Chương trước
Chương 165 : Phú bà thần bí, muốn mua trang web của tôi? (3)
Chương 155 : Chọc thủng tia ảo tưởng cuối cùng của liếm cẩu! (2) Chương 156 : Chọc thủng tia ảo tưởng cuối cùng của liếm cẩu! (3) Chương 157 : Trừng trị cặn bã nữ, mười bước bẫy hộc máu! Chương 158 : Trừng trị cặn bã nữ, mười bước bẫy hộc máu! (2) Chương 159 : Trừng trị cặn bã nữ, mười bước bẫy hộc máu! (3) Chương 160 : Cả lớp cùng tắm suối nước nóng? Tôi báo danh! Chương 161 : Cả lớp cùng tắm suối nước nóng? Tôi báo danh! (2) Chương 162 : Cả lớp cùng tắm suối nước nóng? Tôi báo danh! (3) Chương 163 : Phú bà thần bí, muốn mua trang web của tôi? Chương 164 : Phú bà thần bí, muốn mua trang web của tôi? (2) Chương 165 : Phú bà thần bí, muốn mua trang web của tôi? (3) Chương 166 : Phùng Tư Nhược: Không để ý đến bạn! Chương 167 : Phùng Tư Nhược: Không để ý đến bạn! (2) Chương 168 : Phùng Tư Nhược: Không để ý đến bạn! (3) Chương 169 : Một phong thư tình, hai người năm đó! Chương 170 : Một phong thư tình, hai người năm đó! (2) Chương 171 : Một phong thư tình, hai người năm đó! (3) Chương 172 : Tôi mua không phải khuyên tai, mà là mua tâm trạng của nàng! Chương 174 : Tôi mua không phải khuyên tai, mà là mua tâm trạng của nàng! (3) Chương 175 : Cân nặng 75 kg, cô bé hơi béo đáng yêu!
setting
Chương sau

    Giang Chu uống một hớp trà, suy nghĩ tỉ mỉ những gì nàng nói.

    Thì ra ngoài này chỉ muốn dụ mình qua đây, chứ không phải muốn quấy rối hay gây sự.

    Vậy có nghĩa là, mình đã rơi vào bẫy của người ta?

    Móa, mình chính là người xuyên việt nha!

    Không phục, hắn tuyệt đối không phục!

    Giang Chu đặt chén trà xuống: “Tôi nên gọi cô thế nào?”

    Cô gái ngẩng đầu: “Tôi họ Doãn, Doãn Thư Nhã, cậu chưa từng thấy qua tên tôi trên đơn đặt hàng sao?”

    “Thấy rồi, nhưng hỏi một chút thì có vẻ lễ phép hơn.”

    “Quả nhiên là sinh viên của đại học Thượng Kinh, tố chất không tệ, tôi thích người lễ phép.”

    Giang Chu đột nhiên cảm thấy không thú vị.

    Nàng nói một tràng, rốt cuộc muốn biểu đạt cái gì?

    Tuy rằng mình cũng hơi đẹp trai, nhưng cũng không phải là tiểu sinh đang hot.

    Nàng cần thiết phải dùng biện pháp kỳ quái như thế để gặp mặt mình sao?

    “Doãn tiểu thư, cô gọi tôi đến đây để làm gì?”

    Doãn Thư Nhã trầm ngâm một lát: “Ban đầu, tôi đã cảm thấy rất hứng thú với hạng mục gây dựng sự nghiệp của cậu, cũng cảm thấy cậu rất có ý tưởng.”

    “Ban đầu? Vậy bây giờ thì sao?”

    “Hiện giờ, tôi cảm thấy cũng không có gì, cũng chỉ như vậy.”

    Giang Chu nghe thế liền đứng dậy: “Vậy tôi liền đi trước, tạm biệt.”

    Doãn Thư Nhã sửng sốt: “Ah, chờ một chút.”

    “Doãn tiểu thư, cô muốn gặp tôi chỉ vì muốn đánh giá một câu rất bình thường sao?”

    “Tôi còn chưa nói hết, ai cho cậu đi?”

    Giang Chu mặt không đổi sắc mà nhìn Doãn tiểu thư: “Cô đã lãng phí thời gian xem Tiểu Tô Nam nhảy múa của tôi đấy.”

    Doãn Thư Nhã trầm mặc một chút: “Nhảy múa cái gì?”

    “Đó là một điệu múa. . .hết sức tuyệt vời.”

    Giang Chu quan sát căn biệt thự một chút, rồi nói: “Có phải cô ngây người trong nhà quá lâu, cho nên muốn tìm người trò chuyện không?”

    Doãn Thư Nhã mở to hai mắt: “Cậu. . .sao cậu lại biết?”

    “Thôn chúng tôi có một lão già điên, tự giam mình trong một ngôi miếu đổ nát, khi nói chuyện với người khác, ông ấy cũng nói y như cô vậy.”

    “Cậu. . .cậu dám nói tôi là người điên?”

    “Tôi không nói như vậy, chẳng qua là, tôi cảm thấy vòng vo như vậy rất mệt, rốt cuộc cô muốn làm gì?”

    Doãn Thư Nhã có chút phẫn uất: “Được, vậy tôi nói, tôi muốn mua lại hạng mục của cậu.”

    Giang Chu cười nhạt: “Tôi không bán.”

    “Vì sao không bán?”

    “Trang web này là do tôi chế tạo, tại sao tôi phải bán nó đi?”

    Doãn Thư Nhã cười một tiếng: “Bởi vì tôi có thể cho cậu một cái giá rất hời.”

    Giang Chu lắc đầu: “Vừa nhìn đã biết Doãn tiểu thư không phải người thiếu tiền, cô muốn mua hạng mục này để chơi sao?”

    “Chơi không vui à?”

    “Vui chứ, hơn nữa tôi còn biết, cô cứ nhìn thấy những thứ gì mới mẻ là lại muốn chơi, đúng không?”

    Doãn Thư Nhã gật đầu: “Đúng thế, tôi cảm thấy hạng mục của cậu rất mới lạ, cho nên mới có hứng thú.”

    Giang Chu cười nhẹ: “Tôi vất vả tạo dựng một hạng mục, làm sao có thể bán nó cho một người chỉ cảm thấy nó chơi vui?”

    “Tôi có thể cho cậu năm triệu.”

    “Mười triệu tôi cũng không bán, giá trị của hạng mục này phải 60 tỷ.”

    Doãn Thư Nhã trợn tròn mắt: “Giá trị 60 tỷ? Cậu điên rồi à?”

    Giang Chu nhún vai: “Chính là 60 tỷ, cô có mua không?”

    “Không mua, quá đắt.”

    “Không mua nổi thì còn nói nhiều như thế làm gì.”

    Giang Chu đứng dậy rời đi, không thèm quay đầu lại.

    Người này giống như kẻ tâm thần vậy, đang yên đang lành lại dụ mình đến đây, rồi nói một đống lời không giải thích nổi.

    Nếu như nàng muốn đầu tư cho mình, vậy khẳng định mình sẽ tươi cười chào đón, nhưng nàng chỉ muốn mua hạng mục này về chơi?

    Đây chính là một vị đại tiểu thư nhiều tiền, cảm thấy buồn chán nên muốn dùng tiền mua chút niềm vui.

    Giang Chu rất ghét loại người coi thường công sức vất vả của người khác.

    Kẻ có tiền đều là như vậy sao?

    Nói cũng chẳng buồn nói, lại còn đưa ra yêu cầu như chuyện đương nhiên.

    Dù nàng là nhà giàu nhất cả nước thì thế nào?

    Nàng cũng không chia tiền cho mình.

    Nếu như nàng chia tiền cho mình, vậy mình mới là nhà giàu nhất, vậy người trâu bò như vậy phải là bản thân mình mới đúng.

    Loại đại tiểu thư không lễ phép này, so với với Phùng Tư Nhược nhà hắn, thì quả thật là một trời một vực.

    Nói muốn mua hạng mục của mình, vậy mà 60 tỷ còn không cầm ra nổi.

    Thôi bỏ đi, vẫn là chờ Lão Mã ra tay đi.

    “Tiên sinh, tiên sinh, ngài chờ một chút.”

    Lúc này, ông bác trai kia bỗng nhiên chạy ra.

    Trong tay ông ta còn cầm một tấm danh thiếp, mặt trái còn thêu một đóa hoa lan.

    “Đây là cái gì?”

    Bác trai kia mỉm cười: “Đại tiểu thư nói, cậu nhất định sẽ tìm đại tiểu thư, nên đây là phương thức liên lạc của đại tiểu thư.”

    Giang Chu tiếp nhận tờ danh thiếp: “Bác trai, bác trở về nói với cô ấy là, con người của cháu không thích bị động.”

    “Tiên sinh, tôi cũng không dám nói mấy lời như vậy với đại tiểu thư đâu.”

    “Được rồi, tạm biệt. . .”

    

Chương trước
Chương 165 : Phú bà thần bí, muốn mua trang web của tôi? (3)
Chương 155 : Chọc thủng tia ảo tưởng cuối cùng của liếm cẩu! (2) Chương 156 : Chọc thủng tia ảo tưởng cuối cùng của liếm cẩu! (3) Chương 157 : Trừng trị cặn bã nữ, mười bước bẫy hộc máu! Chương 158 : Trừng trị cặn bã nữ, mười bước bẫy hộc máu! (2) Chương 159 : Trừng trị cặn bã nữ, mười bước bẫy hộc máu! (3) Chương 160 : Cả lớp cùng tắm suối nước nóng? Tôi báo danh! Chương 161 : Cả lớp cùng tắm suối nước nóng? Tôi báo danh! (2) Chương 162 : Cả lớp cùng tắm suối nước nóng? Tôi báo danh! (3) Chương 163 : Phú bà thần bí, muốn mua trang web của tôi? Chương 164 : Phú bà thần bí, muốn mua trang web của tôi? (2) Chương 165 : Phú bà thần bí, muốn mua trang web của tôi? (3) Chương 166 : Phùng Tư Nhược: Không để ý đến bạn! Chương 167 : Phùng Tư Nhược: Không để ý đến bạn! (2) Chương 168 : Phùng Tư Nhược: Không để ý đến bạn! (3) Chương 169 : Một phong thư tình, hai người năm đó! Chương 170 : Một phong thư tình, hai người năm đó! (2) Chương 171 : Một phong thư tình, hai người năm đó! (3) Chương 172 : Tôi mua không phải khuyên tai, mà là mua tâm trạng của nàng! Chương 174 : Tôi mua không phải khuyên tai, mà là mua tâm trạng của nàng! (3) Chương 175 : Cân nặng 75 kg, cô bé hơi béo đáng yêu!
Chương sau

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

0.09309 sec| 2413.734 kb