Editor: Trâm Rừng
Sau khi vào trong xe, Tô Sầm mở chiếc túi ra, bên trong là hai khẩu súng lục và 80 viên đạn.
"Tô ca, cô ấy, cô ấy không có bắt nạt anh chứ?" Phù An An nhìn Tô Sầm từ trên xuống dưới, mặc dù súng rất quan trọng, nhưng anh Đại Cường vẫn quan trọng hơn súng.
"Ai có thể bắt nạt tôi." Tô Sầm không hiểu nổi câu hỏi, sau đó dạy cho Phù An An kinh nghiệm của chính mình, “Hãy nhìn hòn đảo nhỏ này, mặc dù trái cây và hải sản phong phú, nhưng nhu yếu phẩm hàng ngày, rau và ngũ cốc đều được vận chuyển bằng tàu. Muốn vận chuyển đồ vật thì không thể nào thiếu được thủy thủ. Nam chủ nhân của ngôi nhà này đang làm công việc thủy thủ nên tôi đã liên lạc với anh ấy vào ngày hôm qua.”
"Ồ ồ." Phù An An nhanh chóng tiếp nhận lấy đạn và khẩu súng lục từ Tô Sầm, sau khi nghe lời giải thích của anh, cô ngay lập tức cảm thấy nhẹ nhõm.
Trong hai ngày đầu tiên, họ đã thu thập xong các vật tư cơ bản và vào ngày thứ ba, họ sẽ bắt đầu chuẩn bị cho phần cuối của trò chơi.
Tô Sầm với tư cách là một người chơi cao cấp đã vượt qua gần 20 vòng của trò chơi, đương nhiên anh có thể phân tích hết được những điều mà Phù An An đã phân tích.
Bước tiếp theo là mua thứ gì đó để giữ ấm. Những thứ này trong siêu thị không có nhiều, nhưng hai ngày nay lại có khá nhiều người mua. Người chở hàng cứ ba ngày lại đến giao hàng một lần, hôm nay bọn họ may mắn nên tình cờ gặp được. Quần áo chống lạnh là cần nhất. Sau đó là găng tay, mũ, bình nước nóng, túi ngủ và chăn bông.
Phù An An và Tô Sầm vì để tiết kiệm thời gian nên đã chia ra đi mau sắm Phù An An một đường vừa đi vừa nghỉ, nhìn ấm bảo bảo (miếng dán giữ ấm) mới vừa được xếp trên giá hàng liền lựa chọn mua ba thùng.
Đi nửa đường cô gặp được một đôi Tiểu Tình lữ đang xảy ra tranh chấp, đang vì một bộ chăn giữ ấm tơ tằm mà cãi vã không ngừng. Cô gái dậm chân lôi kéo chăn bông ở trong tay “mua thêm một bộ nữa đi, trong căn phòng thuê chỉ có một bộ thì không đủ, lỡ như nhiệt độ hạ xuống thật thấp thì làm sao bây giờ?”
“Không phải nhiệt độ nhất định sẽ hạ xuống, nếu thật sự hạ nhiệt, chúng ta lại đi mua thêm." Người đàn ông nhìn giá cả lắc đầu, "Em cũng biết tiền của chúng không có nhiều cho nên có thể tiết kiệm được chút nào hay chút đó, nếu không về sau phải uống uống gió tây bắc sống qua ngày đó.”
“Còn không phải do anh chậm chạp.” Cô gái oán trách, “Nếu như anh có thể nhanh hơn một chút đi giành lấy cái chăn kia, anh nhất định muốn giữ thể rồi bị người khác giành mất! Trò chơi này sẽ chết người đấy!”
“Anh sai rồi, không được sao?” Người đàn ông thở dài an ủi cô gái “Đừng nghĩ nữa, nếu chúng ta tiêu hết tiền vào chăn bông, quần áo bông, vòng trò chơi này nếu không phải hạ nhiệt độ thì sao? Chúng ta không có khả năng chấp nhận rủi ro."
Lúc này, vấn đề mà cả hai gặp phải, chính là vấn đề mà hầu hết mọi người đều gặp phải khi vào game. Tiền trong trò chơi này tương đương với Nhân dân tệ trong thực tế, điều này có nghĩa là mỗi vòng của trò chơi đều yêu cầu tiền thật. Không phải ai cũng có đủ tiền để đi mạo hiểm để phạm sai lầm, đầy đủ tài chính mới dám mua mua nhiều thứ theo suy đoán.
Phù An An nhớ lại khi cô mới vào vòng thứ hai của trò chơi, cô nghèo đến mức thậm chí không đủ tiền để ăn, còn có những ngày kiếm tiền bằng cách làm việc bán thời gian, hoàn cảnh của cô lúc đó còn tồi tệ hơn cả hai người họ.
Gác lại ký ức xưa cũ, Phù An An đẩy chiếc xe nhỏ đi tìm Tô Sầm để hội hợp. Hai người mua đồ chất đầy cả thùng xe bán tải, đồ chở về thì nhà kho đã không thể chứa nổi nữa.
Tô Sầm nhìn đống đồ vật, khẽ cau mày, trong lòng dâng lên một cảm giác phiền não của địa chủ. "Tiểu An An, trong trò chơi này thu thập vật tư thật ra rất dễ dàng nhưng mà muốn giữ được nó thì rất khó khăn. Nếu như trò chơi lần này phụ thuộc nhiều vào vật tư thì khả năng theo dõi của người chơi và NPC sẽ phát triển mạnh hơn chó ở giai đoạn sau. Cho dù nó được giấu sâu đến đâu, bọn họ cũng sẽ tìm ra vật tư của cô.”
Nói đến đây, nó khiến Tô Sầm nhớ đến đạo cụ không gian trong trò chơi, “Bố trí đạo cụ không gian cũng khá ghê tởm, ngày xưa mười người cướp một cái, bây giờ ngàn người cướp một cái. Mà nó chỉ có kích thước bằng bốn chiếc vali."
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo