Editor: Trâm Rừng
Cô và Phó baba là thanh bạch, sạch sẽ đó! Phù An An ném đi điện thoại, đứng trước gương sửa sang lại áo mũ đoan trang, ngẩng đầu mà bước tiêu sái đi ra ngoài, chuẩn bị đi lầu sáu huấn luyện. Đột nhiên, cô cảm giác một hồi trời đất quay cuồng.
【Xin chào, những người chơi đại lý thân mến, chào mừng trở lại với Trò chơi sinh tồn. Vòng này là game giao thoa, sẽ có 120NPC và 9 người chơi cùng bạn.
Cố gắng sống sót trong trò chơi trong 10 ngày, bạn sẽ có thể nhận được 20 điểm; chết trong trò chơi hoặc trốn tránh trò chơi, bạn sẽ chết trong thực tế. Ngoài ra, mỗi khi tiêu diệt được một người chơi chia bài dự bị trong trò chơi, bạn sẽ nhận được thêm 10 điểm.
Vòng chơi này: Giám Thôn
Gợi ý trò chơi: Lấy người làm gương.] Lại đăng nhập vào trò chơi.
Khi màn sương trắng trước mặt tan đi, Phù An An đã ở trên một sườn đồi. Thung lũng bên dưới có một ngôi làng nhỏ trên núi, phần lớn ngôi làng là những ngôi nhà ngói nhỏ được làm bằng gạch xanh, trông rất truyền thống và có chút cũ nát. Lúc này đã là buổi trưa, khói bốc lên từ các ống khói của mỗi ngôi nhà, có thể nghe loáng thoáng vài tiếng gà gáy, chó sủa.
Cô đang mang một chiếc ba lô, mặc quần áo leo núi và có một chiếc máy ảnh đeo trên cổ. Bên cạnh cô, vẫn còn một nhóm người đang đứng, có tổng cộng mười hai người.
Khi nhìn thấy Phó baba, Phù An An sửng sốt trong giây lát rồi hai người liếc nhìn nhau nhưng không nhận ra nhau ngay lập tức.
"Được rồi, ngôi làng bên dưới là đối tượng điều tra của chúng ta. Mọi người sẽ dành mười ngày ở đó, cố gắng chụp một số bức ảnh hữu ích nhất có thể, đồng thời tìm hiểu về truyền thống và nội tình của Giám Thôn, điều này sẽ đóng một vai trò rất quan trọng trong chủ đề nghiên cứu của chúng ta trong tương lai.” Một người đàn ông trung niên để râu, đội mũ rơm và đeo kính nói.
“Đúng vậy.” Người đàn ông trẻ tuổi cao gầy ở bên cạnh gật gật đầu, “Nhưng Giám Thôn có rất nhiều cấm kỵ, thời điểm mọi người quay chụp phải chú ý, có cái gì không hiểu hoặc cần giúp đỡ có thể tìm ta.”
“Giáo sư, chúng ta chủ yếu chụp cái gì?” Mọi người nghe vậy mồm năm miệng mười hỏi thêm vài câu muốn moi ra thêm tin tức cần thiết từ miệng của người đàn ông trung niên.
Người đàn ông trung niên là giáo sư tại một trường học, ông ấy họ Cát, tên là Cát Văn Hán. Người đàn ông cao gầy bên cạnh là trợ giảng của ông ấy tên là Mang Bằng Mạch. Mười người còn lại đều là học sinh của trường được mang đến đây để đi khảo sát.
Giám thôn là một ngôi làng nhỏ tồn tại hàng trăm năm trước. Ở đây có hoàn cảnh phong bế, thẳng đến hai năm trước mới bị người bên ngoài phát hiện. Sở dĩ gọi là Giám Thôn, nguyên nhân rất trọng yếu bởi vì ở đây từng nhà đều làm tấm gương. Hơn nữa toàn bộ đều là làm gương đồng.
Sau khi có người phát hiện nơi này, hơn nữa còn quay chụp một số lớn hình ảnh về gương đồng đã bị vị giáo sư này chú ý tới. Là một chuyên gia nghiên cứu về phong tục và văn hóa dân gian, ông đã lên kế hoạch trong một thời gian dài để đưa sinh viên của mình từ rất xa đến nơi này.
Sau rất nhiều chuyến đi bộ dài cuối cùng đã đến đây, giáo sư rất vui khi nhìn thấy Giám Thôn, kích động muốn nhanh chóng đi xuống. Trợ giảng đi theo phía sau, thỉnh thoảng thúc giục người phía sau đi nhanh lên. Đội ngũ đằng sau đều là ai thì không cần nói cũng biết. Dựa theo trò chơi can thiệp lần trước, mười người này đơn giản chắc chắn là mười người chơi.
Phù An An và Phó Ý Chi vừa đi vừa giữ khoảng cách gần, nhân tiện len lén đánh giá tám người còn lại, ba nữ năm nam. Tất cả đều là những người trẻ tuổi, biểu cảm trên khuôn mặt của mọi người đều vô cùng bình tĩnh. Tất cả đều là người chơi già dặn kinh nghiệm, bởi vì họ đã không bại lộ thân phận ngay khi lần đầu tiên xuất hiện trong cái trò chơi này.
Một nhóm người lặng lẽ đi giữa núi rừng, ước chừng hai mươi phút sau thì đến Giám Thôn.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo