Editor: Trâm Rừng

Phù An An nghe được một hồi mãnh liệt gào thét. Loại âm thanh đó giống như một bánh răng khổng lồ đang quay và tiến lại gần, âm thanh rung động đến mức khiến người ta ù tai, ngọn đèn dự phòng treo trên tường chập chờn, dường như căn nhà cũng bắt đầu rung chuyển.

Tình trạng này chỉ kéo dài mười mấy giây. Nhưng mười mấy giây này đối bọn họ mà nói lại tương đối dài dằng dặc.

Hết thảy khôi phục lại bình tĩnh, đợi thêm nữa vài phút, trái tim xách lên tới cổ họng của Phù An An cuối cùng cũng thả xuống.

Họ đi lên từ tầng hầm. Ngôi nhà ở tầng một không sao, từ cửa sổ nhìn ra phía ngoài cơn lốc xoáy đã biến mất.

Từ bắt đầu đến kết thúc, chí ít có hai mươi phút. Nhưng chính hai mươi phút này đã thay đổi mọi thứ bên ngoài.

Các phương tiện lưu thông trên đường bị đổ, thậm chí lật ngược bốn bánh lên trời, bùn đất với mưa lớn trộn lẫn với nhau tạo thành đất phù sa văng khắp nơi, nhiều cây cổ thụ bị bật gốc, một số ngôi nhà bị sập hoàn toàn, lộ ra các thanh thép đứt lìa ở bên trong.

Điều khiếp sợ nhất là tòa nhà khách sạn mà bọn họ sống trước đây. Bắt đầu từ tầng thứ mười ở giữa bị khoét một cái lỗ lớn, giống như bị một đạo cụ sắt bén cắt đứt một nửa, chỉ còn sót lại một chút ở trên cùng.

Mọi người nhìn thấy không khỏi hít một hơi, rất khó có thể tưởng tượng người ở bên trong đã trải qua chuyện gì. Sức mạnh của tự nhiên... khiến con người khó lòng mà phòng bị. Xung quanh toàn là tiếng khóc than.

Gió lạnh xen lẫn những bông tuyết nhỏ li ti, khiến người ta cảm thấy lạnh như băng.

Rất nhanh, xe cứu thương, xe cứu hỏa xuất động. Những người bị thương lần lượt được đưa đến bệnh viện, một số lượng lớn nhà cửa bị phá hủy trên đường phố, để lại số lượng người không có nhà để về.

Mặt khác, vận khí của bọn họ cũng không tệ, căn biệt thự nhỏ ba tầng kiến trức vẫn còn khá tốt. Nhưng hàng rào bên ngoài bị gió mạnh thổi bay, cây cổ thụ trong sân đổ đè lên mái nhà.

Tổn thất ở tầng ba là nặng nề nhất, ngoại trừ cái cây lớn đổ xuống, gạch ngói trên mái nhà bị bong hết, những viên gần thì rơi dưới sân, còn những viên xa thì đã không biết bay đi nơi nào rồi.

Mưa tuyết rơi lộp bộp, nhanh chóng thấm ướt tầng ba, hạt mưa trôi xuống cầu thang chảy đến tầng hai.

Họ không bị thương, nhưng thiệt hại do cơn lốc gây ra lđủ để gây khó khăn cho bọn họ. Trước tiên, làm sạch bên ngoài trước. Loại bỏ tất cả rác, lá rụng và bụi bẩn trong sân.

Phù An An tìm thấy một chiếc cưa máy trong nhà kho, lắp vào máy phát điện của ô tô sau khi được cải tiến, kéo dây điện và dây thừng lên mái nhà để cắt khúc từng phần của cây cổ thụ.

Phó Ý Chi cùng với Tô Sầm cắt cành và thân cây thành từng mảnh nhỏ ném chúng xuống, trong khi ở bên dưới Phù An An đẩy xe đến nhặt chúng và chất chúng cạnh bức tường bên ngoài ngôi nhà.

Sau cả buổi chiều, cuối cùng bọn họ cũng dọn sạch được thân cây trên mái nhà. Mái nhà bị phá hủy nặng nề. Họ rất cần vật liệu xây dựng, sửa chữa và gia cố mái nhà.

Phó Ý Chi gọi điện thoại, buổi tối bọn họ đã kéo về một chiếc xe tải nhỏ vật tư mà bọn họ hay dùng.

--------------------------------

Bây giờ là ngày thứ 10 của trò chơi.

Những ngày khó khăn vẫn chưa đến, họ cần phải nhanh lên để sẵn sàng cho tương lai.

Công việc được giao cho Phù An An là thay thế tất cả các cửa sổ. Kính thông thường trước đây quá mỏng manh, lần này họ thay thế bằng kính cường lực dày năm cm.

Phù An An mặc đồng phục lao động rồi cầm máy khoan điện và khung kính cửa sổ. Từ lúc đầu không quen việc đến bây giờ đã thành thạo, cô đã thay hơn một nửa số cửa sổ trong toàn bộ ngôi nhà.

Đứng lên xoay xoay cái cổ, bởi vì ngồi xổm trong một thời gian dài để làm việc khiến cô hơi đau lưng.

So với bệnh đau lưng, độ ẩm ở tầng ba còn khó chịu hơn. Nhiệt độ không khí lại giảm xuống vài lần.

Những hạt tuyết nhỏ và mịn bay trong không khí hơi lạnh lẽo làm ướt ghế sô pha, giường, thậm chí cả quần áo và chăn mền trong tủ ở tầng ba.

Nếu không phải chăn bông và quần áo trên tầng ba chỉ có một phần nhỏ chắc là cô đã cảm thấy đau lòng gần chết.

0.23895 sec| 2395.641 kb