Editor: Trâm Rừng

Lần đầu tiên cô ra ngoài nhặt chiến lợi phẩm mà còn mất đi một chiếc áo khoác lông.

Phù An An nghĩ đến tình huống của nhà bên cạnh, cảm thấy rằng kết hôn cũng là một công việc có rủi ro cao.

“Quá kinh khủng!” Tưởng tượng đến những việc mà người phụ nữ kia phải gánh chịu, lại nghĩ đến bộ dáng điên cuồng lúc nãy của cô ấy làm cho Phù An An không khỏi rung mình một cái.

Quả nhiên tuổi còn trẻ thì nên gây sự nghiệp mới có tiền đồ. Không nên kết hôn sai rồi hủy một đời!

“Phó Ca, vẫn là anh có tầm nhìn xa!” Không tìm bạn trai, không nói về bạn đời là con đường sáng suốt và đúng đắn!

Phù An An nói xong xoa xoa cánh tay chạy trở về, bên ngoài thật sự rất lạnh, mặc áo len căn bản không chịu nổi.

Phó Ý Chi đột nhiên được khen ngợi, dừng lại nhìn Phù An An đang chạy về nhà, cau mày - không hiểu nổi.

Vẫn là trong nhà ấm áp hơn. Ở bên ngoài bị đông lạnh thành chó, trở lại trong nhà sửi ấm bên cạnh lò sưởi trong tường làm Phù An An thoải mái đến mức phát ra một tiếng than thở.

Lúc này cô mới chợt nhớ tới tấm thảm mình mua lúc trước, tìm được nó trong ngăn tủ lầu hai, trải trên mặt đất cách lò sưởi không xa. Nhiệt độ của sàn nhà làm nóng tấm thảm, cô cởi giày rồi bước chân trần lên lớp lông tơ dài, thật đúng là thoải mái như cô tưởng tượng!

Phù An An nằm trên đó lăn lộn nhiều lần, không thể thoát ra khỏi cảm giác vui sướng khi lăn trong lông xù mềm mại này, nhìn thấy Phó Ý Chi ở cửa, cô vẫy vẫy tay với anh, "Phó ca, anh đứng ở đó làm gì, tới đây thử cảm giác một chút đi!”

Vừa nói, cô còn tìm một cái bàn gỗ nhỏ không cao đặt ở giữa, sau đó đem ấm nước nóng đặt lên cái lò bên cạnh lò sưởi rồi pha ba chén trà. Sau đó cô còn lấy ra một ít đồ ăn nhẹ và cuốn sổ ghi chép mà lâu lắm cô không lôi nó ra. Phó Ý Chi liếc nhìn cô, sau đó cởi giày ngồi xuống bên cạnh cô.

“Phó ca ca, anh vừa rồi nghe được những người kia nói cái gì sao?” Phù An An cầm bút trong tay xoay một vòng, “Mấy người này bị một đám người trên phố thương mại đuổi ra ngoài.”

“Ừ.” Phó Ý Chi gật đầu. Anh cầm tách trà lên, nhấp một ngụm rồi ra hiệu cho cô tiếp tục nói.

"Bây giờ là ngày thứ mười tám của trò chơi, tôi khẳng định bên ngoài có thể đến đây để quấy rầy chúng ta, trước phân tích một chút tình huống đi?"

Phó Ý Chi để chén trà xuống, đầu ngón tay mảnh khảnh gõ gõ trên bàn, "Tiếp tục."

"Trong bản đồ trên đảo này đã có mấy trăm người lần lượt chết, hiện tại dân số vẫn còn khá nhiều, chúng ta hãy phân những người còn lại thành các loại:

Về cơ bản, vòng chơi này bao gồm các NPC và người chơi.

Về góc độ tích trữ vật liệu, có thể chia thành bốn loại: giống như chúng ta, có nhà và vật liệu; có nhà nhưng không có vật liệu; có vật liệu nhưng không có nhà; cuối cùng là người chẳng có gì. Sau khi phân chia như vậy, theo sự phát triển của trò chơi về mặt vật chất, ba loại sau đều là những yếu tố không ổn định. Những người chơi có thể gây ra nguy hiểm nhất là những người không có nhà hoặc vật dụng.”

Khi Phù An An nói, anh bắt đầu kiểm tra con số trên sổ ghi chép, Phó Ý Chi nhìn những phân tích có phương pháp của cô thì gật đầu.

Phù An An đang tập trung ngồi ghi chép, để sau này không bị nhầm lẫn, "Đối với người chơi, họ sẽ tích trữ một số vật tư nhất định trong giai đoạn đầu của trò chơi, nhưng nhà cửa và nơi ở không được coi là cần thiết trong giai đoạn đầu của trò chơi. Khi nhiệt độ tiếp tục giảm, mọi người cần trốn trong nhà để bảo vệ mình khỏi cái lạnh, những ngôi nhà trở nên quan trọng, tuy nhiên, do lốc xoáy và mưa đá đã liên tiếp phá hủy một số lượng lớn ngôi nhà nên những chỗ ở có thể trú ẩn để tránh cái lạnh bây giờ đang thiếu. Nói cách khác, hầu hết những người chơi hiện tại đều là những người có vật chất nhưng không có nhà ở ”.

Nói đến đây, tay của Phù An An khựng lại, lúc này lại xảy ra một chuyện lúng túng. So sánh với toàn bộ hòn đảo nhỏ, khu vực bọn họ đang ở có lẽ ít bị ảnh hưởng nhất bởi cơn lốc xoáy.

Tiểu khu ở đây đều là những toàn nhà biệt thự nhiều tầng có cấu trúc vững chắc vẫn còn nguyên vẹn sao nhiều thiên tai như vậy. Mặc dù trận mưa đá trước đó đã làm hỏng mái nhà, nhưng chỉ cần bịt kín tầng trên cùng, thì tầng một và tầng hai bên dưới vẫn có thể sử dụng được. Hơn nữa còn có vật tư, tầng hầm, khu biệt thự này chính là bánh trái nóng hỏi thơm ngon nha!

1.15196 sec| 2396.656 kb