Editor: Trâm Rừng
Tô Sầm với đôi mắt đẹp trai và chuyên nghiệp của mình, đã phủ nhận bộ đồ bơi do người bán giới thiệu. "Nó không phù hợp cho cô ấy."
Nói xong tự thân ra trận, lựa cho Phù An An một bồ tắm với ánh mắt kén chọn của anh. Mặc dù Phù An An luôn ngoan ngoãn và thông minh, nhưng Tô Sầm nghĩ rằng cô phù hợp với màu đỏ. Nó giống như một bông hồng nhỏ vừa chớm nở được người khác nâng niu và cưng chiều, trông thật xinh đẹp và mê người.
Quả nhiên, khi Phù An An đi ra, Tô Sầm hô hấp đột nhiên ngừng lại. Chiếc váy bơi màu đỏ khiến cô trắng nõn như búp bê sứ, thiết kế hở lưng khiến cô vừa trong sáng vừa thuần khiết lại có chút quyến rũ, hơn nữa điều khiến anh kinh ngạc hơn chính là nốt ruồi nhỏ màu đỏ ở phía dưới xương quai xanh bên trái, khiến cô đột nhiên tăng lên sự quyến rũ chết người. Cái này mẹ hắn là một nam nhân liền không nhịn được!
May mắn thay, đây là một bông hồng nhỏ có gai, trước khi bùa mê được sinh ra trong lòng anh, anh đã bị đâm để nhận ra sự thật.
Tô Sầm hít một hơi thật sâu, ném cho cô một bộ áo tắm màu xanh bạc hà cổ điển khác. "Đi thay, đi thay nhanh lên!"
Đẹp là đẹp, nhưng nó không thể lấy đi mối quan hệ anh em chân thành nhất của anh trai Tô đối với Tiểu An An.
##
Thay xong quần áo, chờ đi ra một lần nữa thì trời bên ngoài đã tối đen.
"Tô ca, chúng ta sẽ ăn tối ở đâu?"
“Tối nay Tô ca ca dẫn cô đi tiệc áo tắm.” Tô Sầm nhướng mày nhìn cô, “Có phải rất mong chờ không?”
Thảo nào anh phải đưa cô đi mua đồ bơi. Phù An An gật đầu, "Tôi rất mong đợi, tôi vẫn chưa tham gia bữa tiệc áo tắm nào."
"Ca ca đoán được, cho nên tôi dẫn cô tới đây xem cho hiểu việc đời." Là anh trai tốt, Tô Sầm có hệ thống nuôi dạy em gái của riêng mình. Anh có nhiều sự phản đối đối với cách làm của Phó gia và Lão Nghiêm trong việc loại bỏ tất cả những thứ nguy hiểm và tạo ra một môi trường "vô hại". Con gái ngoài việc tập luyện để có sức khỏe tốt thì mọi người cũng nên đưa cô ấy đi xem và học hỏi thêm.
Thế giới bên ngoài rực rỡ làm cho người ta hoa mắt, thay vì trốn tránh, chúng ta nên đưa cô ấy đi xem và nghe nhiều hơn. Nhìn thấy được bản chất thông qua hiện tượng, sau này không cần lo lắng có người đàn ông nào giở thủ đoạn để đoạt đi cái cải thảo nhỏ Tiểu An An này.
“Đợi một chút đi theo đăng sau tôi, tất cả đồ vật người khác tặng không thể nhận, biết không?” Còn chưa vào, Tô Sầm đã nhắc nhở cô trước.
“Ừ.” Phù An An cam đoan, “Tôi đi theo Tô ca ca.”
"Hơn nữa, hôm nay Tô ca mạo hiểm cực lớn mang cô đi ra ngoài chơi, chuyện này chỉ có cô biết, tôi biết cùng với trò chơi biết, cô tuyệt đối không được nói cho người thứ tư biết!” Sau khi Tô Sầm nói xong, anh ấy còn thêm một câu nhấn mạnh, "Đặc biệt là Phó gia."
Phù An An trịnh trọng gật đầu, "Tô ca, anh yên tâm, miệng tôi rất kính nha!"
Vậy là tốt rồi. Tô Sầm vung tay lên, mang theo cô đi về phía trước. Chỉ bằng hai khuôn mặt có giá trị nhan sắc cao này, bọn họ chắc chắn là hai người đẹp nhất trong biệc tiệc bể bơi này.
-------------------------
Cái gọi là tiệc bể bơi được tổ chức tại một câu lạc bộ cao cấp. Nơi này đã rất náo nhiệt, một nhóm nam nữ mặc đồ bơi đang đùa giỡn trong bể bơi và trên bờ, còn những người phục vụ bưng sâm panh đi tới đi lui giữa bọn họ.
Xung quanh bể bơi đậu vài chiếc xe thể thao, có rất nhiều người đang ngồi trên đó. Bên trong còn có người đang nhảy disco, bên trong được thiết kế những hàng ghế dài.
Hai người vừa bước vào, đã có rất nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm vào họ. Tô Sầm bình tĩnh đón nhận những ánh nhìn xung quanh, dẫn Phù An An đi một vòng rồi dẫn cô đến khu vực đồ ăn.
“Ngon không?” Tô Sầm nhìn cô ăn quà vặt hỏi. “Còn ổn, nó cũng chỉ được như vậy a.” Phù An An đúng trọng tâm mà đánh giá, “Không ngon bằng ở khách sạn.” Đây không phải là lời nói vô nghĩa sao? Tới đây cũng không phải là để ăn.
Tô Sầm gọi nhân viên pha chế, lấy một ly rượu và mang cho Phù An An một ly nước có ga khác. Phù An An nhận lấy, cảm thấy đồ uống ở đây không ngon lắm, “Tô ca, chờ tiệc tùng kết thúc, chúng ta có thể đi mua một ít đồ ăn ngon không?”
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo