế luyện còn mạnh hơn trong tưởng tượng của Vương Thăng.
Đáng tiếc vì vẫn chưa hoàn toàn Tế luyện xong, cho nên tạm thời “Trảm Thần Kiếm” chỉ có thể sử dụng một lần, muốn sử dụng lần nữa chỉ có thể Tế luyện thêm một khoảng thời gian nữa.
Không thể không nói nó vẫn có hạn chế rất lớn.
Dĩ nhiên, đồng thời với hạn chế lớn thì hiệu quả cũng rất tốt, không nói cái khác, có năng lực đánh chết đại tông sư trong nháy mắt, chắc chắn không thể đặt lên bàn cân với võ kỹ thông thường được.
Hơn nữa “Trảm Thần Kiếm” còn là vừa nghiên cứu ra, lần đầu tiên thí nghiệm đã có hiệu quả như vậy, chắc chắn tiềm lực sau này không thấp, huống chi…
“Trảm Thần Kiếm: 1(1%)”.
Trảm Thần Kiếm cũng xuất hiện thanh tiến trình.
Nói cách khác, Trảm Thần Kiếm cũng là võ kỹ được thừa nhận. Chỉ cần sau này luyện tập lâu dài, Trảm Thần Kiếm sẽ càng ngày càng mạnh.
Đương nhiên, chuyện đầu tiên mà Vương Thăng phải làm bây giờ không phải là luyện tập Trảm Thần Kiếm.
“Trước tiên cứ Tế luyện Phi Kiếm xong đã!”
Trảm Thần Kiếm là kỹ năng xuất hiện vì Tế luyện, nên Tế luyện Phi Kiếm xong trước chắc chắn không có vấn đề gì.
Khí huyết chi lực và thần niệm xen lẫn nhau ở trong sơn động, Vương Thăng bắt đầu tiến hành bước Tế luyện sau cùng.
Độ tiến triển của Tế luyện đã đến 99%, nhưng cũng giống như rất nhiều kỹ năng khác, phần trăm cuối cùng sẽ là lúc tăng trưởng chậm nhất.
Mất ba ngày thì độ tiến triển của “Tế luyện Phi Kiếm” mới đạt tới 100%.
Trong khoảnh khắc Tế luyện thành công, Phi Kiếm tỏa ra ánh sáng màu xanh thẫm âm u, giống như một linh hồn mờ ảo.
Vương Thăng biết toàn bộ quá trình chế tạo và Tế luyện Phi Kiếm là như thế nào.
Phi Kiếm biến thành trạng thái tương tự “Tinh Thần thể”.
Lúc còn chưa Tế luyện xong, Phi Kiếm cũng có thể đạt được loại trạng thái này trong thời gian ngắn, cũng chính là thời cơ sử dụng Trảm Thần Kiếm lần đó.
Nhưng nó chỉ có thể sử dụng một lần giống như Trảm Thần Kiếm, khi chưa hoàn thành tế luyện, tiến vào trạng thái này chỉ có thể duy trì trong chớp mắt.
Hiện giờ Phi Kiếm tế luyện hoàn tất, có thể hoàn toàn tiến vào trạng thái “Tinh Thần thể”, nó đã trở thành một thanh Tinh Thần Thiên Kiếm mạnh mẽ đến kỳ dị.
Vương Thăng và thanh Phi Kiếm này có liên hệ với nhau vô cùng chặt chẽ.
Bây giờ hắn có thể thật sự làm được kiếm động theo tâm, không đơn giản chỉ là sử dụng thần niệm của mình để điều khiển.
Mặc dù kiếm động theo tâm và điều khiển thần kiếm có chỗ tương tự, nhưng trên bản chất thì hoàn toàn khác nhau.
Kiếm động theo tâm sẽ điều khiển Phi Kiếm càng mạnh mẽ hơn.
Phi Kiếm trong loại trạng thái này đã có linh tính, tuy không có khí linh, nhưng không cần Vương Thăng phải chia tâm thành hai để tập trung tiến hành điều khiển.
Không chỉ là như vậy, Phi Kiếm trong trạng thái này còn có một hiệu quả rất xuất chúng.
“Thu!”
Phi Kiếm lập tức bay về phía của Vương Thăng, sau đó vào lúc đến gần Vương Thăng thì lập tức biến mất ở trong không khí, dường như chưa từng tồn tại.
Mà Vương Thăng chỉ cần nhắm mắt là có thể nhìn thấy vị trí Phi Kiếm ở trạng thái nội quan.
Bên trong đan điền!
Sau khi Phi Kiếm được Tinh Thần hóa, Vương Thăng có thể lập tức biến Phi Kiếm thành Tinh Thần thể, sau đó thu vào trong cơ thể của mình.
Dựa theo lý mà nói, Phi Kiếm ở dạng Tinh Thần thể hẳn là sẽ đến Nê Hoàn Cung.
Nhưng mà Phi Kiếm của Vương Thăng không giống vậy, Phi Kiếm của hắn ngoại trừ Tế luyện bằng thần niệm, còn được Tế luyện bằng khí huyết chi lực.
“Tinh Thần thể” chỉ là một trong nhưng biểu hiện của nó, mà không phải là toàn bộ.
Vì vậy Phi Kiếm xuất hiện ở vị trí đan điền, nói chính xác là vị trí phía trên “Đại Dược”.
Vị trí này vô cùng đặc thù, là vị trí chỗ ở của “Đại Dược” giai đoạn “Luyện dược”.
Thần niệm và khí huyết dung hợp ở chỗ này, sau đó trở thành một bộ phận của Đại Dược.
Vì vậy nơi này đồng thời tồn tại cả thần niệm và khí huyết, hơn nữa là nơi cân bằng nhất, sức mạnh của sự cân bằng này có thể tiếp tục Tế luyện Phi Kiếm, Tế luyện mỗi thời mỗi khắc.
Hơn nữa Phi Kiếm do hắn Tế luyện thành, hoàn toàn không có bất kỳ tai họa ngầm nào, dĩ nhiên chỗ tốt trong đó là không nhỏ.
“Ra!”
Phi Kiếm bay ra xuất hiện ở bên ngoài cơ thể một lần nữa.
Vương Thăng có thể cảm nhận được rõ ràng, nếu bây giờ sử dụng Trảm Thần Kiếm đã có thể sử dụng được nhiều lần.
Không chỉ là như vậy, trạng thái “Tinh Thần thể” của Phi Kiếm cũng không phải là trạng thái cố định.
“Chuyển!”
Theo Vương Thăng quát khẽ, Phi Kiếm một lần nữa biến trở về hình thái kim loại vốn có.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo