Editor: Trâm Rừng

Trong phòng hoàn toàn yên tĩnh.

Từ vai trái đến đùi của Tô Sầm tất cả đều đau đớn đến tê dại, trên người nhất định có vết bầm tím, nhưng lúc này lại không dám động. Anh thực sự không ngờ rằng việc đưa An An bé nhỏ ra ngoài đi dạo lại khiến Phó gia tức giận. Đã bao lâu rồi anh mới thấy Phó gia như thế này.

Tình hình lúc đó thậm chí còn khiến Tô Sầm cảm thấy rằng sự nghiệp của mình ở Mang sắp kết thúc. Trong nháy mắt đó, Tô Sầm cảm giác mình sắp xong rồi.

Thẳng đến khi Phó Ý Chi quay trở lại nói một câu, “lần sau không thể như vậy nữa.”

Nghe điều này, Tô Sầm dường như bị ảo giác. Phó gia làm việc gì cũng quyết đoán và tàn nhẫn nên sẽ không dễ dàng thay đổi quyết định của mình.

Nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Tô Sầm, Phó Ý Chi dùng đầu ngón tay mảnh khảnh gõ gõ trên mặt bàn đỏ thẫm: “Nhưng chỉ lần này thôi.”

Phó Ý Chi nhìn anh với đôi mắt hẹp dài, rõ ràng anh không làm gì cả, nhưng sự uy nghiêm đó khiến mọi người không thể kiểm soát được nín thở, “tôi không ưa thích ba lệnh năm thân, càng không thích lá mặt lá trái.”

"Vâng!" Trái tim vốn đang dâng lên tới cổ họng của Tô Sầm cuối cùng cũng rơi xuống trở lại trong bụng.

Trò chơi ngày thứ tư.

Mưa bên ngoài cuối cùng cũng tạnh. Nhưng nhiệt độ giảm mạnh, đã tám chín giờ sáng mà bên ngoài trời như đã tối. Mây đen ùn ùn kéo đến, có cảm giác như sắp có mưa.

“Đi.” Phù An An đang đứng bên cửa sổ, bị âm thanh của Phó Ý Chi đứng bên cạnh gọi hồn về.

Bây giờ bọ họ muốn chuẩn bị thay đổi chỗ ở. Phó Ý Chi chọn một biệt thự ba tầng có tầng hầm. Bây giờ họ sẽ thu xếp đồ đạc rồi vội vã rời đi nơi này.

Vẫn là Tô Sầm lái xe, bên ngoài gió to cuốn lấy lá cây cùng với giấy bay lên, trên đường có một nhóm người đang muốn chạy nhanh đến trong siêu thị.

Leng keng --Điện thoại trong tay Phù An An rung lên. Đó là thông báo thời tiết của hòn đảo --【Kính gửi các du khách và cư dân của hòn đảo nhỏ, dự báo thời tiết đã phát hiện ra rằng sắp tới sẽ có mưa lớn. Các hành khách và người dân thân mến, xin hãy chú ý đến sự thay đổi của thời tiết, tăng cường quần áo phù hợp, giảm thiểu việc ra ngoài chơi trên bãi biển và chú ý đến sự an toàn. 】

Sau khi đọc tin tức này, Phù An An dừng lại một lúc ở từ "mưa lớn". Lần này bọn họ cũng ở gần biển mà còn ở trên một hòn đảo nhỏ. Khả năng các vòng chơi tương tự xuất hiện trong trò chơi là bao nhiêu?

Độ không tuyệt đối thì khả năng hạ nhiệt độ sẽ lớn hơn đúng không? Nhưng nếu xảy ra sóng thần thì chiều cao của tòa nhà ba tầng có ảnh hưởng đến việc thoát khỏi nguy hiểm không?

Loại nghi vấn này quanh quẩn trong lòng Phù An An, nhưng khi đến nơi ở mà Phó Ý Chi tìm được, nhìn thấy đồ đạc đã chuẩn bị sẵn trong nhà, lập tức thả lỏng một chút.

Không nói đến phao cứu sinh dự phòng lũ lụt, áo cứu sinh…Trong phòng tạp vật lại còn để ba bốn cái thuyền cao su cứu nạn. Ngoài ra còn có rất nhiều vật liệu để làm mát và giữ ấm.

Ngoài những chiếc chăn ấm áp trong hai chiếc tủ lớn ở tầng hai, còn có rất nhiều vật liệu cách nhiệt vẫn chưa được lắp đặt ở tầng dưới. Đây cũng là nguyên nhân khiến Phó Ý Chi yêu cầu bọn họ nhanh chóng quay lại.

Đối với vòng trò chơi này, Phó Ý Chi và Phù An An có cùng một ý tưởng, tập trung vào công tác phòng lạnh.

Trong hai ngày qua, Phó Ý Chi đã yêu cầu đội xây dựng sửa sang lại nơi này, hệ thống sàn sưởi và lò sưởi đã được lắp đặt, công việc còn lại bây giờ là dán vật liệu cách nhiệt lên tường.

Công việc dán cách nhiệt ở tất cả ba tầng lầu phải nói là rất lớn. Mấy người phân công hợp tác, trong phòng làm cho binh binh bang bang.

Ầm ầm! Có một tia chớp bên ngoài, một tiếng sấm nổ, rồi trời lại bắt đầu mưa như thác đổ. Cơn mưa lớn kéo dài kèm theo gió giật mạnh khiến nhiều người ra đường vội vã về nhà.

Mưa to ròng rã rơi xuống một ngày.

Vào ngày thứ năm của trò chơi, trời tiếp tục mưa.

Phù An An ngồi dậy khỏi giường, mở cửa sổ, những hạt mưa mang theo cơn gió lạnh bất chợt đánh tới làm cô tỉnh táo ngay lập tức.

0.14080 sec| 2431.633 kb