Chương trước
Chương 161 : Cả lớp cùng tắm suối nước nóng? Tôi báo danh! (2)
Chương 150 : Đêm hôm khuya khoắt, mang cô nàng đi đua xe! (2) Chương 151 : Đêm hôm khuya khoắt, mang cô nàng đi đua xe! (3) Chương 152 : Đêm hôm khuya khoắt, mang cô nàng đi đua xe! (4) Chương 154 : Chọc thủng tia ảo tưởng cuối cùng của liếm cẩu! Chương 155 : Chọc thủng tia ảo tưởng cuối cùng của liếm cẩu! (2) Chương 156 : Chọc thủng tia ảo tưởng cuối cùng của liếm cẩu! (3) Chương 157 : Trừng trị cặn bã nữ, mười bước bẫy hộc máu! Chương 158 : Trừng trị cặn bã nữ, mười bước bẫy hộc máu! (2) Chương 159 : Trừng trị cặn bã nữ, mười bước bẫy hộc máu! (3) Chương 160 : Cả lớp cùng tắm suối nước nóng? Tôi báo danh! Chương 161 : Cả lớp cùng tắm suối nước nóng? Tôi báo danh! (2) Chương 162 : Cả lớp cùng tắm suối nước nóng? Tôi báo danh! (3) Chương 163 : Phú bà thần bí, muốn mua trang web của tôi? Chương 164 : Phú bà thần bí, muốn mua trang web của tôi? (2) Chương 165 : Phú bà thần bí, muốn mua trang web của tôi? (3) Chương 166 : Phùng Tư Nhược: Không để ý đến bạn! Chương 167 : Phùng Tư Nhược: Không để ý đến bạn! (2) Chương 168 : Phùng Tư Nhược: Không để ý đến bạn! (3) Chương 169 : Một phong thư tình, hai người năm đó! Chương 170 : Một phong thư tình, hai người năm đó! (2)
setting
Chương sau

    Đinh Duyệt không nhịn được: “Rốt cuộc là có chuyện gì, ngay cả mình cũng không nói?”

    Giang Chu giơ hai tay lên đầu hàng: “Tôi đã đồng ý với vợ mình là không nói rồi.”

    “Phùng Tư Nhược, chúng ta có phải là chị em tốt hay không?”

    Phùng Tư Nhược đỏ mặt gật đầu.

    Ánh mắt Đinh Duyệt trở nên sắc bén: “Vậy bạn nói cho mình biết, hôm qua hai người đã làm gì rồi?”

    “Ô ô. . .”

    “Mình tò mò chết mất, có phải bạn muốn đêm nay mình mất ngủ không?”

    Phùng Tư Nhược cúi đầu: “Giang Chu ôm mình. . .”

    Đinh Duyệt trợn tròn mắt lên: “Giang Chu, ông cũng quá gấp gáp rồi đấy!”

    “Không phải không phải, đó chỉ là ngoài ý muốn, tôi không cố ý mà.”

    “Tôi không tin là có chuyện ngoài ý muốn, tất cả chuyện ngoài ý muốn đều là được thiết kế tỉ mỉ.”

    Giang Chu ho khan một tiếng, giải thích chuyện ngày hôm qua một chút.

    Hắn tìm được một khu vui chơi chưa mở cửa, nên mang Phùng Tư Nhược đến đó chơi một chút, vốn định búng tay mở đèn lãng mạn một phen, kết quả lão đồng chí hơn 50 tuổi không cẩn thận nên bị phát hiện.

    Vì thế mà làm hỏng bầu không khí.

    Giang Chu chỉ ôm nàng vì muốn che mắt của nàng.

    “Giờ hiểu chưa?”

    Đinh Duyệt nhìn hai người bọn họ: “Tôi không chịu nổi nữa rồi, hai người nhanh chóng kết hôn đi.”

    Giang Chu gật đầu: “Tôi không có ý kiến, nhưng tại sao bà lại ủng hộ chúng tôi rồi?”

    “Thuê cả một khu vui chơi để cho cô ấy chơi, ngồi đu quay khổng lồ cả đêm, ông còn có thể lãng mạn hơn sao?”

    Phùng Tư Nhược cũng gật gù.

    Quá lãng mạn.

    Quá lãng mạn rồi!

    Đó là lần đầu tiên nàng đến khu vui chơi.

    Cũng là lần đầu tiên bị người khác ôm.

    Cũng là lần đầu tiên toàn bộ ngọn đèn đều được mở ra vì nàng.

    Đinh Duyệt hận chết hai người này: “Tại sao hai người còn muốn miêu tả tràng cảnh đó cho một chó FA như tôi nghe?!”

    “Rõ ràng là bà hỏi tôi tại sao lại ôm Tư Nhược mà?”

    “Ông. . .được rồi, là tôi đáng đời.”

    Giang Chu nhanh chóng thay đổi chủ đề câu chuyện: “Nói tiếp, lớp trưởng nói gì?”

    Đinh Duyệt suy nghĩ một chút: “Lớp trưởng nói là, hiện giờ vừa qua ngày nghỉ lễ, nên khu nghỉ dưỡng đang trong mùa ế hàng, cho nên có thể miễn phí tiền thuê, thế nhưng ăn uống phải tự bỏ tiền.”

    “Vậy cũng được, đi du lịch thì nơi ngủ nghỉ là tốn tiền nhất, như vậy có thể tiết kiệm được một khoản kha khá rồi.”

    “Thế nhưng lớp trưởng còn có một điều kiện, lớp trưởng nhờ tôi hỏi ông một chút.”

    Hỏi mình một chút?

    Đây là chuyện của cả lớp, hỏi mình làm gì?

    Giang Chu hơi sững sờ, cảm thấy những lời này hơi khó hiểu.

    Nhưng cũng không lâu lắm, Giang Chu đã bừng tỉnh.

    Buôn bán làm ăn, tất cả đều là không có lợi thì không dậy sớm.

    Dưới gầm trời này, nào có cái bánh miễn phí rơi từ trên trời xuống chứ.

    Giang Chu liếc nhìn Đinh Duyệt: “Cha của lớp trưởng muốn tôi quảng cáo cho khu nghĩ dưỡng của bọn họ chứ gì?”

    Đinh Duyệt trợn tròn mắt: “Sao ông lại đoán được?”

    “Tối hôm qua, vì dẫn Phùng Tư Nhược đi chơi khu vui chơi, nên tôi cũng đã đáp ứng điều kiện như vậy.”

    “Móa, đã nói là không đề cấp đến chuyện khu vui chơi nữa mà.”

    Giang Chu suy nghĩ một chút: “Tôi có thể đồng ý, bà có thể đi nói với lớp trưởng.”

    Đinh Duyệt nghe xong hai mắt liền sáng lên, lập tức vui vẻ đứng dậy.

    Nhưng Đinh Duyệt quên, hiện giờ đang là giờ học.

    Sau đó, Đinh Duyệt bị mụ phù thủy Diệt Tuyệt đứng trên bục giảng bắt được.

    Hết cách, Đinh Duyệt đành phải đứng ở hành lanh để học hết tiết này.

    Một lúc sau, chuông tan học rốt cuộc cũng vang lên.

    Giáo viên cầm giáo án đi ra cửa.

    Đinh Duyệt chạy nhanh đến chỗ của lớp trưởng, bàn tán một trận.

    Lớp trưởng nghe xong, thì hình như rất vui mừng.

    Cô nhịn không được mà quay đầu nhìn về phía Giang Chu, gò mà cũng ửng đỏ.

    Tất cả những thứ này đều rơi vào mắt Giang Chu, làm cho hắn không khỏi thấy hơi nghi ngờ.

    Lớp trưởng đỏ mặt làm gì?

    Giang Chu cúi đầu nhìn một chút, tuy là hắn đi rất vội, nhưng vẫn mặc quần mà.

    Thật sự là kỳ quái. . .

    Nửa tiếng sau, lớp ba học viện tài chính và kinh tế đã cử hành buổi họp lớp.

    Lớp trưởng Khúc Tiểu Nhã đi lên bục, nói một chút về kế hoạch đi du lịch của lớp.

    Mục đích đương nhiên là trấn nhỏ nghỉ dưỡng suối nước nóng ở phía tây Thượng Kinh.

    Khoảng cách không quá xa, ngồi xe đi qua chỉ mất tầm 2 tiếng.

    Dù sao cũng là hoạt động tập thể hơn 50 người, nếu như đi quá xa, có thể sẽ xuất hiện vài chuyện ngoài ý muốn không dự đoán được.

    Cho nên mọi người cũng rất hài lòng với nơi này.

    Lúc này, Khúc Tiểu Nhã ho khan một tiếng, mở miệng nói: “Mọi người muốn đi thì có thể báo danh.”

    “Ai không muốn đi cũng không ép buộc, tự nguyện là tốt rồi.”

    “Có điều, đây là lần đi chơi đầu tiên của lớp chúng ta, vẫn hi vọng mọi người có thể đến đông đủ.”

    Lời này vừa dứt, người trong lớp nhất thời nghị luận ầm ĩ.

    Đi chơi đương nhiên là chuyện tốt, hơn nữa, nghe qua có vẻ như chơi rất vui.

    Sinh viên trừ ăn uống và học tập ra, thì chuyện quan trọng nhất chính là chơi, chơi một mình thì khá cô đơn, không bằng mọi người chơi cùng nhau mới vui.

    

Chương trước
Chương 161 : Cả lớp cùng tắm suối nước nóng? Tôi báo danh! (2)
Chương 150 : Đêm hôm khuya khoắt, mang cô nàng đi đua xe! (2) Chương 151 : Đêm hôm khuya khoắt, mang cô nàng đi đua xe! (3) Chương 152 : Đêm hôm khuya khoắt, mang cô nàng đi đua xe! (4) Chương 154 : Chọc thủng tia ảo tưởng cuối cùng của liếm cẩu! Chương 155 : Chọc thủng tia ảo tưởng cuối cùng của liếm cẩu! (2) Chương 156 : Chọc thủng tia ảo tưởng cuối cùng của liếm cẩu! (3) Chương 157 : Trừng trị cặn bã nữ, mười bước bẫy hộc máu! Chương 158 : Trừng trị cặn bã nữ, mười bước bẫy hộc máu! (2) Chương 159 : Trừng trị cặn bã nữ, mười bước bẫy hộc máu! (3) Chương 160 : Cả lớp cùng tắm suối nước nóng? Tôi báo danh! Chương 161 : Cả lớp cùng tắm suối nước nóng? Tôi báo danh! (2) Chương 162 : Cả lớp cùng tắm suối nước nóng? Tôi báo danh! (3) Chương 163 : Phú bà thần bí, muốn mua trang web của tôi? Chương 164 : Phú bà thần bí, muốn mua trang web của tôi? (2) Chương 165 : Phú bà thần bí, muốn mua trang web của tôi? (3) Chương 166 : Phùng Tư Nhược: Không để ý đến bạn! Chương 167 : Phùng Tư Nhược: Không để ý đến bạn! (2) Chương 168 : Phùng Tư Nhược: Không để ý đến bạn! (3) Chương 169 : Một phong thư tình, hai người năm đó! Chương 170 : Một phong thư tình, hai người năm đó! (2)
Chương sau

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

0.11628 sec| 2413.813 kb