Editor: Trâm Rừng

(Thông báo: Hôm nay mình bão chương nha. 100 chương tặng các bạn Tết Nguyên Đán. Còn có lịch nghĩ tết. Mình sẽ tạm dừng đăng truyện từ hôm nay tới hết ngày 10 tháng Giêng. Chúc các bạn Tết Nguyên Đán vui vẻ)

-----------------------------------------------------------------------------------------

"Thật đáng tiếc, ngươi trung thành và có năng lực như vậy, nhưng ngay cả đứng thứ hai bên cạnh của Phó Ý Chi cũng không thể. Nghiêm Sâm Bác, Chương Tân Thành hai người này trong lòng Phó Ý Chi chắc chắn là được trọng dụng hơn ngươi đi? Từ Thiên...... giống như cũng chịu trọng dụng hơn so với ngươi. Ồ, ta nghe nói rằng Phó Ý Chi đã tuyển dụng một người mới khác? Cái người này e rằng về sau cũng trọng yếu hơn ngươi nha.”

Chúc Ngự mang theo tươi cười đắc ý, cầm súng ngắn chỉ vào Tô Sầm, trước khi giết chết hắn đều phải nhục nhã tên này một chút. Muốn để cho anh chết không nhắm mắt.

Tô Sầm chỉ muốn chế nhạo điều này "Nếu có chuyện gì xảy ra với ta, Phó gia sẽ báo thù cho ta. Nếu như ngươi chết, Lục Thận sẽ trả thù cho ngươi không?"

“A, sắp chết đến nơi miệng còn tiện như thế.” Khóe miệng Chúc Ngự hiện lên một nụ cười tàn nhẫn, ngón tay hắn dùng sức bấm một cái, trong nháy mắt liền chuẩn bị bóp cò.

Đúng lúc này, một khối vật nặng màu trắng đột nhiên bay tới, tay Chúc Ngự run lên, súng lục nổ vang, bay lệch ra ngoài.

“Đại Cường Ca, chạy mau!” Một giọng nói vang lên, kèm theo những tiếng súng nổ liên hồi. Dưới những phát súng chính xác của Phù An An, những người xung quanh Tô Sầm đã ngã xuống đất ngay lập tức!

Đây chính là cơ hội! Thấy vậy, Tô Sầm nhanh chóng lao về phía Phù An An. Hơn nữa hô to làm Phù An An chạy mau.

Chúc Ngự cũng không phải ngồi không. Hắn ta quay lại trốn sau tấm chắn, chộp lấy khẩu súng lục từ tên đàn em phía sau rồi bắn thẳng vào bắp chân của Tô Sầm. Tô Sầm vì thế bỗng nhiên quỳ xuống, chân trái máu chảy ra ồ ạt.

Thấy vậy, Phù An An chạy ra khỏi bao xi măng, kéo anh trốn vào góc tường, đồng thời dựng súng lên, nã đạn về phía đối diện, ngăn cản những kẻ muốn xông tới. "Tô ca, anh không sao chứ?!"

Lợi dụng khoảng trống giữa các lần thay đạn, Phù An An liếc nhìn bắp chân của Tô Sầm, tùy tiện lấy ra thuốc cầm máu, giảm đau và các loại thuốc linh tinh khác, ném vào trong ngực anh, "Tự mình xử lý vết thương, đừng ló đầu ra!"

Chúc Ngự nhìn người này đột nhiên lao ra, dùng hỏa lực pháo binh mạnh như vậy trấn áp, cứu địch nhân của mình, khiến hắn nhíu mày. “Tô Sầm, ta thực sự xem thường ngươi, lại để cho một người phụ nữ đến cứu ngươi.”

Trong khi nói chuyện, anh ta đang nạp đạn cho khẩu súng lục, hôm nay là một cơ hội tốt, bất kể có chuyện gì xảy ra hắn ta cũng phải lấy được mạng của Tô Sầm.

Tô Sầm chịu đau để cầm máu, nhìn Phù An An với khuôn mặt tái nhợt, "Tôi xin lỗi." Vốn là nói mang cô nằm thắng , kết quả còn kéo chân sau của cô.

"Đưa súng cho tôi, tôi sẽ thu hút hỏa lực." Tô Sầm cau mày nói, "Chúc Ngực rất khó đối phó, cô cần phải chạy trốn trước."

“Khó đối phó anh còn để cho tôi chạy một mình hả?” Cô là loại người không coi nghĩa khí ra gì sao?

"Đừng lo lắng, tiếng súng ở đây rất dữ dội, Phó ca sẽ đến hỗ trợ ngay lập tức!"

Kiên trì chính là thắng lợi! Bên kia nghe được tiếng đạn của đối phương không ngừng, Chúc Ngự cười lạnh một tiếng, "Có chút thú vị."

Hắn ta lấy ra hai thứ tròn trịa cầm trong tay mình, xoay chúng qua lại như hai quả óc chó trong tay. Tại phó bản hải đảo nhỏ này tìm được hai trái lựu đạn thật sự không dễ dàng gì. Bất quá nếu dùng chúng trên thân của Tô Sầm cũng coi như đáng giá.

Chúc Ngự kéo ra một cái, cầm trong tay đếm ngược ba giây, chính xác ném tới phía sau chỗ che chắn của bọn Phù An An.

Tô Sầm nhìn đồ vật bị ném tới, con mắt lập tức trừng lớn, bỗng nhiên hướng Phù An An bổ nhào qua, cẩn thận đem đầu cô che chắn, trái lựu đạn nổ tung kế bên bọn họ.

Phù An An được bảo hộ rất tốt, trừ bỏ bị tiếng nổ chấn động đến mức ù tai, những thứ khác vẫn còn tốt. Đại Cường ca che chắn cô nên nhận hết tổn thương lên người. Lúc này, chiếc áo khoác dày cộp của anh đã bị cháy xém, bên trong có thể nhìn thấy máu thịt bị đốt cháy, trên mặt cũng bê bết máu.

0.11601 sec| 2395.211 kb