Hắn ta nói liên tục mười mấy chữ “giết”, khiến cho tất cả mọi người tại hiện trường đều thấy hơi rợn cả tóc gáy, kết hợp với thi thể chưa kịp thu dọn của ba tông sư, là dẫn chứng không thể chối cãi của tính chân thực trong lời hắn ta nói.

 

Nhưng mà sau khi các tướng sĩ phục hồi tinh thần, tinh thần chiến đấu lại được tăng lên lần nữa.

 

 

Bởi vì quân lệnh nghiêm khắc như vậy mới có thể hạn chế ở những loại tông sư kia, mới khiến cho chiến tranh có cơ hội thắng lợi chân chính.

 

“Liên quân Dương Kiến nghe lệnh!”

 

“Dương Kiến có!” Dương Kiến lập tức bước đi ra.

 

“Quân lệnh bên trên do ngươi toàn quyền phụ trách, nhất định phải thi hành nghiêm khắc, nếu như có người không tuân theo, nếu ngươi xử lý không được, thì lập tức báo cho ta!”

 

Tuân lệnh!”

 

Cho dù bây giờ Dương Kiến nghĩ như thế nào, thì bây giờ chỉ có hắn ta thể đồng ý.

 

“Được, về tông sư, ta sẽ điều người mới tới, ngươi có thể tùy ý ra hiệu lệnh!”

 

Chém ba tông sư, lập ra mười mấy quân lệnh phạm vào sẽ chết ngay lập tức, mục đích của Ngô Thanh Phong xem như hoàn thành.

 

Còn chuyện sau này, cứ để Dương Kiến xử lý, Ngô Thanh Phong lập tức rời khỏi đài điểm tướng.

 

Nhưng mà chuyện cũng chưa kết thúc.

 

Sau khi Dương Kiến xử lý xong tất cả mọi chuyện, thì lập tức đi gặp Ngô Thanh Phong còn chưa hề rời khỏi quân doanh, báo cáo kết quả xử lý, đồng thời cũng hỏi vấn đề của mình.

 

“Cốc chủ, vì sao người không ra tay ngay, đánh tan Giang Nguyên Thành?”

 

Hắn ta tin tưởng chỉ cần Ngô Thanh Phong ra tay, quân canh gác của Giang Nguyên Thành sẽ không thể nào ngăn cản được.

 

“Nếu quả thật đơn giản như vậy, chúng ta đã tiến vào Thục Châu từ lâu rồi!” Ngô Thanh Phong nhìn về phương hướng của Giang Nguyên Thành.

 

 

E rằng hắn ta vừa mới rời khỏi, thì sau đó người kia sẽ nối gót đi theo!

 

Trước khi chết, khí vận đại tông sư Chu Thương đã chém giết đại tông sư của rất nhiều thế lực, cũng không có động đến Vĩnh Niên Vương.

 

Vì vậy bên phía của Vĩnh Niên Vương vẫn còn có một người có sức mạnh đại tông sư, mặc dù không mạnh bằng bảy vị đại tông sư bọn họ, nhưng phối hợp với một số nội tình, thì vẫn có thể cầm chân hắn ta được.

 

Nếu như đoán không sai, bây giờ người kia đang ở ngay bên trong Giang Nguyên Thành, đang theo dõi hắn ta sát sao.

 

Hắn ta muốn ra tay cũng không được.

 

“Tóm lại Giang Nguyên Thành sẽ giao cho ngươi, sẽ theo hiệu lệnh của ngươi, ta không phải nói thêm gì, đáng chết thì giết, giết thì ta tìm người bổ sung cho ngươi!”

 

“Dạ, cốc chủ!”

 

Sau khi báo cáo mọi thứ xong, Dương Kiến lập tức rời đi.

 

Đến khi Dương Kiến đi xa, Ngô Thanh Phong nói một câu vào không khí: “Truyền người biết thân phận của Khương Hồng Dực vào trong quân doanh!”

 

“Dạ!”

 

Thật ra thì thủ hạ của Ngô Thanh Phong suy đoán rằng hắn ta kiêng kỵ Khương Đạo hay sao?

 

Làm sao có thể, sức mạnh của hắn ta và Khương Đạo gần như không phân cao thấp, làm sao có thể sợ.

 

Chém giết thì chém giết, người của Thiên Đao Thành không thể nào tìm hắn ta trả thù.

 

Còn chưa giết chỉ bởi vì người này còn có chỗ dùng khác mà thôi.

 

 

Dẫu sao một ngày nào đó liên minh của Linh Kiếm cốc và Thiên Đao Thành sẽ sụp đổ.

 

Mặc dù bây giờ trong liên quân cũng không ít người của Thiên Đao Thành, nhưng cho dù người của Thiên Đao Thành rút lui, Linh Kiếm cốc của hắn ta cũng có thể bổ sung vào.

 

Loại quân đội đã thành hình như thế này, có thế nào thì hắn ta cũng sẽ không bỏ qua.

 

Bây giờ cũng chỉ là chôn một hạt giống, một ngày nào đó sẽ nảy ra mầm cây.

 

 

Ngô Thanh Phong rời khỏi không bao lâu, Dương Kiến nhận được tin Thủy Nguyên quân đang thảo luận chủ tướng của mình là Khương Hồng Dực lâm trận chạy trốn lại không bị chém chết, đồng thời còn cùng nhau bàn luận về thân phận của Khương Hồng Dực.

 

Loại tin tức này bị lan truyền ra rất nhanh, không bao lâu, tin tức biến thành Thiên Đao Thành cố ý che chở người lâm trận chạy trốn.

 

Thế nhưng lúc này tông sư đã bị mang đi hết rồi, hoàn toàn không có cường giả Thiên Đao Thành đứng ra để giải thích.

 

Nếu như không có người châm dầu vào lửa ở trong đó, thì đánh chết Dương Kiến hắn ta cũng không tin.

 

“Loại thủ đoạn này, thật đúng là lợi hại mà!”

 

Có thể trở thành chủ soái một đội quân, tất nhiên Dương Kiến có thể nhìn thấu tính toán trong đó.

 

Hơn nữa hắn ta cũng phát hiện, cho dù bàn tán như thế nào, thì hảo cảm của các tướng sĩ đối với Ngô Thanh Phong vẫn rất cao.

 

Chuyện chém chết ba tông sư, khiến cho Ngô Thanh Phong thực hiện được ý đồ rồi.

 

 

Hắn chỉ có thể âm thầm chê bai than thở ở nội tâm.

 

Đến mức độ này rồi mà vẫn còn lục đục với nhau, thật đúng là chỉ có Linh Kiếm cốc.

 

Không sợ người trong quân đội sinh ra dị biến lần nữa hay sao?

 

Không biết làm sao, hắn ta chỉ có thể phái người đi trấn an.

 

Mà khi hắn ta đang trấn an gần như xong xuôi hết thì mười vị tông sư mới đến… Lại còn trùng hợp như vậy…

 

Liên quân trải qua một trận thay máu rất lớn, trong thời điểm đang mài đao cho thật sắc, chủ tướng của Thiên Tinh quân trong Giang Nguyên Thành -Lý Tinh lại có hơi khổ não.

 

 

2.07523 sec| 2436.266 kb