Sự trầm mặc kéo dài, trong cơ thể, giống như có thứ gì từng chút từng chút một bị xói mòn.

Nhiệt độ trong ánh mắt Nam Mộc dần dần giảm xuống, cô đặt cây dù bên cạnh Tần Cận Bắc, một lúc sau, tay khẽ run chuẩn bị đẩy cửa xe ra bước xuống.

-Nam Mộc, đi theo tôi sẽ xuống Địa ngục.

Cô nghe thấy thanh âm trầm thấp của người đàn ông giống như từ chỗ sâu nhất trong lồng ngực phát ra, khàn khàn đến kịch liệt.

Tay phải của anh, lại vững vàng chụp lên cổ tay của cô.

Trong đầu bỗng nhiên xẹt qua hình ảnh lúc Hình Lệ nhìn thấy Tần Cận Bắc vừa nãy, trong nháy mắt hốc mắt đỏ lên, Nam Mộc giật mình, không có lên tiếng.

Lúc từ trong tay Tần Cận Bắc rút cổ tay ra, trên làn da vốn trắng nõn trơn bóng của cô, đã hiện vệt đỏ.

Tiếng sấm mơ hồ, từ bầu trời phương xa truyền đến.

Dông tố không có dấu hiệu nào kéo đến, che giấu tiếng động cơ bỗng nhiên vang lên.

Mãi cho đến lúc bước xuống xe, đều không có người lại mở miệng.

-Tần Cận Bắc, gặp lại sau.

Nam Mộc xuống xe, xuyên qua cửa sổ xe, khẽ mỉm cười với anh, cũng không để ý, trong cơn dông lớn như vậy, anh có thể nghe thấy giọng nói của cô hay không.

*

Trở lại đội cảnh sát hình sự, còn chưa vào phòng, cô bỗng nghe thấy giọng nói của Hình Lệ, bi ai mà phẫn nộ:

-Lão Lương cũng là vì liên hoàn án bốn năm trước mới......

Nam Mộc dừng chân, không tiếp tục đi vào trong.

*

Trong văn phòng, Vương Toàn Dập nhìn Hình Lệ cúi thấp đầu, lại giương mắt nhìn Lục Kỳ một bên trầm mặc:

-Hôm nay lúc tôi và Hình Lệ chạy tới, Tiểu Mộc Đầu đã tìm thấy đồ, cũng là bài Tarot, nhưng mặt bài không giống với cái trước đó, hình như gọi là kỵ sĩ chén thánh gì đó.

-Mà đặc biệt kỳ quái, trong hộp thư đặt một chồng bài Tarot, mặt bài những lá Tarot không giống nhau, rốt cuộc có ý gì? Cùng vụ án bốn năm trước, có quan hệ gì?

-Hơn bốn năm trước, lúc xảy ra vụ giết người đầu tiên, nạn nhân là một tên côn đồ, hiện trường cũng có bài Tarot, nhưng lúc ấy chẳng ai nghĩ tới, sự việc về sau sẽ phát triển đến mức độ kia, đối tượng loại trừ trọng điểm ban đầu là kẻ thù của nạn nhân, nạn nhân là thành viên của tổ chức tội phạm nào đó, đồi trụy đánh bạc ma túy đều dính vào, nhiều kẻ thù đến nỗi có thể xếp đầy một con đường.

Thẩm Toán nhìn Hình Lệ, tiếp tục nói:

-Nhưng tra tới tra lui, cũng không có kết quả gì, ai biết sau một tuần lễ, nạn nhân thứ hai xuất hiện, là anh họ của nạn nhân đầu tiên, hai người cùng là thành viên của một tổ chức, hai nạn nhân đều là ngạt thở đến chết, trong miệng cũng bị nhét một lá bài Tarot.

Ba ngày sau, lại xuất hiện nạn nhân thứ ba.

Thân phận giống nhau, cũng là ngạt thở đến chết, trong miệng đều bị nhét bài Tarot.

Hiện trường phát hiện vụ án, không có lưu lại bất kỳ đầu mối hữu dụng nào, lúc người của đội cảnh sát hình sự bận bịu đến sứt đầu mẻ trán, trung đội cục công an hình sự trinh sát thành phố Nam Giang và công an phân cục Đông Hoa nhanh chóng thành lập tổ chuyên án.

Tần Cận Bắc, chính là tổ trưởng tổ chuyên án năm đó.

Mười hai ngày, ba nạn nhân, hung thủ không chút dấu vết để tìm kiếm.

-Tam ca cực lực phản đối ý kiến của nhiều người, loại bỏ khả năng bang phái gây án.

Lục Kỳ vẫn luôn im lặng bỗng nhiên giương mắt, ánh mắt nhìn thẳng về phía trước:

-Ba vụ án trước đó đều trải qua sắp đặt tỉ mỉ, bài Tarot hung thủ lưu lại ở hiện trường vụ án, có hàm ý cấp độ càng cao, thủ pháp gây án không phù hợp đặc trưng gây án của bang phái.

Khuôn mặt anh tuấn ôn hòa của người đàn ông, so với bình thường nhìn nặng nề hơn, ngón tay thon dài xinh đẹp của anh hơi cong lên, đặt trên mặt bàn, lòng bàn tay có vết chai mỏng, là quanh năm cầm súng gây nên.

Không tổn hại gì tay phải đẹp mắt của anh, ngược lại nhiều hơn mấy phần khí tức kiên cường của đàn ông.

Giọng nói của Lục Kỳ chậm rãi vang lên, dường như từ nơi thật xa truyền đến, dần dần đem suy nghĩ của Nam Mộc, cũng kéo trở lại năm đó.

Bốn năm trước.

Trong phòng họp, sau một trận yên tĩnh khiến người sợ hãi, rốt cục có người phá vỡ sự yên lặng đó.

-Đội trưởng Tần, anh có ý kiến gì không?

Người đàn ông nói chuyện, khuôn mặt rất thanh tú, mắt một mí, làn da trắng nõn, nhìn có vẻ hiền lành, lại đảm nhiệm vấn đề sức lực của đội cảnh sát hình sự.

Lương Thu Hòa, anh em tốt nhất của Hình Lệ.

Lúc Lương Thu Hòa còn ở trường cảnh sát, đã bị người ta trêu đùa bề ngoài nhìn giống cún con ngoan ngoãn vô hại, trên thực tế thân thủ tương đối lợi hại, đến lúc quan trọng hung ác giống như chó ngao Tây Tạng.

Lấy thân thủ và thể lực của Hình Lệ năm đó, cũng chỉ miễn cưỡng đánh ngang cơ với Lương Thu Hòa.

Người đàn ông ngồi đối diện với Lương Thu Hòa, nghe thấy câu hỏi, ngẩng đầu, ánh mắt lướt qua từng người ở đó.

-Ba vụ án, nguyên nhân cái chết của nạn nhân đều là ngạt thở, muốn làm nạn nhân ngạt thở, nhất định phải đến gần người mới có thể làm được, ba nạn nhân đều là đàn ông thân thể cường tráng, muốn làm ba nạn nhân chết ngạt, cần có sức lực rất lớn......

-Cho nên, hung thủ nhất định là đàn ông thân thể cường tráng.

Cảnh sát mạng Mạnh Vĩ sờ lên sau cổ, thốt ra.

-Cho nên hung thủ thông qua hành động ngạt thở này, trong quá trình sát hại nạn nhân, cũng biểu thị tước đoạt sức mạnh của nạn nhân.

Mạnh Vĩ nhận được cái nhìn thoáng qua của Tần Cận Bắc, theo bản năng rụt cổ, không nói nữa.

Anh luôn cảm thấy, ánh mắt vừa rồi của Tần Cận Bắc, giống như là đang nhìn kẻ ngốc.

Nếu anh lúc này lại tự chuốc lấy nhục, mới thật là khờ.

-Đội trưởng Tần, điều tra thân phận ba nạn nhân, đều cùng là thành viên của một tổ chức tội phạm, càn quét băng đảng gần nhất cũng đang tra bọn hắn, tổ chức này liên quan đến đánh bạc, sau khi buôn ma túy, còn mở công ty, 'hỗ trợ doanh nghiệp phi pháp', tổ chức đứng đầu biến hoá nhanh chóng, trực tiếp thành xí nghiệp kinh doanh nhân dân, trong ba nạn nhân, nạn nhân thứ hai là anh họ nạn nhân đầu tiên, nạn nhân thứ ba với hai gã kia không có quan hệ thân thích, nhưng ba người là đồng hương.

Lương Thu Hòa hơi có ý hòa giải:

-Ba nạn nhân đều dính tới rất nhiều hoạt động phi pháp, kẻ thù cũng đều rất nhiều, nhưng trừ cái đó ra, còn chưa phát hiện có nguyên nhân đặc biệt gì, để hung thủ nhằm vào ba nạn nhân.

Mỗi một vụ án, đều trải qua sắp đặt tỉ mỉ của hung thủ, lựa chọn nạn nhân, cũng sẽ không phải ngẫu nhiên.

-Trên hung khí và hiện trường vụ án, đều không phát hiện vân tay của hung thủ, hung thủ đã tiến hành dọn dẹp cẩn thận hiện trường vụ án, thủ pháp gây án có thể loại trừ khả năng bang phái gây án.

Người đàn ông mở miệng lần này, là Chu Dật, chuyên gia điều tra dấu vết, cũng là thành viên lớn tuổi nhất tổ chuyên án.

-Thế nhưng hung thủ lưu lại bài Tarot, cuối cùng muốn đại biểu cái gì?

Ánh mắt Tần Cận Bắc, dừng lại trên người Chu Dật hai giây.

Tóc của anh chải cẩn thận tỉ mỉ, lòng bàn tay trái có vết chai mỏng, móng tay cắt tỉa sạch sẽ gọn gàng.

-Hung thủ ở hiện trường vụ án lưu lại bài Tarot, chứng tỏ hung thủ rất có thể cho là mình đang tiến hành một loại nhiệm vụ nào đó.

-Sát thủ liên hoàn bình thường chia làm bốn loại, loại ảo tưởng, loại nhiệm vụ dẫn hướng, loại hưởng lạc, loại quyền lợi chi phối, sát thủ loại ảo tưởng thông thường có chướng ngại về mặt tinh thần, sát thủ loại hưởng lạc từ cái chết của nạn nhân hưởng thụ sự hưng phấn và niềm vui, hung thủ loại chi phối sẽ không đối với nạn nhân tiến hành khống chế cực đoan.

Giọng nói trầm thấp của Tần Cận Bắc, vang lên trong phòng họp yên tĩnh, tốc độ nói của anh dù nhanh, lại có thể để mỗi người ở đây từ lời nói của anh, hiểu được rõ ràng.

-Loại sát thủ nhiệm vụ dẫn hướng cho rằng một loại người nào đó cần bị tiêu diệt, bọn họ thông thường không có ảo thính, ảo giác, cũng không có hành vi tâm lý dị thường hoặc là chướng ngại tinh thần.

Dựa theo lời Tần Cận Bắc nói, sát thủ loại ảo tưởng thông thường hoạn có chướng ngại tinh thần hoặc là bệnh tâm thần, loại tội phạm này bình thường không có tổ chức, cái này với tình trạng của ba hiện trường án mạng không phù hợp; mà hiển nhiên, động cơ của hung thủ cũng không phải vì hưởng lạc, hoặc là tiến hành khống chế cực đoan.

Cho nên, hung thủ thuộc về loại thứ hai.

Ba nạn nhân, dưới cái nhìn của hung thủ, chính là người nên bị tiêu diệt.

Hành vi giết chết những người này của hung thủ, xem như một dạng nhiệm vụ hoặc sứ mệnh.

-Thời điểm hung thủ sát hại nạn nhân đầu tiên, thủ pháp đã tương đối thành thục, hung thủ hẳn là có tiền sự.

Lương Thu Hòa híp mắt, hỏi:

-Đội trưởng Tần, lúc chúng ta loại trừ, có phải nên lưu ý loại người này một chút?

Sau trầm mặc ngắn ngủi, Tần Cận Bắc ngước mắt nhìn Lương Thu Hòa:

-Sát thủ liên hoàn không giống tội phạm bạo lực điển hình, người sau có khuynh hướng bạo lực từ lúc nhỏ, sát thủ liên hoàn đồng dạng tuổi tác muộn hơn mới bắt đầu cuộc đời giết người, đại đa số ở giữa 24——40 tuổi. Liên hoàn sát thủ lúc tìm cách giết người lần đầu tiên, khoảng một nửa là người đã kết hôn, có công việc và cuộc sống gia đình ổn định, mặc dù sát thủ liên hoàn khả năng lớn có tiền án phạm tội, nhưng là những tiền án bình thường không phải tiền án phạm tội bạo lực, mà là một ít tội ác rất nhỏ, ví như trộm cướp, tội ăn cắp, mà loại tội phạm này trước thời kỳ thiếu niên phạm tội cũng không nhiều.

Tần Cận Bắc ngụ ý, lúc loại trừ lưu ý đám người có tiền sự, rất có thể là một ngõ cụt, thậm chí sẽ bắt sai người.

Lương Thu Hòa giật mình, không nói tiếp nữa.

-Tôi nói này, tâm lý học tội phạm gì đó, đáng tin sao? Anh tin cái này sao?

Người Mạnh Vĩ hơi nghiêng, xích lại gần Lương Thu Hòa, thấp giọng nói.

Lương Thu Hòa không lập tức trả lời, dường như còn đang tiêu hóa những lời vừa rồi của Tần Cận Bắc.

-Nghe có phần mơ hồ, mấu chốt vẫn là phải xem chứng cứ.

Qua một hồi lâu, Lương Thu Hòa mới tiếp lời.

Anh không có trình độ như Tần Cận Bắc ở mảng tâm lý học tội phạm, những cái lý luận kia với anh mà nói, độ chấp nhận và độ tin cậy cũng không cao, nói cho cùng vẫn là cần nhờ chứng cứ chứng thực.

Những cái trắc tả mơ hồ trong đầu kia, thực ra anh cũng không tin lắm.

-Nhưng là đội trưởng Tần, tôi tin tưởng.

Lương Thu Hòa nhìn thẳng Tần Cận Bắc không nói lời nào, không đè thấp hoặc là đề cao âm lượng, chỉ là vừa đủ để cho Mạnh Vĩ nghe được rõ ràng.

Người Mạnh Vĩ hơi ngả về sau, có phần xem thường:

-Tâm lý tội phạm này, nói trắng ra còn không phải đoán sao, dù sao tôi cũng không phục.

Anh vốn tâm cao khí ngạo, từ trước đến nay cái miệng không chịu thua bao giờ, lại thêm vừa rồi bị Tần Cận Bắc ở trước mặt mọi người phản bác, trong lòng đến cùng có hơi khó chịu.

Lương Thu Hòa nhìn anh, “ha ha” cười gượng hai tiếng:

-Vậy anh coi như được xem thử, đội trưởng Tần chuyên trị các loại không phục.

( Lý luận trong chương trích dẫn từ 《 Tâm lý học tội phạm ( Bản thứ bảy )》)

----------------

Dịch: Ẩn Dạ

Biên tập: BảoNhi

Team: Điệp Mộng

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 04/08/2018

0.14200 sec| 2426.133 kb